Tác giả:

Giới thiệu nhân vật: Trần Phương Đan: Học giỏi, biết diễn xuất, hát cực hay, IQ cao, con nhà khá, bố làm quan to, mẹ buôn bán, có em gái học lớp 5, đang học lớp 10. Ngoại hình: 1m58, 47 kg, gương mặt đáng yêu với đôi mắt to tròn và đôi môi hoa anh đào mềm mại. Tiếng nhạc chuông báo thức vang lên: - Đan à dậy đi học nè con, hôm nay là ngày đầu tiên đi học mà mày cứ nướng mãi, khổ quá-----tiếng bà Ngọc (mẹ nó) vang lên làm nó phải giật mình - con biết rồi mẹ ui,,, huhu mẹ hong gọi con sớm hơn? Mặc dù có hát hay cỡ nào đi nữa thì cái giọng ngáy ngủ mông lung của nó vẫn làm người nghe phải bậc cười. Vào vệ sinh cá nhân xong, nó khoác lên mình bộ đồng phục của học viện Royah, sau đó nó buộc tóc đuôi ngựa và mạng vào một cái kính dày cộm làm che đi nữa khuôn mặt xinh đẹp của mình. Chật vật mãi mới dẫn được chiếc xe ra khỏi nhà ( bà này hậu đậu lắm cơ). Nó chạy xe đến trường và tắp vào tiệm cà phê 6 tầng mới mở để mua món nước yêu thích của mình. Mới bước vào, nó nhìn thấy 1 thằng con trai…

Chương 10: Cuộc chạm trán với......!

Cô Nhóc Bướng Bỉnh Của TôiTác giả: Mun MunGiới thiệu nhân vật: Trần Phương Đan: Học giỏi, biết diễn xuất, hát cực hay, IQ cao, con nhà khá, bố làm quan to, mẹ buôn bán, có em gái học lớp 5, đang học lớp 10. Ngoại hình: 1m58, 47 kg, gương mặt đáng yêu với đôi mắt to tròn và đôi môi hoa anh đào mềm mại. Tiếng nhạc chuông báo thức vang lên: - Đan à dậy đi học nè con, hôm nay là ngày đầu tiên đi học mà mày cứ nướng mãi, khổ quá-----tiếng bà Ngọc (mẹ nó) vang lên làm nó phải giật mình - con biết rồi mẹ ui,,, huhu mẹ hong gọi con sớm hơn? Mặc dù có hát hay cỡ nào đi nữa thì cái giọng ngáy ngủ mông lung của nó vẫn làm người nghe phải bậc cười. Vào vệ sinh cá nhân xong, nó khoác lên mình bộ đồng phục của học viện Royah, sau đó nó buộc tóc đuôi ngựa và mạng vào một cái kính dày cộm làm che đi nữa khuôn mặt xinh đẹp của mình. Chật vật mãi mới dẫn được chiếc xe ra khỏi nhà ( bà này hậu đậu lắm cơ). Nó chạy xe đến trường và tắp vào tiệm cà phê 6 tầng mới mở để mua món nước yêu thích của mình. Mới bước vào, nó nhìn thấy 1 thằng con trai… nó xuất hiện với 2 người hầu đằng sau, trên tay ai cũng khệ nệ nhiều quà nhìn là biết hàng hiệu không rồi:- Hjhj em muốn làm quen với hàng xóm nên nhờ anh dẫn đường thui mà! --- nó nói nghe giọng có vẻ vui lắm.- sao hong nói sớm vậy nè? giờ đi há! --- anh nói.- Nhà anh trước!- What? hjhj ờ.Đức dẫn nó vào nhà, 2 chị hầu đứng ở ngoài, lúc này trông style nó vô cùng sang trọng, vẫn là váy trắng nhưng tóc nó búi cao gọn gàng cùng với đôi sandals trông nó như công chúa, anh dẫn nó vào nhà bếp của mình nơi bà Thủy - mẹ anh đang đứng nấu ăn, thấy có khách bà cười niềm nở:- Dạ con chào cô! --- nó cười lễ phép.- Ờ chào con, con xinh quá, nhưng mà ai vậy con trai? --- bà Thủy vui vẻ.- Dạ đây là Phương Đan, nhà mới bên kia ă mẹ, em ấy nói là muốn đi chào hỏi hàng xóm nên con dẫn đi.- Dạ đúng rồi cô, à con có ít Sâm Hàn dùng để nấu canh hoặc làm đẹp rất có lợi cho da , con biếu cô một ít ạ! --- nó vẫn rất lịch thiệp trong cách giao tiếp y chan mama nó, rất sắc sảo.- Ồ quí quá, cô cảm ơn con nhiều nha, mà sao hai đứa biết nhau vậy?- Hjhj con với anh Đức học chung ở royah.- Nhà con chắc giàu lắm hả Đan? trông con quý phái lắm!- Con cảm ơn cô, thật ra thì cũng bình thường thôi cô ( tập đoàn giàu nhứt thế giới mà bình thường hả chị???)- Thôi mình đi tiếp đi em, để lát tối ă.- Vậy con chào cô ạ, khi nào rãnh con sang thăm cô sau nhé cô!Sau một hồi chào hỏi xong nó và Đức ai về nhà nấy, lúc đó anh nó cũng vừa về:- A hai về òi, mệt hong hai? uống nước chanh há? mà thôi nước lọc đi cho khỏe! --- nó chạy lại ôm Hạo Thiên và nói một lèo.- Từ từ thôi chị, cho em thở cái coi! --- anh nó nhăn mặt hôn tóc rồi đẩy nó ra.- Hai ơi, em muốn uống trà sữa, mình cùng đi nha!- Thôi mai đi học ghé mua luôn, giờ hai mệt kinh luôn ă.- Vậy em đi một mình nha hai, cũng gần mà, thèm quá chịu hít nỗi rồi. --- nó nũng.- Ở nhà có sao không uống? em hư quá nha! --- nói xong anh kí đầu nó.- Đau mà, lát gọi mét mama nè huhu --- nó chu mỏ nói.- Thôi anh xin, đi thì đi đi 2 tiếng thôi nha ( 2 tiếng ít quá mà ^^) đi với vệ sĩ.Mặc dù đi với vệ sĩ nó không thích nhưng mà đi được là nó vui lắm rồi. 10p sau tắm xong, nó xuất hiện với đầm maxi, tóc uốn nhẹ xỏa ra bồng bềnh, mang sandals đế bệt màu đen, túi đen và nón đen, trông nó rất cuốn hút nó chọn chiếc xế màu đỏ đô và kêu vệ sĩ chở. Nó đi cùng với 10 vệ sĩ, bước đến quán cà phê của Nam Phong ( sau này mình sẽ kêu là hắn nhé mọi người) vệ sĩ vào trước, là chị Mai, chị đi vào một cách vô cùng lạnh, người chị tỏa ra một thứ mùi hương của sự chuyên nghiệp khiến ai nhìn cũng phải khiếp sợ, chị vào đó nói gì đó ở quầy sau đó ra mở cửa xe cho nó, nó bước ra như sự xuất hiện của một thiên sứ khiến ai cũng phải ngẩn ngơ:- Chị đã bao trọn tầng 5 rồi, chị sẽ đi theo em và đứng ở ngoài cửa đợi, em cứ vào uống đi, đúng 9h chúng ta phải về theo lệnh của thiếu gia.- OK ok em biết rồi.Nó vào trong ngồi vừa uống trà sữa, vừa ngắm thị trấn vào buổi tối, sau đó nó định rửa tay và đi tìm nhà vệ sinh, ngó loanh quanh nó thấy một căn phòng có cánh cửa gỗ vô cùng đẹp, nó nghĩ thầm chắc đó là nhà vệ sinh nên mở ra và bước vào:- WHAT? cái gì vậy trời??? huhu hư mắt rồi mama ơi help me! - nó cuống cuồng chạy ra ngoài.- Nè, ai cho cô vào đây vậy hả? biến đi cho tôi. --- là hắn, hắn đang hét trong tư thế 1 chiếc khăn tắm quấn ngang, phần trên không vải và bước ra từ tolet.- Tôi không biết chứ bộ huhu b**n th**. --- nó đứng khóc và dựa vào cửa sau đó cánh cửa đột nhiên mở ra và nó ngã vào lòng ai đó ^^.

nó xuất hiện với 2 người hầu đằng sau, trên tay ai cũng khệ nệ nhiều quà nhìn là biết hàng hiệu không rồi:

- Hjhj em muốn làm quen với hàng xóm nên nhờ anh dẫn đường thui mà! --- nó nói nghe giọng có vẻ vui lắm.

- sao hong nói sớm vậy nè? giờ đi há! --- anh nói.

- Nhà anh trước!

- What? hjhj ờ.

Đức dẫn nó vào nhà, 2 chị hầu đứng ở ngoài, lúc này trông style nó vô cùng sang trọng, vẫn là váy trắng nhưng tóc nó búi cao gọn gàng cùng với đôi sandals trông nó như công chúa, anh dẫn nó vào nhà bếp của mình nơi bà Thủy - mẹ anh đang đứng nấu ăn, thấy có khách bà cười niềm nở:

- Dạ con chào cô! --- nó cười lễ phép.

- Ờ chào con, con xinh quá, nhưng mà ai vậy con trai? --- bà Thủy vui vẻ.

- Dạ đây là Phương Đan, nhà mới bên kia ă mẹ, em ấy nói là muốn đi chào hỏi hàng xóm nên con dẫn đi.

- Dạ đúng rồi cô, à con có ít Sâm Hàn dùng để nấu canh hoặc làm đẹp rất có lợi cho da , con biếu cô một ít ạ! --- nó vẫn rất lịch thiệp trong cách giao tiếp y chan mama nó, rất sắc sảo.

- Ồ quí quá, cô cảm ơn con nhiều nha, mà sao hai đứa biết nhau vậy?

- Hjhj con với anh Đức học chung ở royah.

- Nhà con chắc giàu lắm hả Đan? trông con quý phái lắm!

- Con cảm ơn cô, thật ra thì cũng bình thường thôi cô ( tập đoàn giàu nhứt thế giới mà bình thường hả chị???)

- Thôi mình đi tiếp đi em, để lát tối ă.

- Vậy con chào cô ạ, khi nào rãnh con sang thăm cô sau nhé cô!

Sau một hồi chào hỏi xong nó và Đức ai về nhà nấy, lúc đó anh nó cũng vừa về:

- A hai về òi, mệt hong hai? uống nước chanh há? mà thôi nước lọc đi cho khỏe! --- nó chạy lại ôm Hạo Thiên và nói một lèo.

- Từ từ thôi chị, cho em thở cái coi! --- anh nó nhăn mặt hôn tóc rồi đẩy nó ra.

- Hai ơi, em muốn uống trà sữa, mình cùng đi nha!

- Thôi mai đi học ghé mua luôn, giờ hai mệt kinh luôn ă.

- Vậy em đi một mình nha hai, cũng gần mà, thèm quá chịu hít nỗi rồi. --- nó nũng.

- Ở nhà có sao không uống? em hư quá nha! --- nói xong anh kí đầu nó.

- Đau mà, lát gọi mét mama nè huhu --- nó chu mỏ nói.

- Thôi anh xin, đi thì đi đi 2 tiếng thôi nha ( 2 tiếng ít quá mà ^^) đi với vệ sĩ.

Mặc dù đi với vệ sĩ nó không thích nhưng mà đi được là nó vui lắm rồi. 10p sau tắm xong, nó xuất hiện với đầm maxi, tóc uốn nhẹ xỏa ra bồng bềnh, mang sandals đế bệt màu đen, túi đen và nón đen, trông nó rất cuốn hút nó chọn chiếc xế màu đỏ đô và kêu vệ sĩ chở. Nó đi cùng với 10 vệ sĩ, bước đến quán cà phê của Nam Phong ( sau này mình sẽ kêu là hắn nhé mọi người) vệ sĩ vào trước, là chị Mai, chị đi vào một cách vô cùng lạnh, người chị tỏa ra một thứ mùi hương của sự chuyên nghiệp khiến ai nhìn cũng phải khiếp sợ, chị vào đó nói gì đó ở quầy sau đó ra mở cửa xe cho nó, nó bước ra như sự xuất hiện của một thiên sứ khiến ai cũng phải ngẩn ngơ:

- Chị đã bao trọn tầng 5 rồi, chị sẽ đi theo em và đứng ở ngoài cửa đợi, em cứ vào uống đi, đúng 9h chúng ta phải về theo lệnh của thiếu gia.

- OK ok em biết rồi.

Nó vào trong ngồi vừa uống trà sữa, vừa ngắm thị trấn vào buổi tối, sau đó nó định rửa tay và đi tìm nhà vệ sinh, ngó loanh quanh nó thấy một căn phòng có cánh cửa gỗ vô cùng đẹp, nó nghĩ thầm chắc đó là nhà vệ sinh nên mở ra và bước vào:

- WHAT? cái gì vậy trời??? huhu hư mắt rồi mama ơi help me! - nó cuống cuồng chạy ra ngoài.

- Nè, ai cho cô vào đây vậy hả? biến đi cho tôi. --- là hắn, hắn đang hét trong tư thế 1 chiếc khăn tắm quấn ngang, phần trên không vải và bước ra từ tolet.

- Tôi không biết chứ bộ huhu b**n th**. --- nó đứng khóc và dựa vào cửa sau đó cánh cửa đột nhiên mở ra và nó ngã vào lòng ai đó ^^.

Cô Nhóc Bướng Bỉnh Của TôiTác giả: Mun MunGiới thiệu nhân vật: Trần Phương Đan: Học giỏi, biết diễn xuất, hát cực hay, IQ cao, con nhà khá, bố làm quan to, mẹ buôn bán, có em gái học lớp 5, đang học lớp 10. Ngoại hình: 1m58, 47 kg, gương mặt đáng yêu với đôi mắt to tròn và đôi môi hoa anh đào mềm mại. Tiếng nhạc chuông báo thức vang lên: - Đan à dậy đi học nè con, hôm nay là ngày đầu tiên đi học mà mày cứ nướng mãi, khổ quá-----tiếng bà Ngọc (mẹ nó) vang lên làm nó phải giật mình - con biết rồi mẹ ui,,, huhu mẹ hong gọi con sớm hơn? Mặc dù có hát hay cỡ nào đi nữa thì cái giọng ngáy ngủ mông lung của nó vẫn làm người nghe phải bậc cười. Vào vệ sinh cá nhân xong, nó khoác lên mình bộ đồng phục của học viện Royah, sau đó nó buộc tóc đuôi ngựa và mạng vào một cái kính dày cộm làm che đi nữa khuôn mặt xinh đẹp của mình. Chật vật mãi mới dẫn được chiếc xe ra khỏi nhà ( bà này hậu đậu lắm cơ). Nó chạy xe đến trường và tắp vào tiệm cà phê 6 tầng mới mở để mua món nước yêu thích của mình. Mới bước vào, nó nhìn thấy 1 thằng con trai… nó xuất hiện với 2 người hầu đằng sau, trên tay ai cũng khệ nệ nhiều quà nhìn là biết hàng hiệu không rồi:- Hjhj em muốn làm quen với hàng xóm nên nhờ anh dẫn đường thui mà! --- nó nói nghe giọng có vẻ vui lắm.- sao hong nói sớm vậy nè? giờ đi há! --- anh nói.- Nhà anh trước!- What? hjhj ờ.Đức dẫn nó vào nhà, 2 chị hầu đứng ở ngoài, lúc này trông style nó vô cùng sang trọng, vẫn là váy trắng nhưng tóc nó búi cao gọn gàng cùng với đôi sandals trông nó như công chúa, anh dẫn nó vào nhà bếp của mình nơi bà Thủy - mẹ anh đang đứng nấu ăn, thấy có khách bà cười niềm nở:- Dạ con chào cô! --- nó cười lễ phép.- Ờ chào con, con xinh quá, nhưng mà ai vậy con trai? --- bà Thủy vui vẻ.- Dạ đây là Phương Đan, nhà mới bên kia ă mẹ, em ấy nói là muốn đi chào hỏi hàng xóm nên con dẫn đi.- Dạ đúng rồi cô, à con có ít Sâm Hàn dùng để nấu canh hoặc làm đẹp rất có lợi cho da , con biếu cô một ít ạ! --- nó vẫn rất lịch thiệp trong cách giao tiếp y chan mama nó, rất sắc sảo.- Ồ quí quá, cô cảm ơn con nhiều nha, mà sao hai đứa biết nhau vậy?- Hjhj con với anh Đức học chung ở royah.- Nhà con chắc giàu lắm hả Đan? trông con quý phái lắm!- Con cảm ơn cô, thật ra thì cũng bình thường thôi cô ( tập đoàn giàu nhứt thế giới mà bình thường hả chị???)- Thôi mình đi tiếp đi em, để lát tối ă.- Vậy con chào cô ạ, khi nào rãnh con sang thăm cô sau nhé cô!Sau một hồi chào hỏi xong nó và Đức ai về nhà nấy, lúc đó anh nó cũng vừa về:- A hai về òi, mệt hong hai? uống nước chanh há? mà thôi nước lọc đi cho khỏe! --- nó chạy lại ôm Hạo Thiên và nói một lèo.- Từ từ thôi chị, cho em thở cái coi! --- anh nó nhăn mặt hôn tóc rồi đẩy nó ra.- Hai ơi, em muốn uống trà sữa, mình cùng đi nha!- Thôi mai đi học ghé mua luôn, giờ hai mệt kinh luôn ă.- Vậy em đi một mình nha hai, cũng gần mà, thèm quá chịu hít nỗi rồi. --- nó nũng.- Ở nhà có sao không uống? em hư quá nha! --- nói xong anh kí đầu nó.- Đau mà, lát gọi mét mama nè huhu --- nó chu mỏ nói.- Thôi anh xin, đi thì đi đi 2 tiếng thôi nha ( 2 tiếng ít quá mà ^^) đi với vệ sĩ.Mặc dù đi với vệ sĩ nó không thích nhưng mà đi được là nó vui lắm rồi. 10p sau tắm xong, nó xuất hiện với đầm maxi, tóc uốn nhẹ xỏa ra bồng bềnh, mang sandals đế bệt màu đen, túi đen và nón đen, trông nó rất cuốn hút nó chọn chiếc xế màu đỏ đô và kêu vệ sĩ chở. Nó đi cùng với 10 vệ sĩ, bước đến quán cà phê của Nam Phong ( sau này mình sẽ kêu là hắn nhé mọi người) vệ sĩ vào trước, là chị Mai, chị đi vào một cách vô cùng lạnh, người chị tỏa ra một thứ mùi hương của sự chuyên nghiệp khiến ai nhìn cũng phải khiếp sợ, chị vào đó nói gì đó ở quầy sau đó ra mở cửa xe cho nó, nó bước ra như sự xuất hiện của một thiên sứ khiến ai cũng phải ngẩn ngơ:- Chị đã bao trọn tầng 5 rồi, chị sẽ đi theo em và đứng ở ngoài cửa đợi, em cứ vào uống đi, đúng 9h chúng ta phải về theo lệnh của thiếu gia.- OK ok em biết rồi.Nó vào trong ngồi vừa uống trà sữa, vừa ngắm thị trấn vào buổi tối, sau đó nó định rửa tay và đi tìm nhà vệ sinh, ngó loanh quanh nó thấy một căn phòng có cánh cửa gỗ vô cùng đẹp, nó nghĩ thầm chắc đó là nhà vệ sinh nên mở ra và bước vào:- WHAT? cái gì vậy trời??? huhu hư mắt rồi mama ơi help me! - nó cuống cuồng chạy ra ngoài.- Nè, ai cho cô vào đây vậy hả? biến đi cho tôi. --- là hắn, hắn đang hét trong tư thế 1 chiếc khăn tắm quấn ngang, phần trên không vải và bước ra từ tolet.- Tôi không biết chứ bộ huhu b**n th**. --- nó đứng khóc và dựa vào cửa sau đó cánh cửa đột nhiên mở ra và nó ngã vào lòng ai đó ^^.

Chương 10: Cuộc chạm trán với......!