Một đôi trai gái ôm nhau. Mùa đông lạnh lẽo, lớp áo khoác dày, hơi ấm phả ra không khí. Bầu trời hôm nay hơi u ám, giống như mịch mù, cũng giống như đen tối. Đôi trai gái vẫn ôm nhau thật chặt, vì đây là châu Âu, dù hôn nhau cũng không gây chú ý. Coi như bởi một cái gì đó, họ cũng bỏ qua tất cả một lần. Chợt, một âm thanh rất khẽ vang lên. Âm thanh của sự thức tỉnh! Hắn đẩy mạnh cô ra bằng một tay, tay còn lại đặt lên ngực, nơi có một dòng máu đỏ tươi bất chấp chảy xuống - Phong.... - Cô ta khẽ gọi, toan đở lấy hắn. Nhưng hắn không cần, một lần nữa đẩy cô ra, lạnh lùng nhìn cô, lạnh lùng nhìn khẩu súng đã gắn ống giảm thanh trên tay cô. Phải, là cô trong một giây hắn buông lỏng mà nổ súng! - Em xin lỗi! - Cô buông khẩu súng ra, nó rơi xuống nền gạch, tan vào không khí - Ngay từ đầu em đã không quyết định cùng anh bỏ trốn, đây chỉ là nhiệm vụ của tổ chức mà thôi. Hắn không còn nghe được cô đang nói gì nữa, sắc mặt tái nhợt, cả người ngã xuống. Lần đầu hắn gặp cô, hắn cứu cô một mạng.…
Chương 17: Cướp
Ka Vẫn Luôn Dại Gái Như VậyTác giả: ThanhtTruyện Dị Năng, Truyện Đô Thị, Truyện Trọng SinhMột đôi trai gái ôm nhau. Mùa đông lạnh lẽo, lớp áo khoác dày, hơi ấm phả ra không khí. Bầu trời hôm nay hơi u ám, giống như mịch mù, cũng giống như đen tối. Đôi trai gái vẫn ôm nhau thật chặt, vì đây là châu Âu, dù hôn nhau cũng không gây chú ý. Coi như bởi một cái gì đó, họ cũng bỏ qua tất cả một lần. Chợt, một âm thanh rất khẽ vang lên. Âm thanh của sự thức tỉnh! Hắn đẩy mạnh cô ra bằng một tay, tay còn lại đặt lên ngực, nơi có một dòng máu đỏ tươi bất chấp chảy xuống - Phong.... - Cô ta khẽ gọi, toan đở lấy hắn. Nhưng hắn không cần, một lần nữa đẩy cô ra, lạnh lùng nhìn cô, lạnh lùng nhìn khẩu súng đã gắn ống giảm thanh trên tay cô. Phải, là cô trong một giây hắn buông lỏng mà nổ súng! - Em xin lỗi! - Cô buông khẩu súng ra, nó rơi xuống nền gạch, tan vào không khí - Ngay từ đầu em đã không quyết định cùng anh bỏ trốn, đây chỉ là nhiệm vụ của tổ chức mà thôi. Hắn không còn nghe được cô đang nói gì nữa, sắc mặt tái nhợt, cả người ngã xuống. Lần đầu hắn gặp cô, hắn cứu cô một mạng.… Lúc này, Phan Minh Tuấn mới ngộ ra là mình bị chơi. Làm gì có cá cược hay đánh lừa gì ở đây, rõ ràng là Mặc Phong muốn tìm chút sĩ diện mà.Mặc kệ là lý do gì, Mặc Phong hôn Triệu Vy Vy còn làm Phan Minh Tuấn hắn bẻ mặt là kết thù rồi.- Mày tính làm sao? - Trần Khải hỏi - Tao có quen biết, hay tao kêu người xử nó một trận?- Đừng! - Phan Minh Tuấn lắc đầu - Tao còn muốn cua Triệu Vy Vy mà, thằng bê đê đó không đáng để tao với mày làm lớn.- Vậy?- Tao sẽ làm cho Vy Vy ghét nó, ghê tởm nó!!!_________________________Tan học, Mặc Phong cùng với Triệu Vy Vy một lúc rồi rẽ về nhà. Trời nắng như đổ lửa, đường vắng ngắt hắn không nhanh không chậm bước đi.- Đứng lại! - một giọng nói khàn đục của nam vang lên từ phía sau kèm theo tiếng bước chân của 4 người - tao gọi mày đó thằng đàn bà, đứng lại!!!!Biết là không có việc gì tốt, Mặc Phong nhanh chân..... Chạy. Cmn, từ hôm gặp cô gái trộm vặt kia, hắn đã yếu lại càng yếu thêm, tập thể lực mới 2 3 ngày chưa bù lại được gì.Chân hắn rất nhanh nhưng dường như biết trước hắn sẽ chạy nên bọn côn đồ đã chặn đường sẵn.- Ái chà, mày dám chạy à!
Lúc này, Phan Minh Tuấn mới ngộ ra là mình bị chơi. Làm gì có cá cược hay đánh lừa gì ở đây, rõ ràng là Mặc Phong muốn tìm chút sĩ diện mà.
Mặc kệ là lý do gì, Mặc Phong hôn Triệu Vy Vy còn làm Phan Minh Tuấn hắn bẻ mặt là kết thù rồi.
- Mày tính làm sao? - Trần Khải hỏi - Tao có quen biết, hay tao kêu người xử nó một trận?
- Đừng! - Phan Minh Tuấn lắc đầu - Tao còn muốn cua Triệu Vy Vy mà, thằng bê đê đó không đáng để tao với mày làm lớn.
- Vậy?
- Tao sẽ làm cho Vy Vy ghét nó, ghê tởm nó!!!
_________________________
Tan học, Mặc Phong cùng với Triệu Vy Vy một lúc rồi rẽ về nhà. Trời nắng như đổ lửa, đường vắng ngắt hắn không nhanh không chậm bước đi.
- Đứng lại! - một giọng nói khàn đục của nam vang lên từ phía sau kèm theo tiếng bước chân của 4 người - tao gọi mày đó thằng đàn bà, đứng lại!!!!
Biết là không có việc gì tốt, Mặc Phong nhanh chân..... Chạy. Cmn, từ hôm gặp cô gái trộm vặt kia, hắn đã yếu lại càng yếu thêm, tập thể lực mới 2 3 ngày chưa bù lại được gì.
Chân hắn rất nhanh nhưng dường như biết trước hắn sẽ chạy nên bọn côn đồ đã chặn đường sẵn.
- Ái chà, mày dám chạy à!
Ka Vẫn Luôn Dại Gái Như VậyTác giả: ThanhtTruyện Dị Năng, Truyện Đô Thị, Truyện Trọng SinhMột đôi trai gái ôm nhau. Mùa đông lạnh lẽo, lớp áo khoác dày, hơi ấm phả ra không khí. Bầu trời hôm nay hơi u ám, giống như mịch mù, cũng giống như đen tối. Đôi trai gái vẫn ôm nhau thật chặt, vì đây là châu Âu, dù hôn nhau cũng không gây chú ý. Coi như bởi một cái gì đó, họ cũng bỏ qua tất cả một lần. Chợt, một âm thanh rất khẽ vang lên. Âm thanh của sự thức tỉnh! Hắn đẩy mạnh cô ra bằng một tay, tay còn lại đặt lên ngực, nơi có một dòng máu đỏ tươi bất chấp chảy xuống - Phong.... - Cô ta khẽ gọi, toan đở lấy hắn. Nhưng hắn không cần, một lần nữa đẩy cô ra, lạnh lùng nhìn cô, lạnh lùng nhìn khẩu súng đã gắn ống giảm thanh trên tay cô. Phải, là cô trong một giây hắn buông lỏng mà nổ súng! - Em xin lỗi! - Cô buông khẩu súng ra, nó rơi xuống nền gạch, tan vào không khí - Ngay từ đầu em đã không quyết định cùng anh bỏ trốn, đây chỉ là nhiệm vụ của tổ chức mà thôi. Hắn không còn nghe được cô đang nói gì nữa, sắc mặt tái nhợt, cả người ngã xuống. Lần đầu hắn gặp cô, hắn cứu cô một mạng.… Lúc này, Phan Minh Tuấn mới ngộ ra là mình bị chơi. Làm gì có cá cược hay đánh lừa gì ở đây, rõ ràng là Mặc Phong muốn tìm chút sĩ diện mà.Mặc kệ là lý do gì, Mặc Phong hôn Triệu Vy Vy còn làm Phan Minh Tuấn hắn bẻ mặt là kết thù rồi.- Mày tính làm sao? - Trần Khải hỏi - Tao có quen biết, hay tao kêu người xử nó một trận?- Đừng! - Phan Minh Tuấn lắc đầu - Tao còn muốn cua Triệu Vy Vy mà, thằng bê đê đó không đáng để tao với mày làm lớn.- Vậy?- Tao sẽ làm cho Vy Vy ghét nó, ghê tởm nó!!!_________________________Tan học, Mặc Phong cùng với Triệu Vy Vy một lúc rồi rẽ về nhà. Trời nắng như đổ lửa, đường vắng ngắt hắn không nhanh không chậm bước đi.- Đứng lại! - một giọng nói khàn đục của nam vang lên từ phía sau kèm theo tiếng bước chân của 4 người - tao gọi mày đó thằng đàn bà, đứng lại!!!!Biết là không có việc gì tốt, Mặc Phong nhanh chân..... Chạy. Cmn, từ hôm gặp cô gái trộm vặt kia, hắn đã yếu lại càng yếu thêm, tập thể lực mới 2 3 ngày chưa bù lại được gì.Chân hắn rất nhanh nhưng dường như biết trước hắn sẽ chạy nên bọn côn đồ đã chặn đường sẵn.- Ái chà, mày dám chạy à!