*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Tống Thanh Hàn cảm thấy bụng dưới như có thứ gì đó đè nặng, đau âm ỉ, khiến cậu không nhịn được mà mở mí mắt nặng trĩu ra, cúi đầu nhìn xuống. "......" Cái thế này? Bụng cậu... sao lại phình to như người đang mang thai vậy!!! Một bóng người cao lớn lập tức bước nhanh tới, dừng lại cách cậu chừng một mét, vẻ mặt lo lắng, cẩn trọng lên tiếng hỏi: "Tống công tử, ngươi ổn chứ?" Tống Thanh Hàn theo phản xạ quay đầu nhìn lại. Vừa nhìn rõ gương mặt người đó thì giật mình kinh ngạc. Đây chẳng phải là người đàn ông thường xuyên xuất hiện trong giấc mơ của cậu sao? Nói đến giấc mơ kia, Tống Thanh Hàn đột nhiên cảm thấy bối rối, bỗng chốc không phân biệt được rốt cuộc hiện tại là mơ, hay cuộc sống hiện đại kiếp trước mới là một giấc mộng. Cậu véo mạnh một cái vào đùi mình, hít vào một ngụm khí lạnh. "Là thật sao?" Trong mắt người đàn ông kia thoáng lộ vẻ đau lòng, nắm tay…
Tác giả: