Lưu Yên chết sửng vài giây Đế Kim xem mạng người như cỏ rác mạng cô cũng vậy tại sao không giết cô mà lại dày vò cô. Lưu Yên cười lạnh nhìn Đế Kim " anh xem mạng người như cỏ rác vậy sao?" Đế Kim nhìn cô ánh mắt khinh bỉ " đúng" Lưu Yên cười lạnh " đối với anh mạng người không đáng là gì nhưng đối với tui thì khác" Đế Kim cười chế nhĩu " cô không có tư cách dạy tôi mạng cô cũng không đáng một xu" Lưu Yên rũ mặt xuống " vậy anh giết tôi đi" Đế Kim nghe cô nói vậu thì giọng càng lạnh " giết cô vậy ai làm con rối cho tôi dày vò nửa" Lưu Yên cảm thấy trái tim như ngàn mũi dao đâm vào chảy máu đầm đìa Đế Kim nắm tay cô đi vào lúc bước vào cô như bước vào địa ngục mọi người coi đây là tiên cảnh còn cô thì khác những ánh đèn đỏ mờ ảo chiếu trên người những người con gái ăn mặc hờ hang đang nhảy trên trên. Đế Kim kéo tay cô vào một phòng có ánh đèn trắng mờ áo Lưu Yên đưa ánh mắt khó hiểu nhìn " làm gì?" Đế Kim không trả lời mà lại ghế sofa ngồi gót cho mình ly rượu đỏ châm…
Chương 219
Tổng Tài Sủng Vật NhỏTác giả: Bunn!Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngLưu Yên chết sửng vài giây Đế Kim xem mạng người như cỏ rác mạng cô cũng vậy tại sao không giết cô mà lại dày vò cô. Lưu Yên cười lạnh nhìn Đế Kim " anh xem mạng người như cỏ rác vậy sao?" Đế Kim nhìn cô ánh mắt khinh bỉ " đúng" Lưu Yên cười lạnh " đối với anh mạng người không đáng là gì nhưng đối với tui thì khác" Đế Kim cười chế nhĩu " cô không có tư cách dạy tôi mạng cô cũng không đáng một xu" Lưu Yên rũ mặt xuống " vậy anh giết tôi đi" Đế Kim nghe cô nói vậu thì giọng càng lạnh " giết cô vậy ai làm con rối cho tôi dày vò nửa" Lưu Yên cảm thấy trái tim như ngàn mũi dao đâm vào chảy máu đầm đìa Đế Kim nắm tay cô đi vào lúc bước vào cô như bước vào địa ngục mọi người coi đây là tiên cảnh còn cô thì khác những ánh đèn đỏ mờ ảo chiếu trên người những người con gái ăn mặc hờ hang đang nhảy trên trên. Đế Kim kéo tay cô vào một phòng có ánh đèn trắng mờ áo Lưu Yên đưa ánh mắt khó hiểu nhìn " làm gì?" Đế Kim không trả lời mà lại ghế sofa ngồi gót cho mình ly rượu đỏ châm… Cung Âu anh cảm thấy rất tủi thân lúc người ta mang thai thì có chồng bên cạnh anh thì không có nếu ba mẹ anh mà biết anh có thai thì sao? Chắc đánh hư thai anh luôn, đứa bé này anh thấy không nên tồn tại thì hơn nó đem quá nhiều rắc rối cho anh rồi.Đột nhiên điện thoại Cung Âu rung lên Cung Âu anh cầm lên thì là mẹ điện anh do dự một chút thì vẫn quyết định bắt máy" Alo mẹ"" Con ở bên đó sao rồi tốt không? ăn uống hợp khẩu vị không?"Cung Âu nghe mẹ hỏi xong thì trựt trào nước mắt nhưng anh cố nén lại" Dạ...ở đây tốt lắm mẹ con có bạn ở đây nên mẹ yên tâm nha"đầu dây bên kia im lặng một xíu thì lên tiếng" Mấy hôm nay nhà mình có một cậu nói là bạn con. Nói là con nhờ cậu ta ở bên đây chăm sóc cho mẹ con đừng làm phiền bạn con nữa ba mẹ vẫn sống bình thường không cần lo lắng tới vậy đâu"Cung Âu anh nghe thì hơi bất ngờ trong đầu anh đột nhiên hiện ra hình ảnh Thế Hào" dạ con có việc bận mai con sẽ gọi cho mẹ"Cung Âu anh cúp máy anh không hiểu sao Thế Hào lại làm vậy nhưng anh không chắc chắn đó là Thế Hào có thể là Lưu Bạch nhưng nếu là Lưu Bạch thì mẹ anh đã biết rồi.Cung Âu anh gãi gãi đầu thì không muốn suy nghĩ nữa suy nghĩ nhiều chỉ mệt thân thêm thôi.Lưu Yên cô mệt đến nổi ngủ quên lúc cô thức dậy trời đã hơi chiều do thời tiết lạnh nên rất mau tối.Lưu Yên cô ngồi dậy thì không thấy Đế Kim đâu cô hơi thất vọng một chút còn mùi hương thoang thoảng ở đây.ở trên kệ bàn có đặt một ly sữa có một tờ giấy ghi chú Lưu Yên cô cầm lên xem" Dậy thì nhớ uống anh đi công việc xíu anh sẽ về nhà với em với con"Lưu Yên cô nhìn những dòng chữ cứng cáp xinh đẹp cũng biết chủ nhân nó như thế nào rồi.
Cung Âu anh cảm thấy rất tủi thân lúc người ta mang thai thì có chồng bên cạnh anh thì không có nếu ba mẹ anh mà biết anh có thai thì sao? Chắc đánh hư thai anh luôn, đứa bé này anh thấy không nên tồn tại thì hơn nó đem quá nhiều rắc rối cho anh rồi.
Đột nhiên điện thoại Cung Âu rung lên Cung Âu anh cầm lên thì là mẹ điện anh do dự một chút thì vẫn quyết định bắt máy
" Alo mẹ"
" Con ở bên đó sao rồi tốt không? ăn uống hợp khẩu vị không?"
Cung Âu nghe mẹ hỏi xong thì trựt trào nước mắt nhưng anh cố nén lại
" Dạ...ở đây tốt lắm mẹ con có bạn ở đây nên mẹ yên tâm nha"
đầu dây bên kia im lặng một xíu thì lên tiếng
" Mấy hôm nay nhà mình có một cậu nói là bạn con. Nói là con nhờ cậu ta ở bên đây chăm sóc cho mẹ con đừng làm phiền bạn con nữa ba mẹ vẫn sống bình thường không cần lo lắng tới vậy đâu"
Cung Âu anh nghe thì hơi bất ngờ trong đầu anh đột nhiên hiện ra hình ảnh Thế Hào
" dạ con có việc bận mai con sẽ gọi cho mẹ"
Cung Âu anh cúp máy anh không hiểu sao Thế Hào lại làm vậy nhưng anh không chắc chắn đó là Thế Hào có thể là Lưu Bạch nhưng nếu là Lưu Bạch thì mẹ anh đã biết rồi.
Cung Âu anh gãi gãi đầu thì không muốn suy nghĩ nữa suy nghĩ nhiều chỉ mệt thân thêm thôi.
Lưu Yên cô mệt đến nổi ngủ quên lúc cô thức dậy trời đã hơi chiều do thời tiết lạnh nên rất mau tối.
Lưu Yên cô ngồi dậy thì không thấy Đế Kim đâu cô hơi thất vọng một chút còn mùi hương thoang thoảng ở đây.
ở trên kệ bàn có đặt một ly sữa có một tờ giấy ghi chú Lưu Yên cô cầm lên xem
" Dậy thì nhớ uống anh đi công việc xíu anh sẽ về nhà với em với con"
Lưu Yên cô nhìn những dòng chữ cứng cáp xinh đẹp cũng biết chủ nhân nó như thế nào rồi.
Tổng Tài Sủng Vật NhỏTác giả: Bunn!Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngLưu Yên chết sửng vài giây Đế Kim xem mạng người như cỏ rác mạng cô cũng vậy tại sao không giết cô mà lại dày vò cô. Lưu Yên cười lạnh nhìn Đế Kim " anh xem mạng người như cỏ rác vậy sao?" Đế Kim nhìn cô ánh mắt khinh bỉ " đúng" Lưu Yên cười lạnh " đối với anh mạng người không đáng là gì nhưng đối với tui thì khác" Đế Kim cười chế nhĩu " cô không có tư cách dạy tôi mạng cô cũng không đáng một xu" Lưu Yên rũ mặt xuống " vậy anh giết tôi đi" Đế Kim nghe cô nói vậu thì giọng càng lạnh " giết cô vậy ai làm con rối cho tôi dày vò nửa" Lưu Yên cảm thấy trái tim như ngàn mũi dao đâm vào chảy máu đầm đìa Đế Kim nắm tay cô đi vào lúc bước vào cô như bước vào địa ngục mọi người coi đây là tiên cảnh còn cô thì khác những ánh đèn đỏ mờ ảo chiếu trên người những người con gái ăn mặc hờ hang đang nhảy trên trên. Đế Kim kéo tay cô vào một phòng có ánh đèn trắng mờ áo Lưu Yên đưa ánh mắt khó hiểu nhìn " làm gì?" Đế Kim không trả lời mà lại ghế sofa ngồi gót cho mình ly rượu đỏ châm… Cung Âu anh cảm thấy rất tủi thân lúc người ta mang thai thì có chồng bên cạnh anh thì không có nếu ba mẹ anh mà biết anh có thai thì sao? Chắc đánh hư thai anh luôn, đứa bé này anh thấy không nên tồn tại thì hơn nó đem quá nhiều rắc rối cho anh rồi.Đột nhiên điện thoại Cung Âu rung lên Cung Âu anh cầm lên thì là mẹ điện anh do dự một chút thì vẫn quyết định bắt máy" Alo mẹ"" Con ở bên đó sao rồi tốt không? ăn uống hợp khẩu vị không?"Cung Âu nghe mẹ hỏi xong thì trựt trào nước mắt nhưng anh cố nén lại" Dạ...ở đây tốt lắm mẹ con có bạn ở đây nên mẹ yên tâm nha"đầu dây bên kia im lặng một xíu thì lên tiếng" Mấy hôm nay nhà mình có một cậu nói là bạn con. Nói là con nhờ cậu ta ở bên đây chăm sóc cho mẹ con đừng làm phiền bạn con nữa ba mẹ vẫn sống bình thường không cần lo lắng tới vậy đâu"Cung Âu anh nghe thì hơi bất ngờ trong đầu anh đột nhiên hiện ra hình ảnh Thế Hào" dạ con có việc bận mai con sẽ gọi cho mẹ"Cung Âu anh cúp máy anh không hiểu sao Thế Hào lại làm vậy nhưng anh không chắc chắn đó là Thế Hào có thể là Lưu Bạch nhưng nếu là Lưu Bạch thì mẹ anh đã biết rồi.Cung Âu anh gãi gãi đầu thì không muốn suy nghĩ nữa suy nghĩ nhiều chỉ mệt thân thêm thôi.Lưu Yên cô mệt đến nổi ngủ quên lúc cô thức dậy trời đã hơi chiều do thời tiết lạnh nên rất mau tối.Lưu Yên cô ngồi dậy thì không thấy Đế Kim đâu cô hơi thất vọng một chút còn mùi hương thoang thoảng ở đây.ở trên kệ bàn có đặt một ly sữa có một tờ giấy ghi chú Lưu Yên cô cầm lên xem" Dậy thì nhớ uống anh đi công việc xíu anh sẽ về nhà với em với con"Lưu Yên cô nhìn những dòng chữ cứng cáp xinh đẹp cũng biết chủ nhân nó như thế nào rồi.