“Đào Đào, con đừng trách mẹ nhẫn tâm, thật sự là mẹ hết cách rồi. Nhà mình chỉ có hai phòng mà tới tám người ở. Bây giờ con có cơ hội theo đội khai hoang ra ngoài, được bao ăn bao ở, nghe nói còn có ký túc xá. Điều kiện tốt như vậy, con cứ đi đi…” Tuy đã có linh cảm từ trước, nhưng Tô Đào vẫn không tránh khỏi cảm giác khó chịu: “Mẹ à, con không có dị năng, từ nhỏ đến lớn chưa từng ra khỏi căn cứ. Nếu ra ngoài theo quân khai hoang…” Thì hoặc là chết, hoặc là tàn phế. Năm thứ hai mươi kể từ khi tận thế bắt đầu, các căn cứ lớn dần được xây dựng và hoàn thiện. Không chỉ có thể ăn no, mà còn tránh được sự tấn công của tang thi và dị thú, thế nên người sống sót đổ về như nước. Ai ai cũng vì muốn sống mà tìm mọi cách chui vào căn cứ, dẫn đến dân số căn cứ tăng vọt, đất đai trở nên khan hiếm.   Cha của Tô Đào – Tô Viễn Hàng – là kỹ sư tham gia xây dựng căn cứ từ sớm, nên được phân cho một căn hộ hai phòng ngủ, diện tích 60 mét vuông. Theo lý thì ba người một nhà ở như vậy là thoải mái. Nhưng…

Chương 731

Tôi Mở Khóa Hệ Thống Nhà Trọ Ở Mạt ThếTác giả: Nhàn Thư Hưng ChiTruyện Hài Hước, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng“Đào Đào, con đừng trách mẹ nhẫn tâm, thật sự là mẹ hết cách rồi. Nhà mình chỉ có hai phòng mà tới tám người ở. Bây giờ con có cơ hội theo đội khai hoang ra ngoài, được bao ăn bao ở, nghe nói còn có ký túc xá. Điều kiện tốt như vậy, con cứ đi đi…” Tuy đã có linh cảm từ trước, nhưng Tô Đào vẫn không tránh khỏi cảm giác khó chịu: “Mẹ à, con không có dị năng, từ nhỏ đến lớn chưa từng ra khỏi căn cứ. Nếu ra ngoài theo quân khai hoang…” Thì hoặc là chết, hoặc là tàn phế. Năm thứ hai mươi kể từ khi tận thế bắt đầu, các căn cứ lớn dần được xây dựng và hoàn thiện. Không chỉ có thể ăn no, mà còn tránh được sự tấn công của tang thi và dị thú, thế nên người sống sót đổ về như nước. Ai ai cũng vì muốn sống mà tìm mọi cách chui vào căn cứ, dẫn đến dân số căn cứ tăng vọt, đất đai trở nên khan hiếm.   Cha của Tô Đào – Tô Viễn Hàng – là kỹ sư tham gia xây dựng căn cứ từ sớm, nên được phân cho một căn hộ hai phòng ngủ, diện tích 60 mét vuông. Theo lý thì ba người một nhà ở như vậy là thoải mái. Nhưng… Tô Đào lập tức tỏ vẻ đã tiếp thu.Vũ bà bà sau khi gõ cửa xong, vẫn không nhịn được nói một câu: "Hãy giữ vững sự xuất sắc hiện tại của cháu."Tô Đào: "Vâng!"Hai tiếng sau, từng thi thể bị hoa ăn thịt người nhả ra.Sau khi bị nuốt vào, trong thời gian ngắn sẽ không đột tử, nhưng sẽ dần dần chết vì ngạt thở, vì vậy nét mặt của các thi thể đều rất dữ tợn và méo mó.Từ Kỳ tiến lên đếm, có khoảng hơn 80 thi thể, trong đó có 6 dị năng giả.Cuối cùng anh chỉ lấy tinh hạch, thi thể đều bị thiêu rụi.Sáu tinh hạch dị năng giả đa số là dị năng ngũ hành tương đối phổ biến, chỉ có một cái "choáng váng" là đặc biệt hơn, khi sử dụng, có thể khiến những người trong phạm vi ba mét xung quanh rơi vào trạng thái choáng váng, không thể sử dụng dị năng, cũng không thể phán đoán phương hướng, giống như con ruồi mất đầu. Tô Đào cất tinh hạch, dặn dò Tề Vân Lam và những người khác:"Tiếp tục quan sát theo dõi những người còn lại, tôi đoán bọn họ sẽ không dễ dàng bỏ đi như vậy, nói không chừng đang ẩn nấp trong bóng tối, chờ cơ hội cắn chúng ta một cái, ngoài ra, hãy dặn những người thuê nhà đừng ra khỏi Đào Dương và Đông Dương, tránh bị những người này bắt được trở thành đối tượng trả thù trút giận."Cuộc họp nhỏ kết thúc, Tô Đào tìm Vũ bà bà, đưa sáu tinh hạch dị năng giả cho bà.Vẻ mặt Vũ bà bà có chút nặng nề:"Tuy biết những người này phải chết, nhưng mỗi lần nhìn thấy thứ này, ta đều nghĩ, đã mạt thế rồi, tang thi dị chủng hoành hành, tại sao con người vẫn còn tự gϊếŧ hại lẫn nhau."Tô Đào lắc đầu: "Cháu cũng không hiểu, cháu chỉ biết chúng ta không phải là cứu thế chủ, không thể bảo vệ tính mạng của tất cả mọi người, nên cũng không cần phải bận tâm đến vấn đề này." Vũ bà bà nhìn cô thật sâu:"Cháu còn nhỏ mà đã nhìn thấu đáo như vậy, được rồi, sáu tinh hạch dị năng giả này ta lấy trước, đến lúc đó chế tạo ra vũ khí phù hợp rồi sẽ mang cho cháu xem, mau đi làm việc đi."Tô Đào thiếu ngủ trầm trọng, cố gắng vực dậy tinh thần tiếp tục làm việc.Bản vẽ kỹ thuật khu Tây 3 đã gần hoàn thành, và đã bắt đầu di dời phần lớn cư dân khu Tây 3, đợi đến ngày hôm đó cô sẽ xây dựng nhanh chóng trong một hơi.Điều nằm ngoài dự đoán của Tô Đào là, theo quy hoạch khu đô thị mới, khu Tây 3 lại có thể giải phóng ra năm nghìn mét vuông đất trống.Khu trưởng Tạ không thể tin được: "Chắc chắn chứ? Sao lại có nhiều đất trống như vậy?"Kỹ sư giải thích: "Vì Bà chủ Tô có thể xây nhà cao tầng, như vậy, có thể chứa gấp đôi, thậm chí gấp ba dân số trước đây, cho nên mới giải phóng ra nhiều đất như vậy." Khu trưởng Tạ nhìn Tô Đào để xác nhận.Tô Đào gật đầu: "Hai mươi tầng không thành vấn đề, xây cao hơn nữa, chi phí sẽ phải tăng lên gấp nhiều lần."Hệ thống quy định, cứ năm tầng chi phí xây dựng sẽ tăng gấp đôi, mười tầng tăng gấp bốn, cứ như vậy.Khu trưởng Tạ ánh mắt sáng rực, tại sao Đông Dương không xây nhà cao tầng để chứa nhiều dân số hơn? Bởi vì không có nhiều vật liệu xây dựng như vậy, cũng không có điều kiện thi công và đủ công nhân!Dị năng của Tô Đào thật sự phi thường, một mình cô một đội thi công siêu cấp, hầu như không cần nghĩ đến bất kỳ vấn đề thực tế nào.Tô Đào cười tủm tỉm hỏi: "Khu trưởng Tạ, năm nghìn mét vuông này khu Tây 3 có sắp xếp gì không?"Khu trưởng Tạ tinh ranh lập tức nghe ra ý tứ trong lời nói của cô:"Không có sắp xếp gì khác, nếu Đào Dương cần, cũng là vinh hạnh của khu Tây 3 chúng tôi, haha."Tô Đào cũng không khách sáo với ông ta, vui vẻ nhận lấy, quay về liền chuẩn bị mở rộng khu nhà ở của Đào Dương.Có mảnh đất này, xây nhà lên, cho thuê phòng, ước chừng đầu tháng sau có thể thuận lợi nâng cấp hệ thống lên lv7.Cửa hàng thuốc, cô mong đợi từ lâu.

Tô Đào lập tức tỏ vẻ đã tiếp thu.

Vũ bà bà sau khi gõ cửa xong, vẫn không nhịn được nói một câu: "Hãy giữ vững sự xuất sắc hiện tại của cháu."

Tô Đào: "Vâng!"

Hai tiếng sau, từng thi thể bị hoa ăn thịt người nhả ra.

Sau khi bị nuốt vào, trong thời gian ngắn sẽ không đột tử, nhưng sẽ dần dần chết vì ngạt thở, vì vậy nét mặt của các thi thể đều rất dữ tợn và méo mó.

Từ Kỳ tiến lên đếm, có khoảng hơn 80 thi thể, trong đó có 6 dị năng giả.

Cuối cùng anh chỉ lấy tinh hạch, thi thể đều bị thiêu rụi.

Sáu tinh hạch dị năng giả đa số là dị năng ngũ hành tương đối phổ biến, chỉ có một cái "choáng váng" là đặc biệt hơn, khi sử dụng, có thể khiến những người trong phạm vi ba mét xung quanh rơi vào trạng thái choáng váng, không thể sử dụng dị năng, cũng không thể phán đoán phương hướng, giống như con ruồi mất đầu.

 

Tô Đào cất tinh hạch, dặn dò Tề Vân Lam và những người khác:

"Tiếp tục quan sát theo dõi những người còn lại, tôi đoán bọn họ sẽ không dễ dàng bỏ đi như vậy, nói không chừng đang ẩn nấp trong bóng tối, chờ cơ hội cắn chúng ta một cái, ngoài ra, hãy dặn những người thuê nhà đừng ra khỏi Đào Dương và Đông Dương, tránh bị những người này bắt được trở thành đối tượng trả thù trút giận."

Cuộc họp nhỏ kết thúc, Tô Đào tìm Vũ bà bà, đưa sáu tinh hạch dị năng giả cho bà.

Vẻ mặt Vũ bà bà có chút nặng nề:

"Tuy biết những người này phải chết, nhưng mỗi lần nhìn thấy thứ này, ta đều nghĩ, đã mạt thế rồi, tang thi dị chủng hoành hành, tại sao con người vẫn còn tự gϊếŧ hại lẫn nhau."

Tô Đào lắc đầu: "Cháu cũng không hiểu, cháu chỉ biết chúng ta không phải là cứu thế chủ, không thể bảo vệ tính mạng của tất cả mọi người, nên cũng không cần phải bận tâm đến vấn đề này."

 

Vũ bà bà nhìn cô thật sâu:

"Cháu còn nhỏ mà đã nhìn thấu đáo như vậy, được rồi, sáu tinh hạch dị năng giả này ta lấy trước, đến lúc đó chế tạo ra vũ khí phù hợp rồi sẽ mang cho cháu xem, mau đi làm việc đi."

Tô Đào thiếu ngủ trầm trọng, cố gắng vực dậy tinh thần tiếp tục làm việc.

Bản vẽ kỹ thuật khu Tây 3 đã gần hoàn thành, và đã bắt đầu di dời phần lớn cư dân khu Tây 3, đợi đến ngày hôm đó cô sẽ xây dựng nhanh chóng trong một hơi.

Điều nằm ngoài dự đoán của Tô Đào là, theo quy hoạch khu đô thị mới, khu Tây 3 lại có thể giải phóng ra năm nghìn mét vuông đất trống.

Khu trưởng Tạ không thể tin được: "Chắc chắn chứ? Sao lại có nhiều đất trống như vậy?"

Kỹ sư giải thích: "Vì Bà chủ Tô có thể xây nhà cao tầng, như vậy, có thể chứa gấp đôi, thậm chí gấp ba dân số trước đây, cho nên mới giải phóng ra nhiều đất như vậy."

 

Khu trưởng Tạ nhìn Tô Đào để xác nhận.

Tô Đào gật đầu: "Hai mươi tầng không thành vấn đề, xây cao hơn nữa, chi phí sẽ phải tăng lên gấp nhiều lần."

Hệ thống quy định, cứ năm tầng chi phí xây dựng sẽ tăng gấp đôi, mười tầng tăng gấp bốn, cứ như vậy.

Khu trưởng Tạ ánh mắt sáng rực, tại sao Đông Dương không xây nhà cao tầng để chứa nhiều dân số hơn? Bởi vì không có nhiều vật liệu xây dựng như vậy, cũng không có điều kiện thi công và đủ công nhân!

Dị năng của Tô Đào thật sự phi thường, một mình cô một đội thi công siêu cấp, hầu như không cần nghĩ đến bất kỳ vấn đề thực tế nào.

Tô Đào cười tủm tỉm hỏi: "Khu trưởng Tạ, năm nghìn mét vuông này khu Tây 3 có sắp xếp gì không?"

Khu trưởng Tạ tinh ranh lập tức nghe ra ý tứ trong lời nói của cô:

"Không có sắp xếp gì khác, nếu Đào Dương cần, cũng là vinh hạnh của khu Tây 3 chúng tôi, haha."

Tô Đào cũng không khách sáo với ông ta, vui vẻ nhận lấy, quay về liền chuẩn bị mở rộng khu nhà ở của Đào Dương.

Có mảnh đất này, xây nhà lên, cho thuê phòng, ước chừng đầu tháng sau có thể thuận lợi nâng cấp hệ thống lên lv7.

Cửa hàng thuốc, cô mong đợi từ lâu.

Tôi Mở Khóa Hệ Thống Nhà Trọ Ở Mạt ThếTác giả: Nhàn Thư Hưng ChiTruyện Hài Hước, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng“Đào Đào, con đừng trách mẹ nhẫn tâm, thật sự là mẹ hết cách rồi. Nhà mình chỉ có hai phòng mà tới tám người ở. Bây giờ con có cơ hội theo đội khai hoang ra ngoài, được bao ăn bao ở, nghe nói còn có ký túc xá. Điều kiện tốt như vậy, con cứ đi đi…” Tuy đã có linh cảm từ trước, nhưng Tô Đào vẫn không tránh khỏi cảm giác khó chịu: “Mẹ à, con không có dị năng, từ nhỏ đến lớn chưa từng ra khỏi căn cứ. Nếu ra ngoài theo quân khai hoang…” Thì hoặc là chết, hoặc là tàn phế. Năm thứ hai mươi kể từ khi tận thế bắt đầu, các căn cứ lớn dần được xây dựng và hoàn thiện. Không chỉ có thể ăn no, mà còn tránh được sự tấn công của tang thi và dị thú, thế nên người sống sót đổ về như nước. Ai ai cũng vì muốn sống mà tìm mọi cách chui vào căn cứ, dẫn đến dân số căn cứ tăng vọt, đất đai trở nên khan hiếm.   Cha của Tô Đào – Tô Viễn Hàng – là kỹ sư tham gia xây dựng căn cứ từ sớm, nên được phân cho một căn hộ hai phòng ngủ, diện tích 60 mét vuông. Theo lý thì ba người một nhà ở như vậy là thoải mái. Nhưng… Tô Đào lập tức tỏ vẻ đã tiếp thu.Vũ bà bà sau khi gõ cửa xong, vẫn không nhịn được nói một câu: "Hãy giữ vững sự xuất sắc hiện tại của cháu."Tô Đào: "Vâng!"Hai tiếng sau, từng thi thể bị hoa ăn thịt người nhả ra.Sau khi bị nuốt vào, trong thời gian ngắn sẽ không đột tử, nhưng sẽ dần dần chết vì ngạt thở, vì vậy nét mặt của các thi thể đều rất dữ tợn và méo mó.Từ Kỳ tiến lên đếm, có khoảng hơn 80 thi thể, trong đó có 6 dị năng giả.Cuối cùng anh chỉ lấy tinh hạch, thi thể đều bị thiêu rụi.Sáu tinh hạch dị năng giả đa số là dị năng ngũ hành tương đối phổ biến, chỉ có một cái "choáng váng" là đặc biệt hơn, khi sử dụng, có thể khiến những người trong phạm vi ba mét xung quanh rơi vào trạng thái choáng váng, không thể sử dụng dị năng, cũng không thể phán đoán phương hướng, giống như con ruồi mất đầu. Tô Đào cất tinh hạch, dặn dò Tề Vân Lam và những người khác:"Tiếp tục quan sát theo dõi những người còn lại, tôi đoán bọn họ sẽ không dễ dàng bỏ đi như vậy, nói không chừng đang ẩn nấp trong bóng tối, chờ cơ hội cắn chúng ta một cái, ngoài ra, hãy dặn những người thuê nhà đừng ra khỏi Đào Dương và Đông Dương, tránh bị những người này bắt được trở thành đối tượng trả thù trút giận."Cuộc họp nhỏ kết thúc, Tô Đào tìm Vũ bà bà, đưa sáu tinh hạch dị năng giả cho bà.Vẻ mặt Vũ bà bà có chút nặng nề:"Tuy biết những người này phải chết, nhưng mỗi lần nhìn thấy thứ này, ta đều nghĩ, đã mạt thế rồi, tang thi dị chủng hoành hành, tại sao con người vẫn còn tự gϊếŧ hại lẫn nhau."Tô Đào lắc đầu: "Cháu cũng không hiểu, cháu chỉ biết chúng ta không phải là cứu thế chủ, không thể bảo vệ tính mạng của tất cả mọi người, nên cũng không cần phải bận tâm đến vấn đề này." Vũ bà bà nhìn cô thật sâu:"Cháu còn nhỏ mà đã nhìn thấu đáo như vậy, được rồi, sáu tinh hạch dị năng giả này ta lấy trước, đến lúc đó chế tạo ra vũ khí phù hợp rồi sẽ mang cho cháu xem, mau đi làm việc đi."Tô Đào thiếu ngủ trầm trọng, cố gắng vực dậy tinh thần tiếp tục làm việc.Bản vẽ kỹ thuật khu Tây 3 đã gần hoàn thành, và đã bắt đầu di dời phần lớn cư dân khu Tây 3, đợi đến ngày hôm đó cô sẽ xây dựng nhanh chóng trong một hơi.Điều nằm ngoài dự đoán của Tô Đào là, theo quy hoạch khu đô thị mới, khu Tây 3 lại có thể giải phóng ra năm nghìn mét vuông đất trống.Khu trưởng Tạ không thể tin được: "Chắc chắn chứ? Sao lại có nhiều đất trống như vậy?"Kỹ sư giải thích: "Vì Bà chủ Tô có thể xây nhà cao tầng, như vậy, có thể chứa gấp đôi, thậm chí gấp ba dân số trước đây, cho nên mới giải phóng ra nhiều đất như vậy." Khu trưởng Tạ nhìn Tô Đào để xác nhận.Tô Đào gật đầu: "Hai mươi tầng không thành vấn đề, xây cao hơn nữa, chi phí sẽ phải tăng lên gấp nhiều lần."Hệ thống quy định, cứ năm tầng chi phí xây dựng sẽ tăng gấp đôi, mười tầng tăng gấp bốn, cứ như vậy.Khu trưởng Tạ ánh mắt sáng rực, tại sao Đông Dương không xây nhà cao tầng để chứa nhiều dân số hơn? Bởi vì không có nhiều vật liệu xây dựng như vậy, cũng không có điều kiện thi công và đủ công nhân!Dị năng của Tô Đào thật sự phi thường, một mình cô một đội thi công siêu cấp, hầu như không cần nghĩ đến bất kỳ vấn đề thực tế nào.Tô Đào cười tủm tỉm hỏi: "Khu trưởng Tạ, năm nghìn mét vuông này khu Tây 3 có sắp xếp gì không?"Khu trưởng Tạ tinh ranh lập tức nghe ra ý tứ trong lời nói của cô:"Không có sắp xếp gì khác, nếu Đào Dương cần, cũng là vinh hạnh của khu Tây 3 chúng tôi, haha."Tô Đào cũng không khách sáo với ông ta, vui vẻ nhận lấy, quay về liền chuẩn bị mở rộng khu nhà ở của Đào Dương.Có mảnh đất này, xây nhà lên, cho thuê phòng, ước chừng đầu tháng sau có thể thuận lợi nâng cấp hệ thống lên lv7.Cửa hàng thuốc, cô mong đợi từ lâu.

Chương 731