Ầm! Nước biển cuộn trào dữ dội, như thể nhấn chìm cả thế giới. Ý thức Hòa Ngọc vừa kịp hồi phục đã lập tức cảm nhận được một lực kéo với ý đồ lôi cậu xuống biển sâu. Toàn thân cậu rã rời, đến giãy giụa cũng trở nên khó khăn. Trong đầu cậu vang lên một giọng nói lạnh lẽo: "Tích! Tuyển thủ số 2333 Hòa Ngọc sắp sửa tử vong. Trang bị rơi ra: một cặp kính không độ, một vật phẩm trông thì tốt nhưng vô dụng." Áp lực nước biển siết chặt lồng ngực, cơn đau nghẹt thở ập đến, thế giới trước mắt Hòa Ngọc lại chìm vào bóng tối vô tận. Cùng lúc đó, cậu mơ hồ thấy trên một màn hình ảo lơ lửng vô số dòng chữ nhỏ li ti với đủ kiểu dáng và màu sắc khác nhau, chúng lướt qua với tốc độ chóng mặt: "Ngồi chờ kẻ đến từ hành tinh vô danh để mạng lại dưới biển sâu." "Show sống còn này kịch tính nhất chính là sự điên cuồng của mỗi người trước khi chết. Đáng tiếc, tên này chết dưới biển, chỉ có thể giãy giụa trong tuyệt vọng, chẳng thốt nổi một lời." "Đây là tuyển thủ của hành tinh nào? Trái Đất ư? Chưa từng…
Chương 255: Ai Là Nội Gián? (107)
Hắn Tuyệt Đối Là Bug! (Vô Hạn Lưu)Tác giả: Thập Vĩ ThốTruyện Dị Giới, Truyện Hệ Thống, Truyện Trinh Thám, Truyện Xuyên KhôngẦm! Nước biển cuộn trào dữ dội, như thể nhấn chìm cả thế giới. Ý thức Hòa Ngọc vừa kịp hồi phục đã lập tức cảm nhận được một lực kéo với ý đồ lôi cậu xuống biển sâu. Toàn thân cậu rã rời, đến giãy giụa cũng trở nên khó khăn. Trong đầu cậu vang lên một giọng nói lạnh lẽo: "Tích! Tuyển thủ số 2333 Hòa Ngọc sắp sửa tử vong. Trang bị rơi ra: một cặp kính không độ, một vật phẩm trông thì tốt nhưng vô dụng." Áp lực nước biển siết chặt lồng ngực, cơn đau nghẹt thở ập đến, thế giới trước mắt Hòa Ngọc lại chìm vào bóng tối vô tận. Cùng lúc đó, cậu mơ hồ thấy trên một màn hình ảo lơ lửng vô số dòng chữ nhỏ li ti với đủ kiểu dáng và màu sắc khác nhau, chúng lướt qua với tốc độ chóng mặt: "Ngồi chờ kẻ đến từ hành tinh vô danh để mạng lại dưới biển sâu." "Show sống còn này kịch tính nhất chính là sự điên cuồng của mỗi người trước khi chết. Đáng tiếc, tên này chết dưới biển, chỉ có thể giãy giụa trong tuyệt vọng, chẳng thốt nổi một lời." "Đây là tuyển thủ của hành tinh nào? Trái Đất ư? Chưa từng… Vạn Nhân Trảm đang muốn chửi ầm lên thì Lăng Bất Thần ở bên cạnh nói: "Ý của Hòa Ngọc là cậu chỉ việc dập lửa thôi, dập được hết lửa thì tốt, dập không được nhưng dẫn được boss ra thì càng ổn hơn, suy cho cùng, cấp độ này sợ là phải dụ được boss ra thì mới qua cửa được."Vạn Nhân Trảm lạnh lùng nói: "Ông đây biết rồi, cần thứ như mày nói hả." Lăng Bất Thần xoa mũi, co rúm lại trốn phía sau Hòa Ngọc, hai người dựa vào nhau.Đoàn Vu Thần: "Nhưng tóm lại là cậu đã làm thế nào?" Anh ta vẫn còn rất cố chấp với chuyện rèn. Và đương nhiên là Hòa Ngọc sẽ không nói với anh ta, vì vậy cậu không trả lời, chỉ nhìn Vạn Nhân Trảm: "Làm tiếp đi, dập tắt lửa ở xung quanh, xem có thể dẫn boss của ải này hay không."Vạn Nhân Trảm nghe xong thì gật đầu, nhảy lên chổi bay: "Hòa Ngọc, trợ giúp cho tao."Hòa Ngọc: "Được." Cậu đồng ý, cố gắng đứng vững. Lăng Bất Thần ở bên cạnh đỡ lấy cậu, ánh mắt hai người giao nhau, sau đó rời đi. Hòa Ngọc truyền năng lượng vào cơ thể Vạn Nhân Trảm.Vạn Nhân Trảm cầm quạt trong tay, chân thì dẫm lên chổi, hung tàn nhìn dòng dung nham phía dưới, nghiến răng nghiến lợi nói: "Lúc trước giày vò ông đây, bây giờ đến phiên tao báo thù." Nói xong, gã nhảy lên, quạt xuống thật mạnh. Năng lực chiến đấu điên cuồng, chiếc quạt có sức mạnh vô hạn, cả hai kết hợp lại, đem lại nguồn sức mạnh đáng sợ hướng về phía dung nham, quét sạch hết tất cả những nơi mà nó đi qua. Vạn Nhân Trảm hét lớn, dùng hết sức để quạt về phía dung nham, quạt trái, quạt phải, rất nhanh đã dập tắt được hết lửa ở xung quanh. Năng lượng dồi dào vốn dĩ không cần dừng lại, trực tiếp xong vào nơi sâu hơn. Mạnh mẽ quạt về phía dung nham, con đường dưới chân được mở rộng ra.Lăng Bất Thần: "Vạn Nhân Trảm cũng dễ bảo đấy chứ?"Hòa Ngọc gật đầu đồng ý.Vạn Nhân Trảm nhễ nhại mồ hôi, khu vực được dập lửa càng lúc càng rộng, cho dù có dung nham phun vào, gã sẽ lập tức vung chiếc quạt này ra, hung hăng dập lửa."Ầm ầm -"Mặt đất rung chuyển.Vẻ mặt của Vạn Nhân Trảm đông cứng lại, Hòa Ngọc cũng đứng thẳng dậy, nhìn về phía xa.Biển lửa lan tràn đã bị dập tắt rất nhiều, nhưng chỗ còn lại cũng cũng không ít, cái gì đó to lớn bỗng nhiên bay ra từ trong biển lửa, thân hình to lớn của nó cực kỳ đáng sợ. Biển lửa xung quanh như thác lũ hướng về phía con quái vật khổng lồ, chồng chất ở bên ngoài cơ thể con quái vật, khiến nó càng trở nên to lớn hơn. Ngọn lửa dần dần lắng xuống, con quái v*t t* l*n đó nhìn về phía bọn họ, đó là một con bò lửa. Lửa phun ra từ lỗ mũi của nó, dường như đã bị bọn họ chọc điên lên, nó đã hoàn toàn nổi giận. Sau khi chỉ nhìn họ một lúc, nó giậm đôi chân rực lửa khổng lồ của mình lao về phía bọn họ.Hơn nữa, mục tiêu của nó không phải là Vạn Nhân Trảm đang cầm quạt Ba Tiêu, mà đó là Hòa Ngọc.Muốn bắt giặc phải bắt vua trước, xem ra nó đủ thông minh để biết ai đang uy h**p nó. Khi con bò lửa tức giận di chuyển, trời đất giống như đang sụp đổ, mặt đất rung chuyển, mũi phun ra lửa, ngọn lửa cũng đang bốc ra từ cơ thể nó. Xông thẳng về phía Hòa Ngọc.
Vạn Nhân Trảm đang muốn chửi ầm lên thì Lăng Bất Thần ở bên cạnh nói: "Ý của Hòa Ngọc là cậu chỉ việc dập lửa thôi, dập được hết lửa thì tốt, dập không được nhưng dẫn được boss ra thì càng ổn hơn, suy cho cùng, cấp độ này sợ là phải dụ được boss ra thì mới qua cửa được."
Vạn Nhân Trảm lạnh lùng nói: "Ông đây biết rồi, cần thứ như mày nói hả." Lăng Bất Thần xoa mũi, co rúm lại trốn phía sau Hòa Ngọc, hai người dựa vào nhau.
Đoàn Vu Thần: "Nhưng tóm lại là cậu đã làm thế nào?" Anh ta vẫn còn rất cố chấp với chuyện rèn. Và đương nhiên là Hòa Ngọc sẽ không nói với anh ta, vì vậy cậu không trả lời, chỉ nhìn Vạn Nhân Trảm: "Làm tiếp đi, dập tắt lửa ở xung quanh, xem có thể dẫn boss của ải này hay không."
Vạn Nhân Trảm nghe xong thì gật đầu, nhảy lên chổi bay: "Hòa Ngọc, trợ giúp cho tao."
Hòa Ngọc: "Được." Cậu đồng ý, cố gắng đứng vững. Lăng Bất Thần ở bên cạnh đỡ lấy cậu, ánh mắt hai người giao nhau, sau đó rời đi. Hòa Ngọc truyền năng lượng vào cơ thể Vạn Nhân Trảm.
Vạn Nhân Trảm cầm quạt trong tay, chân thì dẫm lên chổi, hung tàn nhìn dòng dung nham phía dưới, nghiến răng nghiến lợi nói: "Lúc trước giày vò ông đây, bây giờ đến phiên tao báo thù." Nói xong, gã nhảy lên, quạt xuống thật mạnh.
Năng lực chiến đấu điên cuồng, chiếc quạt có sức mạnh vô hạn, cả hai kết hợp lại, đem lại nguồn sức mạnh đáng sợ hướng về phía dung nham, quét sạch hết tất cả những nơi mà nó đi qua.
Vạn Nhân Trảm hét lớn, dùng hết sức để quạt về phía dung nham, quạt trái, quạt phải, rất nhanh đã dập tắt được hết lửa ở xung quanh. Năng lượng dồi dào vốn dĩ không cần dừng lại, trực tiếp xong vào nơi sâu hơn.
Mạnh mẽ quạt về phía dung nham, con đường dưới chân được mở rộng ra.
Lăng Bất Thần: "Vạn Nhân Trảm cũng dễ bảo đấy chứ?"
Hòa Ngọc gật đầu đồng ý.
Vạn Nhân Trảm nhễ nhại mồ hôi, khu vực được dập lửa càng lúc càng rộng, cho dù có dung nham phun vào, gã sẽ lập tức vung chiếc quạt này ra, hung hăng dập lửa.
"Ầm ầm -"
Mặt đất rung chuyển.
Vẻ mặt của Vạn Nhân Trảm đông cứng lại, Hòa Ngọc cũng đứng thẳng dậy, nhìn về phía xa.
Biển lửa lan tràn đã bị dập tắt rất nhiều, nhưng chỗ còn lại cũng cũng không ít, cái gì đó to lớn bỗng nhiên bay ra từ trong biển lửa, thân hình to lớn của nó cực kỳ đáng sợ. Biển lửa xung quanh như thác lũ hướng về phía con quái vật khổng lồ, chồng chất ở bên ngoài cơ thể con quái vật, khiến nó càng trở nên to lớn hơn.
Ngọn lửa dần dần lắng xuống, con quái v*t t* l*n đó nhìn về phía bọn họ, đó là một con bò lửa. Lửa phun ra từ lỗ mũi của nó, dường như đã bị bọn họ chọc điên lên, nó đã hoàn toàn nổi giận. Sau khi chỉ nhìn họ một lúc, nó giậm đôi chân rực lửa khổng lồ của mình lao về phía bọn họ.
Hơn nữa, mục tiêu của nó không phải là Vạn Nhân Trảm đang cầm quạt Ba Tiêu, mà đó là Hòa Ngọc.
Muốn bắt giặc phải bắt vua trước, xem ra nó đủ thông minh để biết ai đang uy h**p nó.
Khi con bò lửa tức giận di chuyển, trời đất giống như đang sụp đổ, mặt đất rung chuyển, mũi phun ra lửa, ngọn lửa cũng đang bốc ra từ cơ thể nó. Xông thẳng về phía Hòa Ngọc.
Hắn Tuyệt Đối Là Bug! (Vô Hạn Lưu)Tác giả: Thập Vĩ ThốTruyện Dị Giới, Truyện Hệ Thống, Truyện Trinh Thám, Truyện Xuyên KhôngẦm! Nước biển cuộn trào dữ dội, như thể nhấn chìm cả thế giới. Ý thức Hòa Ngọc vừa kịp hồi phục đã lập tức cảm nhận được một lực kéo với ý đồ lôi cậu xuống biển sâu. Toàn thân cậu rã rời, đến giãy giụa cũng trở nên khó khăn. Trong đầu cậu vang lên một giọng nói lạnh lẽo: "Tích! Tuyển thủ số 2333 Hòa Ngọc sắp sửa tử vong. Trang bị rơi ra: một cặp kính không độ, một vật phẩm trông thì tốt nhưng vô dụng." Áp lực nước biển siết chặt lồng ngực, cơn đau nghẹt thở ập đến, thế giới trước mắt Hòa Ngọc lại chìm vào bóng tối vô tận. Cùng lúc đó, cậu mơ hồ thấy trên một màn hình ảo lơ lửng vô số dòng chữ nhỏ li ti với đủ kiểu dáng và màu sắc khác nhau, chúng lướt qua với tốc độ chóng mặt: "Ngồi chờ kẻ đến từ hành tinh vô danh để mạng lại dưới biển sâu." "Show sống còn này kịch tính nhất chính là sự điên cuồng của mỗi người trước khi chết. Đáng tiếc, tên này chết dưới biển, chỉ có thể giãy giụa trong tuyệt vọng, chẳng thốt nổi một lời." "Đây là tuyển thủ của hành tinh nào? Trái Đất ư? Chưa từng… Vạn Nhân Trảm đang muốn chửi ầm lên thì Lăng Bất Thần ở bên cạnh nói: "Ý của Hòa Ngọc là cậu chỉ việc dập lửa thôi, dập được hết lửa thì tốt, dập không được nhưng dẫn được boss ra thì càng ổn hơn, suy cho cùng, cấp độ này sợ là phải dụ được boss ra thì mới qua cửa được."Vạn Nhân Trảm lạnh lùng nói: "Ông đây biết rồi, cần thứ như mày nói hả." Lăng Bất Thần xoa mũi, co rúm lại trốn phía sau Hòa Ngọc, hai người dựa vào nhau.Đoàn Vu Thần: "Nhưng tóm lại là cậu đã làm thế nào?" Anh ta vẫn còn rất cố chấp với chuyện rèn. Và đương nhiên là Hòa Ngọc sẽ không nói với anh ta, vì vậy cậu không trả lời, chỉ nhìn Vạn Nhân Trảm: "Làm tiếp đi, dập tắt lửa ở xung quanh, xem có thể dẫn boss của ải này hay không."Vạn Nhân Trảm nghe xong thì gật đầu, nhảy lên chổi bay: "Hòa Ngọc, trợ giúp cho tao."Hòa Ngọc: "Được." Cậu đồng ý, cố gắng đứng vững. Lăng Bất Thần ở bên cạnh đỡ lấy cậu, ánh mắt hai người giao nhau, sau đó rời đi. Hòa Ngọc truyền năng lượng vào cơ thể Vạn Nhân Trảm.Vạn Nhân Trảm cầm quạt trong tay, chân thì dẫm lên chổi, hung tàn nhìn dòng dung nham phía dưới, nghiến răng nghiến lợi nói: "Lúc trước giày vò ông đây, bây giờ đến phiên tao báo thù." Nói xong, gã nhảy lên, quạt xuống thật mạnh. Năng lực chiến đấu điên cuồng, chiếc quạt có sức mạnh vô hạn, cả hai kết hợp lại, đem lại nguồn sức mạnh đáng sợ hướng về phía dung nham, quét sạch hết tất cả những nơi mà nó đi qua. Vạn Nhân Trảm hét lớn, dùng hết sức để quạt về phía dung nham, quạt trái, quạt phải, rất nhanh đã dập tắt được hết lửa ở xung quanh. Năng lượng dồi dào vốn dĩ không cần dừng lại, trực tiếp xong vào nơi sâu hơn. Mạnh mẽ quạt về phía dung nham, con đường dưới chân được mở rộng ra.Lăng Bất Thần: "Vạn Nhân Trảm cũng dễ bảo đấy chứ?"Hòa Ngọc gật đầu đồng ý.Vạn Nhân Trảm nhễ nhại mồ hôi, khu vực được dập lửa càng lúc càng rộng, cho dù có dung nham phun vào, gã sẽ lập tức vung chiếc quạt này ra, hung hăng dập lửa."Ầm ầm -"Mặt đất rung chuyển.Vẻ mặt của Vạn Nhân Trảm đông cứng lại, Hòa Ngọc cũng đứng thẳng dậy, nhìn về phía xa.Biển lửa lan tràn đã bị dập tắt rất nhiều, nhưng chỗ còn lại cũng cũng không ít, cái gì đó to lớn bỗng nhiên bay ra từ trong biển lửa, thân hình to lớn của nó cực kỳ đáng sợ. Biển lửa xung quanh như thác lũ hướng về phía con quái vật khổng lồ, chồng chất ở bên ngoài cơ thể con quái vật, khiến nó càng trở nên to lớn hơn. Ngọn lửa dần dần lắng xuống, con quái v*t t* l*n đó nhìn về phía bọn họ, đó là một con bò lửa. Lửa phun ra từ lỗ mũi của nó, dường như đã bị bọn họ chọc điên lên, nó đã hoàn toàn nổi giận. Sau khi chỉ nhìn họ một lúc, nó giậm đôi chân rực lửa khổng lồ của mình lao về phía bọn họ.Hơn nữa, mục tiêu của nó không phải là Vạn Nhân Trảm đang cầm quạt Ba Tiêu, mà đó là Hòa Ngọc.Muốn bắt giặc phải bắt vua trước, xem ra nó đủ thông minh để biết ai đang uy h**p nó. Khi con bò lửa tức giận di chuyển, trời đất giống như đang sụp đổ, mặt đất rung chuyển, mũi phun ra lửa, ngọn lửa cũng đang bốc ra từ cơ thể nó. Xông thẳng về phía Hòa Ngọc.