Tác giả:

Lưu Yên chết sửng vài giây Đế Kim xem mạng người như cỏ rác mạng cô cũng vậy tại sao không giết cô mà lại dày vò cô.  Lưu Yên cười lạnh nhìn Đế Kim  " anh xem mạng người như cỏ rác vậy sao?"  Đế Kim nhìn cô ánh mắt khinh bỉ  " đúng"  Lưu Yên cười lạnh  " đối với anh mạng người không đáng là gì nhưng đối với tui thì khác"  Đế Kim cười chế nhĩu  " cô không có tư cách dạy tôi mạng cô cũng không đáng một xu"  Lưu Yên rũ mặt xuống  " vậy anh giết tôi đi"  Đế Kim nghe cô nói vậu thì giọng càng lạnh  " giết cô vậy ai làm con rối cho tôi dày vò nửa"  Lưu Yên cảm thấy trái tim như ngàn mũi dao đâm vào chảy máu đầm đìa  Đế Kim nắm tay cô đi vào lúc bước vào cô như bước vào địa ngục mọi người coi đây là tiên cảnh còn cô thì khác những ánh đèn đỏ mờ ảo chiếu trên người những người con gái ăn mặc hờ hang đang nhảy trên trên.  Đế Kim kéo tay cô vào một phòng có ánh đèn trắng mờ áo  Lưu Yên đưa ánh mắt khó hiểu nhìn  " làm gì?"  Đế Kim không trả lời mà lại ghế sofa ngồi gót cho mình ly rượu đỏ châm…

Chương 140

Tổng Tài Sủng Vật NhỏTác giả: Bunn!Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngLưu Yên chết sửng vài giây Đế Kim xem mạng người như cỏ rác mạng cô cũng vậy tại sao không giết cô mà lại dày vò cô.  Lưu Yên cười lạnh nhìn Đế Kim  " anh xem mạng người như cỏ rác vậy sao?"  Đế Kim nhìn cô ánh mắt khinh bỉ  " đúng"  Lưu Yên cười lạnh  " đối với anh mạng người không đáng là gì nhưng đối với tui thì khác"  Đế Kim cười chế nhĩu  " cô không có tư cách dạy tôi mạng cô cũng không đáng một xu"  Lưu Yên rũ mặt xuống  " vậy anh giết tôi đi"  Đế Kim nghe cô nói vậu thì giọng càng lạnh  " giết cô vậy ai làm con rối cho tôi dày vò nửa"  Lưu Yên cảm thấy trái tim như ngàn mũi dao đâm vào chảy máu đầm đìa  Đế Kim nắm tay cô đi vào lúc bước vào cô như bước vào địa ngục mọi người coi đây là tiên cảnh còn cô thì khác những ánh đèn đỏ mờ ảo chiếu trên người những người con gái ăn mặc hờ hang đang nhảy trên trên.  Đế Kim kéo tay cô vào một phòng có ánh đèn trắng mờ áo  Lưu Yên đưa ánh mắt khó hiểu nhìn  " làm gì?"  Đế Kim không trả lời mà lại ghế sofa ngồi gót cho mình ly rượu đỏ châm… Đế Kim anh đưa tay lên mà dịnh càm cô" Trong tương lai"Lưu Yên cô thấy hai người gần nhau quá thì mặc hơi đỏ" Mọi người đang nhìn kìa"Đế Kim cười ôn nhu thì buông cô ra" Được rồi tôi đưa em lại chỗ máy bay tư nhân của tôi"Đế Kim dứt lời thì ôm eo cô.Lưu Yên cô mặc cho anh ômAnh ôm eo cô vào khu của máy bay tư nhân.Lúc tới nơi thì ở đó có vài người phi công đứng đợiThấy anh lại liền cung kính" Chủ tịch"Đế Kim anh gật đầu rồi nhìn Lưu Yên" Em lên đi"Mấy người phi công nghe anh nói vậy thì liền đi lại kéo vali" Phu nhân mời"Lưu Yên cô bước lên mà vẫy tay tạm biệt Đế Kim.Đế Kim anh đút một tay vào túi một tay vẫy tay tạm biệt Lưu YênCô thấy vậy thì đi vào lúc cô bước vào thì sửng vài giây bên trong rất rộng ghế sofa đường có đầy đủ không khác gì phiên bản thu nhỏ của nhà Đế Kim.Cô mệt mỏi leo lên giường mà thiếp đi.

Đế Kim anh đưa tay lên mà dịnh càm cô

" Trong tương lai"

Lưu Yên cô thấy hai người gần nhau quá thì mặc hơi đỏ

" Mọi người đang nhìn kìa"

Đế Kim cười ôn nhu thì buông cô ra

" Được rồi tôi đưa em lại chỗ máy bay tư nhân của tôi"

Đế Kim dứt lời thì ôm eo cô.

Lưu Yên cô mặc cho anh ôm

Anh ôm eo cô vào khu của máy bay tư nhân.

Lúc tới nơi thì ở đó có vài người phi công đứng đợi

Thấy anh lại liền cung kính

" Chủ tịch"

Đế Kim anh gật đầu rồi nhìn Lưu Yên

" Em lên đi"

Mấy người phi công nghe anh nói vậy thì liền đi lại kéo vali

" Phu nhân mời"

Lưu Yên cô bước lên mà vẫy tay tạm biệt Đế Kim.

Đế Kim anh đút một tay vào túi một tay vẫy tay tạm biệt Lưu Yên

Cô thấy vậy thì đi vào lúc cô bước vào thì sửng vài giây bên trong rất rộng ghế sofa đường có đầy đủ không khác gì phiên bản thu nhỏ của nhà Đế Kim.

Cô mệt mỏi leo lên giường mà thiếp đi.

Tổng Tài Sủng Vật NhỏTác giả: Bunn!Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngLưu Yên chết sửng vài giây Đế Kim xem mạng người như cỏ rác mạng cô cũng vậy tại sao không giết cô mà lại dày vò cô.  Lưu Yên cười lạnh nhìn Đế Kim  " anh xem mạng người như cỏ rác vậy sao?"  Đế Kim nhìn cô ánh mắt khinh bỉ  " đúng"  Lưu Yên cười lạnh  " đối với anh mạng người không đáng là gì nhưng đối với tui thì khác"  Đế Kim cười chế nhĩu  " cô không có tư cách dạy tôi mạng cô cũng không đáng một xu"  Lưu Yên rũ mặt xuống  " vậy anh giết tôi đi"  Đế Kim nghe cô nói vậu thì giọng càng lạnh  " giết cô vậy ai làm con rối cho tôi dày vò nửa"  Lưu Yên cảm thấy trái tim như ngàn mũi dao đâm vào chảy máu đầm đìa  Đế Kim nắm tay cô đi vào lúc bước vào cô như bước vào địa ngục mọi người coi đây là tiên cảnh còn cô thì khác những ánh đèn đỏ mờ ảo chiếu trên người những người con gái ăn mặc hờ hang đang nhảy trên trên.  Đế Kim kéo tay cô vào một phòng có ánh đèn trắng mờ áo  Lưu Yên đưa ánh mắt khó hiểu nhìn  " làm gì?"  Đế Kim không trả lời mà lại ghế sofa ngồi gót cho mình ly rượu đỏ châm… Đế Kim anh đưa tay lên mà dịnh càm cô" Trong tương lai"Lưu Yên cô thấy hai người gần nhau quá thì mặc hơi đỏ" Mọi người đang nhìn kìa"Đế Kim cười ôn nhu thì buông cô ra" Được rồi tôi đưa em lại chỗ máy bay tư nhân của tôi"Đế Kim dứt lời thì ôm eo cô.Lưu Yên cô mặc cho anh ômAnh ôm eo cô vào khu của máy bay tư nhân.Lúc tới nơi thì ở đó có vài người phi công đứng đợiThấy anh lại liền cung kính" Chủ tịch"Đế Kim anh gật đầu rồi nhìn Lưu Yên" Em lên đi"Mấy người phi công nghe anh nói vậy thì liền đi lại kéo vali" Phu nhân mời"Lưu Yên cô bước lên mà vẫy tay tạm biệt Đế Kim.Đế Kim anh đút một tay vào túi một tay vẫy tay tạm biệt Lưu YênCô thấy vậy thì đi vào lúc cô bước vào thì sửng vài giây bên trong rất rộng ghế sofa đường có đầy đủ không khác gì phiên bản thu nhỏ của nhà Đế Kim.Cô mệt mỏi leo lên giường mà thiếp đi.

Chương 140