Nhà Bạch Kim Thời mở một tiệm đậu phụ, trong nhà còn có bốn đệ đệ muội muội. Từ năm ba tuổi cậu đã phải gánh vác việc chăm nom các em; lớn hơn một chút, cha mẹ liền giao luôn việc xay đậu, làm đậu phụ để cậu lo liệu một mình. Cậu sống còn vất vả hơn lừa, ăn uống không đủ, quanh năm thiếu dinh dưỡng, vậy mà khi lớn lại có một gương mặt xinh đẹp, khiến nam nhân trong huyện đều dòm ngó. Đến cả người ở huyện bên cũng thường xuyên ghé sang chỉ để nhìn Bạch Kim Thời một cái. Bạch Kim Thời vô cùng chán ghét ánh mắt của bọn họ, nghe những lời tục tĩu buông ra thì chỉ muốn nôn mửa. Nhưng cha mẹ cậu lại không hề để tâm tới cảm xúc của con, ngược lại còn ép cậu đứng ở trước tiệm mời chào khách mua đậu. Về sau đến tuổi, không ít người tới cửa cầu thân, cha mẹ lại không đồng ý một mối nào. Bạch Kim Thời vô tình nghe được cuộc trò chuyện của cha mẹ, họ không định gả Bạch Kim Thời đi, cứ giữ lại trong nhà, vừa có người làm không công, vừa hút khách tới tiệm. Nếu gả đi rồi, có thể kiếm được bao nhiêu…

Chương 54

Tiểu Phu Lang Của Huyện LệnhTác giả: Ngũ Nguyệt Sơ NhấtTruyện Cổ Đại, Truyện Đam Mỹ, Truyện SủngNhà Bạch Kim Thời mở một tiệm đậu phụ, trong nhà còn có bốn đệ đệ muội muội. Từ năm ba tuổi cậu đã phải gánh vác việc chăm nom các em; lớn hơn một chút, cha mẹ liền giao luôn việc xay đậu, làm đậu phụ để cậu lo liệu một mình. Cậu sống còn vất vả hơn lừa, ăn uống không đủ, quanh năm thiếu dinh dưỡng, vậy mà khi lớn lại có một gương mặt xinh đẹp, khiến nam nhân trong huyện đều dòm ngó. Đến cả người ở huyện bên cũng thường xuyên ghé sang chỉ để nhìn Bạch Kim Thời một cái. Bạch Kim Thời vô cùng chán ghét ánh mắt của bọn họ, nghe những lời tục tĩu buông ra thì chỉ muốn nôn mửa. Nhưng cha mẹ cậu lại không hề để tâm tới cảm xúc của con, ngược lại còn ép cậu đứng ở trước tiệm mời chào khách mua đậu. Về sau đến tuổi, không ít người tới cửa cầu thân, cha mẹ lại không đồng ý một mối nào. Bạch Kim Thời vô tình nghe được cuộc trò chuyện của cha mẹ, họ không định gả Bạch Kim Thời đi, cứ giữ lại trong nhà, vừa có người làm không công, vừa hút khách tới tiệm. Nếu gả đi rồi, có thể kiếm được bao nhiêu… Trong thành có cửa hàng chuyên làm đèn lồng, Cố Thanh Nam trực tiếp đặt làm một đống đèn lồng nhỏ treo ven đường, còn có một chiếc đèn lồng lớn, mẫu thiết kế do Bạch Kim Thời vẽ, chính là con giáp năm nay ôm một chữ Phúc lớn.Vốn dĩ Cố Thanh Nam còn định làm thêm mấy cái đèn lồng lớn nữa cho thêm phần náo nhiệt, nhưng do thời gian gấp gáp, đành chỉ làm được một cái. Nhưng sang năm có thể chuẩn bị trước, làm thêm vài kiểu dáng, sân hội cũng có thể mở rộng thêm một chút.Cửa hàng đèn lồng nhận được đơn hàng lớn này, kiếm được số tiền còn nhiều hơn cả đời bọn họ cộng lại. Hơn nữa, Cố Thanh Nam còn nói nếu làm tốt, về sau mỗi năm tổ chức hội đèn lồng đều sẽ hợp tác với nhà họ.Chủ cửa hàng đèn lồng dẫn cả nhà cùng tất cả học đồ tăng ca suốt đêm, còn tuyển thêm một nhóm người, cộng thêm toàn bộ đèn lồng tồn kho, cuối cùng cũng hoàn thành đơn hàng.Địa điểm tổ chức hội đèn lồng được chọn ở con phố mới xây chợ. Con phố này ngày thường không có ai lui tới, chỉ đến dịp chợ phiên thì mọi người mới kéo đến bày quán.Khác với chợ trước đây vốn rất hỗn loạn, mặt đường toàn đất, người đông đi qua một lượt là bụi bốc cao ngang người, tro bụi bám đầy mặt.Hơn nữa người đông lại hỗn tạp, chen lấn xô đẩy, ăn trộm cũng khó mà phát hiện. Cố Thanh Nam quy hoạch lại một con phố mới, chuyên dùng làm chợ.Con phố này rộng rãi hơn nhiều, còn được lát xi măng, mỗi quầy hàng đều được sắp xếp vị trí rõ ràng, bày quán có thể dùng bàn chợ dựng sẵn, nhìn rất ngay ngắn rõ ràng.Trước khi vào chợ phải đăng ký, ra khỏi chợ cũng phải đăng ký, mỗi lần đều có bộ khoái tuần tra, duy trì trật tự, giảm hẳn tình trạng trộm cắp và đánh nhau.Ngày thường con phố này không ai lui tới, Cố Thanh Nam cho xây dựng chợ bán thực phẩm ở các khu vực lân cận, các hàng rong có thể thuê quầy trong chợ để bán hàng. Để thu hút các hàng rong vào bày bán, hắn miễn tiền thuê ba năm, sau đó mới bắt đầu thu phí.Con phố chợ rộng lớn này rất thích hợp để tổ chức hội đèn lồng. Hắn còn tổ chức thêm hoạt động đố đèn có thưởng, dựng sân khấu, mời gánh hát đến biểu diễn từ đêm ba mươi đến rằm tháng Giêng, lại còn thuê một số quầy hàng phục vụ ăn vặt và đồ chơi nhỏ cho người dân mua vui.Để tạo điều kiện cho dân các thôn gần đó đến tham gia, ban đêm tổ chức hội đèn lồng, ban ngày là chợ, ngày lẫn đêm đều có hát tuồng và đố đèn lãnh thưởng.Phần thưởng chủ yếu là vài món đồ chơi nhỏ, không quá đắt tiền, chỉ để tăng thêm không khí vui vẻ.Đêm ba mươi và rằm tháng Giêng, lệnh cấm đi lại ban đêm được dỡ bỏ, mọi người cùng nhau đón giao thừa, hắn còn chuẩn bị hoạt động phát bao lì xì lúc nửa đêm. Ban đầu hắn định ném tiền xu cho náo nhiệt, nhưng lo sợ xảy ra sự cố giẫm đạp, bên này điều kiện chữa trị không tốt, nếu xảy ra chuyện chết người thì không ổn.Hắn cuối cùng đổi sang phát bảng số cho mỗi cá nhân, đến tối thì rút thăm trúng thưởng, tổng cộng rút một trăm người, bao lì xì số tiền từ một trăm đến một ngàn đồng.Thế giới bên ngoài trò chơi cũng đang ăn Tết, mọi người thấy hắn phát bao lì xì cho người trong trò chơi, liền nhao nhao đòi Cố Thanh Nam cũng phải phát bao lì xì, Cố Thanh Nam bèn báo công nhân công ty của hắn tổ chức một hoạt động rút thăm trúng thưởng, coi như hồi quỹ fans.Việc xây dựng thành thị không thể thiếu gạch và gỗ làm vật liệu, hơn nữa xưởng xi măng, đường xưởng cùng mấy nhà máy này đã giúp hắn kiếm không ít tiền, riêng xi măng thôi đã lời mấy trăm vạn lượng.Số tiền này hắn đều giao cho Bạch Kim Thời quản lý, Bạch Kim Thời vốn tưởng hai mươi vạn của hồi môn mang theo lúc đầu là đủ để sống cả đời, không ngờ Cố Thanh Nam lại kiếm giỏi đến thế. Cầm nhiều tiền như vậy, cậu cũng không biết tiêu vào đâu, cảm giác cứ như đang nằm mơ. Cậu liền gom lại, chờ sau này Cố Thanh Nam tiếp tục mở nhà máy thì chắc chắn sẽ dùng đến.Còn ở thế giới bên ngoài trò chơi, Cố Thanh Nam lại càng kiếm nhiều hơn, sau khi chia doanh thu với trang web, hắn vẫn có thể thu về trên trăm triệu, toàn bộ khoản thu đó đều được chuyển vào tài khoản công ty của hắn, sau khi trở về, giá trị con người của hắn chắc chắn sẽ tăng lên gấp bội.

Trong thành có cửa hàng chuyên làm đèn lồng, Cố Thanh Nam trực tiếp đặt làm một đống đèn lồng nhