Lưu Yên chết sửng vài giây Đế Kim xem mạng người như cỏ rác mạng cô cũng vậy tại sao không giết cô mà lại dày vò cô. Lưu Yên cười lạnh nhìn Đế Kim " anh xem mạng người như cỏ rác vậy sao?" Đế Kim nhìn cô ánh mắt khinh bỉ " đúng" Lưu Yên cười lạnh " đối với anh mạng người không đáng là gì nhưng đối với tui thì khác" Đế Kim cười chế nhĩu " cô không có tư cách dạy tôi mạng cô cũng không đáng một xu" Lưu Yên rũ mặt xuống " vậy anh giết tôi đi" Đế Kim nghe cô nói vậu thì giọng càng lạnh " giết cô vậy ai làm con rối cho tôi dày vò nửa" Lưu Yên cảm thấy trái tim như ngàn mũi dao đâm vào chảy máu đầm đìa Đế Kim nắm tay cô đi vào lúc bước vào cô như bước vào địa ngục mọi người coi đây là tiên cảnh còn cô thì khác những ánh đèn đỏ mờ ảo chiếu trên người những người con gái ăn mặc hờ hang đang nhảy trên trên. Đế Kim kéo tay cô vào một phòng có ánh đèn trắng mờ áo Lưu Yên đưa ánh mắt khó hiểu nhìn " làm gì?" Đế Kim không trả lời mà lại ghế sofa ngồi gót cho mình ly rượu đỏ châm…
Chương 33
Tổng Tài Sủng Vật NhỏTác giả: Bunn!Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngLưu Yên chết sửng vài giây Đế Kim xem mạng người như cỏ rác mạng cô cũng vậy tại sao không giết cô mà lại dày vò cô. Lưu Yên cười lạnh nhìn Đế Kim " anh xem mạng người như cỏ rác vậy sao?" Đế Kim nhìn cô ánh mắt khinh bỉ " đúng" Lưu Yên cười lạnh " đối với anh mạng người không đáng là gì nhưng đối với tui thì khác" Đế Kim cười chế nhĩu " cô không có tư cách dạy tôi mạng cô cũng không đáng một xu" Lưu Yên rũ mặt xuống " vậy anh giết tôi đi" Đế Kim nghe cô nói vậu thì giọng càng lạnh " giết cô vậy ai làm con rối cho tôi dày vò nửa" Lưu Yên cảm thấy trái tim như ngàn mũi dao đâm vào chảy máu đầm đìa Đế Kim nắm tay cô đi vào lúc bước vào cô như bước vào địa ngục mọi người coi đây là tiên cảnh còn cô thì khác những ánh đèn đỏ mờ ảo chiếu trên người những người con gái ăn mặc hờ hang đang nhảy trên trên. Đế Kim kéo tay cô vào một phòng có ánh đèn trắng mờ áo Lưu Yên đưa ánh mắt khó hiểu nhìn " làm gì?" Đế Kim không trả lời mà lại ghế sofa ngồi gót cho mình ly rượu đỏ châm… Thành Quốc thấy Đế Kim đi xuống thì đứng dậy nhìn anh với khuôn mặt nghiêm túc" lão đại anh ngồi xuống đây tôi có chuyện muốn nói"Đế Kim nghe vậy thì đưa khuôn mặt lạnh băng đi lại ghế sofa màu đen làm bằng da thật" nói đi"Thành Quốc thở dài" tỉ lệ vô sinh đối với Lưu Yên rất cao đó"Đế Kim bắt chéo chân mà ngồi xuống" chiếm bao nhiêu?"Thành Quốc nghe hỏi thì ngồi xuống kế anh vỗ vai" lo lắng như vậy. Tại sao còn làm khổ muội muội của chúng tôi như vậy?"Đế Kim đưa con mắt lạnh nhìn anh" phí lời trả lời câu của tôi"Thành Quốc" chiếm tận 80% nhưng nếu chăm sóc tốt thì sẽ không sao"Đế Kim gật đầu rồi đứng dậy" Thế Hào đi theo tôi"Thế Hào nghe anh kêu thì hết hồn mà đứng thẳng dậy" lão đại anh đi trước tôi sẽ theo liền"Đế Kim gật đầu anh đi thẳng ra xe không thèm quay lại nhìn hai người bọn họ.Thành Quốc và Thế Hào nhúng vai dù sao thì đi theo anh lâu như vậy rồi cũng đã quen thứ gì mà Đế Kim bỏ lại phía sau thì anh sẽ không quay lại nhìn dù một lần.Thế Hào chạy vào xe ngồi vào ghế lái" lão đại anh muốn đi đâu?"Đế Kim trả lời rất dứt khoát như khi áp lực hay buồn anh chỉ có một chỗ để đi" công ty"Thế Hào thở dài đúng là lão đại của anh chỉ biết công việc và công việc.Thế Hào chạy xe ra khỏi biệt thự của anh vài giọt mưa lất phất dính lên cửa kính xe.Bên ngoài thì bầu trời tối đen như sắp có một cuộc chiến tranh sắp xảy ra.Đến trước cổng công ty Thế Hào bật dù đi vòng về phía ghế phụ mở cửa cho anh.Đế Kim bước xuống. Công ty của anh như một tòa nhà lớn trụ vững giữa thành phố xa hoa lộng lẫy.Đế Kim bước vào công ty. Công ty như bước vào thế giới khác thế giới của những người cuồng công việc những người nhân viên đi đi lại lại rất nhiều bên ngoài trời mưa tối đen bên trong thì lại rất sáng và sang trọng. Anh đi vào thang máy dành riêng cho chủ tịch bấm lên tầng cao nhất 100." ting"Lúc anh lên thì Bách Thiên đi lại thấy anh thì cung kính" chủ tịch thật mai tôi còn tính đi gặp anh"Đế Kim vẫn giữ vẻ lạnh lùng mà đi ra khỏi thang máy" có gì vào phòng tôi rồi nói"Đế Kim nói xong thì bước thẳng về phía phòng làm việc của anh.Phòng của anh lấy màu trắng làm chỉ đạo nhìn rất sang và sáng nhưng lại có phần lạnh lùng trang nhã.Đế Kim đi thẳng vào ghế chéo chân nhìn Bách Thiên như ý muốn nói gì thì nói lẹ anh còn việc để làmBách Thiên hiểu ý mà khôm người" công ty bên thị trường mỹ Ni.8 khởi kiện chúng ta vì nói công ty chúng ta lấy cấp bản quyền bên họ"Đế Kim nhếch mép lại có cn tôm con tép muốn cản đường anh" mở cuộc họp vào lúc sáng mai"Bách Thiên gật đầu cung kinh" dạ vâng không còn chuyện gì tôi đi đây"Đế Kim gật đầu khoát tay.Bách Thiên bước ra khỏi phòng nhưng không quên đóng cửa lại cho anh.Lúc Bách Thiên đi ra khỏi phòng thì anh đi thẳng vào phòng nghĩ của anh.Tông màu vẫn là màu trắng chủ đạo cảm giác lạnh lùng trang nhã.Có đặt một chiếc giường lớn lại êm ái màu đen. Có cả bộ ghế sofa và chiếc ghế tantra màu đen.anh cởi bỏ y phục lộ ra màu da đồng khỏe mạnh.Anh nằm xuống giường mà đắp chăn lại.Anh lấy tay xoa xoa thái dương_______________Mọi người bỏ phiếu cho Bun đi
Thành Quốc thấy Đế Kim đi xuống thì đứng dậy nhìn anh với khuôn mặt nghiêm túc
" lão đại anh ngồi xuống đây tôi có chuyện muốn nói"
Đế Kim nghe vậy thì đưa khuôn mặt lạnh băng đi lại ghế sofa màu đen làm bằng da thật
" nói đi"
Thành Quốc thở dài
" tỉ lệ vô sinh đối với Lưu Yên rất cao đó"
Đế Kim bắt chéo chân mà ngồi xuống
" chiếm bao nhiêu?"
Thành Quốc nghe hỏi thì ngồi xuống kế anh vỗ vai
" lo lắng như vậy. Tại sao còn làm khổ muội muội của chúng tôi như vậy?"
Đế Kim đưa con mắt lạnh nhìn anh
" phí lời trả lời câu của tôi"
Thành Quốc" chiếm tận 80% nhưng nếu chăm sóc tốt thì sẽ không sao"
Đế Kim gật đầu rồi đứng dậy
" Thế Hào đi theo tôi"
Thế Hào nghe anh kêu thì hết hồn mà đứng thẳng dậy
" lão đại anh đi trước tôi sẽ theo liền"
Đế Kim gật đầu anh đi thẳng ra xe không thèm quay lại nhìn hai người bọn họ.
Thành Quốc và Thế Hào nhúng vai dù sao thì đi theo anh lâu như vậy rồi cũng đã quen thứ gì mà Đế Kim bỏ lại phía sau thì anh sẽ không quay lại nhìn dù một lần.
Thế Hào chạy vào xe ngồi vào ghế lái
" lão đại anh muốn đi đâu?"
Đế Kim trả lời rất dứt khoát như khi áp lực hay buồn anh chỉ có một chỗ để đi
" công ty"
Thế Hào thở dài đúng là lão đại của anh chỉ biết công việc và công việc.
Thế Hào chạy xe ra khỏi biệt thự của anh vài giọt mưa lất phất dính lên cửa kính xe.
Bên ngoài thì bầu trời tối đen như sắp có một cuộc chiến tranh sắp xảy ra.
Đến trước cổng công ty Thế Hào bật dù đi vòng về phía ghế phụ mở cửa cho anh.
Đế Kim bước xuống. Công ty của anh như một tòa nhà lớn trụ vững giữa thành phố xa hoa lộng lẫy.
Đế Kim bước vào công ty. Công ty như bước vào thế giới khác thế giới của những người cuồng công việc những người nhân viên đi đi lại lại rất nhiều bên ngoài trời mưa tối đen bên trong thì lại rất sáng và sang trọng. Anh đi vào thang máy dành riêng cho chủ tịch bấm lên tầng cao nhất 100.
" ting"
Lúc anh lên thì Bách Thiên đi lại thấy anh thì cung kính
" chủ tịch thật mai tôi còn tính đi gặp anh"
Đế Kim vẫn giữ vẻ lạnh lùng mà đi ra khỏi thang máy
" có gì vào phòng tôi rồi nói"
Đế Kim nói xong thì bước thẳng về phía phòng làm việc của anh.
Phòng của anh lấy màu trắng làm chỉ đạo nhìn rất sang và sáng nhưng lại có phần lạnh lùng trang nhã.
Đế Kim đi thẳng vào ghế chéo chân nhìn Bách Thiên như ý muốn nói gì thì nói lẹ anh còn việc để làm
Bách Thiên hiểu ý mà khôm người
" công ty bên thị trường mỹ Ni.8 khởi kiện chúng ta vì nói công ty chúng ta lấy cấp bản quyền bên họ"
Đế Kim nhếch mép lại có cn tôm con tép muốn cản đường anh
" mở cuộc họp vào lúc sáng mai"
Bách Thiên gật đầu cung kinh
" dạ vâng không còn chuyện gì tôi đi đây"
Đế Kim gật đầu khoát tay.
Bách Thiên bước ra khỏi phòng nhưng không quên đóng cửa lại cho anh.
Lúc Bách Thiên đi ra khỏi phòng thì anh đi thẳng vào phòng nghĩ của anh.
Tông màu vẫn là màu trắng chủ đạo cảm giác lạnh lùng trang nhã.
Có đặt một chiếc giường lớn lại êm ái màu đen. Có cả bộ ghế sofa và chiếc ghế tantra màu đen.
anh cởi bỏ y phục lộ ra màu da đồng khỏe mạnh.
Anh nằm xuống giường mà đắp chăn lại.
Anh lấy tay xoa xoa thái dương
_______________
Mọi người bỏ phiếu cho Bun đi
Tổng Tài Sủng Vật NhỏTác giả: Bunn!Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngLưu Yên chết sửng vài giây Đế Kim xem mạng người như cỏ rác mạng cô cũng vậy tại sao không giết cô mà lại dày vò cô. Lưu Yên cười lạnh nhìn Đế Kim " anh xem mạng người như cỏ rác vậy sao?" Đế Kim nhìn cô ánh mắt khinh bỉ " đúng" Lưu Yên cười lạnh " đối với anh mạng người không đáng là gì nhưng đối với tui thì khác" Đế Kim cười chế nhĩu " cô không có tư cách dạy tôi mạng cô cũng không đáng một xu" Lưu Yên rũ mặt xuống " vậy anh giết tôi đi" Đế Kim nghe cô nói vậu thì giọng càng lạnh " giết cô vậy ai làm con rối cho tôi dày vò nửa" Lưu Yên cảm thấy trái tim như ngàn mũi dao đâm vào chảy máu đầm đìa Đế Kim nắm tay cô đi vào lúc bước vào cô như bước vào địa ngục mọi người coi đây là tiên cảnh còn cô thì khác những ánh đèn đỏ mờ ảo chiếu trên người những người con gái ăn mặc hờ hang đang nhảy trên trên. Đế Kim kéo tay cô vào một phòng có ánh đèn trắng mờ áo Lưu Yên đưa ánh mắt khó hiểu nhìn " làm gì?" Đế Kim không trả lời mà lại ghế sofa ngồi gót cho mình ly rượu đỏ châm… Thành Quốc thấy Đế Kim đi xuống thì đứng dậy nhìn anh với khuôn mặt nghiêm túc" lão đại anh ngồi xuống đây tôi có chuyện muốn nói"Đế Kim nghe vậy thì đưa khuôn mặt lạnh băng đi lại ghế sofa màu đen làm bằng da thật" nói đi"Thành Quốc thở dài" tỉ lệ vô sinh đối với Lưu Yên rất cao đó"Đế Kim bắt chéo chân mà ngồi xuống" chiếm bao nhiêu?"Thành Quốc nghe hỏi thì ngồi xuống kế anh vỗ vai" lo lắng như vậy. Tại sao còn làm khổ muội muội của chúng tôi như vậy?"Đế Kim đưa con mắt lạnh nhìn anh" phí lời trả lời câu của tôi"Thành Quốc" chiếm tận 80% nhưng nếu chăm sóc tốt thì sẽ không sao"Đế Kim gật đầu rồi đứng dậy" Thế Hào đi theo tôi"Thế Hào nghe anh kêu thì hết hồn mà đứng thẳng dậy" lão đại anh đi trước tôi sẽ theo liền"Đế Kim gật đầu anh đi thẳng ra xe không thèm quay lại nhìn hai người bọn họ.Thành Quốc và Thế Hào nhúng vai dù sao thì đi theo anh lâu như vậy rồi cũng đã quen thứ gì mà Đế Kim bỏ lại phía sau thì anh sẽ không quay lại nhìn dù một lần.Thế Hào chạy vào xe ngồi vào ghế lái" lão đại anh muốn đi đâu?"Đế Kim trả lời rất dứt khoát như khi áp lực hay buồn anh chỉ có một chỗ để đi" công ty"Thế Hào thở dài đúng là lão đại của anh chỉ biết công việc và công việc.Thế Hào chạy xe ra khỏi biệt thự của anh vài giọt mưa lất phất dính lên cửa kính xe.Bên ngoài thì bầu trời tối đen như sắp có một cuộc chiến tranh sắp xảy ra.Đến trước cổng công ty Thế Hào bật dù đi vòng về phía ghế phụ mở cửa cho anh.Đế Kim bước xuống. Công ty của anh như một tòa nhà lớn trụ vững giữa thành phố xa hoa lộng lẫy.Đế Kim bước vào công ty. Công ty như bước vào thế giới khác thế giới của những người cuồng công việc những người nhân viên đi đi lại lại rất nhiều bên ngoài trời mưa tối đen bên trong thì lại rất sáng và sang trọng. Anh đi vào thang máy dành riêng cho chủ tịch bấm lên tầng cao nhất 100." ting"Lúc anh lên thì Bách Thiên đi lại thấy anh thì cung kính" chủ tịch thật mai tôi còn tính đi gặp anh"Đế Kim vẫn giữ vẻ lạnh lùng mà đi ra khỏi thang máy" có gì vào phòng tôi rồi nói"Đế Kim nói xong thì bước thẳng về phía phòng làm việc của anh.Phòng của anh lấy màu trắng làm chỉ đạo nhìn rất sang và sáng nhưng lại có phần lạnh lùng trang nhã.Đế Kim đi thẳng vào ghế chéo chân nhìn Bách Thiên như ý muốn nói gì thì nói lẹ anh còn việc để làmBách Thiên hiểu ý mà khôm người" công ty bên thị trường mỹ Ni.8 khởi kiện chúng ta vì nói công ty chúng ta lấy cấp bản quyền bên họ"Đế Kim nhếch mép lại có cn tôm con tép muốn cản đường anh" mở cuộc họp vào lúc sáng mai"Bách Thiên gật đầu cung kinh" dạ vâng không còn chuyện gì tôi đi đây"Đế Kim gật đầu khoát tay.Bách Thiên bước ra khỏi phòng nhưng không quên đóng cửa lại cho anh.Lúc Bách Thiên đi ra khỏi phòng thì anh đi thẳng vào phòng nghĩ của anh.Tông màu vẫn là màu trắng chủ đạo cảm giác lạnh lùng trang nhã.Có đặt một chiếc giường lớn lại êm ái màu đen. Có cả bộ ghế sofa và chiếc ghế tantra màu đen.anh cởi bỏ y phục lộ ra màu da đồng khỏe mạnh.Anh nằm xuống giường mà đắp chăn lại.Anh lấy tay xoa xoa thái dương_______________Mọi người bỏ phiếu cho Bun đi