Hai tiếng “cạch” vang lên, chiếc quạt trước mặt Hạ An Viễn phủ đầy bụi bẩn cuối cùng cũng chịu thua số phận. Cánh quạt quay chậm dần, rồi dừng hẳn trước cái nhìn lờ đờ, buồn ngủ của anh. Hạ An Viễn chuyển tầm mắt. Con đường nhựa bốc hơi nóng, uốn éo như sóng nhiệt. Xe cộ thưa thớt. Hai bên con hẻm nhỏ, cũ kỹ của bọn họ ken đặc xe ba gác và xe máy điện ọp ẹp. Đầu hẻm lại luôn bị các hàng rong che khuất, khiến cả con phố trông chật chội, xập xệ. Hiếm có chiếc xe nào chịu rẽ vào. Anh thở dài, đẩy gọng kính đen trượt xuống sống mũi vì mồ hôi, uể oải đứng dậy, lấy chiếc tuốc nơ vít bên cạnh, chuẩn bị sửa chữa cái quạt trần hỏng hóc liên miên này. Bàn tay vừa chạm vào lớp vỏ nhựa, tiếng ve sầu bỗng râm ran, dai dẳng và ồn ào. Hạ An Viễn liếc nhìn cây long não trước cửa tiệm, có chút kinh ngạc về khả năng xuyên thấu âm thanh của loài côn trùng nhỏ bé này, nghĩ bụng có nên bắt hết chúng xuống hay không. Lúc này, một chiếc ô tô từ từ đi qua con hẻm. Toàn thân đen tuyền, giản dị, nhưng trông nó…
Tác giả: