Edit&beta: Nắng Khi Dương Hoành từ Âm Thi tông chính điện đi xuống thì vừa lúc từ trên cao nhìn thấy hai bóng người, một trước một sau bước ra từ giữa cánh rừng đầy chướng khí. Người đi phía trước ước chừng 17-18 tuổi, khuôn mặt anh tuấn kiên nghị, trên lưng cõng một cái quan tài màu đen. Đi sau hắn là một thiếu niên có chút nhỏ con, vì chiều cao không bằng người nọ nên gần như phải chạy vội mới đuổi kịp bước chân người trước mặt. Tên Dư Hoành vốn ưa thích người đẹp kia vừa liếc mắt một cái liền lơ đi người vóc dáng cao phía trước, ánh mắt thẳng băng dừng trên thân thể thiếu niên nhỏ nhắn nọ. Nước da trắng nõn nà, mái tóc đen nhánh, đặc biệt là hàng lông mi dài được phác hoạ nơi viền mắt, còn có khoé mắt hơi xếch lên, dáng vẻ mới thật sinh động cuốn hút làm sao! Đáng tiếc tuổi còn hơi nhỏ, chưa thấy được bộ dáng “câu hồn đoạt phách” khi trưởng thành. Không không, tuổi còn nhỏ thì lại có tư vị ngây ngô khác biệt. Dương Hoành thấy tên nhóc kia vô tình liếc mình một cái thôi mà trái…
Tác giả: