Tác giả:

- Anh, em nhặt được một phiếu lương thực 2,5kg. Một giọng nói kinh ngạc vui mừng vang lên, giữa đống rác chồng chất như núi, một thân ảnh gầy yếu đi ra, cô bé chừng năm sáu tuổi giơ tờ phiếu lương thực lên, khuôn mặt nhỏ nhắn nhem nhuốc nhoẻn miệng cười. Đây là thời kỳ nền kinh tế bao cấp vẫn chưa rời khỏi cuộc sống mọi người, một phiếu lương thực 2,5kg có thể đổi được hai chiếc bánh nướng rắc vừng nóng hổi, đủ để hai người ăn no nê. - Gia Gia, đợi anh gom đủ tiền sẽ đưa em đến trường, con trai của lão Vương nói, chỉ cần có thể nộp được tiền học phí là được. Ở trên đống rác cao đến bảy tám mét, một cậu bé cầm theo một cái bao tải nhô đầu lên nói. Cậu bé tuy rằng người rất nhỏ, khuôn mặt xanh xao vì thiếu dinh dưỡng, nhưng ánh mắt vẫn rất sáng người, nhìn qua khoảng chừng mười một mười hai tuổi. - Anh, em không cần đến trường, bọn họ gọi chúng ta là đồ nhặt rác, em không thèm chơi với bọn họ đâu. Cô bé bĩu môi nói, hai chân rút từ đống rác ra, bước dài đến chỗ cậu bé, rút tờ phiếu…

Truyện chữ