Trong Trường Sinh Môn, mùi máu tanh nồng nặc phủ kín cả ngọn núi. Vết tích giao chiến còn in đậm khắp nơi, thi thể rải rác la liệt. Nơi này vừa trải qua một trận nội loạn, nhưng giờ tất cả đều đã chết. Cuối cùng, ở tận cùng của dấu vết ấy, chỉ còn một người duy nhất đứng được, tay cầm lưỡi đao nhuốm máu, lảo đảo một bước. Nàng đưa tay ôm lấy ngực, đau đớn nơi trái tim khiến khóe mắt ươn ướt, hàng mi cong khẽ run rẩy, ánh mắt đào hoa vương chút sương mờ. Nữ nhân chịu đựng đau đớn cắn răng ngẩng đầu, nhưng trước mắt lại toàn là đỏ tươi và xác chết, khiến đồng tử nàng co rút. Đây... là đâu? Xung quanh toàn là thi thể tan nát, mùi máu tanh xộc thẳng vào khứu giác khiến dạ dày cuộn trào. Rõ ràng vừa rồi nàng còn ngồi trước bàn máy tính sửa bản thiết kế, sao bỗng chốc lại đến nơi này? Những người ngã trên đất, toàn thân đẫm máu... bọn họ còn sống không? Khung cảnh quỷ dị nhuốm mùi máu khiến đại não Dư Doanh Hạ trống rỗng. Đúng lúc ấy, nơi xa xa lóe lên một bóng đỏ. Dưới gốc cây…
Tác giả: