Ung Hòa năm thứ hai mươi tám, Tập phủ. Cuối mùa thu, ngày cưới đã qua sắc hoa điêu tàn trong thầm lặng, xoay chuyển nhập vào thế gian. Hoa quế, hoa dâm bụt, chuỗi chuỗi hồng sắc nở rộ tươi đẹp, chập chờn đong đưa. Hương hoa thơm ngào ngạt thoảng nhẹ hòa vào trong gió, từng đợt từng đợt tràn vào phòng. Hương Chỉ Toàn nhíu mày lại, không thích cảm giác bị mấy loại mùi thơm vấn trộn vào nhau quanh quẩn nơi chóp mũi. Thả bút lông trong tay xuống, nàng nâng chung trà lên, nhấp một hớp trà, ánh mắt lơ đãng liếc qua Tập Lãng. Hắn đứng trước thư án cầm bút viết, đầu lông mày yên ả, vẻ mặt chuyên tâm. Thái y muốn hắn nằm trên giường nghỉ ngơi, cánh tay không được vận lực, cố gắng hết sức không được di động. Hắn không chịu nghe. Giống như thân thể kia, bị thương bệnh là người khác, không có quan hệ gì với hắn. Hương Chỉ Toàn buông chung trà, đưa tay nâng má, nhìn về phía cửa sổ. Bóng cây che trên màn cửa sổ, di động theo gió, khoảng cách giữa ánh sáng vào bóng râm trông như ngọc vỡ, chói mắt…
Tác giả: