“A, tên nhóc hư, nhẹ nhàng một chút, em làm chị đau”. Dưới bầu trời đêm đảo Hồ Lô giống như một con rùa đang ngủ say, gió đêm khuấy động sóng biển vỗ bờ nhịp nhàng, nhưng không thể che lấp được âm thanh của một nam một nữ dưới ánh sáng mờ ảo. “Thực xin lỗi, sư tỷ, em có hơi lớn…” “Lớn? Lớn chỗ nào? Lớn cỡ nào, lấy ra cho bà đây xem thử”. Trong giọng nói trong trẻo của người phụ nữ, còn mang theo một sự quyến rũ khiến người ta suy nghĩ bậy bạ. “Sư tỷ, chị đừng làm loạn, ý em là sức em rất mạnh, chị nằm yên đừng nhúc nhích, em xoa bóp cho chị”. Trần An Bình cười khổ lắc đầu, ngẩng đầu nhìn sư tỷ Thiên Hồng đang nằm trên ghế bãi biển, lén nuốt nước miếng. Mặc một chiếc váy dài bằng vải voan mỏng màu đỏ, che trên người nửa kín nửa hở, dưới ánh sáng tối tăm, mờ ảo, thân hình đầy đặn càng thêm quyến rũ. Thiên Hồng hơi quay mặt lại, khuôn mặt vô cùng xinh đẹp, đôi mắt ngấn nước dưới hàng lông mày liễu đầy mê hoặc, đôi môi đỏ mọng chu lên dưới chiếc mũi thẳng tắp, lộ ra sự tức giận mang theo…
Tác giả: