Ầm! Nước biển cuộn trào dữ dội, như thể nhấn chìm cả thế giới. Ý thức Hòa Ngọc vừa kịp hồi phục đã lập tức cảm nhận được một lực kéo với ý đồ lôi cậu xuống biển sâu. Toàn thân cậu rã rời, đến giãy giụa cũng trở nên khó khăn. Trong đầu cậu vang lên một giọng nói lạnh lẽo: "Tích! Tuyển thủ số 2333 Hòa Ngọc sắp sửa tử vong. Trang bị rơi ra: một cặp kính không độ, một vật phẩm trông thì tốt nhưng vô dụng." Áp lực nước biển siết chặt lồng ngực, cơn đau nghẹt thở ập đến, thế giới trước mắt Hòa Ngọc lại chìm vào bóng tối vô tận. Cùng lúc đó, cậu mơ hồ thấy trên một màn hình ảo lơ lửng vô số dòng chữ nhỏ li ti với đủ kiểu dáng và màu sắc khác nhau, chúng lướt qua với tốc độ chóng mặt: "Ngồi chờ kẻ đến từ hành tinh vô danh để mạng lại dưới biển sâu." "Show sống còn này kịch tính nhất chính là sự điên cuồng của mỗi người trước khi chết. Đáng tiếc, tên này chết dưới biển, chỉ có thể giãy giụa trong tuyệt vọng, chẳng thốt nổi một lời." "Đây là tuyển thủ của hành tinh nào? Trái Đất ư? Chưa từng…
Chương 78: Trường Đào Tạo Lê Minh (34) - chổi chà debut :>>
Hắn Tuyệt Đối Là Bug! (Vô Hạn Lưu)Tác giả: Thập Vĩ ThốTruyện Dị Giới, Truyện Hệ Thống, Truyện Trinh Thám, Truyện Xuyên KhôngẦm! Nước biển cuộn trào dữ dội, như thể nhấn chìm cả thế giới. Ý thức Hòa Ngọc vừa kịp hồi phục đã lập tức cảm nhận được một lực kéo với ý đồ lôi cậu xuống biển sâu. Toàn thân cậu rã rời, đến giãy giụa cũng trở nên khó khăn. Trong đầu cậu vang lên một giọng nói lạnh lẽo: "Tích! Tuyển thủ số 2333 Hòa Ngọc sắp sửa tử vong. Trang bị rơi ra: một cặp kính không độ, một vật phẩm trông thì tốt nhưng vô dụng." Áp lực nước biển siết chặt lồng ngực, cơn đau nghẹt thở ập đến, thế giới trước mắt Hòa Ngọc lại chìm vào bóng tối vô tận. Cùng lúc đó, cậu mơ hồ thấy trên một màn hình ảo lơ lửng vô số dòng chữ nhỏ li ti với đủ kiểu dáng và màu sắc khác nhau, chúng lướt qua với tốc độ chóng mặt: "Ngồi chờ kẻ đến từ hành tinh vô danh để mạng lại dưới biển sâu." "Show sống còn này kịch tính nhất chính là sự điên cuồng của mỗi người trước khi chết. Đáng tiếc, tên này chết dưới biển, chỉ có thể giãy giụa trong tuyệt vọng, chẳng thốt nổi một lời." "Đây là tuyển thủ của hành tinh nào? Trái Đất ư? Chưa từng… Gã cầm rìu tiến lên, Annie và Đường Kha vội vàng ngăn gã lại.Cách Đới mím môi: "Thầy Hòa, tốt nhất thầy nên cho bọn tôi một lời giải thích."Hòa Ngọc giơ tay lên, đẩy kính và bình tĩnh nói: "Ông ấy không phải hung thủ."Mọi người: "..."Bình luận: "...""Sao cậu biết?" Không phải Trấn Tinh nghi ngờ mà là khó hiểu: "Tuy rằng vừa rồi ông ấy dùng tay phải, nhưng có thể là ngụy trang mà."Hòa Ngọc rất chắc chắn: “Không phải là ngụy trang, ông ấy thực sự không phải là hung thủ, không cần phải kiểm tra ông ấy giữa ban ngày.”Còn cao thủ cấp S, có thể không đánh thì đừng đánh. Đặc biệt là giữa ban ngày, rất dễ thu hút người khác. Những gì họ phải làm là tìm ra hung thủ chứ không phải khiêu chiến cao thủ cấp S.Eugene gật đầu: "Có phải là hung thủ hay không thì còn nghi vấn, nhưng chúng ta kiểm tra giữa ban ngày thật sự không tốt, buổi tối rồi tính."Quỳnh hạ thấp vành mũ, hơi nghiêng đầu: "Lớp phó học tập thì sao?"Hòa Ngọc xoa cằm: "Người này có bí mật, nói không chừng chúng ta có thể theo dõi cậu ta một chút.""Đồng ý." Thành Chiêu bày tỏ sự ủng hộ của mình. Ý kiến của nhóm người Eugene cũng giống vậy.Hòa Ngọc gật đầu, quay lại và nhìn Vạn Nhân Trảm: "Anh chỉ có một tín chỉ mà thôi, nếu còn có lần sau thì anh sẽ thực sự trở thành tuyển thủ đầu tiên bị loại vì vi phạm nội quy của trường học đấy." Nói xong, Hòa Ngọc ung dung rời đi, không để ý đến ánh mắt giận dữ của Vạn Nhân Trảm.Eugene: "Này, đó không phải là hướng của phòng y tế."Hòa Ngọc: "Nhà ăn của giáo viên, ăn cơm trưa."Mọi người: "..." Người này thật sự không sốt ruột chút nào sao?Hòa Ngọc không sốt ruột. Mặc dù biết đám người của Vạn Nhân Trảm đã đi theo dõi lớp phó học tập, nhưng cậu vẫn không sốt ruột. Tại thời điểm này, cậu có thể nhìn thấy bình luận trước mặt mình."Đám người của Vạn Nhân Trảm đã đi theo dõi lớp phó học tập và chủ nhiệm khối rồi mà cậu ta vẫn không sốt ruột chút nào.""Đúng vậy đấy, nếu như đám người của Vạn Nhân Trảm tìm ra hung thủ được thì Hòa Ngọc không đủ số phiếu nhất định sẽ bị loại.""Chết tiệt, người này cho rằng mình là giáo viên NPC thì không cần sốt ruột rồi sao? Đã có rất nhiều tuyển thủ vượt qua phó bản lên cấp rồi.""Cái đó, mọi người không thấy dáng vẻ nhàn rỗi hiện tại của Hòa Ngọc có chút quen thuộc sao?""Oa, rất giống với khi cậu ta cưỡi con cá lớn đó." (V: nhớ cá lớn rùi T^T)Hòa Ngọc im lặng cười lạnh, lắc đầu. Cậu cũng không đi tìm chín tuyển thủ dự thi kia mà đi về một hướng khác. Trên đường đi, cậu gặp một nhân viên vệ sinh."Chào thầy Hòa." Nhân viên vệ sinh chào hỏi.Hòa Ngọc cười gật đầu, nhẹ giọng nói: "Nơi này đã rất sạch sẽ rồi, cô đi nghỉ ngơi sớm chút đi."Nhân viên vệ sinh giải thích: "Hiệu trưởng bảo tôi lau thêm vài lần nữa." Có lẽ là vì thái độ hòa nhã của Hòa Ngọc, bà nói tiếp: "Nơi này đã được dọn dẹp sạch sẽ từ lâu rồi, nhưng hiệu trưởng nhất quyết muốn lau thêm mấy lần nữa, cũng không phải lau sạch sẽ rồi thì người khác sẽ không biết chuyện của trường học này."Hòa Ngọc mỉm cười nhìn bà, làm ra tư thế muốn lắng nghe. Cậu rất giỏi dẫn dắt cảm xúc của người khác. Nhân viên vệ sinh nhận được khích lệ, thấp giọng nói: "Thầy Hòa ưu tú như vậy, nếu có thể chuyển trường thì cậu nên chuyển đến trường khác đi." Bà nhìn xung quanh, trầm giọng nói: "Tối hôm qua, nơi này đã có người chết, lại là tên hung thủ giết người hàng loạt làm. Mặc dù hiệu trưởng đã ém nhẹm mọi tin tức nhưng người nhà của học sinh đã chết đêm qua cũng có chút năng lực, đang làm ầm lên khiến hiệu trưởng sứt đầu mẻ trán."Hòa Ngọc làm ra vẻ sợ hãi, kinh ngạc nói: "Thật ra cháu mới chuyển đến ngôi trường này. Cháu chỉ mơ hồ nghe nói có một vụ án giết người hàng loạt, hung thủ vẫn chưa bị bắt sao? Thật đáng sợ."Nhân viên vệ sinh: "Đúng vậy, hung thủ vẫn chưa bị bắt. Sớm muộn gì cũng sẽ làm lớn chuyện này lên, sau này còn có ai dám học ở đây nữa chứ? Ngôi trường này sẽ bị giải thể thôi." Bà như nghĩ tới điều gì, thở dài nói: "Tối hôm qua tôi nhìn thấy cậu học sinh đó. Có một lần khi tôi đang quét sàn, vô ý hất bụi lên người cậu ấy, cậu ấy liền trực tiếp ra tay với tôi, rất hung dữ."Hòa Ngọc hơi nhướng mày khi nghe những lời đó, trong mắt cậu đầy suy tư. Lúc này, nhân viên vệ sinh đột nhiên đưa một thứ gì đó cho Hòa Ngọc: "Thầy Hòa, cậu thật tốt, cậu không phân biệt đối xử với những người quét dọn vệ sinh như chúng tôi. Tôi tặng cậu một món quà."Hòa Ngọc nhìn xuống, hơi sững sờ.Bình luận bùng nổ."Hahaha!""Cười chết tôi mất, NPC của phó bản này đúng là nhân tài mà!""Đây là trang bị sao?""Chắc chắn rồi. Cho dù là cây chổi thì cũng là trang bị mà, hahaha."Đúng vậy, trang bị đầu tiên mà Hòa Ngọc có được trong phó bản này là cây chổi mà nhân viên vệ sinh NPC tặng cho cậu.
Gã cầm rìu tiến lên, Annie và Đường Kha vội vàng ngăn gã lại.
Cách Đới mím môi: "Thầy Hòa, tốt nhất thầy nên cho bọn tôi một lời giải thích."
Hòa Ngọc giơ tay lên, đẩy kính và bình tĩnh nói: "Ông ấy không phải hung thủ."
Mọi người: "..."
Bình luận: "..."
"Sao cậu biết?" Không phải Trấn Tinh nghi ngờ mà là khó hiểu: "Tuy rằng vừa rồi ông ấy dùng tay phải, nhưng có thể là ngụy trang mà."
Hòa Ngọc rất chắc chắn: “Không phải là ngụy trang, ông ấy thực sự không phải là hung thủ, không cần phải kiểm tra ông ấy giữa ban ngày.”Còn cao thủ cấp S, có thể không đánh thì đừng đánh. Đặc biệt là giữa ban ngày, rất dễ thu hút người khác.
Những gì họ phải làm là tìm ra hung thủ chứ không phải khiêu chiến cao thủ cấp S.
Eugene gật đầu: "Có phải là hung thủ hay không thì còn nghi vấn, nhưng chúng ta kiểm tra giữa ban ngày thật sự không tốt, buổi tối rồi tính."
Quỳnh hạ thấp vành mũ, hơi nghiêng đầu: "Lớp phó học tập thì sao?"
Hòa Ngọc xoa cằm: "Người này có bí mật, nói không chừng chúng ta có thể theo dõi cậu ta một chút."
"Đồng ý." Thành Chiêu bày tỏ sự ủng hộ của mình. Ý kiến của nhóm người Eugene cũng giống vậy.
Hòa Ngọc gật đầu, quay lại và nhìn Vạn Nhân Trảm: "Anh chỉ có một tín chỉ mà thôi, nếu còn có lần sau thì anh sẽ thực sự trở thành tuyển thủ đầu tiên bị loại vì vi phạm nội quy của trường học đấy." Nói xong, Hòa Ngọc ung dung rời đi, không để ý đến ánh mắt giận dữ của Vạn Nhân Trảm.
Eugene: "Này, đó không phải là hướng của phòng y tế."
Hòa Ngọc: "Nhà ăn của giáo viên, ăn cơm trưa."
Mọi người: "..." Người này thật sự không sốt ruột chút nào sao?
Hòa Ngọc không sốt ruột. Mặc dù biết đám người của Vạn Nhân Trảm đã đi theo dõi lớp phó học tập, nhưng cậu vẫn không sốt ruột. Tại thời điểm này, cậu có thể nhìn thấy bình luận trước mặt mình.
"Đám người của Vạn Nhân Trảm đã đi theo dõi lớp phó học tập và chủ nhiệm khối rồi mà cậu ta vẫn không sốt ruột chút nào."
"Đúng vậy đấy, nếu như đám người của Vạn Nhân Trảm tìm ra hung thủ được thì Hòa Ngọc không đủ số phiếu nhất định sẽ bị loại."
"Chết tiệt, người này cho rằng mình là giáo viên NPC thì không cần sốt ruột rồi sao? Đã có rất nhiều tuyển thủ vượt qua phó bản lên cấp rồi."
"Cái đó, mọi người không thấy dáng vẻ nhàn rỗi hiện tại của Hòa Ngọc có chút quen thuộc sao?"
"Oa, rất giống với khi cậu ta cưỡi con cá lớn đó." (V: nhớ cá lớn rùi T^T)
Hòa Ngọc im lặng cười lạnh, lắc đầu.
Cậu cũng không đi tìm chín tuyển thủ dự thi kia mà đi về một hướng khác. Trên đường đi, cậu gặp một nhân viên vệ sinh.
"Chào thầy Hòa." Nhân viên vệ sinh chào hỏi.
Hòa Ngọc cười gật đầu, nhẹ giọng nói: "Nơi này đã rất sạch sẽ rồi, cô đi nghỉ ngơi sớm chút đi."
Nhân viên vệ sinh giải thích: "Hiệu trưởng bảo tôi lau thêm vài lần nữa."
Có lẽ là vì thái độ hòa nhã của Hòa Ngọc, bà nói tiếp: "Nơi này đã được dọn dẹp sạch sẽ từ lâu rồi, nhưng hiệu trưởng nhất quyết muốn lau thêm mấy lần nữa, cũng không phải lau sạch sẽ rồi thì người khác sẽ không biết chuyện của trường học này."
Hòa Ngọc mỉm cười nhìn bà, làm ra tư thế muốn lắng nghe. Cậu rất giỏi dẫn dắt cảm xúc của người khác.
Nhân viên vệ sinh nhận được khích lệ, thấp giọng nói: "Thầy Hòa ưu tú như vậy, nếu có thể chuyển trường thì cậu nên chuyển đến trường khác đi." Bà nhìn xung quanh, trầm giọng nói: "Tối hôm qua, nơi này đã có người chết, lại là tên hung thủ giết người hàng loạt làm. Mặc dù hiệu trưởng đã ém nhẹm mọi tin tức nhưng người nhà của học sinh đã chết đêm qua cũng có chút năng lực, đang làm ầm lên khiến hiệu trưởng sứt đầu mẻ trán."
Hòa Ngọc làm ra vẻ sợ hãi, kinh ngạc nói: "Thật ra cháu mới chuyển đến ngôi trường này. Cháu chỉ mơ hồ nghe nói có một vụ án giết người hàng loạt, hung thủ vẫn chưa bị bắt sao? Thật đáng sợ."
Nhân viên vệ sinh: "Đúng vậy, hung thủ vẫn chưa bị bắt. Sớm muộn gì cũng sẽ làm lớn chuyện này lên, sau này còn có ai dám học ở đây nữa chứ? Ngôi trường này sẽ bị giải thể thôi." Bà như nghĩ tới điều gì, thở dài nói: "Tối hôm qua tôi nhìn thấy cậu học sinh đó. Có một lần khi tôi đang quét sàn, vô ý hất bụi lên người cậu ấy, cậu ấy liền trực tiếp ra tay với tôi, rất hung dữ."
Hòa Ngọc hơi nhướng mày khi nghe những lời đó, trong mắt cậu đầy suy tư.
Lúc này, nhân viên vệ sinh đột nhiên đưa một thứ gì đó cho Hòa Ngọc: "Thầy Hòa, cậu thật tốt, cậu không phân biệt đối xử với những người quét dọn vệ sinh như chúng tôi. Tôi tặng cậu một món quà."
Hòa Ngọc nhìn xuống, hơi sững sờ.
Bình luận bùng nổ.
"Hahaha!"
"Cười chết tôi mất, NPC của phó bản này đúng là nhân tài mà!"
"Đây là trang bị sao?"
"Chắc chắn rồi. Cho dù là cây chổi thì cũng là trang bị mà, hahaha."
Đúng vậy, trang bị đầu tiên mà Hòa Ngọc có được trong phó bản này là cây chổi mà nhân viên vệ sinh NPC tặng cho cậu.
Hắn Tuyệt Đối Là Bug! (Vô Hạn Lưu)Tác giả: Thập Vĩ ThốTruyện Dị Giới, Truyện Hệ Thống, Truyện Trinh Thám, Truyện Xuyên KhôngẦm! Nước biển cuộn trào dữ dội, như thể nhấn chìm cả thế giới. Ý thức Hòa Ngọc vừa kịp hồi phục đã lập tức cảm nhận được một lực kéo với ý đồ lôi cậu xuống biển sâu. Toàn thân cậu rã rời, đến giãy giụa cũng trở nên khó khăn. Trong đầu cậu vang lên một giọng nói lạnh lẽo: "Tích! Tuyển thủ số 2333 Hòa Ngọc sắp sửa tử vong. Trang bị rơi ra: một cặp kính không độ, một vật phẩm trông thì tốt nhưng vô dụng." Áp lực nước biển siết chặt lồng ngực, cơn đau nghẹt thở ập đến, thế giới trước mắt Hòa Ngọc lại chìm vào bóng tối vô tận. Cùng lúc đó, cậu mơ hồ thấy trên một màn hình ảo lơ lửng vô số dòng chữ nhỏ li ti với đủ kiểu dáng và màu sắc khác nhau, chúng lướt qua với tốc độ chóng mặt: "Ngồi chờ kẻ đến từ hành tinh vô danh để mạng lại dưới biển sâu." "Show sống còn này kịch tính nhất chính là sự điên cuồng của mỗi người trước khi chết. Đáng tiếc, tên này chết dưới biển, chỉ có thể giãy giụa trong tuyệt vọng, chẳng thốt nổi một lời." "Đây là tuyển thủ của hành tinh nào? Trái Đất ư? Chưa từng… Gã cầm rìu tiến lên, Annie và Đường Kha vội vàng ngăn gã lại.Cách Đới mím môi: "Thầy Hòa, tốt nhất thầy nên cho bọn tôi một lời giải thích."Hòa Ngọc giơ tay lên, đẩy kính và bình tĩnh nói: "Ông ấy không phải hung thủ."Mọi người: "..."Bình luận: "...""Sao cậu biết?" Không phải Trấn Tinh nghi ngờ mà là khó hiểu: "Tuy rằng vừa rồi ông ấy dùng tay phải, nhưng có thể là ngụy trang mà."Hòa Ngọc rất chắc chắn: “Không phải là ngụy trang, ông ấy thực sự không phải là hung thủ, không cần phải kiểm tra ông ấy giữa ban ngày.”Còn cao thủ cấp S, có thể không đánh thì đừng đánh. Đặc biệt là giữa ban ngày, rất dễ thu hút người khác. Những gì họ phải làm là tìm ra hung thủ chứ không phải khiêu chiến cao thủ cấp S.Eugene gật đầu: "Có phải là hung thủ hay không thì còn nghi vấn, nhưng chúng ta kiểm tra giữa ban ngày thật sự không tốt, buổi tối rồi tính."Quỳnh hạ thấp vành mũ, hơi nghiêng đầu: "Lớp phó học tập thì sao?"Hòa Ngọc xoa cằm: "Người này có bí mật, nói không chừng chúng ta có thể theo dõi cậu ta một chút.""Đồng ý." Thành Chiêu bày tỏ sự ủng hộ của mình. Ý kiến của nhóm người Eugene cũng giống vậy.Hòa Ngọc gật đầu, quay lại và nhìn Vạn Nhân Trảm: "Anh chỉ có một tín chỉ mà thôi, nếu còn có lần sau thì anh sẽ thực sự trở thành tuyển thủ đầu tiên bị loại vì vi phạm nội quy của trường học đấy." Nói xong, Hòa Ngọc ung dung rời đi, không để ý đến ánh mắt giận dữ của Vạn Nhân Trảm.Eugene: "Này, đó không phải là hướng của phòng y tế."Hòa Ngọc: "Nhà ăn của giáo viên, ăn cơm trưa."Mọi người: "..." Người này thật sự không sốt ruột chút nào sao?Hòa Ngọc không sốt ruột. Mặc dù biết đám người của Vạn Nhân Trảm đã đi theo dõi lớp phó học tập, nhưng cậu vẫn không sốt ruột. Tại thời điểm này, cậu có thể nhìn thấy bình luận trước mặt mình."Đám người của Vạn Nhân Trảm đã đi theo dõi lớp phó học tập và chủ nhiệm khối rồi mà cậu ta vẫn không sốt ruột chút nào.""Đúng vậy đấy, nếu như đám người của Vạn Nhân Trảm tìm ra hung thủ được thì Hòa Ngọc không đủ số phiếu nhất định sẽ bị loại.""Chết tiệt, người này cho rằng mình là giáo viên NPC thì không cần sốt ruột rồi sao? Đã có rất nhiều tuyển thủ vượt qua phó bản lên cấp rồi.""Cái đó, mọi người không thấy dáng vẻ nhàn rỗi hiện tại của Hòa Ngọc có chút quen thuộc sao?""Oa, rất giống với khi cậu ta cưỡi con cá lớn đó." (V: nhớ cá lớn rùi T^T)Hòa Ngọc im lặng cười lạnh, lắc đầu. Cậu cũng không đi tìm chín tuyển thủ dự thi kia mà đi về một hướng khác. Trên đường đi, cậu gặp một nhân viên vệ sinh."Chào thầy Hòa." Nhân viên vệ sinh chào hỏi.Hòa Ngọc cười gật đầu, nhẹ giọng nói: "Nơi này đã rất sạch sẽ rồi, cô đi nghỉ ngơi sớm chút đi."Nhân viên vệ sinh giải thích: "Hiệu trưởng bảo tôi lau thêm vài lần nữa." Có lẽ là vì thái độ hòa nhã của Hòa Ngọc, bà nói tiếp: "Nơi này đã được dọn dẹp sạch sẽ từ lâu rồi, nhưng hiệu trưởng nhất quyết muốn lau thêm mấy lần nữa, cũng không phải lau sạch sẽ rồi thì người khác sẽ không biết chuyện của trường học này."Hòa Ngọc mỉm cười nhìn bà, làm ra tư thế muốn lắng nghe. Cậu rất giỏi dẫn dắt cảm xúc của người khác. Nhân viên vệ sinh nhận được khích lệ, thấp giọng nói: "Thầy Hòa ưu tú như vậy, nếu có thể chuyển trường thì cậu nên chuyển đến trường khác đi." Bà nhìn xung quanh, trầm giọng nói: "Tối hôm qua, nơi này đã có người chết, lại là tên hung thủ giết người hàng loạt làm. Mặc dù hiệu trưởng đã ém nhẹm mọi tin tức nhưng người nhà của học sinh đã chết đêm qua cũng có chút năng lực, đang làm ầm lên khiến hiệu trưởng sứt đầu mẻ trán."Hòa Ngọc làm ra vẻ sợ hãi, kinh ngạc nói: "Thật ra cháu mới chuyển đến ngôi trường này. Cháu chỉ mơ hồ nghe nói có một vụ án giết người hàng loạt, hung thủ vẫn chưa bị bắt sao? Thật đáng sợ."Nhân viên vệ sinh: "Đúng vậy, hung thủ vẫn chưa bị bắt. Sớm muộn gì cũng sẽ làm lớn chuyện này lên, sau này còn có ai dám học ở đây nữa chứ? Ngôi trường này sẽ bị giải thể thôi." Bà như nghĩ tới điều gì, thở dài nói: "Tối hôm qua tôi nhìn thấy cậu học sinh đó. Có một lần khi tôi đang quét sàn, vô ý hất bụi lên người cậu ấy, cậu ấy liền trực tiếp ra tay với tôi, rất hung dữ."Hòa Ngọc hơi nhướng mày khi nghe những lời đó, trong mắt cậu đầy suy tư. Lúc này, nhân viên vệ sinh đột nhiên đưa một thứ gì đó cho Hòa Ngọc: "Thầy Hòa, cậu thật tốt, cậu không phân biệt đối xử với những người quét dọn vệ sinh như chúng tôi. Tôi tặng cậu một món quà."Hòa Ngọc nhìn xuống, hơi sững sờ.Bình luận bùng nổ."Hahaha!""Cười chết tôi mất, NPC của phó bản này đúng là nhân tài mà!""Đây là trang bị sao?""Chắc chắn rồi. Cho dù là cây chổi thì cũng là trang bị mà, hahaha."Đúng vậy, trang bị đầu tiên mà Hòa Ngọc có được trong phó bản này là cây chổi mà nhân viên vệ sinh NPC tặng cho cậu.