Tác giả:

"Lên rồi lên rồi, thăng Ngao lên rồi..." "Khà khà, thăng nhóc này được đấy, vậy mà lại vớt được lên thật" "Nhanh nhanh nhanh, lấy nước..." Tại một công trường nào đó, một nhóm công nhân vây quanh một cái lỗ khoan hò hét phấn khích, vội vàng kéo một người dính đầy bùn lên, xả nước rửa một hồi rồi cởi mũ trùm đầu, lộ ra khuôn mặt tái nhợt. "Ngao, cậu không sao chứ?" Người công nhân ở bên cạnh lo lăng hỏi, lúc này sắc mặt Trần Ngao tái nhợt, mũi đỏ bừng chảy máu, trông cực kỳ thê thảm. "Không sao." Hồi lâu mới tỉnh táo lại, Trần Ngao lau máu mũi, gượng cười xua tay, chật vật đứng dậy từ trên mặt đất, nhưng suýt nữa lại ngã xuống, yếu ớt nói: "Tiền..." "Tiền tiền tiền, chỉ biết có tiền. Thăng nhóc cậu đúng là chỉ cần tiền không cần mạng, sâu như vậy mà cậu còn dám xuống, cũng không biết sợ chết là gì." Một công nhân cười vỗ vai Trần Ngao, anh cười cười kéo. lê thân thể mệt mỏi đi về phía phòng dự án. "Cuối cùng cũng có tiền." Lau đi máu mũi, Trần Ngao nở nụ cười từ đáy lòng, anh mất cha…

Truyện chữ