Tác giả:

Nặn đất, gọt giũa cả buổi sáng, tay Mạnh Đường mỏi đến mức hoài nghi nhân sinh. Cô ngẩng đầu thả lỏng hai giây thì bị giáo sư ghé sát vào làm cho giật mình. Mạnh Đường quệt bùn vào tạp dề, cười bẽn lẽn: “Thầy ạ.” “Ừm,” giáo sư đưa cho cô một tờ giấy, “Tuần sau bắt đầu học phần mới, em sang bên viện Thể thao tìm một người đến làm mẫu, đây là thông tin của cậu ấy.” “Dạ?” Mạnh Đường hơi há miệng, có chút bất ngờ và cả vài phần không tình nguyện, “Là em ạ?” Lớp Điêu khắc 2 có tổng cộng 17 người, cô là kiểu người hướng nội trong số những người hướng nội, giao tiếp với bạn học và thầy cô rất hạn chế, không ngờ lại bị phân công nhiệm vụ này. “Trong quá trình sáng tác, tượng đất có thể điều chỉnh bất cứ lúc nào, nhưng sự im lặng của em sẽ khiến sai lầm bị đóng khung.” Mạnh Đường mím môi, biết giáo sư cảm thấy cô quá hướng nội. Cô đưa tay nhận tờ giấy, trên đó viết “Ngụy Xuyên, lớp Huấn luyện Vận động 1”, phía sau còn kèm theo phương thức liên lạc. Ngụy Xuyên, cái tên này Mạnh Đường có biết.…

Chương 85

Gần Thêm Chút Nữa Là Mất Kiểm SoátTác giả: Tuyết NêTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngNặn đất, gọt giũa cả buổi sáng, tay Mạnh Đường mỏi đến mức hoài nghi nhân sinh. Cô ngẩng đầu thả lỏng hai giây thì bị giáo sư ghé sát vào làm cho giật mình. Mạnh Đường quệt bùn vào tạp dề, cười bẽn lẽn: “Thầy ạ.” “Ừm,” giáo sư đưa cho cô một tờ giấy, “Tuần sau bắt đầu học phần mới, em sang bên viện Thể thao tìm một người đến làm mẫu, đây là thông tin của cậu ấy.” “Dạ?” Mạnh Đường hơi há miệng, có chút bất ngờ và cả vài phần không tình nguyện, “Là em ạ?” Lớp Điêu khắc 2 có tổng cộng 17 người, cô là kiểu người hướng nội trong số những người hướng nội, giao tiếp với bạn học và thầy cô rất hạn chế, không ngờ lại bị phân công nhiệm vụ này. “Trong quá trình sáng tác, tượng đất có thể điều chỉnh bất cứ lúc nào, nhưng sự im lặng của em sẽ khiến sai lầm bị đóng khung.” Mạnh Đường mím môi, biết giáo sư cảm thấy cô quá hướng nội. Cô đưa tay nhận tờ giấy, trên đó viết “Ngụy Xuyên, lớp Huấn luyện Vận động 1”, phía sau còn kèm theo phương thức liên lạc. Ngụy Xuyên, cái tên này Mạnh Đường có biết.… Cúp điện thoại, Ngụy Xuyên lái xe đưa chậu sen đá ngọc lộ về nhà.Sở Nhân thấy con trai thì vừa ngạc nhiên vừa vui mừng: “Sao con lại về rồi? Không phải bảo tết chỉ được nghỉ mười ngày, thời gian còn lại đều tập luyện ở trường sao? Không phải là nhớ mẹ rồi chứ?”“Mẹ, mẹ có biết bạn bè con gọi con là gì không?”“Biết chứ, Diệu Tổ mà.”Ngụy Xuyên tức cười: “Mẹ biết là tốt rồi, cho nên bình thường mẹ đừng có khoa trường về con quá, khiến người ta hiểu lầm.”“Nhà mình có tiền mà, sinh mấy đứa con có sao đâu.” Sở Nhân hừ một tiếng, “Mẹ sinh con thì sao nào? Đàn ông miệng thì nói không quan trọng con trai, thực ra trong lòng để ý lắm. Nhỡ bố con thật sự sinh con trai với người khác ở bên ngoài, ba chị gái của con phải làm sao? Con ấy à, giống như V* kh* h*t nh*n vậy, nhà mình có thể không dùng nhưng không thể không có.”Ngụy Xuyên: “…”Lần đầu tiên nghe thấy kiểu giải thích mới mẻ thế này.Không phải về vì bà, Sở Nhân lập tức thu lại nụ cười, bộ dạng như thể cậu là kẻ đến đòi nợ: “Thế rốt cuộc con về làm gì?”Ngụy Xuyên nói: “Con chăm một chậu sen đá nhưng không có thời gian chăm nên mang về nhà nhờ dì giúp việc chăm hộ.”Ngụy Xuyên cũng muốn tự chăm sóc nhưng thời gian huấn luyện cậu phải chuyển đến tòa ký túc xá chỉ định của trường để ở tập trung.Mang theo không tiện lắm, cũng không biết chăm, càng không có thời gian.Cúp điện thoại, Ngụy Xuyên lái xe đưa chậu sen đá ngọc lộ về nhà.Sở Nhân thấy con trai thì vừa ngạc nhiên vừa vui mừng: “Sao con lại về rồi? Không phải bảo tết chỉ được nghỉ mười ngày, thời gian còn lại đều tập luyện ở trường sao? Không phải là nhớ mẹ rồi chứ?”“Mẹ, mẹ có biết bạn bè con gọi con là gì không?”“Biết chứ, Diệu Tổ mà.”Ngụy Xuyên tức cười: “Mẹ biết là tốt rồi, cho nên bình thường mẹ đừng có khoa trường về con quá, khiến người ta hiểu lầm.”“Nhà mình có tiền mà, sinh mấy đứa con có sao đâu.” Sở Nhân hừ một tiếng, “Mẹ sinh con thì sao nào? Đàn ông miệng thì nói không quan trọng con trai, thực ra trong lòng để ý lắm. Nhỡ bố con thật sự sinh con trai với người khác ở bên ngoài, ba chị gái của con phải làm sao? Con ấy à, giống như V* kh* h*t nh*n vậy, nhà mình có thể không dùng nhưng không thể không có.”Ngụy Xuyên: “…”Lần đầu tiên nghe thấy kiểu giải thích mới mẻ thế này.Không phải về vì bà, Sở Nhân lập tức thu lại nụ cười, bộ dạng như thể cậu là kẻ đến đòi nợ: “Thế rốt cuộc con về làm gì?”Ngụy Xuyên nói: “Con chăm một chậu sen đá nhưng không có thời gian chăm nên mang về nhà nhờ dì giúp việc chăm hộ.”Ngụy Xuyên cũng muốn tự chăm sóc nhưng thời gian huấn luyện cậu phải chuyển đến tòa ký túc xá chỉ định của trường để ở tập trung.Mang theo không tiện lắm, cũng không biết chăm, càng không có thời gian. Cúp điện thoại, Ngụy Xuyên lái xe đưa chậu sen đá ngọc lộ về nhà.Sở Nhân thấy con trai thì vừa ngạc nhiên vừa vui mừng: “Sao con lại về rồi? Không phải bảo tết chỉ được nghỉ mười ngày, thời gian còn lại đều tập luyện ở trường sao? Không phải là nhớ mẹ rồi chứ?”“Mẹ, mẹ có biết bạn bè con gọi con là gì không?”“Biết chứ, Diệu Tổ mà.”Ngụy Xuyên tức cười: “Mẹ biết là tốt rồi, cho nên bình thường mẹ đừng có khoa trường về con quá, khiến người ta hiểu lầm.”“Nhà mình có tiền mà, sinh mấy đứa con có sao đâu.” Sở Nhân hừ một tiếng, “Mẹ sinh con thì sao nào? Đàn ông miệng thì nói không quan trọng con trai, thực ra trong lòng để ý lắm. Nhỡ bố con thật sự sinh con trai với người khác ở bên ngoài, ba chị gái của con phải làm sao? Con ấy à, giống như V* kh* h*t nh*n vậy, nhà mình có thể không dùng nhưng không thể không có.”Ngụy Xuyên: “…”Lần đầu tiên nghe thấy kiểu giải thích mới mẻ thế này.Không phải về vì bà, Sở Nhân lập tức thu lại nụ cười, bộ dạng như thể cậu là kẻ đến đòi nợ: “Thế rốt cuộc con về làm gì?”Ngụy Xuyên nói: “Con chăm một chậu sen đá nhưng không có thời gian chăm nên mang về nhà nhờ dì giúp việc chăm hộ.”Ngụy Xuyên cũng muốn tự chăm sóc nhưng thời gian huấn luyện cậu phải chuyển đến tòa ký túc xá chỉ định của trường để ở tập trung.Mang theo không tiện lắm, cũng không biết chăm, càng không có thời gian.Cúp điện thoại, Ngụy Xuyên lái xe đưa chậu sen đá ngọc lộ về nhà.Sở Nhân thấy con trai thì vừa ngạc nhiên vừa vui mừng: “Sao con lại về rồi? Không phải bảo tết chỉ được nghỉ mười ngày, thời gian còn lại đều tập luyện ở trường sao? Không phải là nhớ mẹ rồi chứ?”“Mẹ, mẹ có biết bạn bè con gọi con là gì không?”“Biết chứ, Diệu Tổ mà.”Ngụy Xuyên tức cười: “Mẹ biết là tốt rồi, cho nên bình thường mẹ đừng có khoa trường về con quá, khiến người ta hiểu lầm.”“Nhà mình có tiền mà, sinh mấy đứa con có sao đâu.” Sở Nhân hừ một tiếng, “Mẹ sinh con thì sao nào? Đàn ông miệng thì nói không quan trọng con trai, thực ra trong lòng để ý lắm. Nhỡ bố con thật sự sinh con trai với người khác ở bên ngoài, ba chị gái của con phải làm sao? Con ấy à, giống như V* kh* h*t nh*n vậy, nhà mình có thể không dùng nhưng không thể không có.”Ngụy Xuyên: “…”Lần đầu tiên nghe thấy kiểu giải thích mới mẻ thế này.Không phải về vì bà, Sở Nhân lập tức thu lại nụ cười, bộ dạng như thể cậu là kẻ đến đòi nợ: “Thế rốt cuộc con về làm gì?”Ngụy Xuyên nói: “Con chăm một chậu sen đá nhưng không có thời gian chăm nên mang về nhà nhờ dì giúp việc chăm hộ.”Ngụy Xuyên cũng muốn tự chăm sóc nhưng thời gian huấn luyện cậu phải chuyển đến tòa ký túc xá chỉ định của trường để ở tập trung.Mang theo không tiện lắm, cũng không biết chăm, càng không có thời gian.Cúp điện thoại, Ngụy Xuyên lái xe đưa chậu sen đá ngọc lộ về nhà.Sở Nhân thấy con trai thì vừa ngạc nhiên vừa vui mừng: “Sao con lại về rồi? Không phải bảo tết chỉ được nghỉ mười ngày, thời gian còn lại đều tập luyện ở trường sao? Không phải là nhớ mẹ rồi chứ?”“Mẹ, mẹ có biết bạn bè con gọi con là gì không?”“Biết chứ, Diệu Tổ mà.”Ngụy Xuyên tức cười: “Mẹ biết là tốt rồi, cho nên bình thường mẹ đừng có khoa trường về con quá, khiến người ta hiểu lầm.”“Nhà mình có tiền mà, sinh mấy đứa con có sao đâu.” Sở Nhân hừ một tiếng, “Mẹ sinh con thì sao nào? Đàn ông miệng thì nói không quan trọng con trai, thực ra trong lòng để ý lắm. Nhỡ bố con thật sự sinh con trai với người khác ở bên ngoài, ba chị gái của con phải làm sao? Con ấy à, giống như V* kh* h*t nh*n vậy, nhà mình có thể không dùng nhưng không thể không có.”Ngụy Xuyên: “…”Lần đầu tiên nghe thấy kiểu giải thích mới mẻ thế này.Không phải về vì bà, Sở Nhân lập tức thu lại nụ cười, bộ dạng như thể cậu là kẻ đến đòi nợ: “Thế rốt cuộc con về làm gì?”Ngụy Xuyên nói: “Con chăm một chậu sen đá nhưng không có thời gian chăm nên mang về nhà nhờ dì giúp việc chăm hộ.”Ngụy Xuyên cũng muốn tự chăm sóc nhưng thời gian huấn luyện cậu phải chuyển đến tòa ký túc xá chỉ định của trường để ở tập trung.Mang theo không tiện lắm, cũng không biết chăm, càng không có thời gian.Cúp điện thoại, Ngụy Xuyên lái xe đưa chậu sen đá ngọc lộ về nhà.Sở Nhân thấy con trai thì vừa ngạc nhiên vừa vui mừng: “Sao con lại về rồi? Không phải bảo tết chỉ được nghỉ mười ngày, thời gian còn lại đều tập luyện ở trường sao? Không phải là nhớ mẹ rồi chứ?”“Mẹ, mẹ có biết bạn bè con gọi con là gì không?”“Biết chứ, Diệu Tổ mà.”Ngụy Xuyên tức cười: “Mẹ biết là tốt rồi, cho nên bình thường mẹ đừng có khoa trường về con quá, khiến người ta hiểu lầm.”“Nhà mình có tiền mà, sinh mấy đứa con có sao đâu.” Sở Nhân hừ một tiếng, “Mẹ sinh con thì sao nào? Đàn ông miệng thì nói không quan trọng con trai, thực ra trong lòng để ý lắm. Nhỡ bố con thật sự sinh con trai với người khác ở bên ngoài, ba chị gái của con phải làm sao? Con ấy à, giống như V* kh* h*t nh*n vậy, nhà mình có thể không dùng nhưng không thể không có.”Ngụy Xuyên: “…”Lần đầu tiên nghe thấy kiểu giải thích mới mẻ thế này.Không phải về vì bà, Sở Nhân lập tức thu lại nụ cười, bộ dạng như thể cậu là kẻ đến đòi nợ: “Thế rốt cuộc con về làm gì?”Ngụy Xuyên nói: “Con chăm một chậu sen đá nhưng không có thời gian chăm nên mang về nhà nhờ dì giúp việc chăm hộ.”Ngụy Xuyên cũng muốn tự chăm sóc nhưng thời gian huấn luyện cậu phải chuyển đến tòa ký túc xá chỉ định của trường để ở tập trung.Mang theo không tiện lắm, cũng không biết chăm, càng không có thời gian.Cúp điện thoại, Ngụy Xuyên lái xe đưa chậu sen đá ngọc lộ về nhà.Sở Nhân thấy con trai thì vừa ngạc nhiên vừa vui mừng: “Sao con lại về rồi? Không phải bảo tết chỉ được nghỉ mười ngày, thời gian còn lại đều tập luyện ở trường sao? Không phải là nhớ mẹ rồi chứ?”“Mẹ, mẹ có biết bạn bè con gọi con là gì không?”“Biết chứ, Diệu Tổ mà.”Ngụy Xuyên tức cười: “Mẹ biết là tốt rồi, cho nên bình thường mẹ đừng có khoa trường về con quá, khiến người ta hiểu lầm.”“Nhà mình có tiền mà, sinh mấy đứa con có sao đâu.” Sở Nhân hừ một tiếng, “Mẹ sinh con thì sao nào? Đàn ông miệng thì nói không quan trọng con trai, thực ra trong lòng để ý lắm. Nhỡ bố con thật sự sinh con trai với người khác ở bên ngoài, ba chị gái của con phải làm sao? Con ấy à, giống như V* kh* h*t nh*n vậy, nhà mình có thể không dùng nhưng không thể không có.”Ngụy Xuyên: “…”Lần đầu tiên nghe thấy kiểu giải thích mới mẻ thế này.Không phải về vì bà, Sở Nhân lập tức thu lại nụ cười, bộ dạng như thể cậu là kẻ đến đòi nợ: “Thế rốt cuộc con về làm gì?”Ngụy Xuyên nói: “Con chăm một chậu sen đá nhưng không có thời gian chăm nên mang về nhà nhờ dì giúp việc chăm hộ.”Ngụy Xuyên cũng muốn tự chăm sóc nhưng thời gian huấn luyện cậu phải chuyển đến tòa ký túc xá chỉ định của trường để ở tập trung.Mang theo không tiện lắm, cũng không biết chăm, càng không có thời gian.

Cúp điện thoại, Ngụy Xuyên lái xe đưa chậu sen đá ngọc lộ về nhà.

Sở Nhân thấy con trai thì vừa ngạc nhiên vừa vui mừng: “Sao con lại về rồi? Không phải bảo tết chỉ được nghỉ mười ngày, thời gian còn lại đều tập luyện ở trường sao? Không phải là nhớ mẹ rồi chứ?”

“Mẹ, mẹ có biết bạn bè con gọi con là gì không?”

“Biết chứ, Diệu Tổ mà.”

Ngụy Xuyên tức cười: “Mẹ biết là tốt rồi, cho nên bình thường mẹ đừng có khoa trường về con quá, khiến người ta hiểu lầm.”

“Nhà mình có tiền mà, sinh mấy đứa con có sao đâu.” Sở Nhân hừ một tiếng, “Mẹ sinh con thì sao nào? Đàn ông miệng thì nói không quan trọng con trai, thực ra trong lòng để ý lắm. Nhỡ bố con thật sự sinh con trai với người khác ở bên ngoài, ba chị gái của con phải làm sao? Con ấy à, giống như V* kh* h*t nh*n vậy, nhà mình có thể không dùng nhưng không thể không có.”

Ngụy Xuyên: “…”

Lần đầu tiên nghe thấy kiểu giải thích mới mẻ thế này.

Không phải về vì bà, Sở Nhân lập tức thu lại nụ cười, bộ dạng như thể cậu là kẻ đến đòi nợ: “Thế rốt cuộc con về làm gì?”

Ngụy Xuyên nói: “Con chăm một chậu sen đá nhưng không có thời gian chăm nên mang về nhà nhờ dì giúp việc chăm hộ.”

Ngụy Xuyên cũng muốn tự chăm sóc nhưng thời gian huấn luyện cậu phải chuyển đến tòa ký túc xá chỉ định của trường để ở tập trung.

Mang theo không tiện lắm, cũng không biết chăm, càng không có thời gian.

Cúp điện thoại, Ngụy Xuyên lái xe đưa chậu sen đá ngọc lộ về nhà.

Sở Nhân thấy con trai thì vừa ngạc nhiên vừa vui mừng: “Sao con lại về rồi? Không phải bảo tết chỉ được nghỉ mười ngày, thời gian còn lại đều tập luyện ở trường sao? Không phải là nhớ mẹ rồi chứ?”

“Mẹ, mẹ có biết bạn bè con gọi con là gì không?”

“Biết chứ, Diệu Tổ mà.”

Ngụy Xuyên tức cười: “Mẹ biết là tốt rồi, cho nên bình thường mẹ đừng có khoa trường về con quá, khiến người ta hiểu lầm.”

“Nhà mình có tiền mà, sinh mấy đứa con có sao đâu.” Sở Nhân hừ một tiếng, “Mẹ sinh con thì sao nào? Đàn ông miệng thì nói không quan trọng con trai, thực ra trong lòng để ý lắm. Nhỡ bố con thật sự sinh con trai với người khác ở bên ngoài, ba chị gái của con phải làm sao? Con ấy à, giống như V* kh* h*t nh*n vậy, nhà mình có thể không dùng nhưng không thể không có.”

Ngụy Xuyên: “…”

Lần đầu tiên nghe thấy kiểu giải thích mới mẻ thế này.

Không phải về vì bà, Sở Nhân lập tức thu lại nụ cười, bộ dạng như thể cậu là kẻ đến đòi nợ: “Thế rốt cuộc con về làm gì?”

Ngụy Xuyên nói: “Con chăm một chậu sen đá nhưng không có thời gian chăm nên mang về nhà nhờ dì giúp việc chăm hộ.”

Ngụy Xuyên cũng muốn tự chăm sóc nhưng thời gian huấn luyện cậu phải chuyển đến tòa ký túc xá chỉ định của trường để ở tập trung.

Mang theo không tiện lắm, cũng không biết chăm, càng không có thời gian.

 

Cúp điện thoại, Ngụy Xuyên lái xe đưa chậu sen đá ngọc lộ về nhà.

Sở Nhân thấy con trai thì vừa ngạc nhiên vừa vui mừng: “Sao con lại về rồi? Không phải bảo tết chỉ được nghỉ mười ngày, thời gian còn lại đều tập luyện ở trường sao? Không phải là nhớ mẹ rồi chứ?”

“Mẹ, mẹ có biết bạn bè con gọi con là gì không?”

“Biết chứ, Diệu Tổ mà.”

Ngụy Xuyên tức cười: “Mẹ biết là tốt rồi, cho nên bình thường mẹ đừng có khoa trường về con quá, khiến người ta hiểu lầm.”

“Nhà mình có tiền mà, sinh mấy đứa con có sao đâu.” Sở Nhân hừ một tiếng, “Mẹ sinh con thì sao nào? Đàn ông miệng thì nói không quan trọng con trai, thực ra trong lòng để ý lắm. Nhỡ bố con thật sự sinh con trai với người khác ở bên ngoài, ba chị gái của con phải làm sao? Con ấy à, giống như V* kh* h*t nh*n vậy, nhà mình có thể không dùng nhưng không thể không có.”

Ngụy Xuyên: “…”

Lần đầu tiên nghe thấy kiểu giải thích mới mẻ thế này.

Không phải về vì bà, Sở Nhân lập tức thu lại nụ cười, bộ dạng như thể cậu là kẻ đến đòi nợ: “Thế rốt cuộc con về làm gì?”

Ngụy Xuyên nói: “Con chăm một chậu sen đá nhưng không có thời gian chăm nên mang về nhà nhờ dì giúp việc chăm hộ.”

Ngụy Xuyên cũng muốn tự chăm sóc nhưng thời gian huấn luyện cậu phải chuyển đến tòa ký túc xá chỉ định của trường để ở tập trung.

Mang theo không tiện lắm, cũng không biết chăm, càng không có thời gian.

Cúp điện thoại, Ngụy Xuyên lái xe đưa chậu sen đá ngọc lộ về nhà.

Sở Nhân thấy con trai thì vừa ngạc nhiên vừa vui mừng: “Sao con lại về rồi? Không phải bảo tết chỉ được nghỉ mười ngày, thời gian còn lại đều tập luyện ở trường sao? Không phải là nhớ mẹ rồi chứ?”

“Mẹ, mẹ có biết bạn bè con gọi con là gì không?”

“Biết chứ, Diệu Tổ mà.”

Ngụy Xuyên tức cười: “Mẹ biết là tốt rồi, cho nên bình thường mẹ đừng có khoa trường về con quá, khiến người ta hiểu lầm.”

“Nhà mình có tiền mà, sinh mấy đứa con có sao đâu.” Sở Nhân hừ một tiếng, “Mẹ sinh con thì sao nào? Đàn ông miệng thì nói không quan trọng con trai, thực ra trong lòng để ý lắm. Nhỡ bố con thật sự sinh con trai với người khác ở bên ngoài, ba chị gái của con phải làm sao? Con ấy à, giống như V* kh* h*t nh*n vậy, nhà mình có thể không dùng nhưng không thể không có.”

Ngụy Xuyên: “…”

Lần đầu tiên nghe thấy kiểu giải thích mới mẻ thế này.

Không phải về vì bà, Sở Nhân lập tức thu lại nụ cười, bộ dạng như thể cậu là kẻ đến đòi nợ: “Thế rốt cuộc con về làm gì?”

Ngụy Xuyên nói: “Con chăm một chậu sen đá nhưng không có thời gian chăm nên mang về nhà nhờ dì giúp việc chăm hộ.”

Ngụy Xuyên cũng muốn tự chăm sóc nhưng thời gian huấn luyện cậu phải chuyển đến tòa ký túc xá chỉ định của trường để ở tập trung.

Mang theo không tiện lắm, cũng không biết chăm, càng không có thời gian.

Cúp điện thoại, Ngụy Xuyên lái xe đưa chậu sen đá ngọc lộ về nhà.

Sở Nhân thấy con trai thì vừa ngạc nhiên vừa vui mừng: “Sao con lại về rồi? Không phải bảo tết chỉ được nghỉ mười ngày, thời gian còn lại đều tập luyện ở trường sao? Không phải là nhớ mẹ rồi chứ?”

“Mẹ, mẹ có biết bạn bè con gọi con là gì không?”

“Biết chứ, Diệu Tổ mà.”

Ngụy Xuyên tức cười: “Mẹ biết là tốt rồi, cho nên bình thường mẹ đừng có khoa trường về con quá, khiến người ta hiểu lầm.”

“Nhà mình có tiền mà, sinh mấy đứa con có sao đâu.” Sở Nhân hừ một tiếng, “Mẹ sinh con thì sao nào? Đàn ông miệng thì nói không quan trọng con trai, thực ra trong lòng để ý lắm. Nhỡ bố con thật sự sinh con trai với người khác ở bên ngoài, ba chị gái của con phải làm sao? Con ấy à, giống như V* kh* h*t nh*n vậy, nhà mình có thể không dùng nhưng không thể không có.”

Ngụy Xuyên: “…”

Lần đầu tiên nghe thấy kiểu giải thích mới mẻ thế này.

Không phải về vì bà, Sở Nhân lập tức thu lại nụ cười, bộ dạng như thể cậu là kẻ đến đòi nợ: “Thế rốt cuộc con về làm gì?”

Ngụy Xuyên nói: “Con chăm một chậu sen đá nhưng không có thời gian chăm nên mang về nhà nhờ dì giúp việc chăm hộ.”

Ngụy Xuyên cũng muốn tự chăm sóc nhưng thời gian huấn luyện cậu phải chuyển đến tòa ký túc xá chỉ định của trường để ở tập trung.

Mang theo không tiện lắm, cũng không biết chăm, càng không có thời gian.

Cúp điện thoại, Ngụy Xuyên lái xe đưa chậu sen đá ngọc lộ về nhà.

Sở Nhân thấy con trai thì vừa ngạc nhiên vừa vui mừng: “Sao con lại về rồi? Không phải bảo tết chỉ được nghỉ mười ngày, thời gian còn lại đều tập luyện ở trường sao? Không phải là nhớ mẹ rồi chứ?”

“Mẹ, mẹ có biết bạn bè con gọi con là gì không?”

“Biết chứ, Diệu Tổ mà.”

Ngụy Xuyên tức cười: “Mẹ biết là tốt rồi, cho nên bình thường mẹ đừng có khoa trường về con quá, khiến người ta hiểu lầm.”

“Nhà mình có tiền mà, sinh mấy đứa con có sao đâu.” Sở Nhân hừ một tiếng, “Mẹ sinh con thì sao nào? Đàn ông miệng thì nói không quan trọng con trai, thực ra trong lòng để ý lắm. Nhỡ bố con thật sự sinh con trai với người khác ở bên ngoài, ba chị gái của con phải làm sao? Con ấy à, giống như V* kh* h*t nh*n vậy, nhà mình có thể không dùng nhưng không thể không có.”

Ngụy Xuyên: “…”

Lần đầu tiên nghe thấy kiểu giải thích mới mẻ thế này.

Không phải về vì bà, Sở Nhân lập tức thu lại nụ cười, bộ dạng như thể cậu là kẻ đến đòi nợ: “Thế rốt cuộc con về làm gì?”

Ngụy Xuyên nói: “Con chăm một chậu sen đá nhưng không có thời gian chăm nên mang về nhà nhờ dì giúp việc chăm hộ.”

Ngụy Xuyên cũng muốn tự chăm sóc nhưng thời gian huấn luyện cậu phải chuyển đến tòa ký túc xá chỉ định của trường để ở tập trung.

Mang theo không tiện lắm, cũng không biết chăm, càng không có thời gian.

Cúp điện thoại, Ngụy Xuyên lái xe đưa chậu sen đá ngọc lộ về nhà.

Sở Nhân thấy con trai thì vừa ngạc nhiên vừa vui mừng: “Sao con lại về rồi? Không phải bảo tết chỉ được nghỉ mười ngày, thời gian còn lại đều tập luyện ở trường sao? Không phải là nhớ mẹ rồi chứ?”

“Mẹ, mẹ có biết bạn bè con gọi con là gì không?”

“Biết chứ, Diệu Tổ mà.”

Ngụy Xuyên tức cười: “Mẹ biết là tốt rồi, cho nên bình thường mẹ đừng có khoa trường về con quá, khiến người ta hiểu lầm.”

“Nhà mình có tiền mà, sinh mấy đứa con có sao đâu.” Sở Nhân hừ một tiếng, “Mẹ sinh con thì sao nào? Đàn ông miệng thì nói không quan trọng con trai, thực ra trong lòng để ý lắm. Nhỡ bố con thật sự sinh con trai với người khác ở bên ngoài, ba chị gái của con phải làm sao? Con ấy à, giống như V* kh* h*t nh*n vậy, nhà mình có thể không dùng nhưng không thể không có.”

Ngụy Xuyên: “…”

Lần đầu tiên nghe thấy kiểu giải thích mới mẻ thế này.

Không phải về vì bà, Sở Nhân lập tức thu lại nụ cười, bộ dạng như thể cậu là kẻ đến đòi nợ: “Thế rốt cuộc con về làm gì?”

Ngụy Xuyên nói: “Con chăm một chậu sen đá nhưng không có thời gian chăm nên mang về nhà nhờ dì giúp việc chăm hộ.”

Ngụy Xuyên cũng muốn tự chăm sóc nhưng thời gian huấn luyện cậu phải chuyển đến tòa ký túc xá chỉ định của trường để ở tập trung.

Mang theo không tiện lắm, cũng không biết chăm, càng không có thời gian.

Gần Thêm Chút Nữa Là Mất Kiểm SoátTác giả: Tuyết NêTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngNặn đất, gọt giũa cả buổi sáng, tay Mạnh Đường mỏi đến mức hoài nghi nhân sinh. Cô ngẩng đầu thả lỏng hai giây thì bị giáo sư ghé sát vào làm cho giật mình. Mạnh Đường quệt bùn vào tạp dề, cười bẽn lẽn: “Thầy ạ.” “Ừm,” giáo sư đưa cho cô một tờ giấy, “Tuần sau bắt đầu học phần mới, em sang bên viện Thể thao tìm một người đến làm mẫu, đây là thông tin của cậu ấy.” “Dạ?” Mạnh Đường hơi há miệng, có chút bất ngờ và cả vài phần không tình nguyện, “Là em ạ?” Lớp Điêu khắc 2 có tổng cộng 17 người, cô là kiểu người hướng nội trong số những người hướng nội, giao tiếp với bạn học và thầy cô rất hạn chế, không ngờ lại bị phân công nhiệm vụ này. “Trong quá trình sáng tác, tượng đất có thể điều chỉnh bất cứ lúc nào, nhưng sự im lặng của em sẽ khiến sai lầm bị đóng khung.” Mạnh Đường mím môi, biết giáo sư cảm thấy cô quá hướng nội. Cô đưa tay nhận tờ giấy, trên đó viết “Ngụy Xuyên, lớp Huấn luyện Vận động 1”, phía sau còn kèm theo phương thức liên lạc. Ngụy Xuyên, cái tên này Mạnh Đường có biết.… Cúp điện thoại, Ngụy Xuyên lái xe đưa chậu sen đá ngọc lộ về nhà.Sở Nhân thấy con trai thì vừa ngạc nhiên vừa vui mừng: “Sao con lại về rồi? Không phải bảo tết chỉ được nghỉ mười ngày, thời gian còn lại đều tập luyện ở trường sao? Không phải là nhớ mẹ rồi chứ?”“Mẹ, mẹ có biết bạn bè con gọi con là gì không?”“Biết chứ, Diệu Tổ mà.”Ngụy Xuyên tức cười: “Mẹ biết là tốt rồi, cho nên bình thường mẹ đừng có khoa trường về con quá, khiến người ta hiểu lầm.”“Nhà mình có tiền mà, sinh mấy đứa con có sao đâu.” Sở Nhân hừ một tiếng, “Mẹ sinh con thì sao nào? Đàn ông miệng thì nói không quan trọng con trai, thực ra trong lòng để ý lắm. Nhỡ bố con thật sự sinh con trai với người khác ở bên ngoài, ba chị gái của con phải làm sao? Con ấy à, giống như V* kh* h*t nh*n vậy, nhà mình có thể không dùng nhưng không thể không có.”Ngụy Xuyên: “…”Lần đầu tiên nghe thấy kiểu giải thích mới mẻ thế này.Không phải về vì bà, Sở Nhân lập tức thu lại nụ cười, bộ dạng như thể cậu là kẻ đến đòi nợ: “Thế rốt cuộc con về làm gì?”Ngụy Xuyên nói: “Con chăm một chậu sen đá nhưng không có thời gian chăm nên mang về nhà nhờ dì giúp việc chăm hộ.”Ngụy Xuyên cũng muốn tự chăm sóc nhưng thời gian huấn luyện cậu phải chuyển đến tòa ký túc xá chỉ định của trường để ở tập trung.Mang theo không tiện lắm, cũng không biết chăm, càng không có thời gian.Cúp điện thoại, Ngụy Xuyên lái xe đưa chậu sen đá ngọc lộ về nhà.Sở Nhân thấy con trai thì vừa ngạc nhiên vừa vui mừng: “Sao con lại về rồi? Không phải bảo tết chỉ được nghỉ mười ngày, thời gian còn lại đều tập luyện ở trường sao? Không phải là nhớ mẹ rồi chứ?”“Mẹ, mẹ có biết bạn bè con gọi con là gì không?”“Biết chứ, Diệu Tổ mà.”Ngụy Xuyên tức cười: “Mẹ biết là tốt rồi, cho nên bình thường mẹ đừng có khoa trường về con quá, khiến người ta hiểu lầm.”“Nhà mình có tiền mà, sinh mấy đứa con có sao đâu.” Sở Nhân hừ một tiếng, “Mẹ sinh con thì sao nào? Đàn ông miệng thì nói không quan trọng con trai, thực ra trong lòng để ý lắm. Nhỡ bố con thật sự sinh con trai với người khác ở bên ngoài, ba chị gái của con phải làm sao? Con ấy à, giống như V* kh* h*t nh*n vậy, nhà mình có thể không dùng nhưng không thể không có.”Ngụy Xuyên: “…”Lần đầu tiên nghe thấy kiểu giải thích mới mẻ thế này.Không phải về vì bà, Sở Nhân lập tức thu lại nụ cười, bộ dạng như thể cậu là kẻ đến đòi nợ: “Thế rốt cuộc con về làm gì?”Ngụy Xuyên nói: “Con chăm một chậu sen đá nhưng không có thời gian chăm nên mang về nhà nhờ dì giúp việc chăm hộ.”Ngụy Xuyên cũng muốn tự chăm sóc nhưng thời gian huấn luyện cậu phải chuyển đến tòa ký túc xá chỉ định của trường để ở tập trung.Mang theo không tiện lắm, cũng không biết chăm, càng không có thời gian. Cúp điện thoại, Ngụy Xuyên lái xe đưa chậu sen đá ngọc lộ về nhà.Sở Nhân thấy con trai thì vừa ngạc nhiên vừa vui mừng: “Sao con lại về rồi? Không phải bảo tết chỉ được nghỉ mười ngày, thời gian còn lại đều tập luyện ở trường sao? Không phải là nhớ mẹ rồi chứ?”“Mẹ, mẹ có biết bạn bè con gọi con là gì không?”“Biết chứ, Diệu Tổ mà.”Ngụy Xuyên tức cười: “Mẹ biết là tốt rồi, cho nên bình thường mẹ đừng có khoa trường về con quá, khiến người ta hiểu lầm.”“Nhà mình có tiền mà, sinh mấy đứa con có sao đâu.” Sở Nhân hừ một tiếng, “Mẹ sinh con thì sao nào? Đàn ông miệng thì nói không quan trọng con trai, thực ra trong lòng để ý lắm. Nhỡ bố con thật sự sinh con trai với người khác ở bên ngoài, ba chị gái của con phải làm sao? Con ấy à, giống như V* kh* h*t nh*n vậy, nhà mình có thể không dùng nhưng không thể không có.”Ngụy Xuyên: “…”Lần đầu tiên nghe thấy kiểu giải thích mới mẻ thế này.Không phải về vì bà, Sở Nhân lập tức thu lại nụ cười, bộ dạng như thể cậu là kẻ đến đòi nợ: “Thế rốt cuộc con về làm gì?”Ngụy Xuyên nói: “Con chăm một chậu sen đá nhưng không có thời gian chăm nên mang về nhà nhờ dì giúp việc chăm hộ.”Ngụy Xuyên cũng muốn tự chăm sóc nhưng thời gian huấn luyện cậu phải chuyển đến tòa ký túc xá chỉ định của trường để ở tập trung.Mang theo không tiện lắm, cũng không biết chăm, càng không có thời gian.Cúp điện thoại, Ngụy Xuyên lái xe đưa chậu sen đá ngọc lộ về nhà.Sở Nhân thấy con trai thì vừa ngạc nhiên vừa vui mừng: “Sao con lại về rồi? Không phải bảo tết chỉ được nghỉ mười ngày, thời gian còn lại đều tập luyện ở trường sao? Không phải là nhớ mẹ rồi chứ?”“Mẹ, mẹ có biết bạn bè con gọi con là gì không?”“Biết chứ, Diệu Tổ mà.”Ngụy Xuyên tức cười: “Mẹ biết là tốt rồi, cho nên bình thường mẹ đừng có khoa trường về con quá, khiến người ta hiểu lầm.”“Nhà mình có tiền mà, sinh mấy đứa con có sao đâu.” Sở Nhân hừ một tiếng, “Mẹ sinh con thì sao nào? Đàn ông miệng thì nói không quan trọng con trai, thực ra trong lòng để ý lắm. Nhỡ bố con thật sự sinh con trai với người khác ở bên ngoài, ba chị gái của con phải làm sao? Con ấy à, giống như V* kh* h*t nh*n vậy, nhà mình có thể không dùng nhưng không thể không có.”Ngụy Xuyên: “…”Lần đầu tiên nghe thấy kiểu giải thích mới mẻ thế này.Không phải về vì bà, Sở Nhân lập tức thu lại nụ cười, bộ dạng như thể cậu là kẻ đến đòi nợ: “Thế rốt cuộc con về làm gì?”Ngụy Xuyên nói: “Con chăm một chậu sen đá nhưng không có thời gian chăm nên mang về nhà nhờ dì giúp việc chăm hộ.”Ngụy Xuyên cũng muốn tự chăm sóc nhưng thời gian huấn luyện cậu phải chuyển đến tòa ký túc xá chỉ định của trường để ở tập trung.Mang theo không tiện lắm, cũng không biết chăm, càng không có thời gian.Cúp điện thoại, Ngụy Xuyên lái xe đưa chậu sen đá ngọc lộ về nhà.Sở Nhân thấy con trai thì vừa ngạc nhiên vừa vui mừng: “Sao con lại về rồi? Không phải bảo tết chỉ được nghỉ mười ngày, thời gian còn lại đều tập luyện ở trường sao? Không phải là nhớ mẹ rồi chứ?”“Mẹ, mẹ có biết bạn bè con gọi con là gì không?”“Biết chứ, Diệu Tổ mà.”Ngụy Xuyên tức cười: “Mẹ biết là tốt rồi, cho nên bình thường mẹ đừng có khoa trường về con quá, khiến người ta hiểu lầm.”“Nhà mình có tiền mà, sinh mấy đứa con có sao đâu.” Sở Nhân hừ một tiếng, “Mẹ sinh con thì sao nào? Đàn ông miệng thì nói không quan trọng con trai, thực ra trong lòng để ý lắm. Nhỡ bố con thật sự sinh con trai với người khác ở bên ngoài, ba chị gái của con phải làm sao? Con ấy à, giống như V* kh* h*t nh*n vậy, nhà mình có thể không dùng nhưng không thể không có.”Ngụy Xuyên: “…”Lần đầu tiên nghe thấy kiểu giải thích mới mẻ thế này.Không phải về vì bà, Sở Nhân lập tức thu lại nụ cười, bộ dạng như thể cậu là kẻ đến đòi nợ: “Thế rốt cuộc con về làm gì?”Ngụy Xuyên nói: “Con chăm một chậu sen đá nhưng không có thời gian chăm nên mang về nhà nhờ dì giúp việc chăm hộ.”Ngụy Xuyên cũng muốn tự chăm sóc nhưng thời gian huấn luyện cậu phải chuyển đến tòa ký túc xá chỉ định của trường để ở tập trung.Mang theo không tiện lắm, cũng không biết chăm, càng không có thời gian.Cúp điện thoại, Ngụy Xuyên lái xe đưa chậu sen đá ngọc lộ về nhà.Sở Nhân thấy con trai thì vừa ngạc nhiên vừa vui mừng: “Sao con lại về rồi? Không phải bảo tết chỉ được nghỉ mười ngày, thời gian còn lại đều tập luyện ở trường sao? Không phải là nhớ mẹ rồi chứ?”“Mẹ, mẹ có biết bạn bè con gọi con là gì không?”“Biết chứ, Diệu Tổ mà.”Ngụy Xuyên tức cười: “Mẹ biết là tốt rồi, cho nên bình thường mẹ đừng có khoa trường về con quá, khiến người ta hiểu lầm.”“Nhà mình có tiền mà, sinh mấy đứa con có sao đâu.” Sở Nhân hừ một tiếng, “Mẹ sinh con thì sao nào? Đàn ông miệng thì nói không quan trọng con trai, thực ra trong lòng để ý lắm. Nhỡ bố con thật sự sinh con trai với người khác ở bên ngoài, ba chị gái của con phải làm sao? Con ấy à, giống như V* kh* h*t nh*n vậy, nhà mình có thể không dùng nhưng không thể không có.”Ngụy Xuyên: “…”Lần đầu tiên nghe thấy kiểu giải thích mới mẻ thế này.Không phải về vì bà, Sở Nhân lập tức thu lại nụ cười, bộ dạng như thể cậu là kẻ đến đòi nợ: “Thế rốt cuộc con về làm gì?”Ngụy Xuyên nói: “Con chăm một chậu sen đá nhưng không có thời gian chăm nên mang về nhà nhờ dì giúp việc chăm hộ.”Ngụy Xuyên cũng muốn tự chăm sóc nhưng thời gian huấn luyện cậu phải chuyển đến tòa ký túc xá chỉ định của trường để ở tập trung.Mang theo không tiện lắm, cũng không biết chăm, càng không có thời gian.Cúp điện thoại, Ngụy Xuyên lái xe đưa chậu sen đá ngọc lộ về nhà.Sở Nhân thấy con trai thì vừa ngạc nhiên vừa vui mừng: “Sao con lại về rồi? Không phải bảo tết chỉ được nghỉ mười ngày, thời gian còn lại đều tập luyện ở trường sao? Không phải là nhớ mẹ rồi chứ?”“Mẹ, mẹ có biết bạn bè con gọi con là gì không?”“Biết chứ, Diệu Tổ mà.”Ngụy Xuyên tức cười: “Mẹ biết là tốt rồi, cho nên bình thường mẹ đừng có khoa trường về con quá, khiến người ta hiểu lầm.”“Nhà mình có tiền mà, sinh mấy đứa con có sao đâu.” Sở Nhân hừ một tiếng, “Mẹ sinh con thì sao nào? Đàn ông miệng thì nói không quan trọng con trai, thực ra trong lòng để ý lắm. Nhỡ bố con thật sự sinh con trai với người khác ở bên ngoài, ba chị gái của con phải làm sao? Con ấy à, giống như V* kh* h*t nh*n vậy, nhà mình có thể không dùng nhưng không thể không có.”Ngụy Xuyên: “…”Lần đầu tiên nghe thấy kiểu giải thích mới mẻ thế này.Không phải về vì bà, Sở Nhân lập tức thu lại nụ cười, bộ dạng như thể cậu là kẻ đến đòi nợ: “Thế rốt cuộc con về làm gì?”Ngụy Xuyên nói: “Con chăm một chậu sen đá nhưng không có thời gian chăm nên mang về nhà nhờ dì giúp việc chăm hộ.”Ngụy Xuyên cũng muốn tự chăm sóc nhưng thời gian huấn luyện cậu phải chuyển đến tòa ký túc xá chỉ định của trường để ở tập trung.Mang theo không tiện lắm, cũng không biết chăm, càng không có thời gian.

Chương 85