“Đào Đào, con đừng trách mẹ nhẫn tâm, thật sự là mẹ hết cách rồi. Nhà mình chỉ có hai phòng mà tới tám người ở. Bây giờ con có cơ hội theo đội khai hoang ra ngoài, được bao ăn bao ở, nghe nói còn có ký túc xá. Điều kiện tốt như vậy, con cứ đi đi…” Tuy đã có linh cảm từ trước, nhưng Tô Đào vẫn không tránh khỏi cảm giác khó chịu: “Mẹ à, con không có dị năng, từ nhỏ đến lớn chưa từng ra khỏi căn cứ. Nếu ra ngoài theo quân khai hoang…” Thì hoặc là chết, hoặc là tàn phế. Năm thứ hai mươi kể từ khi tận thế bắt đầu, các căn cứ lớn dần được xây dựng và hoàn thiện. Không chỉ có thể ăn no, mà còn tránh được sự tấn công của tang thi và dị thú, thế nên người sống sót đổ về như nước. Ai ai cũng vì muốn sống mà tìm mọi cách chui vào căn cứ, dẫn đến dân số căn cứ tăng vọt, đất đai trở nên khan hiếm. Cha của Tô Đào – Tô Viễn Hàng – là kỹ sư tham gia xây dựng căn cứ từ sớm, nên được phân cho một căn hộ hai phòng ngủ, diện tích 60 mét vuông. Theo lý thì ba người một nhà ở như vậy là thoải mái. Nhưng…
Chương 324
Tôi Mở Khóa Hệ Thống Nhà Trọ Ở Mạt ThếTác giả: Nhàn Thư Hưng ChiTruyện Hài Hước, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng“Đào Đào, con đừng trách mẹ nhẫn tâm, thật sự là mẹ hết cách rồi. Nhà mình chỉ có hai phòng mà tới tám người ở. Bây giờ con có cơ hội theo đội khai hoang ra ngoài, được bao ăn bao ở, nghe nói còn có ký túc xá. Điều kiện tốt như vậy, con cứ đi đi…” Tuy đã có linh cảm từ trước, nhưng Tô Đào vẫn không tránh khỏi cảm giác khó chịu: “Mẹ à, con không có dị năng, từ nhỏ đến lớn chưa từng ra khỏi căn cứ. Nếu ra ngoài theo quân khai hoang…” Thì hoặc là chết, hoặc là tàn phế. Năm thứ hai mươi kể từ khi tận thế bắt đầu, các căn cứ lớn dần được xây dựng và hoàn thiện. Không chỉ có thể ăn no, mà còn tránh được sự tấn công của tang thi và dị thú, thế nên người sống sót đổ về như nước. Ai ai cũng vì muốn sống mà tìm mọi cách chui vào căn cứ, dẫn đến dân số căn cứ tăng vọt, đất đai trở nên khan hiếm. Cha của Tô Đào – Tô Viễn Hàng – là kỹ sư tham gia xây dựng căn cứ từ sớm, nên được phân cho một căn hộ hai phòng ngủ, diện tích 60 mét vuông. Theo lý thì ba người một nhà ở như vậy là thoải mái. Nhưng… Buổi tối, Tô Đào dẫn Lâm Phương Tri đến nhà bà Cẩm ăn tối.Hai người ăn uống no nê, giúp bà rửa bát đũa xong, ra khỏi cửa, vừa đến dưới lầu tòa nhà số ba, đã bị Cam Hồng Ngọc tìm đến.Cam Hồng Ngọc rạng rỡ: "Bà chủ Tô, thẻ cửa điện tử đã làm xong, tôi hướng dẫn cô sử dụng, rất đơn giản, mười phút là xong."Tô Đào vừa đưa thiết bị liên lạc cho anh ta, vừa nói:"Anh cũng thật tận tâm, muộn thế này rồi."Cam Hồng Ngọc mặt mày hớn hở: "Không sao, tôi thích làm cái này, bà chủ Tô cô bấm vào "Quản lý cửa", vào trong sẽ thấy giao diện thao tác..."Tô Đào nghe xong thấy quả thực rất đơn giản, lại còn rất tiện lợi.Như vậy, người thuê nhà tòa nhà số một chỉ có thể vào tòa nhà số một, muốn vào tòa nhà khác thì cần người thuê nhà tòa nhà đó dẫn vào.Tòa nhà văn phòng cũng chỉ có nhân viên Đào Dương mới có thể tự do ra vào, người khác muốn vào cũng phải có nhân viên dẫn đi. Nhân sự được quản lý trật tự hơn.Ngày hôm sau Tô Đào giao phần mềm quản lý cửa này cho Trang Uyển:"Mấy ngày này cô để người thuê nhà lần lượt đến đây nhận thẻ cửa điện tử, sau này có người thuê nhà mới hoặc nhân viên mới, ngày nhận phòng hoặc ngày vào làm thì cô phát xuống cho họ."Trang Uyển học một lần là biết, gật đầu nói:"Được, Cam Hồng Ngọc quả là nhân tài, tiếc là chỉ có thể làm cộng tác viên cho chúng ta."Tô Đào cười nói: "Chỉ cần anh ta sống ở Đào Dương thì không có gì đáng tiếc."Trang Uyển nghĩ cũng đúng, liền thoải mái, cầm danh sách người thuê nhà mới cho cô xem:"Đợt phòng đơn cho thuê giá rẻ này tôi ưu tiên cho các cô dọn vệ sinh của chúng ta, tổng cộng là bốn người, còn năm người là nhân viên kinh doanh sẽ vào làm đầu tháng sau, còn lại đều cho thuê bên ngoài, nhưng tôi cơ bản là ưu tiên cho người của chúng ta vào ở trước." Tô Đào gật đầu: "Tốt lắm, được đấy.""Rồi còn một chuyện liên quan đến phòng cho thuê giá rẻ, Thịnh Vu Lam hỏi tôi, có căn hộ một phòng ngủ hoặc hai phòng ngủ nào có chính sách giá rẻ không, cô ấy muốn xin hộ người nhà."Tô Đào hỏi: "Tạm thời chưa có, cô hỏi xem nhà họ mỗi tháng có thể chi trả bao nhiêu tiền thuê nhà, tôi xem có thể làm được không."Trang Uyển nói: "Hỏi rồi, nhà họ bốn người, thu nhập mỗi tháng chưa đến ba vạn, có thể chi trả cho tiền thuê nhà mỗi tháng, cũng chỉ khoảng hai vạn thôi."Tô Đào nhẩm tính trong lòng rồi nói: "Chắc cũng được, tôi thử xem."Đến lúc đó sẽ trang bị đơn giản hết, theo cấu hình thấp nhất của hệ thống, chắc có thể nén tiền thuê nhà một căn hộ một phòng ngủ theo quý xuống còn bốn vạn rưỡi đến năm vạn.Trung bình mỗi tháng một vạn rưỡi đến hai vạn tiền thuê, nhà Thịnh Vu Lam chắc có thể gánh được. Trang Uyển vui mừng nói:"Vậy thì tốt quá, tôi nghe Tử Nguyệt nói nơi họ đang ở quá phức tạp, mỗi lần con bé tan học về nhà, tôi đều hơi lo lắng, nếu có thể đến Đào Dương ở, cũng tốt cho việc dạy học cho Phương Tri và thằng nhóc nhà tôi."Tô Đào nói: "Tôi nghe Phương Tri nói, Thần Dương cũng không chịu học hành gì, nó ngày nào cũng làm gì thế."Trang Uyển đau đầu:"Ngày nào cũng lêu lổng với Lôi Hành... Thời gian trước học lái xe, gần đây đang học bắn súng, dù sao cũng không chịu đọc sách, tôi mặc kệ nó rồi, bước vào tuổi dậy thì sớm, con gái vẫn tốt hơn, cô xem Thần Hi, Vu Lam, đúng là áo bông nhỏ, sau này cô kết hôn chỉ cần sinh một đứa con gái là được rồi, con trai đúng là nghiệp chướng."Tô Đào xua tay: "Cô nói với tôi sớm quá, tôi không nghe, cô còn việc gì không? Không có thì tôi đi xây nhà rồi, đầu tháng sau nhân viên mới đến, tòa nhà văn phòng lại không đủ dùng, lần này tôi định xây một cái thật to."
Buổi tối, Tô Đào dẫn Lâm Phương Tri đến nhà bà Cẩm ăn tối.
Hai người ăn uống no nê, giúp bà rửa bát đũa xong, ra khỏi cửa, vừa đến dưới lầu tòa nhà số ba, đã bị Cam Hồng Ngọc tìm đến.
Cam Hồng Ngọc rạng rỡ: "Bà chủ Tô, thẻ cửa điện tử đã làm xong, tôi hướng dẫn cô sử dụng, rất đơn giản, mười phút là xong."
Tô Đào vừa đưa thiết bị liên lạc cho anh ta, vừa nói:
"Anh cũng thật tận tâm, muộn thế này rồi."
Cam Hồng Ngọc mặt mày hớn hở: "Không sao, tôi thích làm cái này, bà chủ Tô cô bấm vào "Quản lý cửa", vào trong sẽ thấy giao diện thao tác..."
Tô Đào nghe xong thấy quả thực rất đơn giản, lại còn rất tiện lợi.
Như vậy, người thuê nhà tòa nhà số một chỉ có thể vào tòa nhà số một, muốn vào tòa nhà khác thì cần người thuê nhà tòa nhà đó dẫn vào.
Tòa nhà văn phòng cũng chỉ có nhân viên Đào Dương mới có thể tự do ra vào, người khác muốn vào cũng phải có nhân viên dẫn đi.
Nhân sự được quản lý trật tự hơn.
Ngày hôm sau Tô Đào giao phần mềm quản lý cửa này cho Trang Uyển:
"Mấy ngày này cô để người thuê nhà lần lượt đến đây nhận thẻ cửa điện tử, sau này có người thuê nhà mới hoặc nhân viên mới, ngày nhận phòng hoặc ngày vào làm thì cô phát xuống cho họ."
Trang Uyển học một lần là biết, gật đầu nói:
"Được, Cam Hồng Ngọc quả là nhân tài, tiếc là chỉ có thể làm cộng tác viên cho chúng ta."
Tô Đào cười nói: "Chỉ cần anh ta sống ở Đào Dương thì không có gì đáng tiếc."
Trang Uyển nghĩ cũng đúng, liền thoải mái, cầm danh sách người thuê nhà mới cho cô xem:
"Đợt phòng đơn cho thuê giá rẻ này tôi ưu tiên cho các cô dọn vệ sinh của chúng ta, tổng cộng là bốn người, còn năm người là nhân viên kinh doanh sẽ vào làm đầu tháng sau, còn lại đều cho thuê bên ngoài, nhưng tôi cơ bản là ưu tiên cho người của chúng ta vào ở trước."
Tô Đào gật đầu: "Tốt lắm, được đấy."
"Rồi còn một chuyện liên quan đến phòng cho thuê giá rẻ, Thịnh Vu Lam hỏi tôi, có căn hộ một phòng ngủ hoặc hai phòng ngủ nào có chính sách giá rẻ không, cô ấy muốn xin hộ người nhà."
Tô Đào hỏi: "Tạm thời chưa có, cô hỏi xem nhà họ mỗi tháng có thể chi trả bao nhiêu tiền thuê nhà, tôi xem có thể làm được không."
Trang Uyển nói: "Hỏi rồi, nhà họ bốn người, thu nhập mỗi tháng chưa đến ba vạn, có thể chi trả cho tiền thuê nhà mỗi tháng, cũng chỉ khoảng hai vạn thôi."
Tô Đào nhẩm tính trong lòng rồi nói: "Chắc cũng được, tôi thử xem."
Đến lúc đó sẽ trang bị đơn giản hết, theo cấu hình thấp nhất của hệ thống, chắc có thể nén tiền thuê nhà một căn hộ một phòng ngủ theo quý xuống còn bốn vạn rưỡi đến năm vạn.
Trung bình mỗi tháng một vạn rưỡi đến hai vạn tiền thuê, nhà Thịnh Vu Lam chắc có thể gánh được.
Trang Uyển vui mừng nói:
"Vậy thì tốt quá, tôi nghe Tử Nguyệt nói nơi họ đang ở quá phức tạp, mỗi lần con bé tan học về nhà, tôi đều hơi lo lắng, nếu có thể đến Đào Dương ở, cũng tốt cho việc dạy học cho Phương Tri và thằng nhóc nhà tôi."
Tô Đào nói: "Tôi nghe Phương Tri nói, Thần Dương cũng không chịu học hành gì, nó ngày nào cũng làm gì thế."
Trang Uyển đau đầu:
"Ngày nào cũng lêu lổng với Lôi Hành... Thời gian trước học lái xe, gần đây đang học bắn súng, dù sao cũng không chịu đọc sách, tôi mặc kệ nó rồi, bước vào tuổi dậy thì sớm, con gái vẫn tốt hơn, cô xem Thần Hi, Vu Lam, đúng là áo bông nhỏ, sau này cô kết hôn chỉ cần sinh một đứa con gái là được rồi, con trai đúng là nghiệp chướng."
Tô Đào xua tay: "Cô nói với tôi sớm quá, tôi không nghe, cô còn việc gì không? Không có thì tôi đi xây nhà rồi, đầu tháng sau nhân viên mới đến, tòa nhà văn phòng lại không đủ dùng, lần này tôi định xây một cái thật to."
Tôi Mở Khóa Hệ Thống Nhà Trọ Ở Mạt ThếTác giả: Nhàn Thư Hưng ChiTruyện Hài Hước, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng“Đào Đào, con đừng trách mẹ nhẫn tâm, thật sự là mẹ hết cách rồi. Nhà mình chỉ có hai phòng mà tới tám người ở. Bây giờ con có cơ hội theo đội khai hoang ra ngoài, được bao ăn bao ở, nghe nói còn có ký túc xá. Điều kiện tốt như vậy, con cứ đi đi…” Tuy đã có linh cảm từ trước, nhưng Tô Đào vẫn không tránh khỏi cảm giác khó chịu: “Mẹ à, con không có dị năng, từ nhỏ đến lớn chưa từng ra khỏi căn cứ. Nếu ra ngoài theo quân khai hoang…” Thì hoặc là chết, hoặc là tàn phế. Năm thứ hai mươi kể từ khi tận thế bắt đầu, các căn cứ lớn dần được xây dựng và hoàn thiện. Không chỉ có thể ăn no, mà còn tránh được sự tấn công của tang thi và dị thú, thế nên người sống sót đổ về như nước. Ai ai cũng vì muốn sống mà tìm mọi cách chui vào căn cứ, dẫn đến dân số căn cứ tăng vọt, đất đai trở nên khan hiếm. Cha của Tô Đào – Tô Viễn Hàng – là kỹ sư tham gia xây dựng căn cứ từ sớm, nên được phân cho một căn hộ hai phòng ngủ, diện tích 60 mét vuông. Theo lý thì ba người một nhà ở như vậy là thoải mái. Nhưng… Buổi tối, Tô Đào dẫn Lâm Phương Tri đến nhà bà Cẩm ăn tối.Hai người ăn uống no nê, giúp bà rửa bát đũa xong, ra khỏi cửa, vừa đến dưới lầu tòa nhà số ba, đã bị Cam Hồng Ngọc tìm đến.Cam Hồng Ngọc rạng rỡ: "Bà chủ Tô, thẻ cửa điện tử đã làm xong, tôi hướng dẫn cô sử dụng, rất đơn giản, mười phút là xong."Tô Đào vừa đưa thiết bị liên lạc cho anh ta, vừa nói:"Anh cũng thật tận tâm, muộn thế này rồi."Cam Hồng Ngọc mặt mày hớn hở: "Không sao, tôi thích làm cái này, bà chủ Tô cô bấm vào "Quản lý cửa", vào trong sẽ thấy giao diện thao tác..."Tô Đào nghe xong thấy quả thực rất đơn giản, lại còn rất tiện lợi.Như vậy, người thuê nhà tòa nhà số một chỉ có thể vào tòa nhà số một, muốn vào tòa nhà khác thì cần người thuê nhà tòa nhà đó dẫn vào.Tòa nhà văn phòng cũng chỉ có nhân viên Đào Dương mới có thể tự do ra vào, người khác muốn vào cũng phải có nhân viên dẫn đi. Nhân sự được quản lý trật tự hơn.Ngày hôm sau Tô Đào giao phần mềm quản lý cửa này cho Trang Uyển:"Mấy ngày này cô để người thuê nhà lần lượt đến đây nhận thẻ cửa điện tử, sau này có người thuê nhà mới hoặc nhân viên mới, ngày nhận phòng hoặc ngày vào làm thì cô phát xuống cho họ."Trang Uyển học một lần là biết, gật đầu nói:"Được, Cam Hồng Ngọc quả là nhân tài, tiếc là chỉ có thể làm cộng tác viên cho chúng ta."Tô Đào cười nói: "Chỉ cần anh ta sống ở Đào Dương thì không có gì đáng tiếc."Trang Uyển nghĩ cũng đúng, liền thoải mái, cầm danh sách người thuê nhà mới cho cô xem:"Đợt phòng đơn cho thuê giá rẻ này tôi ưu tiên cho các cô dọn vệ sinh của chúng ta, tổng cộng là bốn người, còn năm người là nhân viên kinh doanh sẽ vào làm đầu tháng sau, còn lại đều cho thuê bên ngoài, nhưng tôi cơ bản là ưu tiên cho người của chúng ta vào ở trước." Tô Đào gật đầu: "Tốt lắm, được đấy.""Rồi còn một chuyện liên quan đến phòng cho thuê giá rẻ, Thịnh Vu Lam hỏi tôi, có căn hộ một phòng ngủ hoặc hai phòng ngủ nào có chính sách giá rẻ không, cô ấy muốn xin hộ người nhà."Tô Đào hỏi: "Tạm thời chưa có, cô hỏi xem nhà họ mỗi tháng có thể chi trả bao nhiêu tiền thuê nhà, tôi xem có thể làm được không."Trang Uyển nói: "Hỏi rồi, nhà họ bốn người, thu nhập mỗi tháng chưa đến ba vạn, có thể chi trả cho tiền thuê nhà mỗi tháng, cũng chỉ khoảng hai vạn thôi."Tô Đào nhẩm tính trong lòng rồi nói: "Chắc cũng được, tôi thử xem."Đến lúc đó sẽ trang bị đơn giản hết, theo cấu hình thấp nhất của hệ thống, chắc có thể nén tiền thuê nhà một căn hộ một phòng ngủ theo quý xuống còn bốn vạn rưỡi đến năm vạn.Trung bình mỗi tháng một vạn rưỡi đến hai vạn tiền thuê, nhà Thịnh Vu Lam chắc có thể gánh được. Trang Uyển vui mừng nói:"Vậy thì tốt quá, tôi nghe Tử Nguyệt nói nơi họ đang ở quá phức tạp, mỗi lần con bé tan học về nhà, tôi đều hơi lo lắng, nếu có thể đến Đào Dương ở, cũng tốt cho việc dạy học cho Phương Tri và thằng nhóc nhà tôi."Tô Đào nói: "Tôi nghe Phương Tri nói, Thần Dương cũng không chịu học hành gì, nó ngày nào cũng làm gì thế."Trang Uyển đau đầu:"Ngày nào cũng lêu lổng với Lôi Hành... Thời gian trước học lái xe, gần đây đang học bắn súng, dù sao cũng không chịu đọc sách, tôi mặc kệ nó rồi, bước vào tuổi dậy thì sớm, con gái vẫn tốt hơn, cô xem Thần Hi, Vu Lam, đúng là áo bông nhỏ, sau này cô kết hôn chỉ cần sinh một đứa con gái là được rồi, con trai đúng là nghiệp chướng."Tô Đào xua tay: "Cô nói với tôi sớm quá, tôi không nghe, cô còn việc gì không? Không có thì tôi đi xây nhà rồi, đầu tháng sau nhân viên mới đến, tòa nhà văn phòng lại không đủ dùng, lần này tôi định xây một cái thật to."