Nặn đất, gọt giũa cả buổi sáng, tay Mạnh Đường mỏi đến mức hoài nghi nhân sinh. Cô ngẩng đầu thả lỏng hai giây thì bị giáo sư ghé sát vào làm cho giật mình. Mạnh Đường quệt bùn vào tạp dề, cười bẽn lẽn: “Thầy ạ.” “Ừm,” giáo sư đưa cho cô một tờ giấy, “Tuần sau bắt đầu học phần mới, em sang bên viện Thể thao tìm một người đến làm mẫu, đây là thông tin của cậu ấy.” “Dạ?” Mạnh Đường hơi há miệng, có chút bất ngờ và cả vài phần không tình nguyện, “Là em ạ?” Lớp Điêu khắc 2 có tổng cộng 17 người, cô là kiểu người hướng nội trong số những người hướng nội, giao tiếp với bạn học và thầy cô rất hạn chế, không ngờ lại bị phân công nhiệm vụ này. “Trong quá trình sáng tác, tượng đất có thể điều chỉnh bất cứ lúc nào, nhưng sự im lặng của em sẽ khiến sai lầm bị đóng khung.” Mạnh Đường mím môi, biết giáo sư cảm thấy cô quá hướng nội. Cô đưa tay nhận tờ giấy, trên đó viết “Ngụy Xuyên, lớp Huấn luyện Vận động 1”, phía sau còn kèm theo phương thức liên lạc. Ngụy Xuyên, cái tên này Mạnh Đường có biết.…
Chương 100
Gần Thêm Chút Nữa Là Mất Kiểm SoátTác giả: Tuyết NêTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngNặn đất, gọt giũa cả buổi sáng, tay Mạnh Đường mỏi đến mức hoài nghi nhân sinh. Cô ngẩng đầu thả lỏng hai giây thì bị giáo sư ghé sát vào làm cho giật mình. Mạnh Đường quệt bùn vào tạp dề, cười bẽn lẽn: “Thầy ạ.” “Ừm,” giáo sư đưa cho cô một tờ giấy, “Tuần sau bắt đầu học phần mới, em sang bên viện Thể thao tìm một người đến làm mẫu, đây là thông tin của cậu ấy.” “Dạ?” Mạnh Đường hơi há miệng, có chút bất ngờ và cả vài phần không tình nguyện, “Là em ạ?” Lớp Điêu khắc 2 có tổng cộng 17 người, cô là kiểu người hướng nội trong số những người hướng nội, giao tiếp với bạn học và thầy cô rất hạn chế, không ngờ lại bị phân công nhiệm vụ này. “Trong quá trình sáng tác, tượng đất có thể điều chỉnh bất cứ lúc nào, nhưng sự im lặng của em sẽ khiến sai lầm bị đóng khung.” Mạnh Đường mím môi, biết giáo sư cảm thấy cô quá hướng nội. Cô đưa tay nhận tờ giấy, trên đó viết “Ngụy Xuyên, lớp Huấn luyện Vận động 1”, phía sau còn kèm theo phương thức liên lạc. Ngụy Xuyên, cái tên này Mạnh Đường có biết.… Dương Khả hơi lo lắng, thấy hai người mãi không quay lại bèn đứng dậy đi vào nhà vệ sinh.Vừa bước một chân vào cửa khu vực chung cô ấy lại rụt chân về ngay lập tức.Cô ấy rùng mình nổi da gà: “Tình tứ quá đi.”Thôi về ăn lẩu của mình thì hơn.Mạnh Đường vỗ vào cánh tay Ngụy Xuyên: “Xong chưa?”Chỉ thấy hơi đỏ, Ngụy Xuyên đoán cô bây giờ hơi đau rát nhưng có thể chịu đựng được.Đuôi mắt đầu mày cậu đọng lại vẻ xót xa, theo bản năng cúi người thổi nhẹ một cái, Mạnh Đường giật mình, cả người lùi về phía sau, cổ tay đập mạnh vào cạnh bồn rửa tay cứng ngắc.Đau!Cô khom người ôm lấy cổ tay, trong khoảnh khắc, lục phũ ngũ tạng đều run lên vì đau.“Trốn cái gì?” Ngụy Xuyên sắp tức chết rồi, “Tôi là ôn thần à? Chia tay rồi thì bạn bè cũng không làm được sao?”“Cậu dùng từ cho cẩn thận.” Mạnh Đường ngẩng đầu trừng cậu, “Hơn nữa, bạn bè sẽ không làm những hành động mập mờ như vừa nãy.”Còn có tâm trí sửa lưng cậu từ “chia tay”, Ngụy Xuyên tức cười:“Bạn bè đương nhiên sẽ không làm hành động mập mờ với cậu, nhưng bạn bè thích cậu có thể sẽ không kìm lòng được!”Dương Khả hơi lo lắng, thấy hai người mãi không quay lại bèn đứng dậy đi vào nhà vệ sinh.Vừa bước một chân vào cửa khu vực chung cô ấy lại rụt chân về ngay lập tức.Cô ấy rùng mình nổi da gà: “Tình tứ quá đi.”Thôi về ăn lẩu của mình thì hơn.Mạnh Đường vỗ vào cánh tay Ngụy Xuyên: “Xong chưa?”Chỉ thấy hơi đỏ, Ngụy Xuyên đoán cô bây giờ hơi đau rát nhưng có thể chịu đựng được.Đuôi mắt đầu mày cậu đọng lại vẻ xót xa, theo bản năng cúi người thổi nhẹ một cái, Mạnh Đường giật mình, cả người lùi về phía sau, cổ tay đập mạnh vào cạnh bồn rửa tay cứng ngắc.Đau!Cô khom người ôm lấy cổ tay, trong khoảnh khắc, lục phũ ngũ tạng đều run lên vì đau.“Trốn cái gì?” Ngụy Xuyên sắp tức chết rồi, “Tôi là ôn thần à? Chia tay rồi thì bạn bè cũng không làm được sao?”“Cậu dùng từ cho cẩn thận.” Mạnh Đường ngẩng đầu trừng cậu, “Hơn nữa, bạn bè sẽ không làm những hành động mập mờ như vừa nãy.” Còn có tâm trí sửa lưng cậu từ “chia tay”, Ngụy Xuyên tức cười:“Bạn bè đương nhiên sẽ không làm hành động mập mờ với cậu, nhưng bạn bè thích cậu có thể sẽ không kìm lòng được!”Dương Khả hơi lo lắng, thấy hai người mãi không quay lại bèn đứng dậy đi vào nhà vệ sinh.Vừa bước một chân vào cửa khu vực chung cô ấy lại rụt chân về ngay lập tức.Cô ấy rùng mình nổi da gà: “Tình tứ quá đi.”Thôi về ăn lẩu của mình thì hơn.Mạnh Đường vỗ vào cánh tay Ngụy Xuyên: “Xong chưa?”Chỉ thấy hơi đỏ, Ngụy Xuyên đoán cô bây giờ hơi đau rát nhưng có thể chịu đựng được.Đuôi mắt đầu mày cậu đọng lại vẻ xót xa, theo bản năng cúi người thổi nhẹ một cái, Mạnh Đường giật mình, cả người lùi về phía sau, cổ tay đập mạnh vào cạnh bồn rửa tay cứng ngắc.Đau!Cô khom người ôm lấy cổ tay, trong khoảnh khắc, lục phũ ngũ tạng đều run lên vì đau.“Trốn cái gì?” Ngụy Xuyên sắp tức chết rồi, “Tôi là ôn thần à? Chia tay rồi thì bạn bè cũng không làm được sao?”“Cậu dùng từ cho cẩn thận.” Mạnh Đường ngẩng đầu trừng cậu, “Hơn nữa, bạn bè sẽ không làm những hành động mập mờ như vừa nãy.”Còn có tâm trí sửa lưng cậu từ “chia tay”, Ngụy Xuyên tức cười:“Bạn bè đương nhiên sẽ không làm hành động mập mờ với cậu, nhưng bạn bè thích cậu có thể sẽ không kìm lòng được!”Dương Khả hơi lo lắng, thấy hai người mãi không quay lại bèn đứng dậy đi vào nhà vệ sinh.Vừa bước một chân vào cửa khu vực chung cô ấy lại rụt chân về ngay lập tức.Cô ấy rùng mình nổi da gà: “Tình tứ quá đi.”Thôi về ăn lẩu của mình thì hơn.Mạnh Đường vỗ vào cánh tay Ngụy Xuyên: “Xong chưa?”Chỉ thấy hơi đỏ, Ngụy Xuyên đoán cô bây giờ hơi đau rát nhưng có thể chịu đựng được.Đuôi mắt đầu mày cậu đọng lại vẻ xót xa, theo bản năng cúi người thổi nhẹ một cái, Mạnh Đường giật mình, cả người lùi về phía sau, cổ tay đập mạnh vào cạnh bồn rửa tay cứng ngắc.Đau!Cô khom người ôm lấy cổ tay, trong khoảnh khắc, lục phũ ngũ tạng đều run lên vì đau.“Trốn cái gì?” Ngụy Xuyên sắp tức chết rồi, “Tôi là ôn thần à? Chia tay rồi thì bạn bè cũng không làm được sao?”“Cậu dùng từ cho cẩn thận.” Mạnh Đường ngẩng đầu trừng cậu, “Hơn nữa, bạn bè sẽ không làm những hành động mập mờ như vừa nãy.”Còn có tâm trí sửa lưng cậu từ “chia tay”, Ngụy Xuyên tức cười:“Bạn bè đương nhiên sẽ không làm hành động mập mờ với cậu, nhưng bạn bè thích cậu có thể sẽ không kìm lòng được!”Dương Khả hơi lo lắng, thấy hai người mãi không quay lại bèn đứng dậy đi vào nhà vệ sinh.Vừa bước một chân vào cửa khu vực chung cô ấy lại rụt chân về ngay lập tức.Cô ấy rùng mình nổi da gà: “Tình tứ quá đi.”Thôi về ăn lẩu của mình thì hơn.Mạnh Đường vỗ vào cánh tay Ngụy Xuyên: “Xong chưa?”Chỉ thấy hơi đỏ, Ngụy Xuyên đoán cô bây giờ hơi đau rát nhưng có thể chịu đựng được.Đuôi mắt đầu mày cậu đọng lại vẻ xót xa, theo bản năng cúi người thổi nhẹ một cái, Mạnh Đường giật mình, cả người lùi về phía sau, cổ tay đập mạnh vào cạnh bồn rửa tay cứng ngắc.Đau!Cô khom người ôm lấy cổ tay, trong khoảnh khắc, lục phũ ngũ tạng đều run lên vì đau.“Trốn cái gì?” Ngụy Xuyên sắp tức chết rồi, “Tôi là ôn thần à? Chia tay rồi thì bạn bè cũng không làm được sao?”“Cậu dùng từ cho cẩn thận.” Mạnh Đường ngẩng đầu trừng cậu, “Hơn nữa, bạn bè sẽ không làm những hành động mập mờ như vừa nãy.”Còn có tâm trí sửa lưng cậu từ “chia tay”, Ngụy Xuyên tức cười:“Bạn bè đương nhiên sẽ không làm hành động mập mờ với cậu, nhưng bạn bè thích cậu có thể sẽ không kìm lòng được!”Dương Khả hơi lo lắng, thấy hai người mãi không quay lại bèn đứng dậy đi vào nhà vệ sinh.Vừa bước một chân vào cửa khu vực chung cô ấy lại rụt chân về ngay lập tức.Cô ấy rùng mình nổi da gà: “Tình tứ quá đi.”Thôi về ăn lẩu của mình thì hơn.Mạnh Đường vỗ vào cánh tay Ngụy Xuyên: “Xong chưa?”Chỉ thấy hơi đỏ, Ngụy Xuyên đoán cô bây giờ hơi đau rát nhưng có thể chịu đựng được.Đuôi mắt đầu mày cậu đọng lại vẻ xót xa, theo bản năng cúi người thổi nhẹ một cái, Mạnh Đường giật mình, cả người lùi về phía sau, cổ tay đập mạnh vào cạnh bồn rửa tay cứng ngắc.Đau!Cô khom người ôm lấy cổ tay, trong khoảnh khắc, lục phũ ngũ tạng đều run lên vì đau.“Trốn cái gì?” Ngụy Xuyên sắp tức chết rồi, “Tôi là ôn thần à? Chia tay rồi thì bạn bè cũng không làm được sao?”“Cậu dùng từ cho cẩn thận.” Mạnh Đường ngẩng đầu trừng cậu, “Hơn nữa, bạn bè sẽ không làm những hành động mập mờ như vừa nãy.”Còn có tâm trí sửa lưng cậu từ “chia tay”, Ngụy Xuyên tức cười:“Bạn bè đương nhiên sẽ không làm hành động mập mờ với cậu, nhưng bạn bè thích cậu có thể sẽ không kìm lòng được!”Dương Khả hơi lo lắng, thấy hai người mãi không quay lại bèn đứng dậy đi vào nhà vệ sinh.Vừa bước một chân vào cửa khu vực chung cô ấy lại rụt chân về ngay lập tức.Cô ấy rùng mình nổi da gà: “Tình tứ quá đi.”Thôi về ăn lẩu của mình thì hơn.Mạnh Đường vỗ vào cánh tay Ngụy Xuyên: “Xong chưa?”Chỉ thấy hơi đỏ, Ngụy Xuyên đoán cô bây giờ hơi đau rát nhưng có thể chịu đựng được.Đuôi mắt đầu mày cậu đọng lại vẻ xót xa, theo bản năng cúi người thổi nhẹ một cái, Mạnh Đường giật mình, cả người lùi về phía sau, cổ tay đập mạnh vào cạnh bồn rửa tay cứng ngắc.Đau!Cô khom người ôm lấy cổ tay, trong khoảnh khắc, lục phũ ngũ tạng đều run lên vì đau.“Trốn cái gì?” Ngụy Xuyên sắp tức chết rồi, “Tôi là ôn thần à? Chia tay rồi thì bạn bè cũng không làm được sao?”“Cậu dùng từ cho cẩn thận.” Mạnh Đường ngẩng đầu trừng cậu, “Hơn nữa, bạn bè sẽ không làm những hành động mập mờ như vừa nãy.”Còn có tâm trí sửa lưng cậu từ “chia tay”, Ngụy Xuyên tức cười:“Bạn bè đương nhiên sẽ không làm hành động mập mờ với cậu, nhưng bạn bè thích cậu có thể sẽ không kìm lòng được!”
Dương Khả hơi lo lắng, thấy hai người mãi không quay lại bèn đứng dậy đi vào nhà vệ sinh.
Vừa bước một chân vào cửa khu vực chung cô ấy lại rụt chân về ngay lập tức.
