Tác giả:

[Khó quá đi mất, nhưng mà cũng vui kinh khủng! ] Giữa trưa hè nắng gắt, Hạ Du trên đường từ thư viện về ký túc xá thì lướt trúng bài đăng trên vòng bạn bè của Tống Dư An. Bài này được đăng từ chiều hôm qua nhưng do dạo gần đây cô bận ôn thi cuối kỳ nên không dùng điện thoại nhiều nên bây giờ mới thấy. Bước chân Hạ Du chậm lại, cô bấm vào xem ba tấm ảnh Tống Dư An đăng. Nhìn qua thì có vẻ đó là một khu lướt sóng trong nhà. Trong ảnh, anh đứng trên tấm ván giữ thăng bằng một cách cẩn trọng nhưng nụ cười lại rất rạng rỡ. Sắp thi cuối kỳ rồi mà anh vẫn có thời gian đi lướt sóng, đúng là chẳng hổ danh học bá, hoàn toàn không lo lắng gì cả. Hạ Du khẽ mỉm cười rồi cất điện thoại, tiếp tục đi về phòng. Vừa ngồi xuống, cô đã nghe bạn cùng phòng là Lâm Oánh nói: “Hạ Du, lát nữa đi ăn cùng nha.” Hạ Du đặt túi xuống, thả người nằm ườn ra ghế, tận hưởng hơi lạnh từ điều hòa trong phòng. “Ăn gì đây?” “Bún cay ở cổng trường không? Hay cậu muốn ăn món cơm om thịt ba chỉ muối mà mấy hôm trước…

Truyện chữ