Ầm! Nước biển cuộn trào dữ dội, như thể nhấn chìm cả thế giới. Ý thức Hòa Ngọc vừa kịp hồi phục đã lập tức cảm nhận được một lực kéo với ý đồ lôi cậu xuống biển sâu. Toàn thân cậu rã rời, đến giãy giụa cũng trở nên khó khăn. Trong đầu cậu vang lên một giọng nói lạnh lẽo: "Tích! Tuyển thủ số 2333 Hòa Ngọc sắp sửa tử vong. Trang bị rơi ra: một cặp kính không độ, một vật phẩm trông thì tốt nhưng vô dụng." Áp lực nước biển siết chặt lồng ngực, cơn đau nghẹt thở ập đến, thế giới trước mắt Hòa Ngọc lại chìm vào bóng tối vô tận. Cùng lúc đó, cậu mơ hồ thấy trên một màn hình ảo lơ lửng vô số dòng chữ nhỏ li ti với đủ kiểu dáng và màu sắc khác nhau, chúng lướt qua với tốc độ chóng mặt: "Ngồi chờ kẻ đến từ hành tinh vô danh để mạng lại dưới biển sâu." "Show sống còn này kịch tính nhất chính là sự điên cuồng của mỗi người trước khi chết. Đáng tiếc, tên này chết dưới biển, chỉ có thể giãy giụa trong tuyệt vọng, chẳng thốt nổi một lời." "Đây là tuyển thủ của hành tinh nào? Trái Đất ư? Chưa từng…
Chương 205: Ai Là Nội Gián? (57)
Hắn Tuyệt Đối Là Bug! (Vô Hạn Lưu)Tác giả: Thập Vĩ ThốTruyện Dị Giới, Truyện Hệ Thống, Truyện Trinh Thám, Truyện Xuyên KhôngẦm! Nước biển cuộn trào dữ dội, như thể nhấn chìm cả thế giới. Ý thức Hòa Ngọc vừa kịp hồi phục đã lập tức cảm nhận được một lực kéo với ý đồ lôi cậu xuống biển sâu. Toàn thân cậu rã rời, đến giãy giụa cũng trở nên khó khăn. Trong đầu cậu vang lên một giọng nói lạnh lẽo: "Tích! Tuyển thủ số 2333 Hòa Ngọc sắp sửa tử vong. Trang bị rơi ra: một cặp kính không độ, một vật phẩm trông thì tốt nhưng vô dụng." Áp lực nước biển siết chặt lồng ngực, cơn đau nghẹt thở ập đến, thế giới trước mắt Hòa Ngọc lại chìm vào bóng tối vô tận. Cùng lúc đó, cậu mơ hồ thấy trên một màn hình ảo lơ lửng vô số dòng chữ nhỏ li ti với đủ kiểu dáng và màu sắc khác nhau, chúng lướt qua với tốc độ chóng mặt: "Ngồi chờ kẻ đến từ hành tinh vô danh để mạng lại dưới biển sâu." "Show sống còn này kịch tính nhất chính là sự điên cuồng của mỗi người trước khi chết. Đáng tiếc, tên này chết dưới biển, chỉ có thể giãy giụa trong tuyệt vọng, chẳng thốt nổi một lời." "Đây là tuyển thủ của hành tinh nào? Trái Đất ư? Chưa từng… Chín món trang bị xuất hiện. Cảnh này cắt ngang Vạn Nhân Trảm, gã ngừng quấy rầy Hòa Ngọc và nhìn vào thiết bị.Chín món trang bị lơ lửng trong không trung, nhưng không ai ra tay.Mấy người hai mặt nhìn nhau, Trảm Đặc ho khan một tiếng, trước tiên nói: "Cái đó, nơi này chỉ có đội ngũ của chúng ta, Hòa Ngọc nên chọn một món trước đi." Ở ải thứ nhất có quá nhiều người, vì vậy mỗi người sẽ lấy ngẫu nhiên một món. Mà tầng này tất cả đều là "đồng đội", không thể nghi ngờ sự cống hiến của Hòa Ngọc là lớn nhất, cho nên để cậu lựa chọn trước cũng không có gì sai.