Vào khoảng 12 giờ đêm, một cửa hàng nhỏ nào đó ở góc phố ở Munich, nước Đức, cuối cùng cũng chuẩn bị đóng cửa. Suốt cả ngày không có một vị khách nào. Thẩm Mộ Khanh khẽ thở dài, trong tay nắm chặt lấy phong bì đã được niêm phong cẩn thận. Duỗi tay về hướng cô gái đang lau chùi tủ, vẫy vẫy tay. "Tiểu Yên, đừng vội làm việc nữa, lại đây nghỉ ngơi một chút đi." Giọng nói vừa dứt, cô gái đang bận rộn liền quay đầu lại, nở một nụ cười dịu dàng: "Vâng, chị Khanh." Nói xong, cô ta đặt chiếc giẻ lau lên quầy, rồi bước về phía người phụ nữ đang mặc sườn xám màu trắng. Dù đã làm việc ở đây một năm nhưng mỗi lần Tiểu Yên đều bị vẻ đẹp của cô làm cho kinh ngạc. Trước đây cô ta chưa từng gặp một người phụ nữ nào xinh đẹp như chị Khanh. Tối nay cô chỉ mặc một chiếc sườn xám màu trắng thanh lịch, mái tóc được búi gọn phía sau đầu bằng một cây trâm ngọc, chỉ để lộ chiếc cổ thiên nga trắng nõn như ngọc. Khuy cài tinh xảo, ở cổ tay sườn xám thêu một đường viền màu trắng nhạt, gần…
Tác giả: