“Đào Đào, con đừng trách mẹ nhẫn tâm, thật sự là mẹ hết cách rồi. Nhà mình chỉ có hai phòng mà tới tám người ở. Bây giờ con có cơ hội theo đội khai hoang ra ngoài, được bao ăn bao ở, nghe nói còn có ký túc xá. Điều kiện tốt như vậy, con cứ đi đi…” Tuy đã có linh cảm từ trước, nhưng Tô Đào vẫn không tránh khỏi cảm giác khó chịu: “Mẹ à, con không có dị năng, từ nhỏ đến lớn chưa từng ra khỏi căn cứ. Nếu ra ngoài theo quân khai hoang…” Thì hoặc là chết, hoặc là tàn phế. Năm thứ hai mươi kể từ khi tận thế bắt đầu, các căn cứ lớn dần được xây dựng và hoàn thiện. Không chỉ có thể ăn no, mà còn tránh được sự tấn công của tang thi và dị thú, thế nên người sống sót đổ về như nước. Ai ai cũng vì muốn sống mà tìm mọi cách chui vào căn cứ, dẫn đến dân số căn cứ tăng vọt, đất đai trở nên khan hiếm. Cha của Tô Đào – Tô Viễn Hàng – là kỹ sư tham gia xây dựng căn cứ từ sớm, nên được phân cho một căn hộ hai phòng ngủ, diện tích 60 mét vuông. Theo lý thì ba người một nhà ở như vậy là thoải mái. Nhưng…
Chương 428
Tôi Mở Khóa Hệ Thống Nhà Trọ Ở Mạt ThếTác giả: Nhàn Thư Hưng ChiTruyện Hài Hước, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng“Đào Đào, con đừng trách mẹ nhẫn tâm, thật sự là mẹ hết cách rồi. Nhà mình chỉ có hai phòng mà tới tám người ở. Bây giờ con có cơ hội theo đội khai hoang ra ngoài, được bao ăn bao ở, nghe nói còn có ký túc xá. Điều kiện tốt như vậy, con cứ đi đi…” Tuy đã có linh cảm từ trước, nhưng Tô Đào vẫn không tránh khỏi cảm giác khó chịu: “Mẹ à, con không có dị năng, từ nhỏ đến lớn chưa từng ra khỏi căn cứ. Nếu ra ngoài theo quân khai hoang…” Thì hoặc là chết, hoặc là tàn phế. Năm thứ hai mươi kể từ khi tận thế bắt đầu, các căn cứ lớn dần được xây dựng và hoàn thiện. Không chỉ có thể ăn no, mà còn tránh được sự tấn công của tang thi và dị thú, thế nên người sống sót đổ về như nước. Ai ai cũng vì muốn sống mà tìm mọi cách chui vào căn cứ, dẫn đến dân số căn cứ tăng vọt, đất đai trở nên khan hiếm. Cha của Tô Đào – Tô Viễn Hàng – là kỹ sư tham gia xây dựng căn cứ từ sớm, nên được phân cho một căn hộ hai phòng ngủ, diện tích 60 mét vuông. Theo lý thì ba người một nhà ở như vậy là thoải mái. Nhưng… Trì khẽ ừ một tiếng, nhấc chân, thản nhiên đi theo.Hồi Tố, Tô Đào: "..."Đây là lần thứ hai Tô Đào gặp Cố Minh Trì.Lần trước gặp hắn là lúc đến trạm cũ tìm mèo, hắn đeo mũ khẩu trang còn giả vờ không quen biết cô.Lần này tuy không kín mít như lần trước, nhưng vẫn đeo kính râm che khuất nửa khuôn mặt, chỉ có thể nhìn thấy cằm góc cạnh rõ ràng.Nghĩ đến dị năng dùng ánh mắt gϊếŧ người của hắn, Tô Đào cũng hiểu được.Đang suy nghĩ thì đã đến dưới lầu Đào Lý Lâu.Nhân viên khu văn phòng tầng một, nhìn thấy Tô Đào đều lần lượt chào hỏi.Vì là cuối tuần nên Cam Hồng Ngọc và Phùng An cũng ở đó, hai người vẫy tay nói: "Bà chủ Tô, hôm nay cô có thời gian không, trang web của chúng tôi đại khái đã làm xong rồi, muốn cho cô xem qua trước."Tô Đào rất vui vẻ: "Có, 8 giờ gặp nhau ở phòng họp tầng ba."Hồi Tố tò mò nhìn vào khu văn phòng, thấy mỗi người đều có chỗ ngồi riêng, bên trong còn có chỗ nghỉ ngơi và uống nước, vô cùng ghen tị.Cố Minh Trì liếc hắn một cái: "Thích không?"Hồi Tố lập tức nghiêm mặt nói: "Tôi vẫn thích Đông khu chúng ta hơn, có cảm giác gia đình."Cố Minh Trì khịt mũi một tiếng, coi như hài lòng với câu trả lời của hắn.Tô Đào ở chỗ hắn không nhìn thấy được đảo mắt, dẫn bọn họ lên thang máy, đi thẳng đến phòng họp lớn tầng hai, cũng chính là phòng khách.Trang Uyển biết Cố Minh Trì sẽ đến, đã sớm chuẩn bị nước và đồ ăn vặt.Sau khi đặt xuống nhịn không được nhìn hắn một cái, nhưng không hiểu sao, cho dù không thể nhìn thấy mắt hắn qua kính râm, Trang Uyển vẫn cảm thấy sợ hãi trong lòng, nhanh chóng quay người rời đi. Cố Minh Trì thấy cô ấy rời đi, quay đầu hỏi Tô Đào: "Trang Uyển? Vợ mới của Trọng Cao Dật?""Đúng vậy, anh muốn gây sự với cô ấy à?"Cố Minh Trì rất khó chịu:"Tôi còn chưa đến mức gây sự với một người phụ nữ, trong mắt cô tôi là loại người như vậy sao?"Tô Đào lập tức nhận sai: "Là tôi nghĩ nhiều rồi."Sau đó liền hỏi dồn: "Vậy anh sẽ gây sự với Trọng Cao Dật chứ?"Thật lòng mà nói cô vẫn có chút không tin với tính cách nhỏ nhen của Cố Minh Trì, sẽ bỏ qua chuyện Trọng Cao Dật đầu quân cho cô.Cố Minh Trì sa sầm mặt mày: "Không phải cô muốn bán vật tư cho tôi sao, đưa bảng báo giá đây."Tô Đào đưa cho hắn một bản.Cố Minh Trì không khách khí chọn một đống, đưa cho cô nói:"Những vật tư này, cô miễn phí hết cho tôi, tôi bảo đảm sẽ không truy cứu chuyện Trọng Cao Dật phản bội tôi nữa." Tô Đào nhìn qua, tức giận nói:"Anh đúng là sư tử há miệng, những thứ này cộng lại phải hơn bốn mươi vạn, anh lại còn mặt mũi nào đòi tôi miễn phí hết cho anh, sao anh không đi cướp luôn đi."Cố Minh Trì không hề nao núng:"Không phải cô thì tôi đã đi cướp rồi, bốn mươi vạn, mua đứt một dị năng giả hệ trị liệu, tự cô tính toán xem, vụ này cô lỗ hay tôi lỗ."Tô Đào hít sâu một hơi.Đúng là, tiền có thể kiếm, nhưng dị năng giả hệ trị liệu không dễ kiếm.Nhưng để cô bỏ ra nhiều vật tư như vậy miễn phí, nghĩ thế nào cũng thấy đau lòng."Miễn phí hết quá đáng quá, tôi giảm giá cho anh một nửa." Cô mặc cả.Cố Minh Trì nheo mắt nhìn cô:"Cô đây là đang thử thách giới hạn của tôi, giảm một nửa cũng hai mươi vạn, cô thiếu hai mươi vạn này à?"Đào nghèo: "... Anh đã coi thường hai mươi vạn này, vậy thì anh trả đủ bốn mươi vạn mua đi."Cố Minh Trì thấy vậy, quyết tâm phải khiến cô đau lòng chảy máu một lần, cắn chết chỉ miễn phí, nếu không chuyện Trọng Cao Dật đừng hòng bỏ qua.
Trì khẽ ừ một tiếng, nhấc chân, thản nhiên đi theo.
Hồi Tố, Tô Đào: "..."
Đây là lần thứ hai Tô Đào gặp Cố Minh Trì.
Lần trước gặp hắn là lúc đến trạm cũ tìm mèo, hắn đeo mũ khẩu trang còn giả vờ không quen biết cô.
Lần này tuy không kín mít như lần trước, nhưng vẫn đeo kính râm che khuất nửa khuôn mặt, chỉ có thể nhìn thấy cằm góc cạnh rõ ràng.
Nghĩ đến dị năng dùng ánh mắt gϊếŧ người của hắn, Tô Đào cũng hiểu được.
Đang suy nghĩ thì đã đến dưới lầu Đào Lý Lâu.
Nhân viên khu văn phòng tầng một, nhìn thấy Tô Đào đều lần lượt chào hỏi.
Vì là cuối tuần nên Cam Hồng Ngọc và Phùng An cũng ở đó, hai người vẫy tay nói:
"Bà chủ Tô, hôm nay cô có thời gian không, trang web của chúng tôi đại khái đã làm xong rồi, muốn cho cô xem qua trước."
Tô Đào rất vui vẻ: "Có, 8 giờ gặp nhau ở phòng họp tầng ba."
Hồi Tố tò mò nhìn vào khu văn phòng, thấy mỗi người đều có chỗ ngồi riêng, bên trong còn có chỗ nghỉ ngơi và uống nước, vô cùng ghen tị.
Cố Minh Trì liếc hắn một cái: "Thích không?"
Hồi Tố lập tức nghiêm mặt nói: "Tôi vẫn thích Đông khu chúng ta hơn, có cảm giác gia đình."
Cố Minh Trì khịt mũi một tiếng, coi như hài lòng với câu trả lời của hắn.
Tô Đào ở chỗ hắn không nhìn thấy được đảo mắt, dẫn bọn họ lên thang máy, đi thẳng đến phòng họp lớn tầng hai, cũng chính là phòng khách.
Trang Uyển biết Cố Minh Trì sẽ đến, đã sớm chuẩn bị nước và đồ ăn vặt.
Sau khi đặt xuống nhịn không được nhìn hắn một cái, nhưng không hiểu sao, cho dù không thể nhìn thấy mắt hắn qua kính râm, Trang Uyển vẫn cảm thấy sợ hãi trong lòng, nhanh chóng quay người rời đi.
Cố Minh Trì thấy cô ấy rời đi, quay đầu hỏi Tô Đào: "Trang Uyển? Vợ mới của Trọng Cao Dật?"
"Đúng vậy, anh muốn gây sự với cô ấy à?"
Cố Minh Trì rất khó chịu:
"Tôi còn chưa đến mức gây sự với một người phụ nữ, trong mắt cô tôi là loại người như vậy sao?"
Tô Đào lập tức nhận sai: "Là tôi nghĩ nhiều rồi."
Sau đó liền hỏi dồn: "Vậy anh sẽ gây sự với Trọng Cao Dật chứ?"
Thật lòng mà nói cô vẫn có chút không tin với tính cách nhỏ nhen của Cố Minh Trì, sẽ bỏ qua chuyện Trọng Cao Dật đầu quân cho cô.
Cố Minh Trì sa sầm mặt mày: "Không phải cô muốn bán vật tư cho tôi sao, đưa bảng báo giá đây."
Tô Đào đưa cho hắn một bản.
Cố Minh Trì không khách khí chọn một đống, đưa cho cô nói:
"Những vật tư này, cô miễn phí hết cho tôi, tôi bảo đảm sẽ không truy cứu chuyện Trọng Cao Dật phản bội tôi nữa."
Tô Đào nhìn qua, tức giận nói:
"Anh đúng là sư tử há miệng, những thứ này cộng lại phải hơn bốn mươi vạn, anh lại còn mặt mũi nào đòi tôi miễn phí hết cho anh, sao anh không đi cướp luôn đi."
Cố Minh Trì không hề nao núng:
"Không phải cô thì tôi đã đi cướp rồi, bốn mươi vạn, mua đứt một dị năng giả hệ trị liệu, tự cô tính toán xem, vụ này cô lỗ hay tôi lỗ."
Tô Đào hít sâu một hơi.
Đúng là, tiền có thể kiếm, nhưng dị năng giả hệ trị liệu không dễ kiếm.
Nhưng để cô bỏ ra nhiều vật tư như vậy miễn phí, nghĩ thế nào cũng thấy đau lòng.
"Miễn phí hết quá đáng quá, tôi giảm giá cho anh một nửa." Cô mặc cả.
Cố Minh Trì nheo mắt nhìn cô:
"Cô đây là đang thử thách giới hạn của tôi, giảm một nửa cũng hai mươi vạn, cô thiếu hai mươi vạn này à?"
Đào nghèo: "... Anh đã coi thường hai mươi vạn này, vậy thì anh trả đủ bốn mươi vạn mua đi."
Cố Minh Trì thấy vậy, quyết tâm phải khiến cô đau lòng chảy máu một lần, cắn chết chỉ miễn phí, nếu không chuyện Trọng Cao Dật đừng hòng bỏ qua.
Tôi Mở Khóa Hệ Thống Nhà Trọ Ở Mạt ThếTác giả: Nhàn Thư Hưng ChiTruyện Hài Hước, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng“Đào Đào, con đừng trách mẹ nhẫn tâm, thật sự là mẹ hết cách rồi. Nhà mình chỉ có hai phòng mà tới tám người ở. Bây giờ con có cơ hội theo đội khai hoang ra ngoài, được bao ăn bao ở, nghe nói còn có ký túc xá. Điều kiện tốt như vậy, con cứ đi đi…” Tuy đã có linh cảm từ trước, nhưng Tô Đào vẫn không tránh khỏi cảm giác khó chịu: “Mẹ à, con không có dị năng, từ nhỏ đến lớn chưa từng ra khỏi căn cứ. Nếu ra ngoài theo quân khai hoang…” Thì hoặc là chết, hoặc là tàn phế. Năm thứ hai mươi kể từ khi tận thế bắt đầu, các căn cứ lớn dần được xây dựng và hoàn thiện. Không chỉ có thể ăn no, mà còn tránh được sự tấn công của tang thi và dị thú, thế nên người sống sót đổ về như nước. Ai ai cũng vì muốn sống mà tìm mọi cách chui vào căn cứ, dẫn đến dân số căn cứ tăng vọt, đất đai trở nên khan hiếm. Cha của Tô Đào – Tô Viễn Hàng – là kỹ sư tham gia xây dựng căn cứ từ sớm, nên được phân cho một căn hộ hai phòng ngủ, diện tích 60 mét vuông. Theo lý thì ba người một nhà ở như vậy là thoải mái. Nhưng… Trì khẽ ừ một tiếng, nhấc chân, thản nhiên đi theo.Hồi Tố, Tô Đào: "..."Đây là lần thứ hai Tô Đào gặp Cố Minh Trì.Lần trước gặp hắn là lúc đến trạm cũ tìm mèo, hắn đeo mũ khẩu trang còn giả vờ không quen biết cô.Lần này tuy không kín mít như lần trước, nhưng vẫn đeo kính râm che khuất nửa khuôn mặt, chỉ có thể nhìn thấy cằm góc cạnh rõ ràng.Nghĩ đến dị năng dùng ánh mắt gϊếŧ người của hắn, Tô Đào cũng hiểu được.Đang suy nghĩ thì đã đến dưới lầu Đào Lý Lâu.Nhân viên khu văn phòng tầng một, nhìn thấy Tô Đào đều lần lượt chào hỏi.Vì là cuối tuần nên Cam Hồng Ngọc và Phùng An cũng ở đó, hai người vẫy tay nói: "Bà chủ Tô, hôm nay cô có thời gian không, trang web của chúng tôi đại khái đã làm xong rồi, muốn cho cô xem qua trước."Tô Đào rất vui vẻ: "Có, 8 giờ gặp nhau ở phòng họp tầng ba."Hồi Tố tò mò nhìn vào khu văn phòng, thấy mỗi người đều có chỗ ngồi riêng, bên trong còn có chỗ nghỉ ngơi và uống nước, vô cùng ghen tị.Cố Minh Trì liếc hắn một cái: "Thích không?"Hồi Tố lập tức nghiêm mặt nói: "Tôi vẫn thích Đông khu chúng ta hơn, có cảm giác gia đình."Cố Minh Trì khịt mũi một tiếng, coi như hài lòng với câu trả lời của hắn.Tô Đào ở chỗ hắn không nhìn thấy được đảo mắt, dẫn bọn họ lên thang máy, đi thẳng đến phòng họp lớn tầng hai, cũng chính là phòng khách.Trang Uyển biết Cố Minh Trì sẽ đến, đã sớm chuẩn bị nước và đồ ăn vặt.Sau khi đặt xuống nhịn không được nhìn hắn một cái, nhưng không hiểu sao, cho dù không thể nhìn thấy mắt hắn qua kính râm, Trang Uyển vẫn cảm thấy sợ hãi trong lòng, nhanh chóng quay người rời đi. Cố Minh Trì thấy cô ấy rời đi, quay đầu hỏi Tô Đào: "Trang Uyển? Vợ mới của Trọng Cao Dật?""Đúng vậy, anh muốn gây sự với cô ấy à?"Cố Minh Trì rất khó chịu:"Tôi còn chưa đến mức gây sự với một người phụ nữ, trong mắt cô tôi là loại người như vậy sao?"Tô Đào lập tức nhận sai: "Là tôi nghĩ nhiều rồi."Sau đó liền hỏi dồn: "Vậy anh sẽ gây sự với Trọng Cao Dật chứ?"Thật lòng mà nói cô vẫn có chút không tin với tính cách nhỏ nhen của Cố Minh Trì, sẽ bỏ qua chuyện Trọng Cao Dật đầu quân cho cô.Cố Minh Trì sa sầm mặt mày: "Không phải cô muốn bán vật tư cho tôi sao, đưa bảng báo giá đây."Tô Đào đưa cho hắn một bản.Cố Minh Trì không khách khí chọn một đống, đưa cho cô nói:"Những vật tư này, cô miễn phí hết cho tôi, tôi bảo đảm sẽ không truy cứu chuyện Trọng Cao Dật phản bội tôi nữa." Tô Đào nhìn qua, tức giận nói:"Anh đúng là sư tử há miệng, những thứ này cộng lại phải hơn bốn mươi vạn, anh lại còn mặt mũi nào đòi tôi miễn phí hết cho anh, sao anh không đi cướp luôn đi."Cố Minh Trì không hề nao núng:"Không phải cô thì tôi đã đi cướp rồi, bốn mươi vạn, mua đứt một dị năng giả hệ trị liệu, tự cô tính toán xem, vụ này cô lỗ hay tôi lỗ."Tô Đào hít sâu một hơi.Đúng là, tiền có thể kiếm, nhưng dị năng giả hệ trị liệu không dễ kiếm.Nhưng để cô bỏ ra nhiều vật tư như vậy miễn phí, nghĩ thế nào cũng thấy đau lòng."Miễn phí hết quá đáng quá, tôi giảm giá cho anh một nửa." Cô mặc cả.Cố Minh Trì nheo mắt nhìn cô:"Cô đây là đang thử thách giới hạn của tôi, giảm một nửa cũng hai mươi vạn, cô thiếu hai mươi vạn này à?"Đào nghèo: "... Anh đã coi thường hai mươi vạn này, vậy thì anh trả đủ bốn mươi vạn mua đi."Cố Minh Trì thấy vậy, quyết tâm phải khiến cô đau lòng chảy máu một lần, cắn chết chỉ miễn phí, nếu không chuyện Trọng Cao Dật đừng hòng bỏ qua.