Tác giả:

Lưu Yên chết sửng vài giây Đế Kim xem mạng người như cỏ rác mạng cô cũng vậy tại sao không giết cô mà lại dày vò cô.  Lưu Yên cười lạnh nhìn Đế Kim  " anh xem mạng người như cỏ rác vậy sao?"  Đế Kim nhìn cô ánh mắt khinh bỉ  " đúng"  Lưu Yên cười lạnh  " đối với anh mạng người không đáng là gì nhưng đối với tui thì khác"  Đế Kim cười chế nhĩu  " cô không có tư cách dạy tôi mạng cô cũng không đáng một xu"  Lưu Yên rũ mặt xuống  " vậy anh giết tôi đi"  Đế Kim nghe cô nói vậu thì giọng càng lạnh  " giết cô vậy ai làm con rối cho tôi dày vò nửa"  Lưu Yên cảm thấy trái tim như ngàn mũi dao đâm vào chảy máu đầm đìa  Đế Kim nắm tay cô đi vào lúc bước vào cô như bước vào địa ngục mọi người coi đây là tiên cảnh còn cô thì khác những ánh đèn đỏ mờ ảo chiếu trên người những người con gái ăn mặc hờ hang đang nhảy trên trên.  Đế Kim kéo tay cô vào một phòng có ánh đèn trắng mờ áo  Lưu Yên đưa ánh mắt khó hiểu nhìn  " làm gì?"  Đế Kim không trả lời mà lại ghế sofa ngồi gót cho mình ly rượu đỏ châm…

Chương 227

Tổng Tài Sủng Vật NhỏTác giả: Bunn!Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngLưu Yên chết sửng vài giây Đế Kim xem mạng người như cỏ rác mạng cô cũng vậy tại sao không giết cô mà lại dày vò cô.  Lưu Yên cười lạnh nhìn Đế Kim  " anh xem mạng người như cỏ rác vậy sao?"  Đế Kim nhìn cô ánh mắt khinh bỉ  " đúng"  Lưu Yên cười lạnh  " đối với anh mạng người không đáng là gì nhưng đối với tui thì khác"  Đế Kim cười chế nhĩu  " cô không có tư cách dạy tôi mạng cô cũng không đáng một xu"  Lưu Yên rũ mặt xuống  " vậy anh giết tôi đi"  Đế Kim nghe cô nói vậu thì giọng càng lạnh  " giết cô vậy ai làm con rối cho tôi dày vò nửa"  Lưu Yên cảm thấy trái tim như ngàn mũi dao đâm vào chảy máu đầm đìa  Đế Kim nắm tay cô đi vào lúc bước vào cô như bước vào địa ngục mọi người coi đây là tiên cảnh còn cô thì khác những ánh đèn đỏ mờ ảo chiếu trên người những người con gái ăn mặc hờ hang đang nhảy trên trên.  Đế Kim kéo tay cô vào một phòng có ánh đèn trắng mờ áo  Lưu Yên đưa ánh mắt khó hiểu nhìn  " làm gì?"  Đế Kim không trả lời mà lại ghế sofa ngồi gót cho mình ly rượu đỏ châm… Đế Kim anh không nói gì chỉ im lặng Lưu Yên cô cũng chỉ cuối mặt xuống sàn nhà mà không dám nói gìĐế Kim anh xoa xoa vai Lưu Yên" Không sao đâu em run cái gì chứ?"Lưu Yên cô nhìn Đế Kim" có phải do em nên anh với mẹ cãi nhau không?"Đế Kim anh lắc đầu" đó giờ anh và mẹ chưa bao giờ hợp nhau chưa bao giờ có chung một ý kiến"Lưu Yên cô nhìn Đế Kim" lúc nãy anh nói kêu mẹ do ước nguyện của ba anh?"Đế Kim gật đầu" Do ba anh muốn anh kêu bà ta bằng mẹ"Lưu Yên cô càng suy nghĩ thì càng sợ cô cảm thấy có điều gì đó rất bất an" em không sợ khổ không sợ gì cả em chỉ sợ con chúng ta"Đế Kim anh xoa xoa vai Lưu Yên" không sao em yên tâm anh không cho ai làm hại em và con"Lưu Yên cô dựa vào vai Đế Kim" anh hứa với em nha sau này em có bị gì thì anh hãy cứu con thôi đừng cứu em được không?"Đế Kim anh cau mày" Không có chuyện đó xảy ra"Lưu Yên cô nắm tay Đế Kim" anh hứa đi"Đế Kim anh bất đắc dĩ mà gật đầu" được anh hứa "Đế Khả cô cảm thấy lo cho Lưu Yên cô biết người phụ nữ này tâm địa như thế nào bà ta và Đế Kim ngang tài ngang sức chuyện Đế Kim làm được bà ta cũng làm được.bây giờ nếu bà ta có giở trò thì Đế Kim cũng khó mà tránh được hai người độc ác tàn nhẫn rất giống nhau ba ta từng bị thất lạc một đứa con bây giờ còn chưa tìm ra được bà ta đã bị chồng trước ác độc mà cắt đi trứng nên không đẻ được bây giờ bà ta đang ra sức để kiếm đứa con đó

Đế Kim anh không nói gì chỉ im lặng Lưu Yên cô cũng chỉ cuối mặt xuống sàn nhà mà không dám nói gì

Đế Kim anh xoa xoa vai Lưu Yên

" Không sao đâu em run cái gì chứ?"

Lưu Yên cô nhìn Đế Kim

" có phải do em nên anh với mẹ cãi nhau không?"

Đế Kim anh lắc đầu

" đó giờ anh và mẹ chưa bao giờ hợp nhau chưa bao giờ có chung một ý kiến"

Lưu Yên cô nhìn Đế Kim

" lúc nãy anh nói kêu mẹ do ước nguyện của ba anh?"

Đế Kim gật đầu

" Do ba anh muốn anh kêu bà ta bằng mẹ"

Lưu Yên cô càng suy nghĩ thì càng sợ cô cảm thấy có điều gì đó rất bất an

" em không sợ khổ không sợ gì cả em chỉ sợ con chúng ta"

Đế Kim anh xoa xoa vai Lưu Yên

" không sao em yên tâm anh không cho ai làm hại em và con"

Lưu Yên cô dựa vào vai Đế Kim

" anh hứa với em nha sau này em có bị gì thì anh hãy cứu con thôi đừng cứu em được không?"

Đế Kim anh cau mày

" Không có chuyện đó xảy ra"

Lưu Yên cô nắm tay Đế Kim

" anh hứa đi"

Đế Kim anh bất đắc dĩ mà gật đầu

" được anh hứa "

Đế Khả cô cảm thấy lo cho Lưu Yên cô biết người phụ nữ này tâm địa như thế nào bà ta và Đế Kim ngang tài ngang sức chuyện Đế Kim làm được bà ta cũng làm được.

bây giờ nếu bà ta có giở trò thì Đế Kim cũng khó mà tránh được hai người độc ác tàn nhẫn rất giống nhau ba ta từng bị thất lạc một đứa con bây giờ còn chưa tìm ra được bà ta đã bị chồng trước ác độc mà cắt đi trứng nên không đẻ được bây giờ bà ta đang ra sức để kiếm đứa con đó

Tổng Tài Sủng Vật NhỏTác giả: Bunn!Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngLưu Yên chết sửng vài giây Đế Kim xem mạng người như cỏ rác mạng cô cũng vậy tại sao không giết cô mà lại dày vò cô.  Lưu Yên cười lạnh nhìn Đế Kim  " anh xem mạng người như cỏ rác vậy sao?"  Đế Kim nhìn cô ánh mắt khinh bỉ  " đúng"  Lưu Yên cười lạnh  " đối với anh mạng người không đáng là gì nhưng đối với tui thì khác"  Đế Kim cười chế nhĩu  " cô không có tư cách dạy tôi mạng cô cũng không đáng một xu"  Lưu Yên rũ mặt xuống  " vậy anh giết tôi đi"  Đế Kim nghe cô nói vậu thì giọng càng lạnh  " giết cô vậy ai làm con rối cho tôi dày vò nửa"  Lưu Yên cảm thấy trái tim như ngàn mũi dao đâm vào chảy máu đầm đìa  Đế Kim nắm tay cô đi vào lúc bước vào cô như bước vào địa ngục mọi người coi đây là tiên cảnh còn cô thì khác những ánh đèn đỏ mờ ảo chiếu trên người những người con gái ăn mặc hờ hang đang nhảy trên trên.  Đế Kim kéo tay cô vào một phòng có ánh đèn trắng mờ áo  Lưu Yên đưa ánh mắt khó hiểu nhìn  " làm gì?"  Đế Kim không trả lời mà lại ghế sofa ngồi gót cho mình ly rượu đỏ châm… Đế Kim anh không nói gì chỉ im lặng Lưu Yên cô cũng chỉ cuối mặt xuống sàn nhà mà không dám nói gìĐế Kim anh xoa xoa vai Lưu Yên" Không sao đâu em run cái gì chứ?"Lưu Yên cô nhìn Đế Kim" có phải do em nên anh với mẹ cãi nhau không?"Đế Kim anh lắc đầu" đó giờ anh và mẹ chưa bao giờ hợp nhau chưa bao giờ có chung một ý kiến"Lưu Yên cô nhìn Đế Kim" lúc nãy anh nói kêu mẹ do ước nguyện của ba anh?"Đế Kim gật đầu" Do ba anh muốn anh kêu bà ta bằng mẹ"Lưu Yên cô càng suy nghĩ thì càng sợ cô cảm thấy có điều gì đó rất bất an" em không sợ khổ không sợ gì cả em chỉ sợ con chúng ta"Đế Kim anh xoa xoa vai Lưu Yên" không sao em yên tâm anh không cho ai làm hại em và con"Lưu Yên cô dựa vào vai Đế Kim" anh hứa với em nha sau này em có bị gì thì anh hãy cứu con thôi đừng cứu em được không?"Đế Kim anh cau mày" Không có chuyện đó xảy ra"Lưu Yên cô nắm tay Đế Kim" anh hứa đi"Đế Kim anh bất đắc dĩ mà gật đầu" được anh hứa "Đế Khả cô cảm thấy lo cho Lưu Yên cô biết người phụ nữ này tâm địa như thế nào bà ta và Đế Kim ngang tài ngang sức chuyện Đế Kim làm được bà ta cũng làm được.bây giờ nếu bà ta có giở trò thì Đế Kim cũng khó mà tránh được hai người độc ác tàn nhẫn rất giống nhau ba ta từng bị thất lạc một đứa con bây giờ còn chưa tìm ra được bà ta đã bị chồng trước ác độc mà cắt đi trứng nên không đẻ được bây giờ bà ta đang ra sức để kiếm đứa con đó

Chương 227