Mùa tìm việc năm nào cũng gian nan. Kiều Thời không biết mấy anh chị khóa trên như nào chứ riêng cô thì thấy khoá của mình là tả tơi thê thảm nhất. Cô đi mòn gót các hội chợ việc làm mà lúc nào cũng trở về tay không. Tiền in hồ sơ đủ để cô quất bữa cơm no vỡ bụng rồi. Đến cả giáo viên hướng dẫn cũng đến “an ủi” một đứa chưa có việc làm như cô. Ý ngoài lời là động viên nhưng ẩn ý chính là nhắc cô nhanh chóng tìm việc, đừng làm tụt tỷ lệ có việc làm của ngành và trường. Không thể để tốt nghiệp rồi mà còn ảnh hưởng đến thành tích của trường đúng không? “Ừ, thì ngành của chúng ta là vậy mà. Cậu đoán xem vì sao tỷ lệ có việc năm nào cũng đỉnh nóc kịch trần thế? Nhờ mấy người học thạc sĩ với du học gánh chứ sao.” Cô bạn cùng phòng phàn nàn. Kiều Thời biết thừa, ngoài những người thi thạc sĩ, thi công chức hoặc đi du học, thì cũng có vài người chọn làm trái ngành. Được nhận làm việc nào hay việc đó đã rồi tính tiếp. Cô bạn cùng phòng đã chuẩn bị xong xuôi để đi du học nên giờ đang rảnh rang…

Truyện chữ