Đoàn Vu Thần, Harvey, Quỳnh và Kiều Viễn vẫn thất thần, chưa hiểu gì đã đi ra ngoài rồi, họ hoàn toàn ngồi không nên tất nhiên cũng không nói gì. Vạn Nhân Trảm và Lăng Bất Thần không phản đối.Chỉ có Early không muốn: "Dựa vào cái gì chứ? Đây là một cuộc cạnh tranh thi đấu, còn phải nhường nhịn lẫn nhau à?""Hòa Ngọc đã có đóng góp lớn nhất." Lăng Bất Thần nói.Early nhướng mày, trên mặt dữ tợn mang theo vẻ bất mãn: "Vậy thì làm sao chứ? Cậu ta chỉ có tám điểm lực chiến đấu, không chê cậu ta đã là tốt lắm rồi."Quỳnh ném cho Early một cái nhìn chán ghét, châm chọc nói: "Người ăn không ngồi rồi còn biết xấu hổ khi nói như vậy.""Cô nói cái gì?" Early đi tới trước mặt Quỳnh. Gã và Quỳnh đã không hợp nhau từ lâu. Khi ở vòng tuyển chọn, Quỳnh đã không để gã bắt nạt thành công, thậm chí còn lấy đi trang bị của gã, hai người đã kết thành tử thù.Vạn Nhân Trảm bất ngờ giơ rìu chặn Early: "Đủ rồi." Early dừng lại. Gã còn muốn nói gì đó, nhưng nghĩ đến những gì vừa thấy nên đành im lặng. Quả nhiên, chỉ có kẻ ác hơn mới có thể kiềm chế kẻ ác.Cả quá trình Hòa Ngọc không để ý đến bọn họ mà chỉ lướt qua chín món trang bị, bao gồm trang bị tăng năng lực chiến đấu, trang bị phòng ngự, trang bị bay, thuốc và một trái tim kỳ lạ. Hòa Ngọc tiến lên và lấy trái tim: "Tôi muốn cái này."Mọi người đều sửng sốt. Chọn một trang bị vô dụng.Quỳnh vội vàng nói: "Hòa Ngọc, thứ đó không có tác dụng gì cả, anh không tăng năng lực chiến đấu lên à, có hai món trang bị có thể nâng cao năng lực chiến đấu rất tốt đấy."Hòa Ngọc lắc đầu: "Không cần." Cậu thích những thứ chưa biết, lạ và độc đáo, không thích trang bị thông thường.Quỳnh muốn nói điều gì khác nhưng cô ta cũng nghĩ đến cảnh tượng vừa rồi. Cô ta khác với Early, Early nhìn thấy cảnh Vạn Nhân Trảm hung hãn chém quái vật, cũng biết Hòa Ngọc có vấn đề nhưng càng kiêng kỵ Vạn Nhân Trảm. Còn cô ta kiêng kỵ Hòa Ngọc, chỉ kiêng kỵ một mình Hòa Ngọc. Một người có tám điểm năng lực chiến đấu lại có thể phát huy ra năng lực vượt qua tất cả bọn họ. Năng lực chiến đấu dường như thực sự không quan trọng với cậu. Một số người khác cũng nghĩ ra điều này, cất trang bị của họ đi mà không nói gì.Early thấp giọng lẩm bẩm nói: "Biết mình sắp bị bỏ phiếu loại nên chọn trang bị vô dụng sao?"Đoàn Vu Thần cũng muốn hỏi về chuyện vừa xảy ra trong mê cung, Hòa Ngọc lên tiếng trước.“Mọi người, hãy bỏ phiếu.”"Cuối cùng chúng ta cũng có quyền bỏ phiếu rồi." Cậu nhìn qua tất cả mọi người, giọng nói vô cùng bình tĩnh: "Trước khi bỏ phiếu, tôi có vài lời muốn nói với các vị."
Chín món trang bị xuất hiện. Cảnh này cắt ngang Vạn Nhân Trảm, gã ngừng quấy rầy Hòa Ngọc và nhìn vào thiết bị.
Chín món trang bị lơ lửng trong không trung, nhưng không ai ra tay.
Mấy người hai mặt nhìn nhau, Trảm Đặc ho khan một tiếng, trước tiên nói: "Cái đó, nơi này chỉ có đội ngũ của chúng ta, Hòa Ngọc nên chọn một món trước đi." Ở ải thứ nhất có quá nhiều người, vì vậy mỗi người sẽ lấy ngẫu nhiên một món. Mà tầng này tất cả đều là "đồng đội", không thể nghi ngờ sự cống hiến của Hòa Ngọc là lớn nhất, cho nên để cậu lựa chọn trước cũng không có gì sai.
Đoàn Vu Thần, Harvey, Quỳnh và Kiều Viễn vẫn thất thần, chưa hiểu gì đã đi ra ngoài rồi, họ hoàn toàn ngồi không nên tất nhiên cũng không nói gì. Vạn Nhân Trảm và Lăng Bất Thần không phản đối.
Chỉ có Early không muốn: "Dựa vào cái gì chứ? Đây là một cuộc cạnh tranh thi đấu, còn phải nhường nhịn lẫn nhau à?"
"Hòa Ngọc đã có đóng góp lớn nhất." Lăng Bất Thần nói.
Early nhướng mày, trên mặt dữ tợn mang theo vẻ bất mãn: "Vậy thì làm sao chứ? Cậu ta chỉ có tám điểm lực chiến đấu, không chê cậu ta đã là tốt lắm rồi."
Quỳnh ném cho Early một cái nhìn chán ghét, châm chọc nói: "Người ăn không ngồi rồi còn biết xấu hổ khi nói như vậy."
"Cô nói cái gì?" Early đi tới trước mặt Quỳnh. Gã và Quỳnh đã không hợp nhau từ lâu. Khi ở vòng tuyển chọn, Quỳnh đã không để gã bắt nạt thành công, thậm chí còn lấy đi trang bị của gã, hai người đã kết thành tử thù.
Vạn Nhân Trảm bất ngờ giơ rìu chặn Early: "Đủ rồi." Early dừng lại. Gã còn muốn nói gì đó, nhưng nghĩ đến những gì vừa thấy nên đành im lặng. Quả nhiên, chỉ có kẻ ác hơn mới có thể kiềm chế kẻ ác.
Cả quá trình Hòa Ngọc không để ý đến bọn họ mà chỉ lướt qua chín món trang bị, bao gồm trang bị tăng năng lực chiến đấu, trang bị phòng ngự, trang bị bay, thuốc và một trái tim kỳ lạ. Hòa Ngọc tiến lên và lấy trái tim: "Tôi muốn cái này."
Mọi người đều sửng sốt. Chọn một trang bị vô dụng.
Quỳnh vội vàng nói: "Hòa Ngọc, thứ đó không có tác dụng gì cả, anh không tăng năng lực chiến đấu lên à, có hai món trang bị có thể nâng cao năng lực chiến đấu rất tốt đấy."
Hòa Ngọc lắc đầu: "Không cần." Cậu thích những thứ chưa biết, lạ và độc đáo, không thích trang bị thông thường.
Quỳnh muốn nói điều gì khác nhưng cô ta cũng nghĩ đến cảnh tượng vừa rồi. Cô ta khác với Early, Early nhìn thấy cảnh Vạn Nhân Trảm hung hãn chém quái vật, cũng biết Hòa Ngọc có vấn đề nhưng càng kiêng kỵ Vạn Nhân Trảm. Còn cô ta kiêng kỵ Hòa Ngọc, chỉ kiêng kỵ một mình Hòa Ngọc. Một người có tám điểm năng lực chiến đấu lại có thể phát huy ra năng lực vượt qua tất cả bọn họ. Năng lực chiến đấu dường như thực sự không quan trọng với cậu.
Một số người khác cũng nghĩ ra điều này, cất trang bị của họ đi mà không nói gì.
Early thấp giọng lẩm bẩm nói: "Biết mình sắp bị bỏ phiếu loại nên chọn trang bị vô dụng sao?"
Đoàn Vu Thần cũng muốn hỏi về chuyện vừa xảy ra trong mê cung, Hòa Ngọc lên tiếng trước.
“Mọi người, hãy bỏ phiếu.”
"Cuối cùng chúng ta cũng có quyền bỏ phiếu rồi." Cậu nhìn qua tất cả mọi người, giọng nói vô cùng bình tĩnh: "Trước khi bỏ phiếu, tôi có vài lời muốn nói với các vị."
Hắn Tuyệt Đối Là Bug! (Vô Hạn Lưu)Tác giả: Thập Vĩ ThốTruyện Dị Giới, Truyện Hệ Thống, Truyện Trinh Thám, Truyện Xuyên KhôngẦm! Nước biển cuộn trào dữ dội, như thể nhấn chìm cả thế giới. Ý thức Hòa Ngọc vừa kịp hồi phục đã lập tức cảm nhận được một lực kéo với ý đồ lôi cậu xuống biển sâu. Toàn thân cậu rã rời, đến giãy giụa cũng trở nên khó khăn. Trong đầu cậu vang lên một giọng nói lạnh lẽo: "Tích! Tuyển thủ số 2333 Hòa Ngọc sắp sửa tử vong. Trang bị rơi ra: một cặp kính không độ, một vật phẩm trông thì tốt nhưng vô dụng." Áp lực nước biển siết chặt lồng ngực, cơn đau nghẹt thở ập đến, thế giới trước mắt Hòa Ngọc lại chìm vào bóng tối vô tận. Cùng lúc đó, cậu mơ hồ thấy trên một màn hình ảo lơ lửng vô số dòng chữ nhỏ li ti với đủ kiểu dáng và màu sắc khác nhau, chúng lướt qua với tốc độ chóng mặt: "Ngồi chờ kẻ đến từ hành tinh vô danh để mạng lại dưới biển sâu." "Show sống còn này kịch tính nhất chính là sự điên cuồng của mỗi người trước khi chết. Đáng tiếc, tên này chết dưới biển, chỉ có thể giãy giụa trong tuyệt vọng, chẳng thốt nổi một lời." "Đây là tuyển thủ của hành tinh nào? Trái Đất ư? Chưa từng… Chín món trang bị xuất hiện. Cảnh này cắt ngang Vạn Nhân Trảm, gã ngừng quấy rầy Hòa Ngọc và nhìn vào thiết bị.Chín món trang bị lơ lửng trong không trung, nhưng không ai ra tay.Mấy người hai mặt nhìn nhau, Trảm Đặc ho khan một tiếng, trước tiên nói: "Cái đó, nơi này chỉ có đội ngũ của chúng ta, Hòa Ngọc nên chọn một món trước đi." Ở ải thứ nhất có quá nhiều người, vì vậy mỗi người sẽ lấy ngẫu nhiên một món. Mà tầng này tất cả đều là "đồng đội", không thể nghi ngờ sự cống hiến của Hòa Ngọc là lớn nhất, cho nên để cậu lựa chọn trước cũng không có gì sai.Đoàn Vu Thần, Harvey, Quỳnh và Kiều Viễn vẫn thất thần, chưa hiểu gì đã đi ra ngoài rồi, họ hoàn toàn ngồi không nên tất nhiên cũng không nói gì. Vạn Nhân Trảm và Lăng Bất Thần không phản đối.Chỉ có Early không muốn: "Dựa vào cái gì chứ? Đây là một cuộc cạnh tranh thi đấu, còn phải nhường nhịn lẫn nhau à?""Hòa Ngọc đã có đóng góp lớn nhất." Lăng Bất Thần nói.Early nhướng mày, trên mặt dữ tợn mang theo vẻ bất mãn: "Vậy thì làm sao chứ? Cậu ta chỉ có tám điểm lực chiến đấu, không chê cậu ta đã là tốt lắm rồi."Quỳnh ném cho Early một cái nhìn chán ghét, châm chọc nói: "Người ăn không ngồi rồi còn biết xấu hổ khi nói như vậy.""Cô nói cái gì?" Early đi tới trước mặt Quỳnh. Gã và Quỳnh đã không hợp nhau từ lâu. Khi ở vòng tuyển chọn, Quỳnh đã không để gã bắt nạt thành công, thậm chí còn lấy đi trang bị của gã, hai người đã kết thành tử thù.Vạn Nhân Trảm bất ngờ giơ rìu chặn Early: "Đủ rồi." Early dừng lại. Gã còn muốn nói gì đó, nhưng nghĩ đến những gì vừa thấy nên đành im lặng. Quả nhiên, chỉ có kẻ ác hơn mới có thể kiềm chế kẻ ác.Cả quá trình Hòa Ngọc không để ý đến bọn họ mà chỉ lướt qua chín món trang bị, bao gồm trang bị tăng năng lực chiến đấu, trang bị phòng ngự, trang bị bay, thuốc và một trái tim kỳ lạ. Hòa Ngọc tiến lên và lấy trái tim: "Tôi muốn cái này."Mọi người đều sửng sốt. Chọn một trang bị vô dụng.Quỳnh vội vàng nói: "Hòa Ngọc, thứ đó không có tác dụng gì cả, anh không tăng năng lực chiến đấu lên à, có hai món trang bị có thể nâng cao năng lực chiến đấu rất tốt đấy."Hòa Ngọc lắc đầu: "Không cần." Cậu thích những thứ chưa biết, lạ và độc đáo, không thích trang bị thông thường.Quỳnh muốn nói điều gì khác nhưng cô ta cũng nghĩ đến cảnh tượng vừa rồi. Cô ta khác với Early, Early nhìn thấy cảnh Vạn Nhân Trảm hung hãn chém quái vật, cũng biết Hòa Ngọc có vấn đề nhưng càng kiêng kỵ Vạn Nhân Trảm. Còn cô ta kiêng kỵ Hòa Ngọc, chỉ kiêng kỵ một mình Hòa Ngọc. Một người có tám điểm năng lực chiến đấu lại có thể phát huy ra năng lực vượt qua tất cả bọn họ. Năng lực chiến đấu dường như thực sự không quan trọng với cậu. Một số người khác cũng nghĩ ra điều này, cất trang bị của họ đi mà không nói gì.Early thấp giọng lẩm bẩm nói: "Biết mình sắp bị bỏ phiếu loại nên chọn trang bị vô dụng sao?"Đoàn Vu Thần cũng muốn hỏi về chuyện vừa xảy ra trong mê cung, Hòa Ngọc lên tiếng trước.“Mọi người, hãy bỏ phiếu.”"Cuối cùng chúng ta cũng có quyền bỏ phiếu rồi." Cậu nhìn qua tất cả mọi người, giọng nói vô cùng bình tĩnh: "Trước khi bỏ phiếu, tôi có vài lời muốn nói với các vị."