*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Năm 2005,tại một con hẻm ở Tokyo... "Mình đang ở cái chỗ đóe nào đây?" Dương Mỹ vò cái đầu xù như ổ rơm của mình nhăn nhó nói.Đệch!Cô nhớ là bình thường mình ăn ở tốt lắm mà ta.Đứng trong con hẻm tối thui,tiếng quạ kêu xung quanh càng khung cảnh nó so deep vãi nồi! "Ôi đệch!Đừng nói là?!!!"một ánh sáng lóe qua não,Dương Mỹ đứng hình"...Mình xuyên không rồi nhé" [Nguyễn Dương Mỹ,14 tuổi,xuyên không giả số hiệu 186927.Xác nhận thành công] Một âm thanh vang lên trong não bộ,không biết từ đâu ra.Dương Mỹ mắt cá chết nhìn cái cục sắt bóng loáng đang lơ lửng trước mặt mình,đoán được ngay là từ nó,tóm ngay lấy soi tới soi lui.Xong quăng mạnh xuống đất,lấy chân chà chà mấy cái xong hất mặt ra lệnh "Thành công cái qq.Chỗ này là chỗ đéo nào?Trả lời mau không ta bán ngươi cho tiệm ve chai đầu đường đấy" [Cái đồ con gái bạo lực.Hèn gì đến giờ vẫn ế móc ế meo ra] cái cục sắt…
Tác giả: