Tác giả:

Ầm! Nước biển cuộn trào dữ dội, như thể nhấn chìm cả thế giới. Ý thức Hòa Ngọc vừa kịp hồi phục đã lập tức cảm nhận được một lực kéo với ý đồ lôi cậu xuống biển sâu. Toàn thân cậu rã rời, đến giãy giụa cũng trở nên khó khăn. Trong đầu cậu vang lên một giọng nói lạnh lẽo: "Tích! Tuyển thủ số 2333 Hòa Ngọc sắp sửa tử vong. Trang bị rơi ra: một cặp kính không độ, một vật phẩm trông thì tốt nhưng vô dụng." Áp lực nước biển siết chặt lồng ngực, cơn đau nghẹt thở ập đến, thế giới trước mắt Hòa Ngọc lại chìm vào bóng tối vô tận. Cùng lúc đó, cậu mơ hồ thấy trên một màn hình ảo lơ lửng vô số dòng chữ nhỏ li ti với đủ kiểu dáng và màu sắc khác nhau, chúng lướt qua với tốc độ chóng mặt: "Ngồi chờ kẻ đến từ hành tinh vô danh để mạng lại dưới biển sâu." "Show sống còn này kịch tính nhất chính là sự điên cuồng của mỗi người trước khi chết. Đáng tiếc, tên này chết dưới biển, chỉ có thể giãy giụa trong tuyệt vọng, chẳng thốt nổi một lời." "Đây là tuyển thủ của hành tinh nào? Trái Đất ư? Chưa từng…

Chương 75: Trường Đào Tạo Lê Minh (31)

Hắn Tuyệt Đối Là Bug! (Vô Hạn Lưu)Tác giả: Thập Vĩ ThốTruyện Dị Giới, Truyện Hệ Thống, Truyện Trinh Thám, Truyện Xuyên KhôngẦm! Nước biển cuộn trào dữ dội, như thể nhấn chìm cả thế giới. Ý thức Hòa Ngọc vừa kịp hồi phục đã lập tức cảm nhận được một lực kéo với ý đồ lôi cậu xuống biển sâu. Toàn thân cậu rã rời, đến giãy giụa cũng trở nên khó khăn. Trong đầu cậu vang lên một giọng nói lạnh lẽo: "Tích! Tuyển thủ số 2333 Hòa Ngọc sắp sửa tử vong. Trang bị rơi ra: một cặp kính không độ, một vật phẩm trông thì tốt nhưng vô dụng." Áp lực nước biển siết chặt lồng ngực, cơn đau nghẹt thở ập đến, thế giới trước mắt Hòa Ngọc lại chìm vào bóng tối vô tận. Cùng lúc đó, cậu mơ hồ thấy trên một màn hình ảo lơ lửng vô số dòng chữ nhỏ li ti với đủ kiểu dáng và màu sắc khác nhau, chúng lướt qua với tốc độ chóng mặt: "Ngồi chờ kẻ đến từ hành tinh vô danh để mạng lại dưới biển sâu." "Show sống còn này kịch tính nhất chính là sự điên cuồng của mỗi người trước khi chết. Đáng tiếc, tên này chết dưới biển, chỉ có thể giãy giụa trong tuyệt vọng, chẳng thốt nổi một lời." "Đây là tuyển thủ của hành tinh nào? Trái Đất ư? Chưa từng… Hòa Ngọc không giải thích, chỉ sắp xếp cho từng người bọn họ cầm trang bị thí nghiệm, bọn họ sử dụng trang bị, còn cậu ở một bên cầm bút viết viết vẽ vẽ, vẻ mặt thật sự nghiêm túc. Ngẫu nhiên, cậu còn nhăn mặt chau mày.Sau hơn ba giờ học, đám người Vạn Nhân Trảm sắp bị chỉ huy đến mơ hồ luôn rồi. Vừa hết giờ, mấy người lập tức vây quanh cậu. Không có cách nào, thật sự là tò mò muốn chết được. Chỉ cần Hòa Ngọc cầm vở viết viết vẽ vẽ, bọn họ sẽ nghĩ ngay đến cảnh tối qua, sau đó cũng rất muốn biết cậu đang làm cái gì. Nhưng mà lúc này đây, bọn họ cùng khán giả đều ngơ ngác như nhau."Mấy cái này là gì vậy?""Ghi chú thật nhiều số liệu, nhưng mà để làm gì nhỉ?""Ký hiệu này có nghĩa là gì thế?""Chả hiểu gì."Vạn Nhân Trảm liếc mắt một cái, trào phúng: "Mày vẽ bùa đấy à? Mấy thứ linh tinh này là gì? Sắm vai giáo viên sắm đến nghiện rồi à? Hay là lại muốn dùng bí thuật gì đó hấp dẫn khán giả thế?"Khán giả nhất thời ngộ ra."Đúng rồi, Hòa Ngọc đang cố ra vẻ huyền bí, hấp dẫn sự chú ý của chúng ta!""Cũng đúng, chắc chắn cậu ta muốn qua ải, lại chỉ có 8 điểm năng lực chiến đấu, căn bản không có thực lực vượt qua bài kiểm tra. Nhưng nếu được bỏ phiếu thì khác, sau tối hôm qua, phiếu bầu cho cậu ta đã tăng thêm 30.000 rồi.""Sao Hòa Ngọc lại đột nhiên có thêm 30.000 phiếu thế? Lũ ngu nào bầu cho cậu ta vậy?""Ha ha, cậu ta có thu hút bao nhiêu chú ý đi nữa tôi cũng không bầu. Chỉ có 8 điểm năng lực chiến đấu, có bầu cũng lãng phí thôi."Hòa Ngọc không thèm nói chuyện với Vạn Nhân Trảm, chỉ cất bút, đóng cuốn sổ lại, vừa đi ra ngoài vừa bình tĩnh nói: "Được rồi, bây giờ chúng ta quay lại nhiệm vụ phó bản."Trước khi cậu đóng sổ lại, Eugene lại nhìn thêm một lần nữa. Tất cả đều là dữ liệu, không nhìn ra quy tắc. Là người của hành tinh Cơ Giới, gã có thể hiểu dữ liệu đó ghi lại những gì, nhưng lại không thể đọc được ý nghĩa và mục đích của sự sắp xếp trong đó. Chẳng lẽ thực sự chỉ là cố ra vẻ huyền bí sao?Cách Đới có chút cáu kỉnh: "Chúng ta đã lãng phí rất nhiều thời gian rồi, bây giờ phải mau chóng tìm xem ai là người thuận tay trái." Gã thờ ơ liếc nhìn Hòa Ngọc: "Cậu đã lãng phí rất nhiều thời gian của chúng tôi, tốt nhất tin tức này là thật, nếu không thì..."Quỳnh nâng mũ đi theo bọn họ: "Bắt đầu kiểm tra từ đâu?" Kẻ kia rất mạnh, nếu bọn họ muốn trực tiếp tìm đến hung thủ thì không thể tách nhau ra. Nếu không, bất kỳ ai trong số họ cũng đều có thể bị hung thủ "diệt khẩu"."Tôi đề nghị trước tiên nên kiểm tra chủ nhiệm khối thử. Mỗi ngày gã đều đi loanh quanh nhìn chằm chằm chúng ta, cảm giác rất kỳ quái." Đường Kha vừa dứt lời liền thấy chủ nhiệm khối đang đứng đối diện phòng chiến đấu, vẻ mặt bình tĩnh nhìn về phía bên này.Annie thấp giọng nói: "Thử luôn xem."Thành Chiêu gật đầu: "Ừm, vậy nói là chúng ta có vấn đề cần hỏi, nếu không được thì buổi tối ra tay luôn."Trấn Tinh và những người khác không phản đối. Một nhóm người đi về phía chủ nhiệm khối."Rầm!"Trên đường đi bỗng có một học sinh đâm sầm vào người Vạn Nhân Trảm đang đi đầu tiên.Vạn Nhân Trảm: "Mày đụng vào tao làm gì?"Hòa Ngọc: "Lớp phó học tập."Những người khác hơi sửng sốt, sau khi nhìn kỹ mới phát hiện đúng là lớp phó học tập của lớp vừa đâm vào bọn họ. Chỉ là một NPC mà thôi, trước giờ mọi người cũng không chú ý tới, hơn nữa ngoài thành tích tốt ra thì NPC này cũng rất ít khi phát biểu trong lớp, cho nên không bắt mắt chút nào.

Hòa Ngọc không giải thích, chỉ sắp xếp cho từng người bọn họ cầm trang bị thí nghiệm, bọn họ sử dụng trang bị, còn cậu ở một bên cầm bút viết viết vẽ vẽ, vẻ mặt thật sự nghiêm túc. Ngẫu nhiên, cậu còn nhăn mặt chau mày.

Sau hơn ba giờ học, đám người Vạn Nhân Trảm sắp bị chỉ huy đến mơ hồ luôn rồi. 

Vừa hết giờ, mấy người lập tức vây quanh cậu. Không có cách nào, thật sự là tò mò muốn chết được. 

Chỉ cần Hòa Ngọc cầm vở viết viết vẽ vẽ, bọn họ sẽ nghĩ ngay đến cảnh tối qua, sau đó cũng rất muốn biết cậu đang làm cái gì. Nhưng mà lúc này đây, bọn họ cùng khán giả đều ngơ ngác như nhau.

"Mấy cái này là gì vậy?"

"Ghi chú thật nhiều số liệu, nhưng mà để làm gì nhỉ?"

"Ký hiệu này có nghĩa là gì thế?"

"Chả hiểu gì."

Vạn Nhân Trảm liếc mắt một cái, trào phúng: "Mày vẽ bùa đấy à? Mấy thứ linh tinh này là gì? Sắm vai giáo viên sắm đến nghiện rồi à? Hay là lại muốn dùng bí thuật gì đó hấp dẫn khán giả thế?"

Khán giả nhất thời ngộ ra.

"Đúng rồi, Hòa Ngọc đang cố ra vẻ huyền bí, hấp dẫn sự chú ý của chúng ta!"

"Cũng đúng, chắc chắn cậu ta muốn qua ải, lại chỉ có 8 điểm năng lực chiến đấu, căn bản không có thực lực vượt qua bài kiểm tra. Nhưng nếu được bỏ phiếu thì khác, sau tối hôm qua, phiếu bầu cho cậu ta đã tăng thêm 30.000 rồi."

"Sao Hòa Ngọc lại đột nhiên có thêm 30.000 phiếu thế? Lũ ngu nào bầu cho cậu ta vậy?"

"Ha ha, cậu ta có thu hút bao nhiêu chú ý đi nữa tôi cũng không bầu. Chỉ có 8 điểm năng lực chiến đấu, có bầu cũng lãng phí thôi."

Hòa Ngọc không thèm nói chuyện với Vạn Nhân Trảm, chỉ cất bút, đóng cuốn sổ lại, vừa đi ra ngoài vừa bình tĩnh nói: "Được rồi, bây giờ chúng ta quay lại nhiệm vụ phó bản."

Trước khi cậu đóng sổ lại, Eugene lại nhìn thêm một lần nữa. Tất cả đều là dữ liệu, không nhìn ra quy tắc. Là người của hành tinh Cơ Giới, gã có thể hiểu dữ liệu đó ghi lại những gì, nhưng lại không thể đọc được ý nghĩa và mục đích của sự sắp xếp trong đó. 

Chẳng lẽ thực sự chỉ là cố ra vẻ huyền bí sao?

Cách Đới có chút cáu kỉnh: "Chúng ta đã lãng phí rất nhiều thời gian rồi, bây giờ phải mau chóng tìm xem ai là người thuận tay trái." Gã thờ ơ liếc nhìn Hòa Ngọc: "Cậu đã lãng phí rất nhiều thời gian của chúng tôi, tốt nhất tin tức này là thật, nếu không thì..."

Quỳnh nâng mũ đi theo bọn họ: "Bắt đầu kiểm tra từ đâu?" Kẻ kia rất mạnh, nếu bọn họ muốn trực tiếp tìm đến hung thủ thì không thể tách nhau ra. Nếu không, bất kỳ ai trong số họ cũng đều có thể bị hung thủ "diệt khẩu".

"Tôi đề nghị trước tiên nên kiểm tra chủ nhiệm khối thử. Mỗi ngày gã đều đi loanh quanh nhìn chằm chằm chúng ta, cảm giác rất kỳ quái." Đường Kha vừa dứt lời liền thấy chủ nhiệm khối đang đứng đối diện phòng chiến đấu, vẻ mặt bình tĩnh nhìn về phía bên này.

Annie thấp giọng nói: "Thử luôn xem."

Thành Chiêu gật đầu: "Ừm, vậy nói là chúng ta có vấn đề cần hỏi, nếu không được thì buổi tối ra tay luôn."

Trấn Tinh và những người khác không phản đối. Một nhóm người đi về phía chủ nhiệm khối.

"Rầm!"

Trên đường đi bỗng có một học sinh đâm sầm vào người Vạn Nhân Trảm đang đi đầu tiên.

Vạn Nhân Trảm: "Mày đụng vào tao làm gì?"

Hòa Ngọc: "Lớp phó học tập."

Những người khác hơi sửng sốt, sau khi nhìn kỹ mới phát hiện đúng là lớp phó học tập của lớp vừa đâm vào bọn họ. Chỉ là một NPC mà thôi, trước giờ mọi người cũng không chú ý tới, hơn nữa ngoài thành tích tốt ra thì NPC này cũng rất ít khi phát biểu trong lớp, cho nên không bắt mắt chút nào.

Hắn Tuyệt Đối Là Bug! (Vô Hạn Lưu)Tác giả: Thập Vĩ ThốTruyện Dị Giới, Truyện Hệ Thống, Truyện Trinh Thám, Truyện Xuyên KhôngẦm! Nước biển cuộn trào dữ dội, như thể nhấn chìm cả thế giới. Ý thức Hòa Ngọc vừa kịp hồi phục đã lập tức cảm nhận được một lực kéo với ý đồ lôi cậu xuống biển sâu. Toàn thân cậu rã rời, đến giãy giụa cũng trở nên khó khăn. Trong đầu cậu vang lên một giọng nói lạnh lẽo: "Tích! Tuyển thủ số 2333 Hòa Ngọc sắp sửa tử vong. Trang bị rơi ra: một cặp kính không độ, một vật phẩm trông thì tốt nhưng vô dụng." Áp lực nước biển siết chặt lồng ngực, cơn đau nghẹt thở ập đến, thế giới trước mắt Hòa Ngọc lại chìm vào bóng tối vô tận. Cùng lúc đó, cậu mơ hồ thấy trên một màn hình ảo lơ lửng vô số dòng chữ nhỏ li ti với đủ kiểu dáng và màu sắc khác nhau, chúng lướt qua với tốc độ chóng mặt: "Ngồi chờ kẻ đến từ hành tinh vô danh để mạng lại dưới biển sâu." "Show sống còn này kịch tính nhất chính là sự điên cuồng của mỗi người trước khi chết. Đáng tiếc, tên này chết dưới biển, chỉ có thể giãy giụa trong tuyệt vọng, chẳng thốt nổi một lời." "Đây là tuyển thủ của hành tinh nào? Trái Đất ư? Chưa từng… Hòa Ngọc không giải thích, chỉ sắp xếp cho từng người bọn họ cầm trang bị thí nghiệm, bọn họ sử dụng trang bị, còn cậu ở một bên cầm bút viết viết vẽ vẽ, vẻ mặt thật sự nghiêm túc. Ngẫu nhiên, cậu còn nhăn mặt chau mày.Sau hơn ba giờ học, đám người Vạn Nhân Trảm sắp bị chỉ huy đến mơ hồ luôn rồi. Vừa hết giờ, mấy người lập tức vây quanh cậu. Không có cách nào, thật sự là tò mò muốn chết được. Chỉ cần Hòa Ngọc cầm vở viết viết vẽ vẽ, bọn họ sẽ nghĩ ngay đến cảnh tối qua, sau đó cũng rất muốn biết cậu đang làm cái gì. Nhưng mà lúc này đây, bọn họ cùng khán giả đều ngơ ngác như nhau."Mấy cái này là gì vậy?""Ghi chú thật nhiều số liệu, nhưng mà để làm gì nhỉ?""Ký hiệu này có nghĩa là gì thế?""Chả hiểu gì."Vạn Nhân Trảm liếc mắt một cái, trào phúng: "Mày vẽ bùa đấy à? Mấy thứ linh tinh này là gì? Sắm vai giáo viên sắm đến nghiện rồi à? Hay là lại muốn dùng bí thuật gì đó hấp dẫn khán giả thế?"Khán giả nhất thời ngộ ra."Đúng rồi, Hòa Ngọc đang cố ra vẻ huyền bí, hấp dẫn sự chú ý của chúng ta!""Cũng đúng, chắc chắn cậu ta muốn qua ải, lại chỉ có 8 điểm năng lực chiến đấu, căn bản không có thực lực vượt qua bài kiểm tra. Nhưng nếu được bỏ phiếu thì khác, sau tối hôm qua, phiếu bầu cho cậu ta đã tăng thêm 30.000 rồi.""Sao Hòa Ngọc lại đột nhiên có thêm 30.000 phiếu thế? Lũ ngu nào bầu cho cậu ta vậy?""Ha ha, cậu ta có thu hút bao nhiêu chú ý đi nữa tôi cũng không bầu. Chỉ có 8 điểm năng lực chiến đấu, có bầu cũng lãng phí thôi."Hòa Ngọc không thèm nói chuyện với Vạn Nhân Trảm, chỉ cất bút, đóng cuốn sổ lại, vừa đi ra ngoài vừa bình tĩnh nói: "Được rồi, bây giờ chúng ta quay lại nhiệm vụ phó bản."Trước khi cậu đóng sổ lại, Eugene lại nhìn thêm một lần nữa. Tất cả đều là dữ liệu, không nhìn ra quy tắc. Là người của hành tinh Cơ Giới, gã có thể hiểu dữ liệu đó ghi lại những gì, nhưng lại không thể đọc được ý nghĩa và mục đích của sự sắp xếp trong đó. Chẳng lẽ thực sự chỉ là cố ra vẻ huyền bí sao?Cách Đới có chút cáu kỉnh: "Chúng ta đã lãng phí rất nhiều thời gian rồi, bây giờ phải mau chóng tìm xem ai là người thuận tay trái." Gã thờ ơ liếc nhìn Hòa Ngọc: "Cậu đã lãng phí rất nhiều thời gian của chúng tôi, tốt nhất tin tức này là thật, nếu không thì..."Quỳnh nâng mũ đi theo bọn họ: "Bắt đầu kiểm tra từ đâu?" Kẻ kia rất mạnh, nếu bọn họ muốn trực tiếp tìm đến hung thủ thì không thể tách nhau ra. Nếu không, bất kỳ ai trong số họ cũng đều có thể bị hung thủ "diệt khẩu"."Tôi đề nghị trước tiên nên kiểm tra chủ nhiệm khối thử. Mỗi ngày gã đều đi loanh quanh nhìn chằm chằm chúng ta, cảm giác rất kỳ quái." Đường Kha vừa dứt lời liền thấy chủ nhiệm khối đang đứng đối diện phòng chiến đấu, vẻ mặt bình tĩnh nhìn về phía bên này.Annie thấp giọng nói: "Thử luôn xem."Thành Chiêu gật đầu: "Ừm, vậy nói là chúng ta có vấn đề cần hỏi, nếu không được thì buổi tối ra tay luôn."Trấn Tinh và những người khác không phản đối. Một nhóm người đi về phía chủ nhiệm khối."Rầm!"Trên đường đi bỗng có một học sinh đâm sầm vào người Vạn Nhân Trảm đang đi đầu tiên.Vạn Nhân Trảm: "Mày đụng vào tao làm gì?"Hòa Ngọc: "Lớp phó học tập."Những người khác hơi sửng sốt, sau khi nhìn kỹ mới phát hiện đúng là lớp phó học tập của lớp vừa đâm vào bọn họ. Chỉ là một NPC mà thôi, trước giờ mọi người cũng không chú ý tới, hơn nữa ngoài thành tích tốt ra thì NPC này cũng rất ít khi phát biểu trong lớp, cho nên không bắt mắt chút nào.

Chương 75: Trường Đào Tạo Lê Minh (31)