Tác giả:

Ầm! Nước biển cuộn trào dữ dội, như thể nhấn chìm cả thế giới. Ý thức Hòa Ngọc vừa kịp hồi phục đã lập tức cảm nhận được một lực kéo với ý đồ lôi cậu xuống biển sâu. Toàn thân cậu rã rời, đến giãy giụa cũng trở nên khó khăn. Trong đầu cậu vang lên một giọng nói lạnh lẽo: "Tích! Tuyển thủ số 2333 Hòa Ngọc sắp sửa tử vong. Trang bị rơi ra: một cặp kính không độ, một vật phẩm trông thì tốt nhưng vô dụng." Áp lực nước biển siết chặt lồng ngực, cơn đau nghẹt thở ập đến, thế giới trước mắt Hòa Ngọc lại chìm vào bóng tối vô tận. Cùng lúc đó, cậu mơ hồ thấy trên một màn hình ảo lơ lửng vô số dòng chữ nhỏ li ti với đủ kiểu dáng và màu sắc khác nhau, chúng lướt qua với tốc độ chóng mặt: "Ngồi chờ kẻ đến từ hành tinh vô danh để mạng lại dưới biển sâu." "Show sống còn này kịch tính nhất chính là sự điên cuồng của mỗi người trước khi chết. Đáng tiếc, tên này chết dưới biển, chỉ có thể giãy giụa trong tuyệt vọng, chẳng thốt nổi một lời." "Đây là tuyển thủ của hành tinh nào? Trái Đất ư? Chưa từng…

Chương 308: Ai Là Nội Gián? (160) - Còn lại 50 slots

Hắn Tuyệt Đối Là Bug! (Vô Hạn Lưu)Tác giả: Thập Vĩ ThốTruyện Dị Giới, Truyện Hệ Thống, Truyện Trinh Thám, Truyện Xuyên KhôngẦm! Nước biển cuộn trào dữ dội, như thể nhấn chìm cả thế giới. Ý thức Hòa Ngọc vừa kịp hồi phục đã lập tức cảm nhận được một lực kéo với ý đồ lôi cậu xuống biển sâu. Toàn thân cậu rã rời, đến giãy giụa cũng trở nên khó khăn. Trong đầu cậu vang lên một giọng nói lạnh lẽo: "Tích! Tuyển thủ số 2333 Hòa Ngọc sắp sửa tử vong. Trang bị rơi ra: một cặp kính không độ, một vật phẩm trông thì tốt nhưng vô dụng." Áp lực nước biển siết chặt lồng ngực, cơn đau nghẹt thở ập đến, thế giới trước mắt Hòa Ngọc lại chìm vào bóng tối vô tận. Cùng lúc đó, cậu mơ hồ thấy trên một màn hình ảo lơ lửng vô số dòng chữ nhỏ li ti với đủ kiểu dáng và màu sắc khác nhau, chúng lướt qua với tốc độ chóng mặt: "Ngồi chờ kẻ đến từ hành tinh vô danh để mạng lại dưới biển sâu." "Show sống còn này kịch tính nhất chính là sự điên cuồng của mỗi người trước khi chết. Đáng tiếc, tên này chết dưới biển, chỉ có thể giãy giụa trong tuyệt vọng, chẳng thốt nổi một lời." "Đây là tuyển thủ của hành tinh nào? Trái Đất ư? Chưa từng… "Ngao ngao ~" Bé mèo lớn đi tới trước mặt Hòa Ngọc với vẻ mặt khó chịu, đưa khuôn mặt to của nó đến gần Hòa Ngọc.Hòa Ngọc nâng tay nhẹ nhàng xoa xoa: "Đừng nóng giận, đã không có người làm phiền mày ăn cơm rồi." Cậu dập tắt lửa trong nồi ở bên cạnh, nhẹ giọng nói: "Cá hầm đã làm xong, nguội là có thể ăn được."Tuyết vẫn rơi dày đặc, Hàn Băng thú giơ chân trước chặn Hòa Ngọc dưới thân, chặn gió tuyết liên miên ở bên ngoài.Nghe thấy vậy, nó vẫn tiếp tục động tác của mình, hưng phấn thò đầu ngửi ngửi, lập tức vươn đầu lưỡi l**m nhưng lưỡi lại bị bỏng."Ngao ngao ~"Hòa Ngọc khẽ cười một tiếng, bất đắc dĩ lắc đầu: "Mày đó, vội vàng như vậy làm gì?""Ngao ngao!" Bé mèo lớn rất gấp gáp. Chờ thêm vài giây, nó không thể chờ đợi được lại l**m một cái, hiển nhiên là rất nóng, ăn trong hạnh phúc lại có sự đau khổ. Nhưng bé mèo lớn không thể chờ được nữa.Ngon quá đi! Nó chưa bao giờ ăn một cái gì ngon như vậy. Bé mèo lớn chưa từng ăn cá hầm, dùng hoa hàn băng đun cá không giống với cá nướng, là một loại cao lương mỹ vị khác."Phù -"Bé mèo lớn vừa hà hơi vừa ăn con cá hầm vẫn còn bỏng, bộ râu của nó run lên vì nóng nhưng vẫn nhất quyết đòi ăn. Bộ dạng tàn bạo vừa rồi đâu nhỉ?Khán giả:"Vừa nãy thì hung tợn, bây giờ lại đáng yêu, tôi cũng chịu thua.""Hàn Băng thú thực sự rất hung dữ, nhưng ở trước mặt Hòa Ngọc lại rất đáng yêu, nó đối xử với Hòa Ngọc rất tốt, bảo vệ Hòa Ngọc khỏi gió tuyết, Hòa Ngọc cũng đối xử với nó rất tốt.""Đừng bàn luận nó có đáng yêu hay không nữa, Show sống còn đỉnh lưu, tại sao con Hàn Băng thú này lại mạnh hơn những con Hàn Băng thú khác trong đấu trường?""Đúng vậy, Hàn Băng thú ở đấu trường khác chỉ cần hợp tác là có thể thắng, nhưng con Hàn Băng thú ở đấu trường này lại quá mạnh, bọn Eugene không đánh lại được, cái này xử lý sao đây?""Cho tôi một lời giải thích."Trấn Tinh nghiêm túc nói: "Nó rất mạnh."Hòa Ngọc bình tĩnh gật đầu. Rất mạnh, hơn nữa mạnh một cách bất thường. Hòa Ngọc không tin phó bản của Show sống còn định lưu cài đặt không thể vượt qua, còn kết hợp với băng tuyết mà nó vừa huy động. Hòa Ngọc suy đoán rằng năng lực chiến đấu này nằm ngoài cài đặt trước của hệ thống. Đôi mắt cậu thâm trầm, trong đầu hiện ra vô số suy nghĩ nhưng lại không nói ra lời.Cậu thất thần cho đến khi ngón tay bị bỏng mới tỉnh lại, bên cạnh cậu, Hàn Băng thú đã ăn xong rồi, Hòa Ngọc lại đun cho nó một nồi nữa. Trong khi chờ đợi, cậu đút cho nó từng con cá nướng. Ăn cá nướng xong, canh cá vừa hầm xong có thể ăn được rồi, bé mèo lớn cực kỳ hạnh phúc. Nó chỉ cảm thấy có được "đồ chơi" là điều may mắn nhất kể từ khi có ý thức đến giờ. Chưa kể đến Hòa Ngọc còn biến cái nồi thành một cái tấm tôn rồi rán cá cho nó, dường như cậu muốn nấu tất cả những món ngon từ cá mà cậu có thể làm cho Hàn Băng thú ăn.Bé mèo lớn điên cuồng vẫy đuôi, duy trì hành động ngăn tuyết, thỉnh thoảng l**m Hòa Ngọc, rất hài lòng. Tốt quá đi. Sau khi ăn hết cá, lần đầu tiên bé mèo lớn ăn no cá vui mừng đến mức nó liên tục kêu "grừ grừ", nó l**m sạch khóe miệng, ôm Hòa Ngọc vào lòng, lăn lộn trong gió tuyết. Gió tuyết vẫn tiếp tục, bé mèo lớn rất ấm.【Hệ thống thông báo rằng 9.950 người đã hoàn thành ải, còn lại năm mươi slots, các vị tuyển thủ cố gắng lên nhé.】

"Ngao ngao ~" Bé mèo lớn đi tới trước mặt Hòa Ngọc với vẻ mặt khó chịu, đưa khuôn mặt to của nó đến gần Hòa Ngọc.

Hòa Ngọc nâng tay nhẹ nhàng xoa xoa: "Đừng nóng giận, đã không có người làm phiền mày ăn cơm rồi." Cậu dập tắt lửa trong nồi ở bên cạnh, nhẹ giọng nói: "Cá hầm đã làm xong, nguội là có thể ăn được."

Tuyết vẫn rơi dày đặc, Hàn Băng thú giơ chân trước chặn Hòa Ngọc dưới thân, chặn gió tuyết liên miên ở bên ngoài.

Nghe thấy vậy, nó vẫn tiếp tục động tác của mình, hưng phấn thò đầu ngửi ngửi, lập tức vươn đầu lưỡi l**m nhưng lưỡi lại bị bỏng.

"Ngao ngao ~"

Hòa Ngọc khẽ cười một tiếng, bất đắc dĩ lắc đầu: "Mày đó, vội vàng như vậy làm gì?"

"Ngao ngao!" Bé mèo lớn rất gấp gáp. Chờ thêm vài giây, nó không thể chờ đợi được lại l**m một cái, hiển nhiên là rất nóng, ăn trong hạnh phúc lại có sự đau khổ. Nhưng bé mèo lớn không thể chờ được nữa.

Ngon quá đi! Nó chưa bao giờ ăn một cái gì ngon như vậy. Bé mèo lớn chưa từng ăn cá hầm, dùng hoa hàn băng đun cá không giống với cá nướng, là một loại cao lương mỹ vị khác.

"Phù -"

Bé mèo lớn vừa hà hơi vừa ăn con cá hầm vẫn còn bỏng, bộ râu của nó run lên vì nóng nhưng vẫn nhất quyết đòi ăn. Bộ dạng tàn bạo vừa rồi đâu nhỉ?

Khán giả:

"Vừa nãy thì hung tợn, bây giờ lại đáng yêu, tôi cũng chịu thua."

"Hàn Băng thú thực sự rất hung dữ, nhưng ở trước mặt Hòa Ngọc lại rất đáng yêu, nó đối xử với Hòa Ngọc rất tốt, bảo vệ Hòa Ngọc khỏi gió tuyết, Hòa Ngọc cũng đối xử với nó rất tốt."

"Đừng bàn luận nó có đáng yêu hay không nữa, Show sống còn đỉnh lưu, tại sao con Hàn Băng thú này lại mạnh hơn những con Hàn Băng thú khác trong đấu trường?"

"Đúng vậy, Hàn Băng thú ở đấu trường khác chỉ cần hợp tác là có thể thắng, nhưng con Hàn Băng thú ở đấu trường này lại quá mạnh, bọn Eugene không đánh lại được, cái này xử lý sao đây?"

"Cho tôi một lời giải thích."

Trấn Tinh nghiêm túc nói: "Nó rất mạnh."

Hòa Ngọc bình tĩnh gật đầu. Rất mạnh, hơn nữa mạnh một cách bất thường. 

Hòa Ngọc không tin phó bản của Show sống còn định lưu cài đặt không thể vượt qua, còn kết hợp với băng tuyết mà nó vừa huy động. Hòa Ngọc suy đoán rằng năng lực chiến đấu này nằm ngoài cài đặt trước của hệ thống. 

Đôi mắt cậu thâm trầm, trong đầu hiện ra vô số suy nghĩ nhưng lại không nói ra lời.

Cậu thất thần cho đến khi ngón tay bị bỏng mới tỉnh lại, bên cạnh cậu, Hàn Băng thú đã ăn xong rồi, Hòa Ngọc lại đun cho nó một nồi nữa. Trong khi chờ đợi, cậu đút cho nó từng con cá nướng. 

Ăn cá nướng xong, canh cá vừa hầm xong có thể ăn được rồi, bé mèo lớn cực kỳ hạnh phúc. 

Nó chỉ cảm thấy có được "đồ chơi" là điều may mắn nhất kể từ khi có ý thức đến giờ. 

Chưa kể đến Hòa Ngọc còn biến cái nồi thành một cái tấm tôn rồi rán cá cho nó, dường như cậu muốn nấu tất cả những món ngon từ cá mà cậu có thể làm cho Hàn Băng thú ăn.

Bé mèo lớn điên cuồng vẫy đuôi, duy trì hành động ngăn tuyết, thỉnh thoảng l**m Hòa Ngọc, rất hài lòng. 

Tốt quá đi. 

Sau khi ăn hết cá, lần đầu tiên bé mèo lớn ăn no cá vui mừng đến mức nó liên tục kêu "grừ grừ", nó l**m sạch khóe miệng, ôm Hòa Ngọc vào lòng, lăn lộn trong gió tuyết. 

Gió tuyết vẫn tiếp tục, bé mèo lớn rất ấm.

【Hệ thống thông báo rằng 9.950 người đã hoàn thành ải, còn lại năm mươi slots, các vị tuyển thủ cố gắng lên nhé.】

Hắn Tuyệt Đối Là Bug! (Vô Hạn Lưu)Tác giả: Thập Vĩ ThốTruyện Dị Giới, Truyện Hệ Thống, Truyện Trinh Thám, Truyện Xuyên KhôngẦm! Nước biển cuộn trào dữ dội, như thể nhấn chìm cả thế giới. Ý thức Hòa Ngọc vừa kịp hồi phục đã lập tức cảm nhận được một lực kéo với ý đồ lôi cậu xuống biển sâu. Toàn thân cậu rã rời, đến giãy giụa cũng trở nên khó khăn. Trong đầu cậu vang lên một giọng nói lạnh lẽo: "Tích! Tuyển thủ số 2333 Hòa Ngọc sắp sửa tử vong. Trang bị rơi ra: một cặp kính không độ, một vật phẩm trông thì tốt nhưng vô dụng." Áp lực nước biển siết chặt lồng ngực, cơn đau nghẹt thở ập đến, thế giới trước mắt Hòa Ngọc lại chìm vào bóng tối vô tận. Cùng lúc đó, cậu mơ hồ thấy trên một màn hình ảo lơ lửng vô số dòng chữ nhỏ li ti với đủ kiểu dáng và màu sắc khác nhau, chúng lướt qua với tốc độ chóng mặt: "Ngồi chờ kẻ đến từ hành tinh vô danh để mạng lại dưới biển sâu." "Show sống còn này kịch tính nhất chính là sự điên cuồng của mỗi người trước khi chết. Đáng tiếc, tên này chết dưới biển, chỉ có thể giãy giụa trong tuyệt vọng, chẳng thốt nổi một lời." "Đây là tuyển thủ của hành tinh nào? Trái Đất ư? Chưa từng… "Ngao ngao ~" Bé mèo lớn đi tới trước mặt Hòa Ngọc với vẻ mặt khó chịu, đưa khuôn mặt to của nó đến gần Hòa Ngọc.Hòa Ngọc nâng tay nhẹ nhàng xoa xoa: "Đừng nóng giận, đã không có người làm phiền mày ăn cơm rồi." Cậu dập tắt lửa trong nồi ở bên cạnh, nhẹ giọng nói: "Cá hầm đã làm xong, nguội là có thể ăn được."Tuyết vẫn rơi dày đặc, Hàn Băng thú giơ chân trước chặn Hòa Ngọc dưới thân, chặn gió tuyết liên miên ở bên ngoài.Nghe thấy vậy, nó vẫn tiếp tục động tác của mình, hưng phấn thò đầu ngửi ngửi, lập tức vươn đầu lưỡi l**m nhưng lưỡi lại bị bỏng."Ngao ngao ~"Hòa Ngọc khẽ cười một tiếng, bất đắc dĩ lắc đầu: "Mày đó, vội vàng như vậy làm gì?""Ngao ngao!" Bé mèo lớn rất gấp gáp. Chờ thêm vài giây, nó không thể chờ đợi được lại l**m một cái, hiển nhiên là rất nóng, ăn trong hạnh phúc lại có sự đau khổ. Nhưng bé mèo lớn không thể chờ được nữa.Ngon quá đi! Nó chưa bao giờ ăn một cái gì ngon như vậy. Bé mèo lớn chưa từng ăn cá hầm, dùng hoa hàn băng đun cá không giống với cá nướng, là một loại cao lương mỹ vị khác."Phù -"Bé mèo lớn vừa hà hơi vừa ăn con cá hầm vẫn còn bỏng, bộ râu của nó run lên vì nóng nhưng vẫn nhất quyết đòi ăn. Bộ dạng tàn bạo vừa rồi đâu nhỉ?Khán giả:"Vừa nãy thì hung tợn, bây giờ lại đáng yêu, tôi cũng chịu thua.""Hàn Băng thú thực sự rất hung dữ, nhưng ở trước mặt Hòa Ngọc lại rất đáng yêu, nó đối xử với Hòa Ngọc rất tốt, bảo vệ Hòa Ngọc khỏi gió tuyết, Hòa Ngọc cũng đối xử với nó rất tốt.""Đừng bàn luận nó có đáng yêu hay không nữa, Show sống còn đỉnh lưu, tại sao con Hàn Băng thú này lại mạnh hơn những con Hàn Băng thú khác trong đấu trường?""Đúng vậy, Hàn Băng thú ở đấu trường khác chỉ cần hợp tác là có thể thắng, nhưng con Hàn Băng thú ở đấu trường này lại quá mạnh, bọn Eugene không đánh lại được, cái này xử lý sao đây?""Cho tôi một lời giải thích."Trấn Tinh nghiêm túc nói: "Nó rất mạnh."Hòa Ngọc bình tĩnh gật đầu. Rất mạnh, hơn nữa mạnh một cách bất thường. Hòa Ngọc không tin phó bản của Show sống còn định lưu cài đặt không thể vượt qua, còn kết hợp với băng tuyết mà nó vừa huy động. Hòa Ngọc suy đoán rằng năng lực chiến đấu này nằm ngoài cài đặt trước của hệ thống. Đôi mắt cậu thâm trầm, trong đầu hiện ra vô số suy nghĩ nhưng lại không nói ra lời.Cậu thất thần cho đến khi ngón tay bị bỏng mới tỉnh lại, bên cạnh cậu, Hàn Băng thú đã ăn xong rồi, Hòa Ngọc lại đun cho nó một nồi nữa. Trong khi chờ đợi, cậu đút cho nó từng con cá nướng. Ăn cá nướng xong, canh cá vừa hầm xong có thể ăn được rồi, bé mèo lớn cực kỳ hạnh phúc. Nó chỉ cảm thấy có được "đồ chơi" là điều may mắn nhất kể từ khi có ý thức đến giờ. Chưa kể đến Hòa Ngọc còn biến cái nồi thành một cái tấm tôn rồi rán cá cho nó, dường như cậu muốn nấu tất cả những món ngon từ cá mà cậu có thể làm cho Hàn Băng thú ăn.Bé mèo lớn điên cuồng vẫy đuôi, duy trì hành động ngăn tuyết, thỉnh thoảng l**m Hòa Ngọc, rất hài lòng. Tốt quá đi. Sau khi ăn hết cá, lần đầu tiên bé mèo lớn ăn no cá vui mừng đến mức nó liên tục kêu "grừ grừ", nó l**m sạch khóe miệng, ôm Hòa Ngọc vào lòng, lăn lộn trong gió tuyết. Gió tuyết vẫn tiếp tục, bé mèo lớn rất ấm.【Hệ thống thông báo rằng 9.950 người đã hoàn thành ải, còn lại năm mươi slots, các vị tuyển thủ cố gắng lên nhé.】

Chương 308: Ai Là Nội Gián? (160) - Còn lại 50 slots