Con phượng hoàng nhỏ bị giam cầm trói buộc dưới ánh mắt của cô có chút động đậy. Nó khẽ cử động đôi cánh, nhưng dây xích đỏ trên người nó lại từ từ siết chặt một cách có ý thức, từng chút một. Lúc này Bùi Diệp mới nhìn rõ, đó không phải là dây xích đỏ gì cả! Rõ ràng là dây xích đen siết chặt vào da thịt con phượng hoàng nhỏ, rồi bị máu chảy ra nhuộm đỏ. Có lẽ vì động đến vết thương, con phượng hoàng nhỏ đau đến nỗi không dám động đậy. Nó khó khăn th* d*c, mí mắt run rẩy, yếu ớt mở ra một khe nhỏ, lộ ra một màu hồng ngọc. Màu đỏ này giống hệt ánh hoàng hôn sắp tàn khuất sau núi, cũng như những tàn tro sắp lụi tàn trong đống lửa. Hư ảnh phượng hoàng nhỏ mệt mỏi cúi đầu xuống, muốn nghỉ ngơi một chút, nhưng không ngờ sợi xích mảnh treo trên cổ nó đột ngột siết chặt, nó đau đớn phát ra một tiếng rên ngắn ngủi, một đầu khác của sợi xích trói con phượng hoàng nhỏ giống như ống truyền máu c*m v** cơ thể Cố Triêu Nhan. Nỗi đau của linh thú, Cố Triêu Nhan không hề hay biết. …
Tác giả: