Tác giả:

Em không thể nói cho chị biết được. Trường mầm non lớn nhất huyện Năng có tên là Mần non Ánh Sáng. Bảy năm trước đây ngôi trường này từng được gọi là Mầm non Cây Mận, do một đôi vợ chồng lập ra, thuê hai giáo viên, trong sân trồng một cây mận thấp bé, bên cạnh là tòa nhà hai tầng đơn sơ, tất cả được vây quanh trong hàng lan can trong ngõ nhỏ. Sau đó đôi vợ chồng sang tay ngôi trường cho người khác, một giáo viên cũng gả chồng xa, nên Cây Mận cũng chỉ còn một mình tôi. Tôi nhanh chóng đổi cách gọi tên ngôi trường từ Cây Mận thành Ánh Sáng, và trở thành giáo viên duy nhất tại đây. Tôi không có bằng cấp cao, diện mạo và năng lực không nổi bật, mà đến giờ tôi cũng không thi thố gì, không có chức danh nào, cũng không có động lực cầu tiến, chỉ dựa vào kinh nghiệm trước giờ kiếm 3500 tệ (1) một tháng. (1) Khoảng 11.8 triệu tiền Việt, mà mình google sơ thì tiền ăn hàng tháng bên đó có thể tầm khoảng 1500 tệ hoặc hơn rồi. Chu Nhị Đình - đồng nghiệp hiện tại của tôi lúc mới đến thực tập cứ luôn…

Chương 47: 47: Tôi Xa Lạ

Con Thuyền TrốngTác giả: Ngưu Nhĩ NhĩTruyện Bách Hợp, Truyện Đô ThịEm không thể nói cho chị biết được. Trường mầm non lớn nhất huyện Năng có tên là Mần non Ánh Sáng. Bảy năm trước đây ngôi trường này từng được gọi là Mầm non Cây Mận, do một đôi vợ chồng lập ra, thuê hai giáo viên, trong sân trồng một cây mận thấp bé, bên cạnh là tòa nhà hai tầng đơn sơ, tất cả được vây quanh trong hàng lan can trong ngõ nhỏ. Sau đó đôi vợ chồng sang tay ngôi trường cho người khác, một giáo viên cũng gả chồng xa, nên Cây Mận cũng chỉ còn một mình tôi. Tôi nhanh chóng đổi cách gọi tên ngôi trường từ Cây Mận thành Ánh Sáng, và trở thành giáo viên duy nhất tại đây. Tôi không có bằng cấp cao, diện mạo và năng lực không nổi bật, mà đến giờ tôi cũng không thi thố gì, không có chức danh nào, cũng không có động lực cầu tiến, chỉ dựa vào kinh nghiệm trước giờ kiếm 3500 tệ (1) một tháng. (1) Khoảng 11.8 triệu tiền Việt, mà mình google sơ thì tiền ăn hàng tháng bên đó có thể tầm khoảng 1500 tệ hoặc hơn rồi. Chu Nhị Đình - đồng nghiệp hiện tại của tôi lúc mới đến thực tập cứ luôn… (Thơ Emily Dickinson - Bản dịch của Trịnh Lữ)Thiên nhiên - bậc nhất Mẹ HiềnThiên nhiên - bậc nhất Mẹ Hiền,Với Con chỉ một nỗi niềm xót thươngĐứa ốm đau - đứa tha hươngLời răn Mẹ vẫn du dương khoan hòaNơi đồi cao - giữa Rừng xaKẻ lữ hành có nghe ra những lờiMẹ ngăn đàn sóc mải chơiNhắc con Chim nọ đang hơi quá nhời.Như Chiều Hè - Ấm áp trôiChuyện trò với Mẹ thảnh thơi yên hòaCó Mẹ đâu cũng là NhàCả khi ác lặn cũng là bình yênTiếng Mẹ ngân - lời Phúc DuyênXua tan sợ hãi tương liên nguyện cầuCon Dế nhỏ hết lo âuBông Hoa dại hết u sầu vô danhKhi Đàn Con đã ngủ lànhBấy giờ Mẹ mới đành lòng quay điSao trời thắp sáng một khiTrời cao Mẹ lại cúi về nơi đâyVô biên - Tình Mẹ tràn đầyÂu lo lòng mẹ sâu dày còn hơnKhi Ngón Vàng Mẹ đặt MôiNỗi niềm Im tiếng - Muôn nơi khoan hòa- ------------------------"Nature the gentlest mother is! "Nature the gentlest mother is,Impatient of no child,The feeblest of the waywardest.Her admonition mildIn forest and the hillBy traveller be heard,Restraining rampant squirrelOr too impetuous bird.How fair her conversationA summer afternoon,Her household her assembly;And when the sun go down,Her voice among the aislesIncite the timid prayerOf the minutest cricket,The most unworthy flower.When all the children sleep,She turns as long awayAs will suffice tolight her lamps,Then bending from the skyWith infinite affectionAn infiniter care,Her golden finger on her lip,Wills silence everywhere..

(Thơ Emily Dickinson - Bản dịch của Trịnh Lữ)

Thiên nhiên - bậc nhất Mẹ Hiền

Thiên nhiên - bậc nhất Mẹ Hiền,

Với Con chỉ một nỗi niềm xót thương

Đứa ốm đau - đứa tha hương

Lời răn Mẹ vẫn du dương khoan hòa

Nơi đồi cao - giữa Rừng xa

Kẻ lữ hành có nghe ra những lời

Mẹ ngăn đàn sóc mải chơi

Nhắc con Chim nọ đang hơi quá nhời.

Như Chiều Hè - Ấm áp trôi

Chuyện trò với Mẹ thảnh thơi yên hòa

Có Mẹ đâu cũng là Nhà

Cả khi ác lặn cũng là bình yên

Tiếng Mẹ ngân - lời Phúc Duyên

Xua tan sợ hãi tương liên nguyện cầu

Con Dế nhỏ hết lo âu

Bông Hoa dại hết u sầu vô danh

Khi Đàn Con đã ngủ lành

Bấy giờ Mẹ mới đành lòng quay đi

Sao trời thắp sáng một khi

Trời cao Mẹ lại cúi về nơi đây

Vô biên - Tình Mẹ tràn đầy

Âu lo lòng mẹ sâu dày còn hơn

Khi Ngón Vàng Mẹ đặt Môi

Nỗi niềm Im tiếng - Muôn nơi khoan hòa

- ------------------------

"Nature the gentlest mother is! "

Nature the gentlest mother is,

Impatient of no child,

The feeblest of the waywardest.

Her admonition mild

In forest and the hill

By traveller be heard,

Restraining rampant squirrel

Or too impetuous bird.

How fair her conversation

A summer afternoon,

Her household her assembly;

And when the sun go down,

Her voice among the aisles

Incite the timid prayer

Of the minutest cricket,

The most unworthy flower.

When all the children sleep,

She turns as long away

As will suffice tolight her lamps,

Then bending from the sky

With infinite affection

An infiniter care,

Her golden finger on her lip,

Wills silence everywhere.

.

Con Thuyền TrốngTác giả: Ngưu Nhĩ NhĩTruyện Bách Hợp, Truyện Đô ThịEm không thể nói cho chị biết được. Trường mầm non lớn nhất huyện Năng có tên là Mần non Ánh Sáng. Bảy năm trước đây ngôi trường này từng được gọi là Mầm non Cây Mận, do một đôi vợ chồng lập ra, thuê hai giáo viên, trong sân trồng một cây mận thấp bé, bên cạnh là tòa nhà hai tầng đơn sơ, tất cả được vây quanh trong hàng lan can trong ngõ nhỏ. Sau đó đôi vợ chồng sang tay ngôi trường cho người khác, một giáo viên cũng gả chồng xa, nên Cây Mận cũng chỉ còn một mình tôi. Tôi nhanh chóng đổi cách gọi tên ngôi trường từ Cây Mận thành Ánh Sáng, và trở thành giáo viên duy nhất tại đây. Tôi không có bằng cấp cao, diện mạo và năng lực không nổi bật, mà đến giờ tôi cũng không thi thố gì, không có chức danh nào, cũng không có động lực cầu tiến, chỉ dựa vào kinh nghiệm trước giờ kiếm 3500 tệ (1) một tháng. (1) Khoảng 11.8 triệu tiền Việt, mà mình google sơ thì tiền ăn hàng tháng bên đó có thể tầm khoảng 1500 tệ hoặc hơn rồi. Chu Nhị Đình - đồng nghiệp hiện tại của tôi lúc mới đến thực tập cứ luôn… (Thơ Emily Dickinson - Bản dịch của Trịnh Lữ)Thiên nhiên - bậc nhất Mẹ HiềnThiên nhiên - bậc nhất Mẹ Hiền,Với Con chỉ một nỗi niềm xót thươngĐứa ốm đau - đứa tha hươngLời răn Mẹ vẫn du dương khoan hòaNơi đồi cao - giữa Rừng xaKẻ lữ hành có nghe ra những lờiMẹ ngăn đàn sóc mải chơiNhắc con Chim nọ đang hơi quá nhời.Như Chiều Hè - Ấm áp trôiChuyện trò với Mẹ thảnh thơi yên hòaCó Mẹ đâu cũng là NhàCả khi ác lặn cũng là bình yênTiếng Mẹ ngân - lời Phúc DuyênXua tan sợ hãi tương liên nguyện cầuCon Dế nhỏ hết lo âuBông Hoa dại hết u sầu vô danhKhi Đàn Con đã ngủ lànhBấy giờ Mẹ mới đành lòng quay điSao trời thắp sáng một khiTrời cao Mẹ lại cúi về nơi đâyVô biên - Tình Mẹ tràn đầyÂu lo lòng mẹ sâu dày còn hơnKhi Ngón Vàng Mẹ đặt MôiNỗi niềm Im tiếng - Muôn nơi khoan hòa- ------------------------"Nature the gentlest mother is! "Nature the gentlest mother is,Impatient of no child,The feeblest of the waywardest.Her admonition mildIn forest and the hillBy traveller be heard,Restraining rampant squirrelOr too impetuous bird.How fair her conversationA summer afternoon,Her household her assembly;And when the sun go down,Her voice among the aislesIncite the timid prayerOf the minutest cricket,The most unworthy flower.When all the children sleep,She turns as long awayAs will suffice tolight her lamps,Then bending from the skyWith infinite affectionAn infiniter care,Her golden finger on her lip,Wills silence everywhere..

Chương 47: 47: Tôi Xa Lạ