Tác giả:

Ngày đầu hạ, nắng nhẹ nhàng lướt qua từng kẻ lá, xuyên qua từng tán cây phũ nhẹ một màu nắng nhàn nhạt trên đầu vai một người con gái Thanh Thu nhẹ bước trên con đường đất gồ ghề, lấm tấm sỏi đá. Vai cô đeo một chiếc sọt nhỏ dùng để đựng các vị thuốc được hái suốt dọc con đường. Lấy cây gậy dò đường một cách thuần thục, Thanh Thu tiếp bước tiến về phía trước con đường quen thuộc. Bước chân cô nhanh nhẹn, vì đường này đã được cô thuộc nằm lòng từng ngã rẻ, từng ngỏ ngách tự bao giờ. Chạm tay vào một bụi thuốc nằm ven đường, cô ngắt nhẹ đưa lên mũi ngửi qua rồi nhanh chóng đem thứ thuốc ấy bỏ vào sọt. Như một thói quen cô chống gậy đứng dậy đi thẳng vào bìa rừng xanh mơn mởn phía trước. Đang chăm chú hái những vị thuốc ấy, Thanh Thu bất chợt nghe được tiếng gì đó, tựa như tiếng chim kêu nhưng cô cảm nhận được tiếng kêu ấy sao lại yếu ớt biết nhường nào. Tiếng kêu dường như nhỏ dần, nhỏ dần. Thanh Thu mường tượng trong đầu ra cảnh tượng một con chim bị kẹt ở đâu đó, hoặc bị mắc vào cái…

Truyện chữ