Dưới chân núi Linh Sơn, thôn Linh Sơn. Một dòng sông nhỏ chảy dài qua thôn về phía xa xa. Diệp Thanh nằm trên bờ sông, ánh mắt đờ đẫn, vẻ mặt chán chường nhìn lên bầu trời xanh thẳm, trong đầu vẫn vọng lại lời nói cuối cùng của lão già thúi đã nói với anh. "Đã đến lúc cậu phải rời đi rồi." Được rồi, rời đi thì rời đi thôi, nhưng Diệp Thanh không hiểu tại sao lão già thúi đó lại muốn đánh ngất anh. Sau đó lại ném anh từ trên Linh Sơn xuống ven sông rồi chẳng ngó ngàng gì tới nữa. Đánh ngất anh thì cũng thôi đi, anh rộng lượng không thèm chấp. Nhưng lão già kia lại còn dùng ngân châm phong ấn hết mấy huyệt đạo của anh, khiến anh không thể động đậy mà cũng không thể nói được lời nào, hoàn toàn biến thành một người trong trạng thái thực vật chỉ có thể suy nghĩ. Đương nhiên, Diệp Thanh cũng có thể dùng kình khí của mình để phá vỡ phong ấn, nhưng việc này cần phải có thời gian. Phong ấn ở chân tay thì không sao, mất khoảng hai ngày là có thể phá vỡ được, nhưng giọng nói bị phong ấn thì e là…

Chương 34: C34: Không chân thực

Thiếu Chủ Bí Mật Của Tổng TàiTác giả: Mèo Yêu Thành TinhTruyện Đô ThịDưới chân núi Linh Sơn, thôn Linh Sơn. Một dòng sông nhỏ chảy dài qua thôn về phía xa xa. Diệp Thanh nằm trên bờ sông, ánh mắt đờ đẫn, vẻ mặt chán chường nhìn lên bầu trời xanh thẳm, trong đầu vẫn vọng lại lời nói cuối cùng của lão già thúi đã nói với anh. "Đã đến lúc cậu phải rời đi rồi." Được rồi, rời đi thì rời đi thôi, nhưng Diệp Thanh không hiểu tại sao lão già thúi đó lại muốn đánh ngất anh. Sau đó lại ném anh từ trên Linh Sơn xuống ven sông rồi chẳng ngó ngàng gì tới nữa. Đánh ngất anh thì cũng thôi đi, anh rộng lượng không thèm chấp. Nhưng lão già kia lại còn dùng ngân châm phong ấn hết mấy huyệt đạo của anh, khiến anh không thể động đậy mà cũng không thể nói được lời nào, hoàn toàn biến thành một người trong trạng thái thực vật chỉ có thể suy nghĩ. Đương nhiên, Diệp Thanh cũng có thể dùng kình khí của mình để phá vỡ phong ấn, nhưng việc này cần phải có thời gian. Phong ấn ở chân tay thì không sao, mất khoảng hai ngày là có thể phá vỡ được, nhưng giọng nói bị phong ấn thì e là… “A!” Tiếu Oánh Ức lấy lại tinh thần, cô hít một hơi thật sâu, ngón tay mảnh khẳnh lại vung lên lần nữa, bắt đầu đầu tư toàn bộ số vốn bốn trăm triệu còn lại.Đây chắc chắn là một canh bạc, bởi vì cô không biết liệu thần chứng khoán Đại Hoa có đột ngột rời đi hay không, mà nếu như thần chứng khoán Đại Hoa bỗng dưng rút tiền rời đi thì một nửa của khoản tiền bốn trăm triệu này cũng sẽ đổ xuống sông xuống biển.Chỉ là cho dù hôm nay thần chứng khoán Đại Hoa không xuất hiện thì cô cũng đã sẵn sàng đầu tư toàn bộ số tiền mình có vào thị trường chứng khoán rồi, từ trước đến nay cô chưa từng nghĩ đến chuyện rút lui, cho dù có chết thì cô cũng phải chết một cách oanh liệt.Xong xuôi tất cả, Tiếu Oánh Ức nhắm mắt lại, tận hưởng xoa bóp của Diệp Thanh.Cô không thế không thừa nhận rằng kỹ năng xoa bóp của Diệp Thanh đúng là rất tốt, dường như nó có thể làm dịu đi nỗi mệt nhọc.Qua hồi lâu, cô mở mắt ra quay đầu lại nhìn Diệp. Thanh, hỏi: "Thần chứng khoán Đại Hoa đột nhiên bảo vệ cho Tiếu thị có phải có liên quan tới anh không?”"Ha ha.." Diệp Thanh nhẹ nhàng cười một tiếng,đáp: "Có lẽ thăn chứng khoán Đại Hoa người ta chỉ muốn đi ra ngoài kiếm ăn thôi, bảo vệ cho Tiếu thị chẳng qua cũng là trùng hợp""Anh cảm thấy tôi có tin lời giải thích này của anh không?" Tiếu Oánh Ức cau mày hỏi."Có gì mà không tin được chứ?” Diệp Thanh nhún vai."Nếu như thần chứng khoán Đại Hoa chỉ đi kiếm ăn thì sao không đứng vẽ phía nhà họ Nghiêm mà lại đứng về phía Tiếu thị chúng ta?""Đơn giản lắm mà, anh nghĩ do thần chứng khoán Đại Hoa cảm thấy chút vốn của Tiếu thị không đủ cho. anh ta nhét kế răng cho nên mới chọn đứng về phía chúng ta để đối phó với Nghiêm Thiếu Khoan, dù sao trong tay Nghiêm Thiếu Khoan cũng có số vốn mấy. chục tỷ, so với năm trăm triệu trên tay em thì có vẻ như. số tiền kia hấp dẫn khẩu vị của anh ta hơn m:"Không có liên quan gì tới anh thật sao?" Tiếu Oánh Ức nghỉ hoặc hỏi."Không có” Diệp Thanh nhún vai đáp. Có thật là không có liên quan gì không?Rõ ràng là Tiếu Oánh Ức không tin, vì ngày hôm qua anh chàng này là người duy nhất nói đảm bảo. rằng Tập đoàn Tiếu thị chắc chắn sẽ không sụp đổ, hôm nay thì thần chứng khoán Đại Hoa lại nhảy ra bảo. vệ cho Tiếu thị, chuyện này sao có thể xảy ra được?Nhìn thấy Diệp Thanh không muốn nói, Tiếu Oánh Ức cũng không hỏi nhiều, có điều trong lòng cô dường như có chút tò mò về quá khứ của Diệp Thanh.Người đàn ông mà mình nhặt được này rốt cuộc là ai chứ?Từ sau khi nói chuyện được, người đàn ông này đã có thay đổi rất lớn, đây có còn là người đàn ông mà cô nhặt được một năm trước không?Lúc Tiếu Oánh Ức đang suy nghĩ lung tung thì tiếng hô hưng phấn của Lưu vân Phi đã kéo cô về."Thật tốt quá, giá cổ phiếu của Tiếu thị chúng ta đang tăng trở lại, nếu cứ tiếp tục thế này thì lúc bắt đầu phiên giao dịch ngay mai hẳn là có thể quay trở lại mức giá ba ngày trước rồi!"

“A!” Tiếu Oánh Ức lấy lại tinh thần, cô hít một hơi thật sâu, ngón tay mảnh khẳnh lại vung lên lần nữa, bắt đầu đầu tư toàn bộ số vốn bốn trăm triệu còn lại.

Đây chắc chắn là một canh bạc, bởi vì cô không biết liệu thần chứng khoán Đại Hoa có đột ngột rời đi hay không, mà nếu như thần chứng khoán Đại Hoa bỗng dưng rút tiền rời đi thì một nửa của khoản tiền bốn trăm triệu này cũng sẽ đổ xuống sông xuống biển.

Chỉ là cho dù hôm nay thần chứng khoán Đại Hoa không xuất hiện thì cô cũng đã sẵn sàng đầu tư toàn bộ số tiền mình có vào thị trường chứng khoán rồi, từ trước đến nay cô chưa từng nghĩ đến chuyện rút lui, cho dù có chết thì cô cũng phải chết một cách oanh liệt.

Xong xuôi tất cả, Tiếu Oánh Ức nhắm mắt lại, tận hưởng xoa bóp của Diệp Thanh.

Cô không thế không thừa nhận rằng kỹ năng xoa bóp của Diệp Thanh đúng là rất tốt, dường như nó có thể làm dịu đi nỗi mệt nhọc.

Qua hồi lâu, cô mở mắt ra quay đầu lại nhìn Diệp. Thanh, hỏi: "Thần chứng khoán Đại Hoa đột nhiên bảo vệ cho Tiếu thị có phải có liên quan tới anh không?”

"Ha ha.." Diệp Thanh nhẹ nhàng cười một tiếng,đáp: "Có lẽ thăn chứng khoán Đại Hoa người ta chỉ muốn đi ra ngoài kiếm ăn thôi, bảo vệ cho Tiếu thị chẳng qua cũng là trùng hợp"

"Anh cảm thấy tôi có tin lời giải thích này của anh không?" Tiếu Oánh Ức cau mày hỏi.

"Có gì mà không tin được chứ?” Diệp Thanh nhún vai.

"Nếu như thần chứng khoán Đại Hoa chỉ đi kiếm ăn thì sao không đứng vẽ phía nhà họ Nghiêm mà lại đứng về phía Tiếu thị chúng ta?"

"Đơn giản lắm mà, anh nghĩ do thần chứng khoán Đại Hoa cảm thấy chút vốn của Tiếu thị không đủ cho. anh ta nhét kế răng cho nên mới chọn đứng về phía chúng ta để đối phó với Nghiêm Thiếu Khoan, dù sao trong tay Nghiêm Thiếu Khoan cũng có số vốn mấy. chục tỷ, so với năm trăm triệu trên tay em thì có vẻ như. số tiền kia hấp dẫn khẩu vị của anh ta hơn m:

"Không có liên quan gì tới anh thật sao?" Tiếu Oánh Ức nghỉ hoặc hỏi.

"Không có” Diệp Thanh nhún vai đáp. Có thật là không có liên quan gì không?

Rõ ràng là Tiếu Oánh Ức không tin, vì ngày hôm qua anh chàng này là người duy nhất nói đảm bảo. rằng Tập đoàn Tiếu thị chắc chắn sẽ không sụp đổ, hôm nay thì thần chứng khoán Đại Hoa lại nhảy ra bảo. vệ cho Tiếu thị, chuyện này sao có thể xảy ra được?

Nhìn thấy Diệp Thanh không muốn nói, Tiếu Oánh Ức cũng không hỏi nhiều, có điều trong lòng cô dường như có chút tò mò về quá khứ của Diệp Thanh.

Người đàn ông mà mình nhặt được này rốt cuộc là ai chứ?

Từ sau khi nói chuyện được, người đàn ông này đã có thay đổi rất lớn, đây có còn là người đàn ông mà cô nhặt được một năm trước không?

Lúc Tiếu Oánh Ức đang suy nghĩ lung tung thì tiếng hô hưng phấn của Lưu vân Phi đã kéo cô về.

"Thật tốt quá, giá cổ phiếu của Tiếu thị chúng ta đang tăng trở lại, nếu cứ tiếp tục thế này thì lúc bắt đầu phiên giao dịch ngay mai hẳn là có thể quay trở lại mức giá ba ngày trước rồi!"

Thiếu Chủ Bí Mật Của Tổng TàiTác giả: Mèo Yêu Thành TinhTruyện Đô ThịDưới chân núi Linh Sơn, thôn Linh Sơn. Một dòng sông nhỏ chảy dài qua thôn về phía xa xa. Diệp Thanh nằm trên bờ sông, ánh mắt đờ đẫn, vẻ mặt chán chường nhìn lên bầu trời xanh thẳm, trong đầu vẫn vọng lại lời nói cuối cùng của lão già thúi đã nói với anh. "Đã đến lúc cậu phải rời đi rồi." Được rồi, rời đi thì rời đi thôi, nhưng Diệp Thanh không hiểu tại sao lão già thúi đó lại muốn đánh ngất anh. Sau đó lại ném anh từ trên Linh Sơn xuống ven sông rồi chẳng ngó ngàng gì tới nữa. Đánh ngất anh thì cũng thôi đi, anh rộng lượng không thèm chấp. Nhưng lão già kia lại còn dùng ngân châm phong ấn hết mấy huyệt đạo của anh, khiến anh không thể động đậy mà cũng không thể nói được lời nào, hoàn toàn biến thành một người trong trạng thái thực vật chỉ có thể suy nghĩ. Đương nhiên, Diệp Thanh cũng có thể dùng kình khí của mình để phá vỡ phong ấn, nhưng việc này cần phải có thời gian. Phong ấn ở chân tay thì không sao, mất khoảng hai ngày là có thể phá vỡ được, nhưng giọng nói bị phong ấn thì e là… “A!” Tiếu Oánh Ức lấy lại tinh thần, cô hít một hơi thật sâu, ngón tay mảnh khẳnh lại vung lên lần nữa, bắt đầu đầu tư toàn bộ số vốn bốn trăm triệu còn lại.Đây chắc chắn là một canh bạc, bởi vì cô không biết liệu thần chứng khoán Đại Hoa có đột ngột rời đi hay không, mà nếu như thần chứng khoán Đại Hoa bỗng dưng rút tiền rời đi thì một nửa của khoản tiền bốn trăm triệu này cũng sẽ đổ xuống sông xuống biển.Chỉ là cho dù hôm nay thần chứng khoán Đại Hoa không xuất hiện thì cô cũng đã sẵn sàng đầu tư toàn bộ số tiền mình có vào thị trường chứng khoán rồi, từ trước đến nay cô chưa từng nghĩ đến chuyện rút lui, cho dù có chết thì cô cũng phải chết một cách oanh liệt.Xong xuôi tất cả, Tiếu Oánh Ức nhắm mắt lại, tận hưởng xoa bóp của Diệp Thanh.Cô không thế không thừa nhận rằng kỹ năng xoa bóp của Diệp Thanh đúng là rất tốt, dường như nó có thể làm dịu đi nỗi mệt nhọc.Qua hồi lâu, cô mở mắt ra quay đầu lại nhìn Diệp. Thanh, hỏi: "Thần chứng khoán Đại Hoa đột nhiên bảo vệ cho Tiếu thị có phải có liên quan tới anh không?”"Ha ha.." Diệp Thanh nhẹ nhàng cười một tiếng,đáp: "Có lẽ thăn chứng khoán Đại Hoa người ta chỉ muốn đi ra ngoài kiếm ăn thôi, bảo vệ cho Tiếu thị chẳng qua cũng là trùng hợp""Anh cảm thấy tôi có tin lời giải thích này của anh không?" Tiếu Oánh Ức cau mày hỏi."Có gì mà không tin được chứ?” Diệp Thanh nhún vai."Nếu như thần chứng khoán Đại Hoa chỉ đi kiếm ăn thì sao không đứng vẽ phía nhà họ Nghiêm mà lại đứng về phía Tiếu thị chúng ta?""Đơn giản lắm mà, anh nghĩ do thần chứng khoán Đại Hoa cảm thấy chút vốn của Tiếu thị không đủ cho. anh ta nhét kế răng cho nên mới chọn đứng về phía chúng ta để đối phó với Nghiêm Thiếu Khoan, dù sao trong tay Nghiêm Thiếu Khoan cũng có số vốn mấy. chục tỷ, so với năm trăm triệu trên tay em thì có vẻ như. số tiền kia hấp dẫn khẩu vị của anh ta hơn m:"Không có liên quan gì tới anh thật sao?" Tiếu Oánh Ức nghỉ hoặc hỏi."Không có” Diệp Thanh nhún vai đáp. Có thật là không có liên quan gì không?Rõ ràng là Tiếu Oánh Ức không tin, vì ngày hôm qua anh chàng này là người duy nhất nói đảm bảo. rằng Tập đoàn Tiếu thị chắc chắn sẽ không sụp đổ, hôm nay thì thần chứng khoán Đại Hoa lại nhảy ra bảo. vệ cho Tiếu thị, chuyện này sao có thể xảy ra được?Nhìn thấy Diệp Thanh không muốn nói, Tiếu Oánh Ức cũng không hỏi nhiều, có điều trong lòng cô dường như có chút tò mò về quá khứ của Diệp Thanh.Người đàn ông mà mình nhặt được này rốt cuộc là ai chứ?Từ sau khi nói chuyện được, người đàn ông này đã có thay đổi rất lớn, đây có còn là người đàn ông mà cô nhặt được một năm trước không?Lúc Tiếu Oánh Ức đang suy nghĩ lung tung thì tiếng hô hưng phấn của Lưu vân Phi đã kéo cô về."Thật tốt quá, giá cổ phiếu của Tiếu thị chúng ta đang tăng trở lại, nếu cứ tiếp tục thế này thì lúc bắt đầu phiên giao dịch ngay mai hẳn là có thể quay trở lại mức giá ba ngày trước rồi!"

Chương 34: C34: Không chân thực