Tác giả:

Ầm! Nước biển cuộn trào dữ dội, như thể nhấn chìm cả thế giới. Ý thức Hòa Ngọc vừa kịp hồi phục đã lập tức cảm nhận được một lực kéo với ý đồ lôi cậu xuống biển sâu. Toàn thân cậu rã rời, đến giãy giụa cũng trở nên khó khăn. Trong đầu cậu vang lên một giọng nói lạnh lẽo: "Tích! Tuyển thủ số 2333 Hòa Ngọc sắp sửa tử vong. Trang bị rơi ra: một cặp kính không độ, một vật phẩm trông thì tốt nhưng vô dụng." Áp lực nước biển siết chặt lồng ngực, cơn đau nghẹt thở ập đến, thế giới trước mắt Hòa Ngọc lại chìm vào bóng tối vô tận. Cùng lúc đó, cậu mơ hồ thấy trên một màn hình ảo lơ lửng vô số dòng chữ nhỏ li ti với đủ kiểu dáng và màu sắc khác nhau, chúng lướt qua với tốc độ chóng mặt: "Ngồi chờ kẻ đến từ hành tinh vô danh để mạng lại dưới biển sâu." "Show sống còn này kịch tính nhất chính là sự điên cuồng của mỗi người trước khi chết. Đáng tiếc, tên này chết dưới biển, chỉ có thể giãy giụa trong tuyệt vọng, chẳng thốt nổi một lời." "Đây là tuyển thủ của hành tinh nào? Trái Đất ư? Chưa từng…

Chương 88: Trường Đào Tạo Lê Minh (44)

Hắn Tuyệt Đối Là Bug! (Vô Hạn Lưu)Tác giả: Thập Vĩ ThốTruyện Dị Giới, Truyện Hệ Thống, Truyện Trinh Thám, Truyện Xuyên KhôngẦm! Nước biển cuộn trào dữ dội, như thể nhấn chìm cả thế giới. Ý thức Hòa Ngọc vừa kịp hồi phục đã lập tức cảm nhận được một lực kéo với ý đồ lôi cậu xuống biển sâu. Toàn thân cậu rã rời, đến giãy giụa cũng trở nên khó khăn. Trong đầu cậu vang lên một giọng nói lạnh lẽo: "Tích! Tuyển thủ số 2333 Hòa Ngọc sắp sửa tử vong. Trang bị rơi ra: một cặp kính không độ, một vật phẩm trông thì tốt nhưng vô dụng." Áp lực nước biển siết chặt lồng ngực, cơn đau nghẹt thở ập đến, thế giới trước mắt Hòa Ngọc lại chìm vào bóng tối vô tận. Cùng lúc đó, cậu mơ hồ thấy trên một màn hình ảo lơ lửng vô số dòng chữ nhỏ li ti với đủ kiểu dáng và màu sắc khác nhau, chúng lướt qua với tốc độ chóng mặt: "Ngồi chờ kẻ đến từ hành tinh vô danh để mạng lại dưới biển sâu." "Show sống còn này kịch tính nhất chính là sự điên cuồng của mỗi người trước khi chết. Đáng tiếc, tên này chết dưới biển, chỉ có thể giãy giụa trong tuyệt vọng, chẳng thốt nổi một lời." "Đây là tuyển thủ của hành tinh nào? Trái Đất ư? Chưa từng… Nghe đến hai cái tên này, bọn họ lập tức hiểu.Trấn Tinh tán đồng: "Đúng vậy, dường như ngọn nguồn có liên quan đến hai cô gái đã chết này, chúng ta trực tiếp điều tra từ bọn họ."Quỳnh lập tức tìm kiếm. Chỉ là hai nữ sinh bình thường của trường, theo lý thì trong trí não của hiệu trưởng không có quá nhiều tin tức. Nhưng mà, ngoài dự đoán của mọi người, không chỉ có, mà còn bị xóa đi không ít.— Bị xóa rồi không thể tìm thấy nữa, nhưng tin tức còn lưu lại cũng làm sắc mặt của nhóm người Hòa Ngọc trầm xuống.Bốn tháng trước, cũng chính là khi lớp 11A1 của trường đào tạo Lê Minh sắp nghỉ, trong trường học đã xảy ra một chuyện mang đến ảnh hưởng cực kỳ xấu. Hai cô gái Anna và Yumo bị hành hạ tàn nhẫn đến chết, thân thể bị phá hỏng đến mức không ra hình dạng, đặc biệt là ở vị trí nào đó làm tất cả những người nhìn thấy phải phẫn nộ. Càng tức giận hơn chính là thi thể của họ bị treo trên một tòa nhà cũ trong trường học. Có lẽ là bị treo lên lúc nửa đêm, buổi sáng ngày hôm sau có không ít người trong trường học nhìn thấy, xung quanh ồn ào.Sau khi hiệu trưởng biết được chuyện này, lập tức kêu người phong tỏa tin tức. Rất nhanh đã tìm thấy hai hung thủ, là hai nam sinh cùng cấp. Bởi vì Anna đắc tội một trong hai nam sinh đó nên hai người quyết định hành hạ Anna đến chết. Yumo là người đi ngăn cản khi phát hiện Anna bị bắt đi. Cuối cùng, hai người đều bị giết hại.Nhưng mà có thể phát hiện được từ trong trí não của hiệu trưởng — hung thủ không chỉ là hai người mà là tám người. Đêm đó hai cô gái đã gặp phải chuyện không dám tưởng tượng nổi. Sáu người còn lại hoàn toàn được che giấu. Tin tức trong trường học, với người nhà Anna Yumo, đều chỉ nói rằng hai người bị lộ. Những kẻ coi trời bằng vung sau lưng luôn có người lớn chống lưng, nhưng có thể bao che hết sáu người, ít nhất có một người có thế lực vô cùng lợi hại sau lưng bọn họ.Cũng vì vậy, sau khi có người nhận được tin tức đã chạy tới, phá hủy trí não của hai người Anna và Yuno. Người nhà của hai hung thủ bị lộ diện đã ra mặt, đưa tiền bồi thường hậu hĩnh cho gia đình hai cô giá. Đương nhiên, hiệu trưởng cũng nhận được một con số rất lớn, cho nên mới phối hợp với bọn họ, hỗ trợ ngăn chặn tin tức. Gia đình của Anna nhận tiền bồi thường, mà sau khi người nhà của Yuno xuất hiện, chỉ mang thi thể của Yumo đi, cũng đòi hiệu trưởng trí não của Yuno. Trí não đã bị tiêu hủy, cũng chẳng còn gì nữa.Bởi vì hai người bị treo ở tòa nhà cũ ít có học sinh đặt chân đến, ngày đó người tận mắt nhìn thấy gần như đều là nhân viên làm việc ở trường. Vì phong tỏa tin tức nên ba tháng trước hiệu trưởng đã tiến hành thay máu nhân viên công tác. Lần khai giảng tiếp theo, hai hung thủ bị giết hại tàn nhẫn. Mãi cho đến buổi tối hôm trước, đã chết tám người liên tục, vừa đúng tám người — Gần như có thể chắc chắn, đây là báo thù.Hòa Ngọc trầm mặt, hít sâu một hơi. Trên mặt lộ ra vẻ giễu cợt: "Đây là thế giới của Liên Bang các người sao? Chỉ cần thực lực mạnh thì có thể muốn làm gì thì làm?"Eugene bất đắc dĩ: "Mặc dù nhìn có vẻ rất tàn nhẫn nhưng đúng là như vậy."Đường Kha: "Chỉ cần có thực lực, cũng có thể báo thù. Không phải tám người này đều chết ở trong trường sao? Có người báo thù cho các cô bé ấy."Hòa Ngọc cười lạnh, nhàn nhạt đánh giá: "Có thể tùy ý phá vỡ quy tắc, phá vỡ trật tự, khiến cho một số người muốn làm gì thì làm, thậm chí có thể nhẹ nhàng thoát thân. Báo thù, không thể đổi lại được sinh mệnh, thậm chí có thể là một sự phá vỡ trật tự khác."Những người khác đều không nói gì. Lời Hòa Ngọc nói là thật, quy tắc sinh tồn của Liên Bang chính là như vậy, thực lực là trên hết. Chỉ cần thực lực của bạn đủ mạnh thì bạn có thể làm bất cứ chuyện gì. Chỉ cần mạnh đến mức một mình sánh với toàn bộ Liên Bang thì có thể đặt ra quy tắc. Họ đã quen với thế giới như vậy. Nhưng khi nhìn bi kịch như vậy xảy ra, tâm trạng của bọn họ cũng sẽ có vài phần phức tạp. Giết người thì thường thấy, nhưng không thù không oán, loại hành vi hành hạ người vô tội đến chết này vẫn khiến cho người phản cảm, chán ghét.Bình luận —"Bảo sao hung thủ có thể trốn thoát, thì ra có người che chở, thì ra là thế.""Hai cô bé này thảm thật.""NPC mà thôi, đừng xem là thật quá, hơn nữa cho dù ở Liên Bang thì loại chuyện như vậy cũng không hiếm thấy.""Đúng đó, trong nhà có người mạnh còn có thể trả thù lại, trong nhà không có người mạnh thì chỉ có thể nhịn xuống hết, cho nên mọi người đều theo đuổi thực lực."Hòa Ngọc lẩm bẩm: "Thực lực, thật đúng là thứ tốt."Có lẽ người xem đã bị chuyện này làm bất đắc dĩ, cho nên không ai nói nhảm mấy câu như Hòa Ngọc tám điểm năng lực chiến đấu nữa.

Nghe đến hai cái tên này, bọn họ lập tức hiểu.

Trấn Tinh tán đồng: "Đúng vậy, dường như ngọn nguồn có liên quan đến hai cô gái đã chết này, chúng ta trực tiếp điều tra từ bọn họ."

Quỳnh lập tức tìm kiếm. 

Chỉ là hai nữ sinh bình thường của trường, theo lý thì trong trí não của hiệu trưởng không có quá nhiều tin tức. Nhưng mà, ngoài dự đoán của mọi người, không chỉ có, mà còn bị xóa đi không ít.

— Bị xóa rồi không thể tìm thấy nữa, nhưng tin tức còn lưu lại cũng làm sắc mặt của nhóm người Hòa Ngọc trầm xuống.

Bốn tháng trước, cũng chính là khi lớp 11A1 của trường đào tạo Lê Minh sắp nghỉ, trong trường học đã xảy ra một chuyện mang đến ảnh hưởng cực kỳ xấu. 

Hai cô gái Anna và Yumo bị hành hạ tàn nhẫn đến chết, thân thể bị phá hỏng đến mức không ra hình dạng, đặc biệt là ở vị trí nào đó làm tất cả những người nhìn thấy phải phẫn nộ. Càng tức giận hơn chính là thi thể của họ bị treo trên một tòa nhà cũ trong trường học. Có lẽ là bị treo lên lúc nửa đêm, buổi sáng ngày hôm sau có không ít người trong trường học nhìn thấy, xung quanh ồn ào.

Sau khi hiệu trưởng biết được chuyện này, lập tức kêu người phong tỏa tin tức. Rất nhanh đã tìm thấy hai hung thủ, là hai nam sinh cùng cấp. Bởi vì Anna đắc tội một trong hai nam sinh đó nên hai người quyết định hành hạ Anna đến chết. Yumo là người đi ngăn cản khi phát hiện Anna bị bắt đi. Cuối cùng, hai người đều bị giết hại.

Nhưng mà có thể phát hiện được từ trong trí não của hiệu trưởng — hung thủ không chỉ là hai người mà là tám người. 

Đêm đó hai cô gái đã gặp phải chuyện không dám tưởng tượng nổi. 

Sáu người còn lại hoàn toàn được che giấu. Tin tức trong trường học, với người nhà Anna Yumo, đều chỉ nói rằng hai người bị lộ. 

Những kẻ coi trời bằng vung sau lưng luôn có người lớn chống lưng, nhưng có thể bao che hết sáu người, ít nhất có một người có thế lực vô cùng lợi hại sau lưng bọn họ.

Cũng vì vậy, sau khi có người nhận được tin tức đã chạy tới, phá hủy trí não của hai người Anna và Yuno. 

Người nhà của hai hung thủ bị lộ diện đã ra mặt, đưa tiền bồi thường hậu hĩnh cho gia đình hai cô giá. Đương nhiên, hiệu trưởng cũng nhận được một con số rất lớn, cho nên mới phối hợp với bọn họ, hỗ trợ ngăn chặn tin tức. 

Gia đình của Anna nhận tiền bồi thường, mà sau khi người nhà của Yuno xuất hiện, chỉ mang thi thể của Yumo đi, cũng đòi hiệu trưởng trí não của Yuno. Trí não đã bị tiêu hủy, cũng chẳng còn gì nữa.

Bởi vì hai người bị treo ở tòa nhà cũ ít có học sinh đặt chân đến, ngày đó người tận mắt nhìn thấy gần như đều là nhân viên làm việc ở trường. Vì phong tỏa tin tức nên ba tháng trước hiệu trưởng đã tiến hành thay máu nhân viên công tác. 

Lần khai giảng tiếp theo, hai hung thủ bị giết hại tàn nhẫn. 

Mãi cho đến buổi tối hôm trước, đã chết tám người liên tục, vừa đúng tám người — Gần như có thể chắc chắn, đây là báo thù.

Hòa Ngọc trầm mặt, hít sâu một hơi. Trên mặt lộ ra vẻ giễu cợt: "Đây là thế giới của Liên Bang các người sao? Chỉ cần thực lực mạnh thì có thể muốn làm gì thì làm?"

Eugene bất đắc dĩ: "Mặc dù nhìn có vẻ rất tàn nhẫn nhưng đúng là như vậy."

Đường Kha: "Chỉ cần có thực lực, cũng có thể báo thù. Không phải tám người này đều chết ở trong trường sao? Có người báo thù cho các cô bé ấy."

Hòa Ngọc cười lạnh, nhàn nhạt đánh giá: "Có thể tùy ý phá vỡ quy tắc, phá vỡ trật tự, khiến cho một số người muốn làm gì thì làm, thậm chí có thể nhẹ nhàng thoát thân. Báo thù, không thể đổi lại được sinh mệnh, thậm chí có thể là một sự phá vỡ trật tự khác."

Những người khác đều không nói gì. 

Lời Hòa Ngọc nói là thật, quy tắc sinh tồn của Liên Bang chính là như vậy, thực lực là trên hết. Chỉ cần thực lực của bạn đủ mạnh thì bạn có thể làm bất cứ chuyện gì. Chỉ cần mạnh đến mức một mình sánh với toàn bộ Liên Bang thì có thể đặt ra quy tắc. 

Họ đã quen với thế giới như vậy. 

Nhưng khi nhìn bi kịch như vậy xảy ra, tâm trạng của bọn họ cũng sẽ có vài phần phức tạp. Giết người thì thường thấy, nhưng không thù không oán, loại hành vi hành hạ người vô tội đến chết này vẫn khiến cho người phản cảm, chán ghét.

Bình luận —

"Bảo sao hung thủ có thể trốn thoát, thì ra có người che chở, thì ra là thế."

"Hai cô bé này thảm thật."

"NPC mà thôi, đừng xem là thật quá, hơn nữa cho dù ở Liên Bang thì loại chuyện như vậy cũng không hiếm thấy."

"Đúng đó, trong nhà có người mạnh còn có thể trả thù lại, trong nhà không có người mạnh thì chỉ có thể nhịn xuống hết, cho nên mọi người đều theo đuổi thực lực."

Hòa Ngọc lẩm bẩm: "Thực lực, thật đúng là thứ tốt."

Có lẽ người xem đã bị chuyện này làm bất đắc dĩ, cho nên không ai nói nhảm mấy câu như Hòa Ngọc tám điểm năng lực chiến đấu nữa.

Hắn Tuyệt Đối Là Bug! (Vô Hạn Lưu)Tác giả: Thập Vĩ ThốTruyện Dị Giới, Truyện Hệ Thống, Truyện Trinh Thám, Truyện Xuyên KhôngẦm! Nước biển cuộn trào dữ dội, như thể nhấn chìm cả thế giới. Ý thức Hòa Ngọc vừa kịp hồi phục đã lập tức cảm nhận được một lực kéo với ý đồ lôi cậu xuống biển sâu. Toàn thân cậu rã rời, đến giãy giụa cũng trở nên khó khăn. Trong đầu cậu vang lên một giọng nói lạnh lẽo: "Tích! Tuyển thủ số 2333 Hòa Ngọc sắp sửa tử vong. Trang bị rơi ra: một cặp kính không độ, một vật phẩm trông thì tốt nhưng vô dụng." Áp lực nước biển siết chặt lồng ngực, cơn đau nghẹt thở ập đến, thế giới trước mắt Hòa Ngọc lại chìm vào bóng tối vô tận. Cùng lúc đó, cậu mơ hồ thấy trên một màn hình ảo lơ lửng vô số dòng chữ nhỏ li ti với đủ kiểu dáng và màu sắc khác nhau, chúng lướt qua với tốc độ chóng mặt: "Ngồi chờ kẻ đến từ hành tinh vô danh để mạng lại dưới biển sâu." "Show sống còn này kịch tính nhất chính là sự điên cuồng của mỗi người trước khi chết. Đáng tiếc, tên này chết dưới biển, chỉ có thể giãy giụa trong tuyệt vọng, chẳng thốt nổi một lời." "Đây là tuyển thủ của hành tinh nào? Trái Đất ư? Chưa từng… Nghe đến hai cái tên này, bọn họ lập tức hiểu.Trấn Tinh tán đồng: "Đúng vậy, dường như ngọn nguồn có liên quan đến hai cô gái đã chết này, chúng ta trực tiếp điều tra từ bọn họ."Quỳnh lập tức tìm kiếm. Chỉ là hai nữ sinh bình thường của trường, theo lý thì trong trí não của hiệu trưởng không có quá nhiều tin tức. Nhưng mà, ngoài dự đoán của mọi người, không chỉ có, mà còn bị xóa đi không ít.— Bị xóa rồi không thể tìm thấy nữa, nhưng tin tức còn lưu lại cũng làm sắc mặt của nhóm người Hòa Ngọc trầm xuống.Bốn tháng trước, cũng chính là khi lớp 11A1 của trường đào tạo Lê Minh sắp nghỉ, trong trường học đã xảy ra một chuyện mang đến ảnh hưởng cực kỳ xấu. Hai cô gái Anna và Yumo bị hành hạ tàn nhẫn đến chết, thân thể bị phá hỏng đến mức không ra hình dạng, đặc biệt là ở vị trí nào đó làm tất cả những người nhìn thấy phải phẫn nộ. Càng tức giận hơn chính là thi thể của họ bị treo trên một tòa nhà cũ trong trường học. Có lẽ là bị treo lên lúc nửa đêm, buổi sáng ngày hôm sau có không ít người trong trường học nhìn thấy, xung quanh ồn ào.Sau khi hiệu trưởng biết được chuyện này, lập tức kêu người phong tỏa tin tức. Rất nhanh đã tìm thấy hai hung thủ, là hai nam sinh cùng cấp. Bởi vì Anna đắc tội một trong hai nam sinh đó nên hai người quyết định hành hạ Anna đến chết. Yumo là người đi ngăn cản khi phát hiện Anna bị bắt đi. Cuối cùng, hai người đều bị giết hại.Nhưng mà có thể phát hiện được từ trong trí não của hiệu trưởng — hung thủ không chỉ là hai người mà là tám người. Đêm đó hai cô gái đã gặp phải chuyện không dám tưởng tượng nổi. Sáu người còn lại hoàn toàn được che giấu. Tin tức trong trường học, với người nhà Anna Yumo, đều chỉ nói rằng hai người bị lộ. Những kẻ coi trời bằng vung sau lưng luôn có người lớn chống lưng, nhưng có thể bao che hết sáu người, ít nhất có một người có thế lực vô cùng lợi hại sau lưng bọn họ.Cũng vì vậy, sau khi có người nhận được tin tức đã chạy tới, phá hủy trí não của hai người Anna và Yuno. Người nhà của hai hung thủ bị lộ diện đã ra mặt, đưa tiền bồi thường hậu hĩnh cho gia đình hai cô giá. Đương nhiên, hiệu trưởng cũng nhận được một con số rất lớn, cho nên mới phối hợp với bọn họ, hỗ trợ ngăn chặn tin tức. Gia đình của Anna nhận tiền bồi thường, mà sau khi người nhà của Yuno xuất hiện, chỉ mang thi thể của Yumo đi, cũng đòi hiệu trưởng trí não của Yuno. Trí não đã bị tiêu hủy, cũng chẳng còn gì nữa.Bởi vì hai người bị treo ở tòa nhà cũ ít có học sinh đặt chân đến, ngày đó người tận mắt nhìn thấy gần như đều là nhân viên làm việc ở trường. Vì phong tỏa tin tức nên ba tháng trước hiệu trưởng đã tiến hành thay máu nhân viên công tác. Lần khai giảng tiếp theo, hai hung thủ bị giết hại tàn nhẫn. Mãi cho đến buổi tối hôm trước, đã chết tám người liên tục, vừa đúng tám người — Gần như có thể chắc chắn, đây là báo thù.Hòa Ngọc trầm mặt, hít sâu một hơi. Trên mặt lộ ra vẻ giễu cợt: "Đây là thế giới của Liên Bang các người sao? Chỉ cần thực lực mạnh thì có thể muốn làm gì thì làm?"Eugene bất đắc dĩ: "Mặc dù nhìn có vẻ rất tàn nhẫn nhưng đúng là như vậy."Đường Kha: "Chỉ cần có thực lực, cũng có thể báo thù. Không phải tám người này đều chết ở trong trường sao? Có người báo thù cho các cô bé ấy."Hòa Ngọc cười lạnh, nhàn nhạt đánh giá: "Có thể tùy ý phá vỡ quy tắc, phá vỡ trật tự, khiến cho một số người muốn làm gì thì làm, thậm chí có thể nhẹ nhàng thoát thân. Báo thù, không thể đổi lại được sinh mệnh, thậm chí có thể là một sự phá vỡ trật tự khác."Những người khác đều không nói gì. Lời Hòa Ngọc nói là thật, quy tắc sinh tồn của Liên Bang chính là như vậy, thực lực là trên hết. Chỉ cần thực lực của bạn đủ mạnh thì bạn có thể làm bất cứ chuyện gì. Chỉ cần mạnh đến mức một mình sánh với toàn bộ Liên Bang thì có thể đặt ra quy tắc. Họ đã quen với thế giới như vậy. Nhưng khi nhìn bi kịch như vậy xảy ra, tâm trạng của bọn họ cũng sẽ có vài phần phức tạp. Giết người thì thường thấy, nhưng không thù không oán, loại hành vi hành hạ người vô tội đến chết này vẫn khiến cho người phản cảm, chán ghét.Bình luận —"Bảo sao hung thủ có thể trốn thoát, thì ra có người che chở, thì ra là thế.""Hai cô bé này thảm thật.""NPC mà thôi, đừng xem là thật quá, hơn nữa cho dù ở Liên Bang thì loại chuyện như vậy cũng không hiếm thấy.""Đúng đó, trong nhà có người mạnh còn có thể trả thù lại, trong nhà không có người mạnh thì chỉ có thể nhịn xuống hết, cho nên mọi người đều theo đuổi thực lực."Hòa Ngọc lẩm bẩm: "Thực lực, thật đúng là thứ tốt."Có lẽ người xem đã bị chuyện này làm bất đắc dĩ, cho nên không ai nói nhảm mấy câu như Hòa Ngọc tám điểm năng lực chiến đấu nữa.

Chương 88: Trường Đào Tạo Lê Minh (44)