Sau giờ ngọ, ánh nắng tháng Bảy chói chang rọi xuống. Một nhánh suối từ con sông lớn phía nam uốn lượn chảy qua khe núi, sau khi chạy dài mấy dặm, dòng nước róc rách tích tụ sức mạnh lao qua một dốc đá cao khoảng hai trượng, hội tụ phía dưới thành một hồ nước sâu chưa đầy ba thước. Mặt hồ lăn tăn sóng nước lấp lánh, đáy hồ với sỏi đá, rong rêu vẫn trong veo thấy rõ. Vài con cá lớn béo mọng, hoặc màu xanh hoặc màu xám, không kiêng nể ai mà ung dung bơi lượn tuần tra, luồn lách qua lại giữa đám rong. Phương Đào chân trần dẫm lên những hòn đá tròn lớn bằng bàn tay giữa hồ, tay phải cầm một cây gậy trúc được vót nhọn phần đuôi, hàm răng c.ắ.n chặt mái tóc tết đen nhánh, đôi mắt chăm chú nhìn chằm chằm đàn cá dưới đáy hồ. Gió mùa hè lặng lẽ thổi qua, những hạt nước b.ắ.n tung tóe mang theo sự mát lạnh ập đến. Hơi nước như sương mỏng lẳng lặng thấm ướt mái tóc đen dày, nhưng Phương Đào hoàn toàn không hề hay biết, đứng vững như tượng đá không chút xê dịch. Dòng nước nhẹ nhàng, ve kêu râm…
Tác giả: