Trước mặt mọi người, bố tôi không nói gì, chỉ cười gượng. Về đến nhà, ông đóng cửa lại rồi ngồi uống rượu một mình, uống say rồi thì lại đánh mẹ. Tôi và chị vội lao vào che chắn cho mẹ, bố đạp một phát vào ngực tôi. "Cút!". "Nếu mày là con trai, tao đã không phải chịu cảnh này rồi!". Mẹ đẩy tôi và chị vào buồng trong, một mình chịu đựng cơn giận dữ của bố. Qua cánh cửa cũ nát, tiếng đồ đạc bị đập vỡ vang lên làm tim tôi thắt lại. Tôi nghe thấy tiếng mẹ khóc nức nở: "Chẳng lẽ tôi không muốn sinh con trai sao?". "Lúc đó chẳng phải tôi đã khuyên ông đi siêu âm sao, là do ông tiếc tiền, bây giờ lại trách tôi." "Em hai đã sinh ra rồi, ông bảo tôi phải làm sao? Nhét nó lại vào bụng để biến thành con trai rồi sinh ra cho ông à?". … Chị gái tôi, lớn hơn tôi ba tuổi, nhíu mày nói: "Từ khi chưa có mày, bố mẹ chẳng bao giờ cãi nhau cả." Chị còn nói: "Thà rằng mẹ đừng sinh ra mày thì tốt hơn." 2 Trong phòng không bật đèn. Ánh trăng mờ ảo xuyên qua khe cửa sổ, giống…
Tác giả: