Tác giả:

Một đôi trai gái ôm nhau. Mùa đông lạnh lẽo, lớp áo khoác dày, hơi ấm phả ra không khí. Bầu trời hôm nay hơi u ám, giống như mịch mù, cũng giống như đen tối. Đôi trai gái vẫn ôm nhau thật chặt, vì đây là châu Âu, dù hôn nhau cũng không gây chú ý. Coi như bởi một cái gì đó, họ cũng bỏ qua tất cả một lần. Chợt, một âm thanh rất khẽ vang lên. Âm thanh của sự thức tỉnh! Hắn đẩy mạnh cô ra bằng một tay, tay còn lại đặt lên ngực, nơi có một dòng máu đỏ tươi bất chấp chảy xuống - Phong.... - Cô ta khẽ gọi, toan đở lấy hắn. Nhưng hắn không cần, một lần nữa đẩy cô ra, lạnh lùng nhìn cô, lạnh lùng nhìn khẩu súng đã gắn ống giảm thanh trên tay cô. Phải, là cô trong một giây hắn buông lỏng mà nổ súng! - Em xin lỗi! - Cô buông khẩu súng ra, nó rơi xuống nền gạch, tan vào không khí - Ngay từ đầu em đã không quyết định cùng anh bỏ trốn, đây chỉ là nhiệm vụ của tổ chức mà thôi. Hắn không còn nghe được cô đang nói gì nữa, sắc mặt tái nhợt, cả người ngã xuống. Lần đầu hắn gặp cô, hắn cứu cô một mạng.…

Chương 9: Cũng là diễn viên

Ka Vẫn Luôn Dại Gái Như VậyTác giả: ThanhtTruyện Dị Năng, Truyện Đô Thị, Truyện Trọng SinhMột đôi trai gái ôm nhau. Mùa đông lạnh lẽo, lớp áo khoác dày, hơi ấm phả ra không khí. Bầu trời hôm nay hơi u ám, giống như mịch mù, cũng giống như đen tối. Đôi trai gái vẫn ôm nhau thật chặt, vì đây là châu Âu, dù hôn nhau cũng không gây chú ý. Coi như bởi một cái gì đó, họ cũng bỏ qua tất cả một lần. Chợt, một âm thanh rất khẽ vang lên. Âm thanh của sự thức tỉnh! Hắn đẩy mạnh cô ra bằng một tay, tay còn lại đặt lên ngực, nơi có một dòng máu đỏ tươi bất chấp chảy xuống - Phong.... - Cô ta khẽ gọi, toan đở lấy hắn. Nhưng hắn không cần, một lần nữa đẩy cô ra, lạnh lùng nhìn cô, lạnh lùng nhìn khẩu súng đã gắn ống giảm thanh trên tay cô. Phải, là cô trong một giây hắn buông lỏng mà nổ súng! - Em xin lỗi! - Cô buông khẩu súng ra, nó rơi xuống nền gạch, tan vào không khí - Ngay từ đầu em đã không quyết định cùng anh bỏ trốn, đây chỉ là nhiệm vụ của tổ chức mà thôi. Hắn không còn nghe được cô đang nói gì nữa, sắc mặt tái nhợt, cả người ngã xuống. Lần đầu hắn gặp cô, hắn cứu cô một mạng.… Vy Vy vốn là hoa khôi của khối 12, không khó để có người nhận ra cô, chỉ vài giây sau, cô đã đến được bên cạnh Mặc Phong. Trước tiên, Vy Vy chán ghét nhìn Phan Minh Tuấn, rồi ôm lấy cánh tay Mặc Phong, nói nhỏ vào tai hắn:- You đừng có buồn nha, loại người như vậy không xứng đáng để you buồn đâu!Mặc Phong tất nhiên không buồn chút nào rồi, trái lại hắn có chút sướng, khoảng cách 2 người gần nhau như vậy, mà mùi hương trên cơ thể Vy Vy cũng rất dễ chịu nữa. Này không phải một loại nước hoa nổi tiếng nào, chắn chắn là tự nhiên, là đặc trưng của thiếu nữ.- Xin lỗi! - Mặc Phong cười lên tiếng, cánh tay rất quen thuộc ôm cái eo nhỏ bé của Vy Vy - Phan Minh Tuấn, mày không thấy lá thư này rất quen sao? Rất quen luôn đó!Lời của Mặc Phong phát ra lập tức tạo nên 1 không khí kì quặc. Phan Minh Tuấn không biết trong hồ lô của Mặc Phong bán thuốc gì, cả những hs nhiều chuyện cũng không biết có chuyện gì sảy raKhông đợi mọi người tò mò hơn, Mặc Phong lại quăng một quả bom nặng tấn: Đây là thư tình mày gửi cho Vy Vy mà!- Cái gì?- Cái gì?- Cái gì?Có sao? Phan Minh Tuấn có gửi thư tình cho Vy Vy sao? Nhìn biểu hiện như đúng rồi của Mặc Phong, Phan Minh Tuấn sâu sắc hoài nghi mình có từng gửi thư tình cho Vy Vy. Làm gì có, hắn vốn không dám gửi! Mà lời của Mặc Phong là ý gì chứ???- Bởi vậy tao mới là người xin lỗi mày! Cái này chỉ là một cá cược nhỏ của tao và Tiểu Vy thôi, ai ngờ, mày tưởng thật, hahahahha,... - Mặc Phong cười rồi nói tiếp - Nói rõ một chút vụ cá cược này, nếu tao lấy lá thư này sửa tên rồi gửi trả cho mày mà mày im lặng thì tao thua. Còn nếu mày tư tưởng không lành mạnh, đầu óc luôn ảo tưởng gì đó vv... thì Tiểu Vy thua!Đầu óc Phan Minh Tuấn bây giờ điên cuồng tính toán nhưng cũng không theo kịp lời của Mặc Phong. Cái gì cá cược rồi cái gì sửa tên... Rốt cuộc là cái gì?Có điều trí tưởng tượng của nhóm hs nhiều chuyện thì phong phú ghê gớm, hơn chục cái kịch bản từ đó tạo ra, chớp mắt, xung quanh ồn ào không tả được.- A! - Có người chợt hét lênLập tức, vài tiếng kêu gần giống cũng vang lên, không gian cực kì quỷ dị. Khi, Mặc Phong và Vy Vy đang hôn nhau!!!- Trời ơi, Ngọc Hoàng và Vương Mẫu thông dâm! - Một gã mập mạp vừa chạy tới nhiều chuyện không nhịn được la lên

Vy Vy vốn là hoa khôi của khối 12, không khó để có người nhận ra cô, chỉ vài giây sau, cô đã đến được bên cạnh Mặc Phong. Trước tiên, Vy Vy chán ghét nhìn Phan Minh Tuấn, rồi ôm lấy cánh tay Mặc Phong, nói nhỏ vào tai hắn:

- You đừng có buồn nha, loại người như vậy không xứng đáng để you buồn đâu!

Mặc Phong tất nhiên không buồn chút nào rồi, trái lại hắn có chút sướng, khoảng cách 2 người gần nhau như vậy, mà mùi hương trên cơ thể Vy Vy cũng rất dễ chịu nữa. Này không phải một loại nước hoa nổi tiếng nào, chắn chắn là tự nhiên, là đặc trưng của thiếu nữ.

- Xin lỗi! - Mặc Phong cười lên tiếng, cánh tay rất quen thuộc ôm cái eo nhỏ bé của Vy Vy - Phan Minh Tuấn, mày không thấy lá thư này rất quen sao? Rất quen luôn đó!

Lời của Mặc Phong phát ra lập tức tạo nên 1 không khí kì quặc. Phan Minh Tuấn không biết trong hồ lô của Mặc Phong bán thuốc gì, cả những hs nhiều chuyện cũng không biết có chuyện gì sảy ra

Không đợi mọi người tò mò hơn, Mặc Phong lại quăng một quả bom nặng tấn: Đây là thư tình mày gửi cho Vy Vy mà!

- Cái gì?

- Cái gì?

- Cái gì?

Có sao? Phan Minh Tuấn có gửi thư tình cho Vy Vy sao? Nhìn biểu hiện như đúng rồi của Mặc Phong, Phan Minh Tuấn sâu sắc hoài nghi mình có từng gửi thư tình cho Vy Vy. Làm gì có, hắn vốn không dám gửi! Mà lời của Mặc Phong là ý gì chứ???

- Bởi vậy tao mới là người xin lỗi mày! Cái này chỉ là một cá cược nhỏ của tao và Tiểu Vy thôi, ai ngờ, mày tưởng thật, hahahahha,... - Mặc Phong cười rồi nói tiếp - Nói rõ một chút vụ cá cược này, nếu tao lấy lá thư này sửa tên rồi gửi trả cho mày mà mày im lặng thì tao thua. Còn nếu mày tư tưởng không lành mạnh, đầu óc luôn ảo tưởng gì đó vv... thì Tiểu Vy thua!

Đầu óc Phan Minh Tuấn bây giờ điên cuồng tính toán nhưng cũng không theo kịp lời của Mặc Phong. Cái gì cá cược rồi cái gì sửa tên... Rốt cuộc là cái gì?

Có điều trí tưởng tượng của nhóm hs nhiều chuyện thì phong phú ghê gớm, hơn chục cái kịch bản từ đó tạo ra, chớp mắt, xung quanh ồn ào không tả được.

- A! - Có người chợt hét lên

Lập tức, vài tiếng kêu gần giống cũng vang lên, không gian cực kì quỷ dị. Khi, Mặc Phong và Vy Vy đang hôn nhau!!!

- Trời ơi, Ngọc Hoàng và Vương Mẫu thông dâm! - Một gã mập mạp vừa chạy tới nhiều chuyện không nhịn được la lên

Ka Vẫn Luôn Dại Gái Như VậyTác giả: ThanhtTruyện Dị Năng, Truyện Đô Thị, Truyện Trọng SinhMột đôi trai gái ôm nhau. Mùa đông lạnh lẽo, lớp áo khoác dày, hơi ấm phả ra không khí. Bầu trời hôm nay hơi u ám, giống như mịch mù, cũng giống như đen tối. Đôi trai gái vẫn ôm nhau thật chặt, vì đây là châu Âu, dù hôn nhau cũng không gây chú ý. Coi như bởi một cái gì đó, họ cũng bỏ qua tất cả một lần. Chợt, một âm thanh rất khẽ vang lên. Âm thanh của sự thức tỉnh! Hắn đẩy mạnh cô ra bằng một tay, tay còn lại đặt lên ngực, nơi có một dòng máu đỏ tươi bất chấp chảy xuống - Phong.... - Cô ta khẽ gọi, toan đở lấy hắn. Nhưng hắn không cần, một lần nữa đẩy cô ra, lạnh lùng nhìn cô, lạnh lùng nhìn khẩu súng đã gắn ống giảm thanh trên tay cô. Phải, là cô trong một giây hắn buông lỏng mà nổ súng! - Em xin lỗi! - Cô buông khẩu súng ra, nó rơi xuống nền gạch, tan vào không khí - Ngay từ đầu em đã không quyết định cùng anh bỏ trốn, đây chỉ là nhiệm vụ của tổ chức mà thôi. Hắn không còn nghe được cô đang nói gì nữa, sắc mặt tái nhợt, cả người ngã xuống. Lần đầu hắn gặp cô, hắn cứu cô một mạng.… Vy Vy vốn là hoa khôi của khối 12, không khó để có người nhận ra cô, chỉ vài giây sau, cô đã đến được bên cạnh Mặc Phong. Trước tiên, Vy Vy chán ghét nhìn Phan Minh Tuấn, rồi ôm lấy cánh tay Mặc Phong, nói nhỏ vào tai hắn:- You đừng có buồn nha, loại người như vậy không xứng đáng để you buồn đâu!Mặc Phong tất nhiên không buồn chút nào rồi, trái lại hắn có chút sướng, khoảng cách 2 người gần nhau như vậy, mà mùi hương trên cơ thể Vy Vy cũng rất dễ chịu nữa. Này không phải một loại nước hoa nổi tiếng nào, chắn chắn là tự nhiên, là đặc trưng của thiếu nữ.- Xin lỗi! - Mặc Phong cười lên tiếng, cánh tay rất quen thuộc ôm cái eo nhỏ bé của Vy Vy - Phan Minh Tuấn, mày không thấy lá thư này rất quen sao? Rất quen luôn đó!Lời của Mặc Phong phát ra lập tức tạo nên 1 không khí kì quặc. Phan Minh Tuấn không biết trong hồ lô của Mặc Phong bán thuốc gì, cả những hs nhiều chuyện cũng không biết có chuyện gì sảy raKhông đợi mọi người tò mò hơn, Mặc Phong lại quăng một quả bom nặng tấn: Đây là thư tình mày gửi cho Vy Vy mà!- Cái gì?- Cái gì?- Cái gì?Có sao? Phan Minh Tuấn có gửi thư tình cho Vy Vy sao? Nhìn biểu hiện như đúng rồi của Mặc Phong, Phan Minh Tuấn sâu sắc hoài nghi mình có từng gửi thư tình cho Vy Vy. Làm gì có, hắn vốn không dám gửi! Mà lời của Mặc Phong là ý gì chứ???- Bởi vậy tao mới là người xin lỗi mày! Cái này chỉ là một cá cược nhỏ của tao và Tiểu Vy thôi, ai ngờ, mày tưởng thật, hahahahha,... - Mặc Phong cười rồi nói tiếp - Nói rõ một chút vụ cá cược này, nếu tao lấy lá thư này sửa tên rồi gửi trả cho mày mà mày im lặng thì tao thua. Còn nếu mày tư tưởng không lành mạnh, đầu óc luôn ảo tưởng gì đó vv... thì Tiểu Vy thua!Đầu óc Phan Minh Tuấn bây giờ điên cuồng tính toán nhưng cũng không theo kịp lời của Mặc Phong. Cái gì cá cược rồi cái gì sửa tên... Rốt cuộc là cái gì?Có điều trí tưởng tượng của nhóm hs nhiều chuyện thì phong phú ghê gớm, hơn chục cái kịch bản từ đó tạo ra, chớp mắt, xung quanh ồn ào không tả được.- A! - Có người chợt hét lênLập tức, vài tiếng kêu gần giống cũng vang lên, không gian cực kì quỷ dị. Khi, Mặc Phong và Vy Vy đang hôn nhau!!!- Trời ơi, Ngọc Hoàng và Vương Mẫu thông dâm! - Một gã mập mạp vừa chạy tới nhiều chuyện không nhịn được la lên

Chương 9: Cũng là diễn viên