Tác giả:

Lưu Yên chết sửng vài giây Đế Kim xem mạng người như cỏ rác mạng cô cũng vậy tại sao không giết cô mà lại dày vò cô.  Lưu Yên cười lạnh nhìn Đế Kim  " anh xem mạng người như cỏ rác vậy sao?"  Đế Kim nhìn cô ánh mắt khinh bỉ  " đúng"  Lưu Yên cười lạnh  " đối với anh mạng người không đáng là gì nhưng đối với tui thì khác"  Đế Kim cười chế nhĩu  " cô không có tư cách dạy tôi mạng cô cũng không đáng một xu"  Lưu Yên rũ mặt xuống  " vậy anh giết tôi đi"  Đế Kim nghe cô nói vậu thì giọng càng lạnh  " giết cô vậy ai làm con rối cho tôi dày vò nửa"  Lưu Yên cảm thấy trái tim như ngàn mũi dao đâm vào chảy máu đầm đìa  Đế Kim nắm tay cô đi vào lúc bước vào cô như bước vào địa ngục mọi người coi đây là tiên cảnh còn cô thì khác những ánh đèn đỏ mờ ảo chiếu trên người những người con gái ăn mặc hờ hang đang nhảy trên trên.  Đế Kim kéo tay cô vào một phòng có ánh đèn trắng mờ áo  Lưu Yên đưa ánh mắt khó hiểu nhìn  " làm gì?"  Đế Kim không trả lời mà lại ghế sofa ngồi gót cho mình ly rượu đỏ châm…

Chương 106

Tổng Tài Sủng Vật NhỏTác giả: Bunn!Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngLưu Yên chết sửng vài giây Đế Kim xem mạng người như cỏ rác mạng cô cũng vậy tại sao không giết cô mà lại dày vò cô.  Lưu Yên cười lạnh nhìn Đế Kim  " anh xem mạng người như cỏ rác vậy sao?"  Đế Kim nhìn cô ánh mắt khinh bỉ  " đúng"  Lưu Yên cười lạnh  " đối với anh mạng người không đáng là gì nhưng đối với tui thì khác"  Đế Kim cười chế nhĩu  " cô không có tư cách dạy tôi mạng cô cũng không đáng một xu"  Lưu Yên rũ mặt xuống  " vậy anh giết tôi đi"  Đế Kim nghe cô nói vậu thì giọng càng lạnh  " giết cô vậy ai làm con rối cho tôi dày vò nửa"  Lưu Yên cảm thấy trái tim như ngàn mũi dao đâm vào chảy máu đầm đìa  Đế Kim nắm tay cô đi vào lúc bước vào cô như bước vào địa ngục mọi người coi đây là tiên cảnh còn cô thì khác những ánh đèn đỏ mờ ảo chiếu trên người những người con gái ăn mặc hờ hang đang nhảy trên trên.  Đế Kim kéo tay cô vào một phòng có ánh đèn trắng mờ áo  Lưu Yên đưa ánh mắt khó hiểu nhìn  " làm gì?"  Đế Kim không trả lời mà lại ghế sofa ngồi gót cho mình ly rượu đỏ châm… Thế Hào thì cười ôn nhu" ting "Đúng lúc thang máy mở ra Thế Hào đỡ tay mẹ Lưu Yên đi xuống căn tin của bệnh viện.Lưu Bạch thấy bền ngoài anh trầm tính nhưng anh rất dễ tổn thương" ba khi nào mới tỉnh lại?"Lưu Bạch nhìn người đàn ông ngoại quốc với khuôn mặt không có một chút giọt máu nào mà lòng đau như cắt" khi nào ba tỉnh dậy phải bảo con biết đó. Con không cho ba ngủ đâu"Lưu Bạch anh biết lời anh nói chỉ mình anh nghe được." ting ting"điện thoại reo lên làm anh giựt mình mà đi ra ngoài theo hướng wc mà đi.Lúc anh vừa bước ra thì Thành Quốc cũng đi vào. anh lúc ở trên phòng không yên tâm nên là vào coi thử dù gì đây cũng là ba vợ của lão đạiThành Quốc bước vào thì vào nhà wc lấy nước lau tay lau chân cho ông" chú mau khỏe đó nha cháu biết chú không mở mắt được nhưng có thể nghe"Thành Quốc thở dài" bác yên tâm đi cháu sẽ chăm sóc cho bác mau hết bệnh. còn đi ăn đám cưới của con gái bác nữa"Thành Quốc lau tay chân xong thì đem thau nước đem vào wc mà dẹpLúc Thành Quốc đi ra thì gặp Thế Hào và mẹ Lưu Yên đi vào" bác gái cháu mới tới"Mẹ Lưu Yên gật đầu thì nhìn xung quanh để kiếm Lưu Bạch" cháu có thấy con trai bác không?"Thành Quốc nhìn xung quanh lắc đầu" Cháu vào này giờ nhưng lại không thấy"Mẹ Lưu Yên thở dài" Lại đi đâu nữa rồi"Thế Hào thấy vậy thì lên tiếng" Cậu ăn không? Có mua dư một phần"Thành Quốc ngồi xuống kế ba Lưu Yên" Ăn chứ. Ở nhà còn bị chị dâu dành đồ ăn"Thế Hào nghe thì cười lớn" Haha ai bảo cũng dành đồ ăn với chị dâu"Mẹ Lưu Yên nhìn Thành Quốc" Thế các con có anh à?"Thế Hào định nói gì thì Thành Quốc chen ngang" Đúng đúng chúng cháu có anh"__________Cho free thêm đó nha tại hôm bữa tui viết không hay nên bù lại cho đoa:((

Thế Hào thì cười ôn nhu

" ting "

Đúng lúc thang máy mở ra Thế Hào đỡ tay mẹ Lưu Yên đi xuống căn tin của bệnh viện.

Lưu Bạch thấy bền ngoài anh trầm tính nhưng anh rất dễ tổn thương

" ba khi nào mới tỉnh lại?"

Lưu Bạch nhìn người đàn ông ngoại quốc với khuôn mặt không có một chút giọt máu nào mà lòng đau như cắt

" khi nào ba tỉnh dậy phải bảo con biết đó. Con không cho ba ngủ đâu"

Lưu Bạch anh biết lời anh nói chỉ mình anh nghe được.

" ting ting"

điện thoại reo lên làm anh giựt mình mà đi ra ngoài theo hướng wc mà đi.

Lúc anh vừa bước ra thì Thành Quốc cũng đi vào. anh lúc ở trên phòng không yên tâm nên là vào coi thử dù gì đây cũng là ba vợ của lão đại

Thành Quốc bước vào thì vào nhà wc lấy nước lau tay lau chân cho ông

" chú mau khỏe đó nha cháu biết chú không mở mắt được nhưng có thể nghe"

Thành Quốc thở dài

" bác yên tâm đi cháu sẽ chăm sóc cho bác mau hết bệnh. còn đi ăn đám cưới của con gái bác nữa"

Thành Quốc lau tay chân xong thì đem thau nước đem vào wc mà dẹp

Lúc Thành Quốc đi ra thì gặp Thế Hào và mẹ Lưu Yên đi vào

" bác gái cháu mới tới"

Mẹ Lưu Yên gật đầu thì nhìn xung quanh để kiếm Lưu Bạch

" cháu có thấy con trai bác không?"

Thành Quốc nhìn xung quanh lắc đầu

" Cháu vào này giờ nhưng lại không thấy"

Mẹ Lưu Yên thở dài

" Lại đi đâu nữa rồi"

Thế Hào thấy vậy thì lên tiếng

" Cậu ăn không? Có mua dư một phần"

Thành Quốc ngồi xuống kế ba Lưu Yên

" Ăn chứ. Ở nhà còn bị chị dâu dành đồ ăn"

Thế Hào nghe thì cười lớn

" Haha ai bảo cũng dành đồ ăn với chị dâu"

Mẹ Lưu Yên nhìn Thành Quốc

" Thế các con có anh à?"

Thế Hào định nói gì thì Thành Quốc chen ngang

" Đúng đúng chúng cháu có anh"

__________

Cho free thêm đó nha tại hôm bữa tui viết không hay nên bù lại cho đoa:((

Tổng Tài Sủng Vật NhỏTác giả: Bunn!Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngLưu Yên chết sửng vài giây Đế Kim xem mạng người như cỏ rác mạng cô cũng vậy tại sao không giết cô mà lại dày vò cô.  Lưu Yên cười lạnh nhìn Đế Kim  " anh xem mạng người như cỏ rác vậy sao?"  Đế Kim nhìn cô ánh mắt khinh bỉ  " đúng"  Lưu Yên cười lạnh  " đối với anh mạng người không đáng là gì nhưng đối với tui thì khác"  Đế Kim cười chế nhĩu  " cô không có tư cách dạy tôi mạng cô cũng không đáng một xu"  Lưu Yên rũ mặt xuống  " vậy anh giết tôi đi"  Đế Kim nghe cô nói vậu thì giọng càng lạnh  " giết cô vậy ai làm con rối cho tôi dày vò nửa"  Lưu Yên cảm thấy trái tim như ngàn mũi dao đâm vào chảy máu đầm đìa  Đế Kim nắm tay cô đi vào lúc bước vào cô như bước vào địa ngục mọi người coi đây là tiên cảnh còn cô thì khác những ánh đèn đỏ mờ ảo chiếu trên người những người con gái ăn mặc hờ hang đang nhảy trên trên.  Đế Kim kéo tay cô vào một phòng có ánh đèn trắng mờ áo  Lưu Yên đưa ánh mắt khó hiểu nhìn  " làm gì?"  Đế Kim không trả lời mà lại ghế sofa ngồi gót cho mình ly rượu đỏ châm… Thế Hào thì cười ôn nhu" ting "Đúng lúc thang máy mở ra Thế Hào đỡ tay mẹ Lưu Yên đi xuống căn tin của bệnh viện.Lưu Bạch thấy bền ngoài anh trầm tính nhưng anh rất dễ tổn thương" ba khi nào mới tỉnh lại?"Lưu Bạch nhìn người đàn ông ngoại quốc với khuôn mặt không có một chút giọt máu nào mà lòng đau như cắt" khi nào ba tỉnh dậy phải bảo con biết đó. Con không cho ba ngủ đâu"Lưu Bạch anh biết lời anh nói chỉ mình anh nghe được." ting ting"điện thoại reo lên làm anh giựt mình mà đi ra ngoài theo hướng wc mà đi.Lúc anh vừa bước ra thì Thành Quốc cũng đi vào. anh lúc ở trên phòng không yên tâm nên là vào coi thử dù gì đây cũng là ba vợ của lão đạiThành Quốc bước vào thì vào nhà wc lấy nước lau tay lau chân cho ông" chú mau khỏe đó nha cháu biết chú không mở mắt được nhưng có thể nghe"Thành Quốc thở dài" bác yên tâm đi cháu sẽ chăm sóc cho bác mau hết bệnh. còn đi ăn đám cưới của con gái bác nữa"Thành Quốc lau tay chân xong thì đem thau nước đem vào wc mà dẹpLúc Thành Quốc đi ra thì gặp Thế Hào và mẹ Lưu Yên đi vào" bác gái cháu mới tới"Mẹ Lưu Yên gật đầu thì nhìn xung quanh để kiếm Lưu Bạch" cháu có thấy con trai bác không?"Thành Quốc nhìn xung quanh lắc đầu" Cháu vào này giờ nhưng lại không thấy"Mẹ Lưu Yên thở dài" Lại đi đâu nữa rồi"Thế Hào thấy vậy thì lên tiếng" Cậu ăn không? Có mua dư một phần"Thành Quốc ngồi xuống kế ba Lưu Yên" Ăn chứ. Ở nhà còn bị chị dâu dành đồ ăn"Thế Hào nghe thì cười lớn" Haha ai bảo cũng dành đồ ăn với chị dâu"Mẹ Lưu Yên nhìn Thành Quốc" Thế các con có anh à?"Thế Hào định nói gì thì Thành Quốc chen ngang" Đúng đúng chúng cháu có anh"__________Cho free thêm đó nha tại hôm bữa tui viết không hay nên bù lại cho đoa:((

Chương 106