Cô ấy rùng mình nổi da gà: “Tình tứ quá đi.”
Thôi về ăn lẩu của mình thì hơn.
Mạnh Đường vỗ vào cánh tay Ngụy Xuyên: “Xong chưa?”
Chỉ thấy hơi đỏ, Ngụy Xuyên đoán cô bây giờ hơi đau rát nhưng có thể chịu đựng được.
Đuôi mắt đầu mày cậu đọng lại vẻ xót xa, theo bản năng cúi người thổi nhẹ một cái, Mạnh Đường giật mình, cả người lùi về phía sau, cổ tay đập mạnh vào cạnh bồn rửa tay cứng ngắc.
Đau!
Cô khom người ôm lấy cổ tay, trong khoảnh khắc, lục phũ ngũ tạng đều run lên vì đau.
“Trốn cái gì?” Ngụy Xuyên sắp tức chết rồi, “Tôi là ôn thần à? Chia tay rồi thì bạn bè cũng không làm được sao?”
“Cậu dùng từ cho cẩn thận.” Mạnh Đường ngẩng đầu trừng cậu, “Hơn nữa, bạn bè sẽ không làm những hành động mập mờ như vừa nãy.”
Còn có tâm trí sửa lưng cậu từ “chia tay”, Ngụy Xuyên tức cười:
“Bạn bè đương nhiên sẽ không làm hành động mập mờ với cậu, nhưng bạn bè thích cậu có thể sẽ không kìm lòng được!”
Dương Khả hơi lo lắng, thấy hai người mãi không quay lại bèn đứng dậy đi vào nhà vệ sinh.
Vừa bước một chân vào cửa khu vực chung cô ấy lại rụt chân về ngay lập tức.
Cô ấy rùng mình nổi da gà: “Tình tứ quá đi.”
Thôi về ăn lẩu của mình thì hơn.
Mạnh Đường vỗ vào cánh tay Ngụy Xuyên: “Xong chưa?”
Chỉ thấy hơi đỏ, Ngụy Xuyên đoán cô bây giờ hơi đau rát nhưng có thể chịu đựng được.
Đuôi mắt đầu mày cậu đọng lại vẻ xót xa, theo bản năng cúi người thổi nhẹ một cái, Mạnh Đường giật mình, cả người lùi về phía sau, cổ tay đập mạnh vào cạnh bồn rửa tay cứng ngắc.
Đau!
Cô khom người ôm lấy cổ tay, trong khoảnh khắc, lục phũ ngũ tạng đều run lên vì đau.
“Trốn cái gì?” Ngụy Xuyên sắp tức chết rồi, “Tôi là ôn thần à? Chia tay rồi thì bạn bè cũng không làm được sao?”
“Cậu dùng từ cho cẩn thận.” Mạnh Đường ngẩng đầu trừng cậu, “Hơn nữa, bạn bè sẽ không làm những hành động mập mờ như vừa nãy.”
Còn có tâm trí sửa lưng cậu từ “chia tay”, Ngụy Xuyên tức cười:
“Bạn bè đương nhiên sẽ không làm hành động mập mờ với cậu, nhưng bạn bè thích cậu có thể sẽ không kìm lòng được!”
Dương Khả hơi lo lắng, thấy hai người mãi không quay lại bèn đứng dậy đi vào nhà vệ sinh.
Vừa bước một chân vào cửa khu vực chung cô ấy lại rụt chân về ngay lập tức.
Cô ấy rùng mình nổi da gà: “Tình tứ quá đi.”
Thôi về ăn lẩu của mình thì hơn.
Mạnh Đường vỗ vào cánh tay Ngụy Xuyên: “Xong chưa?”
Chỉ thấy hơi đỏ, Ngụy Xuyên đoán cô bây giờ hơi đau rát nhưng có thể chịu đựng được.
Đuôi mắt đầu mày cậu đọng lại vẻ xót xa, theo bản năng cúi người thổi nhẹ một cái, Mạnh Đường giật mình, cả người lùi về phía sau, cổ tay đập mạnh vào cạnh bồn rửa tay cứng ngắc.
Đau!
Cô khom người ôm lấy cổ tay, trong khoảnh khắc, lục phũ ngũ tạng đều run lên vì đau.
“Trốn cái gì?” Ngụy Xuyên sắp tức chết rồi, “Tôi là ôn thần à? Chia tay rồi thì bạn bè cũng không làm được sao?”
“Cậu dùng từ cho cẩn thận.” Mạnh Đường ngẩng đầu trừng cậu, “Hơn nữa, bạn bè sẽ không làm những hành động mập mờ như vừa nãy.”
Còn có tâm trí sửa lưng cậu từ “chia tay”, Ngụy Xuyên tức cười:
“Bạn bè đương nhiên sẽ không làm hành động mập mờ với cậu, nhưng bạn bè thích cậu có thể sẽ không kìm lòng được!”
Dương Khả hơi lo lắng, thấy hai người mãi không quay lại bèn đứng dậy đi vào nhà vệ sinh.
Vừa bước một chân vào cửa khu vực chung cô ấy lại rụt chân về ngay lập tức.
Cô ấy rùng mình nổi da gà: “Tình tứ quá đi.”
Thôi về ăn lẩu của mình thì hơn.
Mạnh Đường vỗ vào cánh tay Ngụy Xuyên: “Xong chưa?”
Chỉ thấy hơi đỏ, Ngụy Xuyên đoán cô bây giờ hơi đau rát nhưng có thể chịu đựng được.
Đuôi mắt đầu mày cậu đọng lại vẻ xót xa, theo bản năng cúi người thổi nhẹ một cái, Mạnh Đường giật mình, cả người lùi về phía sau, cổ tay đập mạnh vào cạnh bồn rửa tay cứng ngắc.
Đau!
Cô khom người ôm lấy cổ tay, trong khoảnh khắc, lục phũ ngũ tạng đều run lên vì đau.
“Trốn cái gì?” Ngụy Xuyên sắp tức chết rồi, “Tôi là ôn thần à? Chia tay rồi thì bạn bè cũng không làm được sao?”
“Cậu dùng từ cho cẩn thận.” Mạnh Đường ngẩng đầu trừng cậu, “Hơn nữa, bạn bè sẽ không làm những hành động mập mờ như vừa nãy.”
Còn có tâm trí sửa lưng cậu từ “chia tay”, Ngụy Xuyên tức cười:
“Bạn bè đương nhiên sẽ không làm hành động mập mờ với cậu, nhưng bạn bè thích cậu có thể sẽ không kìm lòng được!”
Dương Khả hơi lo lắng, thấy hai người mãi không quay lại bèn đứng dậy đi vào nhà vệ sinh.
Vừa bước một chân vào cửa khu vực chung cô ấy lại rụt chân về ngay lập tức.
Cô ấy rùng mình nổi da gà: “Tình tứ quá đi.”
Thôi về ăn lẩu của mình thì hơn.
Mạnh Đường vỗ vào cánh tay Ngụy Xuyên: “Xong chưa?”
Chỉ thấy hơi đỏ, Ngụy Xuyên đoán cô bây giờ hơi đau rát nhưng có thể chịu đựng được.
Đuôi mắt đầu mày cậu đọng lại vẻ xót xa, theo bản năng cúi người thổi nhẹ một cái, Mạnh Đường giật mình, cả người lùi về phía sau, cổ tay đập mạnh vào cạnh bồn rửa tay cứng ngắc.
Đau!
Cô khom người ôm lấy cổ tay, trong khoảnh khắc, lục phũ ngũ tạng đều run lên vì đau.
“Trốn cái gì?” Ngụy Xuyên sắp tức chết rồi, “Tôi là ôn thần à? Chia tay rồi thì bạn bè cũng không làm được sao?”
“Cậu dùng từ cho cẩn thận.” Mạnh Đường ngẩng đầu trừng cậu, “Hơn nữa, bạn bè sẽ không làm những hành động mập mờ như vừa nãy.”
Còn có tâm trí sửa lưng cậu từ “chia tay”, Ngụy Xuyên tức cười:
“Bạn bè đương nhiên sẽ không làm hành động mập mờ với cậu, nhưng bạn bè thích cậu có thể sẽ không kìm lòng được!”
Dương Khả hơi lo lắng, thấy hai người mãi không quay lại bèn đứng dậy đi vào nhà vệ sinh.
Vừa bước một chân vào cửa khu vực chung cô ấy lại rụt chân về ngay lập tức.
Cô ấy rùng mình nổi da gà: “Tình tứ quá đi.”
Thôi về ăn lẩu của mình thì hơn.
Mạnh Đường vỗ vào cánh tay Ngụy Xuyên: “Xong chưa?”
Chỉ thấy hơi đỏ, Ngụy Xuyên đoán cô bây giờ hơi đau rát nhưng có thể chịu đựng được.
Đuôi mắt đầu mày cậu đọng lại vẻ xót xa, theo bản năng cúi người thổi nhẹ một cái, Mạnh Đường giật mình, cả người lùi về phía sau, cổ tay đập mạnh vào cạnh bồn rửa tay cứng ngắc.
Đau!
Cô khom người ôm lấy cổ tay, trong khoảnh khắc, lục phũ ngũ tạng đều run lên vì đau.
“Trốn cái gì?” Ngụy Xuyên sắp tức chết rồi, “Tôi là ôn thần à? Chia tay rồi thì bạn bè cũng không làm được sao?”
“Cậu dùng từ cho cẩn thận.” Mạnh Đường ngẩng đầu trừng cậu, “Hơn nữa, bạn bè sẽ không làm những hành động mập mờ như vừa nãy.”
Còn có tâm trí sửa lưng cậu từ “chia tay”, Ngụy Xuyên tức cười:
“Bạn bè đương nhiên sẽ không làm hành động mập mờ với cậu, nhưng bạn bè thích cậu có thể sẽ không kìm lòng được!”
Dương Khả hơi lo lắng, thấy hai người mãi không quay lại bèn đứng dậy đi vào nhà vệ sinh.
Vừa bước một chân vào cửa khu vực chung cô ấy lại rụt chân về ngay lập tức.
Cô ấy rùng mình nổi da gà: “Tình tứ quá đi.”
Thôi về ăn lẩu của mình thì hơn.
Mạnh Đường vỗ vào cánh tay Ngụy Xuyên: “Xong chưa?”
Chỉ thấy hơi đỏ, Ngụy Xuyên đoán cô bây giờ hơi đau rát nhưng có thể chịu đựng được.
Đuôi mắt đầu mày cậu đọng lại vẻ xót xa, theo bản năng cúi người thổi nhẹ một cái, Mạnh Đường giật mình, cả người lùi về phía sau, cổ tay đập mạnh vào cạnh bồn rửa tay cứng ngắc.
Đau!
Cô khom người ôm lấy cổ tay, trong khoảnh khắc, lục phũ ngũ tạng đều run lên vì đau.
“Trốn cái gì?” Ngụy Xuyên sắp tức chết rồi, “Tôi là ôn thần à? Chia tay rồi thì bạn bè cũng không làm được sao?”
“Cậu dùng từ cho cẩn thận.” Mạnh Đường ngẩng đầu trừng cậu, “Hơn nữa, bạn bè sẽ không làm những hành động mập mờ như vừa nãy.”
Còn có tâm trí sửa lưng cậu từ “chia tay”, Ngụy Xuyên tức cười:
“Bạn bè đương nhiên sẽ không làm hành động mập mờ với cậu, nhưng bạn bè thích cậu có thể sẽ không kìm lòng được!”
Gần Thêm Chút Nữa Là Mất Kiểm SoátTác giả: Tuyết NêTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngNặn đất, gọt giũa cả buổi sáng, tay Mạnh Đường mỏi đến mức hoài nghi nhân sinh. Cô ngẩng đầu thả lỏng hai giây thì bị giáo sư ghé sát vào làm cho giật mình. Mạnh Đường quệt bùn vào tạp dề, cười bẽn lẽn: “Thầy ạ.” “Ừm,” giáo sư đưa cho cô một tờ giấy, “Tuần sau bắt đầu học phần mới, em sang bên viện Thể thao tìm một người đến làm mẫu, đây là thông tin của cậu ấy.” “Dạ?” Mạnh Đường hơi há miệng, có chút bất ngờ và cả vài phần không tình nguyện, “Là em ạ?” Lớp Điêu khắc 2 có tổng cộng 17 người, cô là kiểu người hướng nội trong số những người hướng nội, giao tiếp với bạn học và thầy cô rất hạn chế, không ngờ lại bị phân công nhiệm vụ này. “Trong quá trình sáng tác, tượng đất có thể điều chỉnh bất cứ lúc nào, nhưng sự im lặng của em sẽ khiến sai lầm bị đóng khung.” Mạnh Đường mím môi, biết giáo sư cảm thấy cô quá hướng nội. Cô đưa tay nhận tờ giấy, trên đó viết “Ngụy Xuyên, lớp Huấn luyện Vận động 1”, phía sau còn kèm theo phương thức liên lạc. Ngụy Xuyên, cái tên này Mạnh Đường có biết.… Dương Khả hơi lo lắng, thấy hai người mãi không quay lại bèn đứng dậy đi vào nhà vệ sinh.Vừa bước một chân vào cửa khu vực chung cô ấy lại rụt chân về ngay lập tức.Cô ấy rùng mình nổi da gà: “Tình tứ quá đi.”Thôi về ăn lẩu của mình thì hơn.Mạnh Đường vỗ vào cánh tay Ngụy Xuyên: “Xong chưa?”Chỉ thấy hơi đỏ, Ngụy Xuyên đoán cô bây giờ hơi đau rát nhưng có thể chịu đựng được.Đuôi mắt đầu mày cậu đọng lại vẻ xót xa, theo bản năng cúi người thổi nhẹ một cái, Mạnh Đường giật mình, cả người lùi về phía sau, cổ tay đập mạnh vào cạnh bồn rửa tay cứng ngắc.Đau!Cô khom người ôm lấy cổ tay, trong khoảnh khắc, lục phũ ngũ tạng đều run lên vì đau.“Trốn cái gì?” Ngụy Xuyên sắp tức chết rồi, “Tôi là ôn thần à? Chia tay rồi thì bạn bè cũng không làm được sao?”“Cậu dùng từ cho cẩn thận.” Mạnh Đường ngẩng đầu trừng cậu, “Hơn nữa, bạn bè sẽ không làm những hành động mập mờ như vừa nãy.”Còn có tâm trí sửa lưng cậu từ “chia tay”, Ngụy Xuyên tức cười:“Bạn bè đương nhiên sẽ không làm hành động mập mờ với cậu, nhưng bạn bè thích cậu có thể sẽ không kìm lòng được!”Dương Khả hơi lo lắng, thấy hai người mãi không quay lại bèn đứng dậy đi vào nhà vệ sinh.Vừa bước một chân vào cửa khu vực chung cô ấy lại rụt chân về ngay lập tức.Cô ấy rùng mình nổi da gà: “Tình tứ quá đi.”Thôi về ăn lẩu của mình thì hơn.Mạnh Đường vỗ vào cánh tay Ngụy Xuyên: “Xong chưa?”Chỉ thấy hơi đỏ, Ngụy Xuyên đoán cô bây giờ hơi đau rát nhưng có thể chịu đựng được.Đuôi mắt đầu mày cậu đọng lại vẻ xót xa, theo bản năng cúi người thổi nhẹ một cái, Mạnh Đường giật mình, cả người lùi về phía sau, cổ tay đập mạnh vào cạnh bồn rửa tay cứng ngắc.Đau!Cô khom người ôm lấy cổ tay, trong khoảnh khắc, lục phũ ngũ tạng đều run lên vì đau.“Trốn cái gì?” Ngụy Xuyên sắp tức chết rồi, “Tôi là ôn thần à? Chia tay rồi thì bạn bè cũng không làm được sao?”“Cậu dùng từ cho cẩn thận.” Mạnh Đường ngẩng đầu trừng cậu, “Hơn nữa, bạn bè sẽ không làm những hành động mập mờ như vừa nãy.” Còn có tâm trí sửa lưng cậu từ “chia tay”, Ngụy Xuyên tức cười:“Bạn bè đương nhiên sẽ không làm hành động mập mờ với cậu, nhưng bạn bè thích cậu có thể sẽ không kìm lòng được!”Dương Khả hơi lo lắng, thấy hai người mãi không quay lại bèn đứng dậy đi vào nhà vệ sinh.Vừa bước một chân vào cửa khu vực chung cô ấy lại rụt chân về ngay lập tức.Cô ấy rùng mình nổi da gà: “Tình tứ quá đi.”Thôi về ăn lẩu của mình thì hơn.Mạnh Đường vỗ vào cánh tay Ngụy Xuyên: “Xong chưa?”Chỉ thấy hơi đỏ, Ngụy Xuyên đoán cô bây giờ hơi đau rát nhưng có thể chịu đựng được.Đuôi mắt đầu mày cậu đọng lại vẻ xót xa, theo bản năng cúi người thổi nhẹ một cái, Mạnh Đường giật mình, cả người lùi về phía sau, cổ tay đập mạnh vào cạnh bồn rửa tay cứng ngắc.Đau!Cô khom người ôm lấy cổ tay, trong khoảnh khắc, lục phũ ngũ tạng đều run lên vì đau.“Trốn cái gì?” Ngụy Xuyên sắp tức chết rồi, “Tôi là ôn thần à? Chia tay rồi thì bạn bè cũng không làm được sao?”“Cậu dùng từ cho cẩn thận.” Mạnh Đường ngẩng đầu trừng cậu, “Hơn nữa, bạn bè sẽ không làm những hành động mập mờ như vừa nãy.”Còn có tâm trí sửa lưng cậu từ “chia tay”, Ngụy Xuyên tức cười:“Bạn bè đương nhiên sẽ không làm hành động mập mờ với cậu, nhưng bạn bè thích cậu có thể sẽ không kìm lòng được!”Dương Khả hơi lo lắng, thấy hai người mãi không quay lại bèn đứng dậy đi vào nhà vệ sinh.Vừa bước một chân vào cửa khu vực chung cô ấy lại rụt chân về ngay lập tức.Cô ấy rùng mình nổi da gà: “Tình tứ quá đi.”Thôi về ăn lẩu của mình thì hơn.Mạnh Đường vỗ vào cánh tay Ngụy Xuyên: “Xong chưa?”Chỉ thấy hơi đỏ, Ngụy Xuyên đoán cô bây giờ hơi đau rát nhưng có thể chịu đựng được.Đuôi mắt đầu mày cậu đọng lại vẻ xót xa, theo bản năng cúi người thổi nhẹ một cái, Mạnh Đường giật mình, cả người lùi về phía sau, cổ tay đập mạnh vào cạnh bồn rửa tay cứng ngắc.Đau!Cô khom người ôm lấy cổ tay, trong khoảnh khắc, lục phũ ngũ tạng đều run lên vì đau.“Trốn cái gì?” Ngụy Xuyên sắp tức chết rồi, “Tôi là ôn thần à? Chia tay rồi thì bạn bè cũng không làm được sao?”“Cậu dùng từ cho cẩn thận.” Mạnh Đường ngẩng đầu trừng cậu, “Hơn nữa, bạn bè sẽ không làm những hành động mập mờ như vừa nãy.”Còn có tâm trí sửa lưng cậu từ “chia tay”, Ngụy Xuyên tức cười:“Bạn bè đương nhiên sẽ không làm hành động mập mờ với cậu, nhưng bạn bè thích cậu có thể sẽ không kìm lòng được!”Dương Khả hơi lo lắng, thấy hai người mãi không quay lại bèn đứng dậy đi vào nhà vệ sinh.Vừa bước một chân vào cửa khu vực chung cô ấy lại rụt chân về ngay lập tức.Cô ấy rùng mình nổi da gà: “Tình tứ quá đi.”Thôi về ăn lẩu của mình thì hơn.Mạnh Đường vỗ vào cánh tay Ngụy Xuyên: “Xong chưa?”Chỉ thấy hơi đỏ, Ngụy Xuyên đoán cô bây giờ hơi đau rát nhưng có thể chịu đựng được.Đuôi mắt đầu mày cậu đọng lại vẻ xót xa, theo bản năng cúi người thổi nhẹ một cái, Mạnh Đường giật mình, cả người lùi về phía sau, cổ tay đập mạnh vào cạnh bồn rửa tay cứng ngắc.Đau!Cô khom người ôm lấy cổ tay, trong khoảnh khắc, lục phũ ngũ tạng đều run lên vì đau.“Trốn cái gì?” Ngụy Xuyên sắp tức chết rồi, “Tôi là ôn thần à? Chia tay rồi thì bạn bè cũng không làm được sao?”“Cậu dùng từ cho cẩn thận.” Mạnh Đường ngẩng đầu trừng cậu, “Hơn nữa, bạn bè sẽ không làm những hành động mập mờ như vừa nãy.”Còn có tâm trí sửa lưng cậu từ “chia tay”, Ngụy Xuyên tức cười:“Bạn bè đương nhiên sẽ không làm hành động mập mờ với cậu, nhưng bạn bè thích cậu có thể sẽ không kìm lòng được!”Dương Khả hơi lo lắng, thấy hai người mãi không quay lại bèn đứng dậy đi vào nhà vệ sinh.Vừa bước một chân vào cửa khu vực chung cô ấy lại rụt chân về ngay lập tức.Cô ấy rùng mình nổi da gà: “Tình tứ quá đi.”Thôi về ăn lẩu của mình thì hơn.Mạnh Đường vỗ vào cánh tay Ngụy Xuyên: “Xong chưa?”Chỉ thấy hơi đỏ, Ngụy Xuyên đoán cô bây giờ hơi đau rát nhưng có thể chịu đựng được.Đuôi mắt đầu mày cậu đọng lại vẻ xót xa, theo bản năng cúi người thổi nhẹ một cái, Mạnh Đường giật mình, cả người lùi về phía sau, cổ tay đập mạnh vào cạnh bồn rửa tay cứng ngắc.Đau!Cô khom người ôm lấy cổ tay, trong khoảnh khắc, lục phũ ngũ tạng đều run lên vì đau.“Trốn cái gì?” Ngụy Xuyên sắp tức chết rồi, “Tôi là ôn thần à? Chia tay rồi thì bạn bè cũng không làm được sao?”“Cậu dùng từ cho cẩn thận.” Mạnh Đường ngẩng đầu trừng cậu, “Hơn nữa, bạn bè sẽ không làm những hành động mập mờ như vừa nãy.”Còn có tâm trí sửa lưng cậu từ “chia tay”, Ngụy Xuyên tức cười:“Bạn bè đương nhiên sẽ không làm hành động mập mờ với cậu, nhưng bạn bè thích cậu có thể sẽ không kìm lòng được!”Dương Khả hơi lo lắng, thấy hai người mãi không quay lại bèn đứng dậy đi vào nhà vệ sinh.Vừa bước một chân vào cửa khu vực chung cô ấy lại rụt chân về ngay lập tức.Cô ấy rùng mình nổi da gà: “Tình tứ quá đi.”Thôi về ăn lẩu của mình thì hơn.Mạnh Đường vỗ vào cánh tay Ngụy Xuyên: “Xong chưa?”Chỉ thấy hơi đỏ, Ngụy Xuyên đoán cô bây giờ hơi đau rát nhưng có thể chịu đựng được.Đuôi mắt đầu mày cậu đọng lại vẻ xót xa, theo bản năng cúi người thổi nhẹ một cái, Mạnh Đường giật mình, cả người lùi về phía sau, cổ tay đập mạnh vào cạnh bồn rửa tay cứng ngắc.Đau!Cô khom người ôm lấy cổ tay, trong khoảnh khắc, lục phũ ngũ tạng đều run lên vì đau.“Trốn cái gì?” Ngụy Xuyên sắp tức chết rồi, “Tôi là ôn thần à? Chia tay rồi thì bạn bè cũng không làm được sao?”“Cậu dùng từ cho cẩn thận.” Mạnh Đường ngẩng đầu trừng cậu, “Hơn nữa, bạn bè sẽ không làm những hành động mập mờ như vừa nãy.”Còn có tâm trí sửa lưng cậu từ “chia tay”, Ngụy Xuyên tức cười:“Bạn bè đương nhiên sẽ không làm hành động mập mờ với cậu, nhưng bạn bè thích cậu có thể sẽ không kìm lòng được!”