Xung quanh chiếc thuyền mui đen cũ kỹ, sương mù dày đặc trôi lãng đãng, chạm vào da người mang đến cảm giác lành lạnh. Lâm Hiểu Hiểu bị đưa đến một căn nhà tường trắng ngói đen trong sân, chào đón cô không chỉ có bố mẹ mà còn vài người lớn tuổi lạ mặt. Một người lớn tuổi nhìn xung quanh rồi giải thích với cô: “Hôm nay tụ tập ở đây là vì hôn sự của cháu.” “Các bác... muốn sắp xếp cho cháu đi xem mắt?” Lâm Hiểu Hiểu quan sát phản ứng của họ, cảm giác mình đã đoán đúng. Người lớn tuổi cười vài tiếng: “Không phải xem mắt, cháu đã có hôn ước từ trước, hôm nay hai đứa gặp nhau xong là có thể đi đăng ký, từ nay cháu chính là người nhà họ Thẩm rồi.” Qua loa vậy sao? Mặt Lâm Hiểu Hiểu đầy vẻ nghi hoặc. “Chuyện này có hơi đột ngột…” Sao lại có thể loại ép duyên như thế này? Lâm Hiểu Hiểu âm thầm tính đến trường hợp xấu nhất, cô thầm nghĩ nếu tình thế không ổn thì sẽ bỏ chạy, dù sao cô cũng không thể bị ép gả cho một người kỳ quặc nào đó. Tuy nhiên, người đàn ông chậm rãi bước ra từ sau tấm bình…
Tác giả: