Ầm! Nước biển cuộn trào dữ dội, như thể nhấn chìm cả thế giới. Ý thức Hòa Ngọc vừa kịp hồi phục đã lập tức cảm nhận được một lực kéo với ý đồ lôi cậu xuống biển sâu. Toàn thân cậu rã rời, đến giãy giụa cũng trở nên khó khăn. Trong đầu cậu vang lên một giọng nói lạnh lẽo: "Tích! Tuyển thủ số 2333 Hòa Ngọc sắp sửa tử vong. Trang bị rơi ra: một cặp kính không độ, một vật phẩm trông thì tốt nhưng vô dụng." Áp lực nước biển siết chặt lồng ngực, cơn đau nghẹt thở ập đến, thế giới trước mắt Hòa Ngọc lại chìm vào bóng tối vô tận. Cùng lúc đó, cậu mơ hồ thấy trên một màn hình ảo lơ lửng vô số dòng chữ nhỏ li ti với đủ kiểu dáng và màu sắc khác nhau, chúng lướt qua với tốc độ chóng mặt: "Ngồi chờ kẻ đến từ hành tinh vô danh để mạng lại dưới biển sâu." "Show sống còn này kịch tính nhất chính là sự điên cuồng của mỗi người trước khi chết. Đáng tiếc, tên này chết dưới biển, chỉ có thể giãy giụa trong tuyệt vọng, chẳng thốt nổi một lời." "Đây là tuyển thủ của hành tinh nào? Trái Đất ư? Chưa từng…
Chương 97: Trường Đào Tạo Lê Minh (53)
Hắn Tuyệt Đối Là Bug! (Vô Hạn Lưu)Tác giả: Thập Vĩ ThốTruyện Dị Giới, Truyện Hệ Thống, Truyện Trinh Thám, Truyện Xuyên KhôngẦm! Nước biển cuộn trào dữ dội, như thể nhấn chìm cả thế giới. Ý thức Hòa Ngọc vừa kịp hồi phục đã lập tức cảm nhận được một lực kéo với ý đồ lôi cậu xuống biển sâu. Toàn thân cậu rã rời, đến giãy giụa cũng trở nên khó khăn. Trong đầu cậu vang lên một giọng nói lạnh lẽo: "Tích! Tuyển thủ số 2333 Hòa Ngọc sắp sửa tử vong. Trang bị rơi ra: một cặp kính không độ, một vật phẩm trông thì tốt nhưng vô dụng." Áp lực nước biển siết chặt lồng ngực, cơn đau nghẹt thở ập đến, thế giới trước mắt Hòa Ngọc lại chìm vào bóng tối vô tận. Cùng lúc đó, cậu mơ hồ thấy trên một màn hình ảo lơ lửng vô số dòng chữ nhỏ li ti với đủ kiểu dáng và màu sắc khác nhau, chúng lướt qua với tốc độ chóng mặt: "Ngồi chờ kẻ đến từ hành tinh vô danh để mạng lại dưới biển sâu." "Show sống còn này kịch tính nhất chính là sự điên cuồng của mỗi người trước khi chết. Đáng tiếc, tên này chết dưới biển, chỉ có thể giãy giụa trong tuyệt vọng, chẳng thốt nổi một lời." "Đây là tuyển thủ của hành tinh nào? Trái Đất ư? Chưa từng… "Đing --" Đã đến giờ tan học.Mọi người tỉnh lại từ cơn mơ, Eugene thò lại gần, cánh tay máy bắt chước động tác Thái cực của Hòa Ngọc: "Là như thế này sao? Tôi cũng có thể bốn lạng đẩy ngàn cân sao?""Không thể, anh không hiểu hệ thống này, không dùng được." Hòa Ngọc nhặt quyển sổ cùng bút trên mặt đất lên, buồn bã nói: "Chân thành nhắc nhở, nếu không hiểu rõ chiêu này thì không nên tay không bắt giặc, nếu không — tất cả hậu quả, tôi không chịu trách nhiệm.""Vậy cậu dạy cho tôi đi." Eugene không biết xấu hổ, tiếp tục nói. Gã thật sự rất tò mò, động tác mới vừa của Hòa Ngọc làm gã sợ ngây người, nếu không hiểu rõ thì trong lòng giống như là bị mèo cào vậy, cực kỳ khó chịu.Hòa Ngọc khẽ cười: "Em zai à, đã tan học rồi."Mọi người: "..."Hòa Ngọc nhấc chân đi ra ngoài, theo bản năng những người khác nhắm mắt theo đuôi đuổi kịp: "Thầy Hòa, nói rõ ràng được không?""Tôi nói rồi, khi không phải thầy Hòa của các anh, các anh có xin tôi dạy Khoa học cơ bản tôi cũng sẽ không dạy." Cậu bình tĩnh nói: "Đã tan học, nên nghĩ cách qua phó bản, đi đi, các bạn." Nói xong, cậu đút tay trong túi, kẹp notebook, tiêu sái thảnh thơi rời đi.Để lại đám Vạn Nhân Trảm phía sau. Trấn Tinh cùng Eugene hai mắt nhìn nhau, biết hỏi không được nên không tiếp tục đuổi theo.Thành Chiêu: "Quyển sách Khoa học cơ bản kia không giống bình thường sao? Không phải là đồ vật cơ bản nhất à? Không phải đều đã học qua sao? Sao tôi không thấy chỗ nào đặc biệt?"Nguyên Trạch lắc đầu: "Không hiểu." Gã giơ tay, học tư thế Hòa Ngọc đánh Thái cực vừa rồi.Đường Kha cũng theo đó vẽ Thái cực, còn hỏi: "Là như thế này sao? Vừa nãy tôi không thấy rõ lắm."Quỳnh học theo Hòa Ngọc, chưởng một cái trên người Cách Đới, hỏi: "Có cảm giác gì không?"Cách Đới đen mặt, không cảm xúc: "Không có."Quỳnh: "..."Vạn Nhân Trảm nhìn về phía tám người, đều không ngoại lệ, tất cả bọn họ đều đang vẽ Thái cực.Vạn Nhân Trảm: "Đờ mờ!" Gã thu rìu, giơ tay cũng vẽ theo, trong miệng lẩm bẩm: "Thứ vớ vẩn này thì có gì đặc biệt?" "Chẳng lẽ phải có thần chú?" Gã chưởng một cái: "Bắn ngược?"Người xem ở phòng phát sóng trực tiếp —"Đột nhiên cảm thấy mấy người này đều giống đồ ngốc...""Hòa Ngọc chỉ một động tác khiến tất cả bọn họ đều ngơ ngác.""Mấy bồ không ngơ ngác sao?!""Đừng nói nữa, tôi đang học Thái cực.""Rốt cuộc là ý gì? Vì sao Hòa Ngọc không nói rõ ràng?! A a a, để anh ta nói rõ đi!"Người xem Trái Đất nhìn chín người khác trong phòng phát sóng trực tiếp, thấy tất cả khán giả đang đắm chìm trong hai chữ "Thái cực" — — Đột nhiên hoảng hốt.Quảng trường nói chuyện Show sống còn đỉnh lưu –#Cuối cùng vừa nãy Hòa Ngọc làm như thế nào được? Anh ta thế mà thật sự không cần trang bị đã đánh được Vạn Nhân Trảm! #Lầu 1: Mạnh thật sự mạnh, ngạc nhiên cũng thật sự ngạc nhiên.Lầu 2: Tôi và ba tôi đều đang học động tác của anh ta nhưng không được, ba tôi dùng trang bị tấn công tôi, thiếu chút nữa đánh chết tôi luôn.Lầu 3: Hòa Ngọc nói đừng thử mà.Lầu 4: Cho nên rốt cuộc hệ thống võ hiệp là cái gì, Thái cực là sao?Lầu 5: Có thể liên hệ Trái Đất không, tìm hiểu được tin tức gì không?...Lầu 1987: Tin tức lớn! Hội phóng viên số một vũ trụ đã liên hệ được với Trái Đất, hơn nữa có rất nhiều sách từ chỗ Trái Đất, mọi người mau đi xem đi!Lầu 1988: ... Chỉ là tên có chút kỳ kỳ, cái gì mà Hai đời tông sư, Thần điêu hiệp lữ võ hiệp, Ta cùng truyền nhân đánh Thái cực, Chế bá giang hồ, Câu chuyện về ta xưng bá võ lâm nhờ kim thêu hoa, Truyện võ hiệp Long Tiểu Phàm......Lầu 2003: Nhìn qua nhìn lại, cảm thấy không đáng tin lắm... Nhưng khá đẹp đó.Lầu 2004: Những người khác đâu?Lầu 2005: ... Vẫn đang xem, đờ mờ, thật là cuốn.
"Đing --" Đã đến giờ tan học.
Mọi người tỉnh lại từ cơn mơ, Eugene thò lại gần, cánh tay máy bắt chước động tác Thái cực của Hòa Ngọc: "Là như thế này sao? Tôi cũng có thể bốn lạng đẩy ngàn cân sao?"
"Không thể, anh không hiểu hệ thống này, không dùng được." Hòa Ngọc nhặt quyển sổ cùng bút trên mặt đất lên, buồn bã nói: "Chân thành nhắc nhở, nếu không hiểu rõ chiêu này thì không nên tay không bắt giặc, nếu không — tất cả hậu quả, tôi không chịu trách nhiệm."
"Vậy cậu dạy cho tôi đi." Eugene không biết xấu hổ, tiếp tục nói. Gã thật sự rất tò mò, động tác mới vừa của Hòa Ngọc làm gã sợ ngây người, nếu không hiểu rõ thì trong lòng giống như là bị mèo cào vậy, cực kỳ khó chịu.
Hòa Ngọc khẽ cười: "Em zai à, đã tan học rồi."
Mọi người: "..."
Hòa Ngọc nhấc chân đi ra ngoài, theo bản năng những người khác nhắm mắt theo đuôi đuổi kịp: "Thầy Hòa, nói rõ ràng được không?"
"Tôi nói rồi, khi không phải thầy Hòa của các anh, các anh có xin tôi dạy Khoa học cơ bản tôi cũng sẽ không dạy." Cậu bình tĩnh nói: "Đã tan học, nên nghĩ cách qua phó bản, đi đi, các bạn." Nói xong, cậu đút tay trong túi, kẹp notebook, tiêu sái thảnh thơi rời đi.
Để lại đám Vạn Nhân Trảm phía sau. Trấn Tinh cùng Eugene hai mắt nhìn nhau, biết hỏi không được nên không tiếp tục đuổi theo.
Thành Chiêu: "Quyển sách Khoa học cơ bản kia không giống bình thường sao? Không phải là đồ vật cơ bản nhất à? Không phải đều đã học qua sao? Sao tôi không thấy chỗ nào đặc biệt?"
Nguyên Trạch lắc đầu: "Không hiểu." Gã giơ tay, học tư thế Hòa Ngọc đánh Thái cực vừa rồi.
Đường Kha cũng theo đó vẽ Thái cực, còn hỏi: "Là như thế này sao? Vừa nãy tôi không thấy rõ lắm."
Quỳnh học theo Hòa Ngọc, chưởng một cái trên người Cách Đới, hỏi: "Có cảm giác gì không?"
Cách Đới đen mặt, không cảm xúc: "Không có."
Quỳnh: "..."
Vạn Nhân Trảm nhìn về phía tám người, đều không ngoại lệ, tất cả bọn họ đều đang vẽ Thái cực.
Vạn Nhân Trảm: "Đờ mờ!"
Gã thu rìu, giơ tay cũng vẽ theo, trong miệng lẩm bẩm: "Thứ vớ vẩn này thì có gì đặc biệt?" "Chẳng lẽ phải có thần chú?"
Gã chưởng một cái: "Bắn ngược?"
Người xem ở phòng phát sóng trực tiếp —
"Đột nhiên cảm thấy mấy người này đều giống đồ ngốc..."
"Hòa Ngọc chỉ một động tác khiến tất cả bọn họ đều ngơ ngác."
"Mấy bồ không ngơ ngác sao?!"
"Đừng nói nữa, tôi đang học Thái cực."
"Rốt cuộc là ý gì? Vì sao Hòa Ngọc không nói rõ ràng?! A a a, để anh ta nói rõ đi!"
Người xem Trái Đất nhìn chín người khác trong phòng phát sóng trực tiếp, thấy tất cả khán giả đang đắm chìm trong hai chữ "Thái cực" — — Đột nhiên hoảng hốt.
Quảng trường nói chuyện Show sống còn đỉnh lưu –
#Cuối cùng vừa nãy Hòa Ngọc làm như thế nào được? Anh ta thế mà thật sự không cần trang bị đã đánh được Vạn Nhân Trảm! #
Lầu 1: Mạnh thật sự mạnh, ngạc nhiên cũng thật sự ngạc nhiên.
Lầu 2: Tôi và ba tôi đều đang học động tác của anh ta nhưng không được, ba tôi dùng trang bị tấn công tôi, thiếu chút nữa đánh chết tôi luôn.
Lầu 3: Hòa Ngọc nói đừng thử mà.
Lầu 4: Cho nên rốt cuộc hệ thống võ hiệp là cái gì, Thái cực là sao?
Lầu 5: Có thể liên hệ Trái Đất không, tìm hiểu được tin tức gì không?
...
Lầu 1987: Tin tức lớn! Hội phóng viên số một vũ trụ đã liên hệ được với Trái Đất, hơn nữa có rất nhiều sách từ chỗ Trái Đất, mọi người mau đi xem đi!
Lầu 1988: ... Chỉ là tên có chút kỳ kỳ, cái gì mà Hai đời tông sư, Thần điêu hiệp lữ võ hiệp, Ta cùng truyền nhân đánh Thái cực, Chế bá giang hồ, Câu chuyện về ta xưng bá võ lâm nhờ kim thêu hoa, Truyện võ hiệp Long Tiểu Phàm...
...
Lầu 2003: Nhìn qua nhìn lại, cảm thấy không đáng tin lắm... Nhưng khá đẹp đó.
Lầu 2004: Những người khác đâu?
Lầu 2005: ... Vẫn đang xem, đờ mờ, thật là cuốn.
Hắn Tuyệt Đối Là Bug! (Vô Hạn Lưu)Tác giả: Thập Vĩ ThốTruyện Dị Giới, Truyện Hệ Thống, Truyện Trinh Thám, Truyện Xuyên KhôngẦm! Nước biển cuộn trào dữ dội, như thể nhấn chìm cả thế giới. Ý thức Hòa Ngọc vừa kịp hồi phục đã lập tức cảm nhận được một lực kéo với ý đồ lôi cậu xuống biển sâu. Toàn thân cậu rã rời, đến giãy giụa cũng trở nên khó khăn. Trong đầu cậu vang lên một giọng nói lạnh lẽo: "Tích! Tuyển thủ số 2333 Hòa Ngọc sắp sửa tử vong. Trang bị rơi ra: một cặp kính không độ, một vật phẩm trông thì tốt nhưng vô dụng." Áp lực nước biển siết chặt lồng ngực, cơn đau nghẹt thở ập đến, thế giới trước mắt Hòa Ngọc lại chìm vào bóng tối vô tận. Cùng lúc đó, cậu mơ hồ thấy trên một màn hình ảo lơ lửng vô số dòng chữ nhỏ li ti với đủ kiểu dáng và màu sắc khác nhau, chúng lướt qua với tốc độ chóng mặt: "Ngồi chờ kẻ đến từ hành tinh vô danh để mạng lại dưới biển sâu." "Show sống còn này kịch tính nhất chính là sự điên cuồng của mỗi người trước khi chết. Đáng tiếc, tên này chết dưới biển, chỉ có thể giãy giụa trong tuyệt vọng, chẳng thốt nổi một lời." "Đây là tuyển thủ của hành tinh nào? Trái Đất ư? Chưa từng… "Đing --" Đã đến giờ tan học.Mọi người tỉnh lại từ cơn mơ, Eugene thò lại gần, cánh tay máy bắt chước động tác Thái cực của Hòa Ngọc: "Là như thế này sao? Tôi cũng có thể bốn lạng đẩy ngàn cân sao?""Không thể, anh không hiểu hệ thống này, không dùng được." Hòa Ngọc nhặt quyển sổ cùng bút trên mặt đất lên, buồn bã nói: "Chân thành nhắc nhở, nếu không hiểu rõ chiêu này thì không nên tay không bắt giặc, nếu không — tất cả hậu quả, tôi không chịu trách nhiệm.""Vậy cậu dạy cho tôi đi." Eugene không biết xấu hổ, tiếp tục nói. Gã thật sự rất tò mò, động tác mới vừa của Hòa Ngọc làm gã sợ ngây người, nếu không hiểu rõ thì trong lòng giống như là bị mèo cào vậy, cực kỳ khó chịu.Hòa Ngọc khẽ cười: "Em zai à, đã tan học rồi."Mọi người: "..."Hòa Ngọc nhấc chân đi ra ngoài, theo bản năng những người khác nhắm mắt theo đuôi đuổi kịp: "Thầy Hòa, nói rõ ràng được không?""Tôi nói rồi, khi không phải thầy Hòa của các anh, các anh có xin tôi dạy Khoa học cơ bản tôi cũng sẽ không dạy." Cậu bình tĩnh nói: "Đã tan học, nên nghĩ cách qua phó bản, đi đi, các bạn." Nói xong, cậu đút tay trong túi, kẹp notebook, tiêu sái thảnh thơi rời đi.Để lại đám Vạn Nhân Trảm phía sau. Trấn Tinh cùng Eugene hai mắt nhìn nhau, biết hỏi không được nên không tiếp tục đuổi theo.Thành Chiêu: "Quyển sách Khoa học cơ bản kia không giống bình thường sao? Không phải là đồ vật cơ bản nhất à? Không phải đều đã học qua sao? Sao tôi không thấy chỗ nào đặc biệt?"Nguyên Trạch lắc đầu: "Không hiểu." Gã giơ tay, học tư thế Hòa Ngọc đánh Thái cực vừa rồi.Đường Kha cũng theo đó vẽ Thái cực, còn hỏi: "Là như thế này sao? Vừa nãy tôi không thấy rõ lắm."Quỳnh học theo Hòa Ngọc, chưởng một cái trên người Cách Đới, hỏi: "Có cảm giác gì không?"Cách Đới đen mặt, không cảm xúc: "Không có."Quỳnh: "..."Vạn Nhân Trảm nhìn về phía tám người, đều không ngoại lệ, tất cả bọn họ đều đang vẽ Thái cực.Vạn Nhân Trảm: "Đờ mờ!" Gã thu rìu, giơ tay cũng vẽ theo, trong miệng lẩm bẩm: "Thứ vớ vẩn này thì có gì đặc biệt?" "Chẳng lẽ phải có thần chú?" Gã chưởng một cái: "Bắn ngược?"Người xem ở phòng phát sóng trực tiếp —"Đột nhiên cảm thấy mấy người này đều giống đồ ngốc...""Hòa Ngọc chỉ một động tác khiến tất cả bọn họ đều ngơ ngác.""Mấy bồ không ngơ ngác sao?!""Đừng nói nữa, tôi đang học Thái cực.""Rốt cuộc là ý gì? Vì sao Hòa Ngọc không nói rõ ràng?! A a a, để anh ta nói rõ đi!"Người xem Trái Đất nhìn chín người khác trong phòng phát sóng trực tiếp, thấy tất cả khán giả đang đắm chìm trong hai chữ "Thái cực" — — Đột nhiên hoảng hốt.Quảng trường nói chuyện Show sống còn đỉnh lưu –#Cuối cùng vừa nãy Hòa Ngọc làm như thế nào được? Anh ta thế mà thật sự không cần trang bị đã đánh được Vạn Nhân Trảm! #Lầu 1: Mạnh thật sự mạnh, ngạc nhiên cũng thật sự ngạc nhiên.Lầu 2: Tôi và ba tôi đều đang học động tác của anh ta nhưng không được, ba tôi dùng trang bị tấn công tôi, thiếu chút nữa đánh chết tôi luôn.Lầu 3: Hòa Ngọc nói đừng thử mà.Lầu 4: Cho nên rốt cuộc hệ thống võ hiệp là cái gì, Thái cực là sao?Lầu 5: Có thể liên hệ Trái Đất không, tìm hiểu được tin tức gì không?...Lầu 1987: Tin tức lớn! Hội phóng viên số một vũ trụ đã liên hệ được với Trái Đất, hơn nữa có rất nhiều sách từ chỗ Trái Đất, mọi người mau đi xem đi!Lầu 1988: ... Chỉ là tên có chút kỳ kỳ, cái gì mà Hai đời tông sư, Thần điêu hiệp lữ võ hiệp, Ta cùng truyền nhân đánh Thái cực, Chế bá giang hồ, Câu chuyện về ta xưng bá võ lâm nhờ kim thêu hoa, Truyện võ hiệp Long Tiểu Phàm......Lầu 2003: Nhìn qua nhìn lại, cảm thấy không đáng tin lắm... Nhưng khá đẹp đó.Lầu 2004: Những người khác đâu?Lầu 2005: ... Vẫn đang xem, đờ mờ, thật là cuốn.