"Tiêu Tiêu một cái, tớ một cái!" "Lang Lang một cái, tớ một cái!" "Cậu một cái, tớ một cái!" Trên tấm thảm len bằng lông cừu Ba Tư tinh xảo, bốn đứa trẻ nhỏ xíu đang ngồi khoanh chân, cùng nhau bàn bạc xem nên chia bánh quy như thế nào. Gọi là bàn bạc, nhưng quyền quyết định hoàn toàn nằm trong tay bé con có mái tóc xoăn màu hạt dẻ. "Cậu chia thế là không công bằng! Tụi mình ít, cậu thì nhiều hơn!" Vũ Tiêu – một cậu ấm được cả nhà cưng chiều từ bé – chưa từng phải chịu thiệt thòi thế này. Trong mắt cậu ta, bánh quy đáng ra phải thuộc về cậu ta hết mới đúng! Nếu cậu ta muốn, trên bao bì bánh quy thậm chí có thể in tranh cậu ta tự vẽ nguệch ngoạc lên. "Sao tớ lại nhiều hơn hả?" Bé con tóc xoăn màu hạt dẻ đột nhiên đứng dậy. Dù là nhỏ tuổi nhất trong bọn, khí chất lại không hề thua kém ai. Ánh sáng dịu dàng từ từ lan tỏa theo thời gian, một tia sáng vàng kim chiếu thẳng xuống người bé. Gương mặt bầu bĩnh còn mang nét trẻ con, mái tóc xoăn tự nhiên màu hạt dẻ vừa linh động vừa nghịch ngợm…
Tác giả: