Trời vừa hửng sáng, cơn gió thu se lạnh thổi qua, vườn ươm trong viện tỏa ra hương thơm thanh tịnh của hoa kim ngân. Khương Nguyên đoan trang ngồi trên sập mỹ nhân bên cửa sổ, ngắm nhìn những cánh hoa tươi tốt đang vươn mình, khóe môi khẽ cong lên. Vài ngày nữa, chỗ hoa kim ngân này có thể đem phơi khô làm thuốc được rồi. Nàng ngắm một lúc, rồi lại cúi mắt, tiếp tục từng đường kim mũi chỉ thêu nốt chiếc giày trong tay. Ngọc Hà từ bếp nhỏ trong viện đi ra, bưng một bát cháo đậu đỏ vừa nấu xong. Nàng ta vén rèm châu bước vào phòng, bĩu môi, vẻ mặt buồn bực không vui. "Di nương, dùng chút cháo lót dạ đã." Di nương thích ăn cháo đậu đỏ, nên sáng sớm nàng ta đã đi nấu. Lửa nhỏ hầm chậm, nấu đủ nửa canh giờ. Chỉ là nấu cháo xong mới phát hiện, vại sứ đựng táo và đậu trong Mộc Hương Viện lại thấy đáy rồi. Nhị nãi nãi* Trịnh Kim Châu quán xuyến việc nhà trong phủ Tướng quân, Cát Tường Viện thì sơn hào hải vị, nhưng chi tiêu ăn mặc cấp cho di nương lại keo kiệt bủn xỉn, đến cả một nha hoàn như…
Tác giả: