Tác giả:

- Á.... - Min cho mình xin lỗi mà. - Máy tính của mình. - Min xin lỗi tại mình tất cả tại mình, vì mình quậy phá máy tính của cậu. - Xin lỗi làm gì nữa! Bây giờ... Mình ra ngoài tiệm gửi email. Cô đi đi xuống kí túc xá và ngồi lên xe đạp điện chuẩn bị chạy đi đi tìm nguồn sống. Cô dừng lại trước một quán net lớn được thiết kế rất sang trọng, cô bước vào quán đã bị thu hút bởi kiến trúc bên trong khá là ngăn nắp và sang chảnh. Cô lựa chỗ ngồi ứng ý nhất và bắt đầu bấm thuật tay của cô khá nhanh nhẹn trong 5 phút đã xong, giờ cô cũng không biết làm gì cả vì cô đã đăng ký một tiếng rồi! Nhìn qua thấy người chơi liên minh nhìn qua thấy người chơi liên quân... Nên cô cũng mò vào game này thử chơi cùng mọi người xem sao, vừa vào đã ko vào được mà bị thoát ra bên ngoài còn hiện dòng chữ “ Cấm con nít vào game “ nhìn dòng chữ mà thêm bực - Tui 18 rồi đó, ai có cái quy định này vậy! Thằng nhỏ bên kia còn nhỏ hơn tui mấy tuổi lận mà còn được chơi mà. - cô rủa nguyên một tràng và tất nhiên rất…

Chương 8: Vòng thứ ba bắt đầu _ bất ngờ nối tiếp niềm vui

Tiệm Cà Phê Tình YêuTác giả: Ty Anh- Á.... - Min cho mình xin lỗi mà. - Máy tính của mình. - Min xin lỗi tại mình tất cả tại mình, vì mình quậy phá máy tính của cậu. - Xin lỗi làm gì nữa! Bây giờ... Mình ra ngoài tiệm gửi email. Cô đi đi xuống kí túc xá và ngồi lên xe đạp điện chuẩn bị chạy đi đi tìm nguồn sống. Cô dừng lại trước một quán net lớn được thiết kế rất sang trọng, cô bước vào quán đã bị thu hút bởi kiến trúc bên trong khá là ngăn nắp và sang chảnh. Cô lựa chỗ ngồi ứng ý nhất và bắt đầu bấm thuật tay của cô khá nhanh nhẹn trong 5 phút đã xong, giờ cô cũng không biết làm gì cả vì cô đã đăng ký một tiếng rồi! Nhìn qua thấy người chơi liên minh nhìn qua thấy người chơi liên quân... Nên cô cũng mò vào game này thử chơi cùng mọi người xem sao, vừa vào đã ko vào được mà bị thoát ra bên ngoài còn hiện dòng chữ “ Cấm con nít vào game “ nhìn dòng chữ mà thêm bực - Tui 18 rồi đó, ai có cái quy định này vậy! Thằng nhỏ bên kia còn nhỏ hơn tui mấy tuổi lận mà còn được chơi mà. - cô rủa nguyên một tràng và tất nhiên rất… - Đùa như vậy không vui đâu. - cô trầm mặt bỏ đi nhưng chưa bước được thì đã bị anh nắm tay lại đôi mắt anh nhìn cô rồi anh ôm sau lưng cô một cảm giác như mũi tên tình yêu bắn qua tim nàng chàng đến để sưởi ấm bình minh của nàng. - Dù yêu em là phạm tội thì đó anh sẽ gánh. - câu nói của anh sớm muộn làm lòng cô vui khôn xiết nhưng... - Em không muốn anh xấu hổ khi quen em. - Nếu xấu hổ thì anh đã không thổ lộ. Cô tuy thấy vui trong lòng nhưng vẫn còn lo lắng về một số chuyện anh xoay người cô lại và để cô đáp trả cái ôm của anh, đôi tay cô mở rộng ra nhưng lại không ôm anh cô hạ tay xuống, cô không cho mình yêu anh vì yêu cô anh sẽ không bao giờ hạnh phúc được! ....Đêm đó cô không tài nào ngủ được cứ nghĩ đến nụ hôn đó câu nói đó nhưng cô lại không cho phép mình yêu anh vì như vậy sẽ làm khổ anh, trời đã sáng hôm nay là ngày cô đi thi tại hội trường cuộc thi tài năng. - Min đi thôi! - Bi vào trong gọi cô - Ờ mình đi. Trên đường đến hội trường gần thành phố cô ngồi trên xe taxi nhìn ra ngoài đường trời đang mưa nhỏ nhưng khiến cho tim cô lo lắng không yên, trên còn đường nhỏ của thành phố cảnh đẹp đô thị là những đứa trẻ thiếu may mắn vẫn đang che mưa nắng cho nhau qua tháng ngày làm lòng cô thêm trĩu nặng. Xe đã dừng lại trước một hội trường lớn người xe tấp nập đông đúc vào trong để kịp giờ cho buổi biểu diễn, cô bước xuống xe taxi cùng những người bạn thân của mình chậm rãi đi vào trong phòng thay đồ kế bên hội trường. 3 giờ chiều Tiếng của MC chương trình - Xin chào đón mọi người đã đến xem và ủng hộ cho tất cả các thí sinh nữ của kí túc xá trường chúng ta. Người đầu tiên sẽ gửi đến tất cả mọi người và ban giám khảo là Trịnh Nhã Thơ sẽ thể hiện tài năng chơi Violong của mình. - anh dẫn chương trình bước vào trong nhường sân khấu cho cô nàng xinh đẹp kia. ....Phía sau sân khấu - Min cậu chuẩn bị xong chưa? - Bi hỏi - Xong cả rồi. - cô trả lời - Cậu đừng quá lo lắng nha, tụi mình sẽ ủng hộ cậu. - My nắm tay đang lạnh dần của Min an ủi - Cảm ơn các cậu. - Đừng nghĩ bản thân thắng được tôi, mơ tưởng. - Hiền Hoa trêu chọc cô - Phải rồi, người như cô đáng xách dép cho Hiền Hoa thôi. - Dung theo sau Hoa cũng khinh bỉ nói với cô - Cô... - My tức giận định nói lại nhưng Min sớm nắm tay cô lại tiến lên rồi cười nữa miệng khinh thường  - Chưa thi mà. - Thi hay không kết quả vẫn là “ cô thua tôi “ - Hiền Hoa nhấn mạnh từ trong ngoặc kép - Thắng thua chỉ là do người phán xét tài năng thật sự mới đáng được người vinh danh. - câu nói của cô tuy nhẹ nhàng nhưng lại khiến Hiền Hoa tức đỏ cả mặt - Chờ đi rồi sẽ biết. - Hiền Hoa nói xong rồi bỏ đi - Cô ta đẹp mà lại nói năng như vậy sao? Hoa khôi à hoa tàn thì có. - Ni tức giận hậm hực - Thôi mà bỏ qua đi, hình như mình là người thi cuối phải chuẩn bị đã. - Min nhẹ nhàng nói với mọi người Hiền Hoa sau khi về chỗ ngồi cô lại nghĩ ra cách gì để hại Min nên to to nhỏ nhỏ với Dung hai người nhìn và cười với nhau, Dung bỏ đi ít lâu rồi quay lại Hiền Hoa hỏi - Xong chưa? - Xong rồi. - Dung gật đầu hai người lại vui vẻ với nhau. - Tiếp tục chương trình là phần trình diễn của Đinh Hiền Hoa với chiếc đàn Pianô nhẹ nhàng xin mời mọi người cùng lắng nghe. - tiếng của người dẫn chương trình - Min... Cậu xem. - Bi lo lắng bảo - Chuyện gì vậy? - My hỏi - Đầm của cậu...! - Bi chỉ vào chiếc đầm đã bị cắt xé manh ra cô nhìn vào chiếc đầm màu trắng đã bị cắt ra từng mảnh có phần không hài lòng - Chắc chắn là do tụi Hiền Hoa làm lúc này mình đã thấy nhỏ Dung vào trong đây. - My tức giận nói - Làm sao bây giờ? Gần đến cậu thi rồi. - Ni lo sợ - Không có cũng được. Mình sẽ mặc đồ này. - cô lạnh lùng nói - Phần tiếp theo là cô nàng xinh đẹp với cây đàn giutar của Cao Ánh Min xin mời mọi người lắng nghe. - anh chàng dẫn chương trình đi vào trong Cô bước lên sân khấu không được toả sáng như những thí sinh khác họ luôn mặc những chiếc đầm lộng lẫy mà thay vào đó cô chỉ mặc áo thun rộng màu trắng quần jean lửng cùng đôi giày adidas màu nâu thả mái tóc bồng bềnh làm tôn lên vẻ giản dị của cô, cô bước lại các bậc thang giữa sân khấu ngồi xuống tay ôm cây đàn giutar ngân nga những vũ điệu nhẹ nhàng và bài hát cũng rất xúc động Trong đêm một bàn chân bướcBé xíu lang thang trên đườngÁnh mắt buồn mệt nhoài của emEm rất buồn vì em không biết đi, đi về đâu!?Cuộc sống mưu sinh chỉ làm em qua cơn đói từng ngàyVì em không cha, vì em đã mất mẹThương đau vẫn là đau thương.Em mơ một vì sao sángDẫn lối em trên đường đờiDẫu biết rằng chỉ là giấc mơĐã lâu rồi em đã không... không có tình thương.Nhìn thấy ai ai cũng đều vui bên mẹ chaGiọt lệ em tuôn rơi hoà tan với nỗi buồnBước đi trong chiều mưa.ĐK:Hãy lau khô cuộc đời emBằng tình thương lòng nhân ái của con ngườiVà hãy lau khô giọt nước mắt trong lòng emBằng tất cả trái tim con người Việt Nam. => Đứa bé - sáng tác Minh Khang

- Đùa như vậy không vui đâu. - cô trầm mặt bỏ đi nhưng chưa bước được thì đã bị anh nắm tay lại đôi mắt anh nhìn cô rồi anh ôm sau lưng cô một cảm giác như mũi tên tình yêu bắn qua tim nàng chàng đến để sưởi ấm bình minh của nàng. 

- Dù yêu em là phạm tội thì đó anh sẽ gánh. - câu nói của anh sớm muộn làm lòng cô vui khôn xiết nhưng... 

- Em không muốn anh xấu hổ khi quen em. 

- Nếu xấu hổ thì anh đã không thổ lộ. 

Cô tuy thấy vui trong lòng nhưng vẫn còn lo lắng về một số chuyện anh xoay người cô lại và để cô đáp trả cái ôm của anh, đôi tay cô mở rộng ra nhưng lại không ôm anh cô hạ tay xuống, cô không cho mình yêu anh vì yêu cô anh sẽ không bao giờ hạnh phúc được! 

....

Đêm đó cô không tài nào ngủ được cứ nghĩ đến nụ hôn đó câu nói đó nhưng cô lại không cho phép mình yêu anh vì như vậy sẽ làm khổ anh, trời đã sáng hôm nay là ngày cô đi thi tại hội trường cuộc thi tài năng. 

- Min đi thôi! - Bi vào trong gọi cô 

- Ờ mình đi. 

Trên đường đến hội trường gần thành phố cô ngồi trên xe taxi nhìn ra ngoài đường trời đang mưa nhỏ nhưng khiến cho tim cô lo lắng không yên, trên còn đường nhỏ của thành phố cảnh đẹp đô thị là những đứa trẻ thiếu may mắn vẫn đang che mưa nắng cho nhau qua tháng ngày làm lòng cô thêm trĩu nặng. Xe đã dừng lại trước một hội trường lớn người xe tấp nập đông đúc vào trong để kịp giờ cho buổi biểu diễn, cô bước xuống xe taxi cùng những người bạn thân của mình chậm rãi đi vào trong phòng thay đồ kế bên hội trường. 

3 giờ chiều 

Tiếng của MC chương trình - Xin chào đón mọi người đã đến xem và ủng hộ cho tất cả các thí sinh nữ của kí túc xá trường chúng ta. Người đầu tiên sẽ gửi đến tất cả mọi người và ban giám khảo là Trịnh Nhã Thơ sẽ thể hiện tài năng chơi Violong của mình. - anh dẫn chương trình bước vào trong nhường sân khấu cho cô nàng xinh đẹp kia. 

....

Phía sau sân khấu 

- Min cậu chuẩn bị xong chưa? - Bi hỏi 

- Xong cả rồi. - cô trả lời 

- Cậu đừng quá lo lắng nha, tụi mình sẽ ủng hộ cậu. - My nắm tay đang lạnh dần của Min an ủi 

- Cảm ơn các cậu. 

- Đừng nghĩ bản thân thắng được tôi, mơ tưởng. - Hiền Hoa trêu chọc cô 

- Phải rồi, người như cô đáng xách dép cho Hiền Hoa thôi. - Dung theo sau Hoa cũng khinh bỉ nói với cô 

- Cô... - My tức giận định nói lại nhưng Min sớm nắm tay cô lại tiến lên rồi cười nữa miệng khinh thường  

- Chưa thi mà. 

- Thi hay không kết quả vẫn là “ cô thua tôi “ - Hiền Hoa nhấn mạnh từ trong ngoặc kép 

- Thắng thua chỉ là do người phán xét tài năng thật sự mới đáng được người vinh danh. - câu nói của cô tuy nhẹ nhàng nhưng lại khiến Hiền Hoa tức đỏ cả mặt 

- Chờ đi rồi sẽ biết. - Hiền Hoa nói xong rồi bỏ đi 

- Cô ta đẹp mà lại nói năng như vậy sao? Hoa khôi à hoa tàn thì có. - Ni tức giận hậm hực 

- Thôi mà bỏ qua đi, hình như mình là người thi cuối phải chuẩn bị đã. - Min nhẹ nhàng nói với mọi người 

Hiền Hoa sau khi về chỗ ngồi cô lại nghĩ ra cách gì để hại Min nên to to nhỏ nhỏ với Dung hai người nhìn và cười với nhau, Dung bỏ đi ít lâu rồi quay lại Hiền Hoa hỏi - Xong chưa? 

- Xong rồi. - Dung gật đầu hai người lại vui vẻ với nhau. 

- Tiếp tục chương trình là phần trình diễn của Đinh Hiền Hoa với chiếc đàn Pianô nhẹ nhàng xin mời mọi người cùng lắng nghe. - tiếng của người dẫn chương trình 

- Min... Cậu xem. - Bi lo lắng bảo 

- Chuyện gì vậy? - My hỏi 

- Đầm của cậu...! - Bi chỉ vào chiếc đầm đã bị cắt xé manh ra cô nhìn vào chiếc đầm màu trắng đã bị cắt ra từng mảnh có phần không hài lòng 

- Chắc chắn là do tụi Hiền Hoa làm lúc này mình đã thấy nhỏ Dung vào trong đây. - My tức giận nói 

- Làm sao bây giờ? Gần đến cậu thi rồi. - Ni lo sợ 

- Không có cũng được. Mình sẽ mặc đồ này. - cô lạnh lùng nói 

- Phần tiếp theo là cô nàng xinh đẹp với cây đàn giutar của Cao Ánh Min xin mời mọi người lắng nghe. - anh chàng dẫn chương trình đi vào trong 

Cô bước lên sân khấu không được toả sáng như những thí sinh khác họ luôn mặc những chiếc đầm lộng lẫy mà thay vào đó cô chỉ mặc áo thun rộng màu trắng quần jean lửng cùng đôi giày adidas màu nâu thả mái tóc bồng bềnh làm tôn lên vẻ giản dị của cô, cô bước lại các bậc thang giữa sân khấu ngồi xuống tay ôm cây đàn giutar ngân nga những vũ điệu nhẹ nhàng và bài hát cũng rất xúc động 

Trong đêm một bàn chân bước

Bé xíu lang thang trên đường

Ánh mắt buồn mệt nhoài của em

Em rất buồn vì em không biết đi, đi về đâu!?

Cuộc sống mưu sinh chỉ làm em qua cơn đói từng ngày

Vì em không cha, vì em đã mất mẹ

Thương đau vẫn là đau thương.

Em mơ một vì sao sáng

Dẫn lối em trên đường đời

Dẫu biết rằng chỉ là giấc mơ

Đã lâu rồi em đã không... không có tình thương.

Nhìn thấy ai ai cũng đều vui bên mẹ cha

Giọt lệ em tuôn rơi hoà tan với nỗi buồn

Bước đi trong chiều mưa.

ĐK:

Hãy lau khô cuộc đời em

Bằng tình thương lòng nhân ái của con người

Và hãy lau khô giọt nước mắt trong lòng em

Bằng tất cả trái tim con người Việt Nam. 

=> Đứa bé - sáng tác Minh Khang

Tiệm Cà Phê Tình YêuTác giả: Ty Anh- Á.... - Min cho mình xin lỗi mà. - Máy tính của mình. - Min xin lỗi tại mình tất cả tại mình, vì mình quậy phá máy tính của cậu. - Xin lỗi làm gì nữa! Bây giờ... Mình ra ngoài tiệm gửi email. Cô đi đi xuống kí túc xá và ngồi lên xe đạp điện chuẩn bị chạy đi đi tìm nguồn sống. Cô dừng lại trước một quán net lớn được thiết kế rất sang trọng, cô bước vào quán đã bị thu hút bởi kiến trúc bên trong khá là ngăn nắp và sang chảnh. Cô lựa chỗ ngồi ứng ý nhất và bắt đầu bấm thuật tay của cô khá nhanh nhẹn trong 5 phút đã xong, giờ cô cũng không biết làm gì cả vì cô đã đăng ký một tiếng rồi! Nhìn qua thấy người chơi liên minh nhìn qua thấy người chơi liên quân... Nên cô cũng mò vào game này thử chơi cùng mọi người xem sao, vừa vào đã ko vào được mà bị thoát ra bên ngoài còn hiện dòng chữ “ Cấm con nít vào game “ nhìn dòng chữ mà thêm bực - Tui 18 rồi đó, ai có cái quy định này vậy! Thằng nhỏ bên kia còn nhỏ hơn tui mấy tuổi lận mà còn được chơi mà. - cô rủa nguyên một tràng và tất nhiên rất… - Đùa như vậy không vui đâu. - cô trầm mặt bỏ đi nhưng chưa bước được thì đã bị anh nắm tay lại đôi mắt anh nhìn cô rồi anh ôm sau lưng cô một cảm giác như mũi tên tình yêu bắn qua tim nàng chàng đến để sưởi ấm bình minh của nàng. - Dù yêu em là phạm tội thì đó anh sẽ gánh. - câu nói của anh sớm muộn làm lòng cô vui khôn xiết nhưng... - Em không muốn anh xấu hổ khi quen em. - Nếu xấu hổ thì anh đã không thổ lộ. Cô tuy thấy vui trong lòng nhưng vẫn còn lo lắng về một số chuyện anh xoay người cô lại và để cô đáp trả cái ôm của anh, đôi tay cô mở rộng ra nhưng lại không ôm anh cô hạ tay xuống, cô không cho mình yêu anh vì yêu cô anh sẽ không bao giờ hạnh phúc được! ....Đêm đó cô không tài nào ngủ được cứ nghĩ đến nụ hôn đó câu nói đó nhưng cô lại không cho phép mình yêu anh vì như vậy sẽ làm khổ anh, trời đã sáng hôm nay là ngày cô đi thi tại hội trường cuộc thi tài năng. - Min đi thôi! - Bi vào trong gọi cô - Ờ mình đi. Trên đường đến hội trường gần thành phố cô ngồi trên xe taxi nhìn ra ngoài đường trời đang mưa nhỏ nhưng khiến cho tim cô lo lắng không yên, trên còn đường nhỏ của thành phố cảnh đẹp đô thị là những đứa trẻ thiếu may mắn vẫn đang che mưa nắng cho nhau qua tháng ngày làm lòng cô thêm trĩu nặng. Xe đã dừng lại trước một hội trường lớn người xe tấp nập đông đúc vào trong để kịp giờ cho buổi biểu diễn, cô bước xuống xe taxi cùng những người bạn thân của mình chậm rãi đi vào trong phòng thay đồ kế bên hội trường. 3 giờ chiều Tiếng của MC chương trình - Xin chào đón mọi người đã đến xem và ủng hộ cho tất cả các thí sinh nữ của kí túc xá trường chúng ta. Người đầu tiên sẽ gửi đến tất cả mọi người và ban giám khảo là Trịnh Nhã Thơ sẽ thể hiện tài năng chơi Violong của mình. - anh dẫn chương trình bước vào trong nhường sân khấu cho cô nàng xinh đẹp kia. ....Phía sau sân khấu - Min cậu chuẩn bị xong chưa? - Bi hỏi - Xong cả rồi. - cô trả lời - Cậu đừng quá lo lắng nha, tụi mình sẽ ủng hộ cậu. - My nắm tay đang lạnh dần của Min an ủi - Cảm ơn các cậu. - Đừng nghĩ bản thân thắng được tôi, mơ tưởng. - Hiền Hoa trêu chọc cô - Phải rồi, người như cô đáng xách dép cho Hiền Hoa thôi. - Dung theo sau Hoa cũng khinh bỉ nói với cô - Cô... - My tức giận định nói lại nhưng Min sớm nắm tay cô lại tiến lên rồi cười nữa miệng khinh thường  - Chưa thi mà. - Thi hay không kết quả vẫn là “ cô thua tôi “ - Hiền Hoa nhấn mạnh từ trong ngoặc kép - Thắng thua chỉ là do người phán xét tài năng thật sự mới đáng được người vinh danh. - câu nói của cô tuy nhẹ nhàng nhưng lại khiến Hiền Hoa tức đỏ cả mặt - Chờ đi rồi sẽ biết. - Hiền Hoa nói xong rồi bỏ đi - Cô ta đẹp mà lại nói năng như vậy sao? Hoa khôi à hoa tàn thì có. - Ni tức giận hậm hực - Thôi mà bỏ qua đi, hình như mình là người thi cuối phải chuẩn bị đã. - Min nhẹ nhàng nói với mọi người Hiền Hoa sau khi về chỗ ngồi cô lại nghĩ ra cách gì để hại Min nên to to nhỏ nhỏ với Dung hai người nhìn và cười với nhau, Dung bỏ đi ít lâu rồi quay lại Hiền Hoa hỏi - Xong chưa? - Xong rồi. - Dung gật đầu hai người lại vui vẻ với nhau. - Tiếp tục chương trình là phần trình diễn của Đinh Hiền Hoa với chiếc đàn Pianô nhẹ nhàng xin mời mọi người cùng lắng nghe. - tiếng của người dẫn chương trình - Min... Cậu xem. - Bi lo lắng bảo - Chuyện gì vậy? - My hỏi - Đầm của cậu...! - Bi chỉ vào chiếc đầm đã bị cắt xé manh ra cô nhìn vào chiếc đầm màu trắng đã bị cắt ra từng mảnh có phần không hài lòng - Chắc chắn là do tụi Hiền Hoa làm lúc này mình đã thấy nhỏ Dung vào trong đây. - My tức giận nói - Làm sao bây giờ? Gần đến cậu thi rồi. - Ni lo sợ - Không có cũng được. Mình sẽ mặc đồ này. - cô lạnh lùng nói - Phần tiếp theo là cô nàng xinh đẹp với cây đàn giutar của Cao Ánh Min xin mời mọi người lắng nghe. - anh chàng dẫn chương trình đi vào trong Cô bước lên sân khấu không được toả sáng như những thí sinh khác họ luôn mặc những chiếc đầm lộng lẫy mà thay vào đó cô chỉ mặc áo thun rộng màu trắng quần jean lửng cùng đôi giày adidas màu nâu thả mái tóc bồng bềnh làm tôn lên vẻ giản dị của cô, cô bước lại các bậc thang giữa sân khấu ngồi xuống tay ôm cây đàn giutar ngân nga những vũ điệu nhẹ nhàng và bài hát cũng rất xúc động Trong đêm một bàn chân bướcBé xíu lang thang trên đườngÁnh mắt buồn mệt nhoài của emEm rất buồn vì em không biết đi, đi về đâu!?Cuộc sống mưu sinh chỉ làm em qua cơn đói từng ngàyVì em không cha, vì em đã mất mẹThương đau vẫn là đau thương.Em mơ một vì sao sángDẫn lối em trên đường đờiDẫu biết rằng chỉ là giấc mơĐã lâu rồi em đã không... không có tình thương.Nhìn thấy ai ai cũng đều vui bên mẹ chaGiọt lệ em tuôn rơi hoà tan với nỗi buồnBước đi trong chiều mưa.ĐK:Hãy lau khô cuộc đời emBằng tình thương lòng nhân ái của con ngườiVà hãy lau khô giọt nước mắt trong lòng emBằng tất cả trái tim con người Việt Nam. => Đứa bé - sáng tác Minh Khang

Chương 8: Vòng thứ ba bắt đầu _ bất ngờ nối tiếp niềm vui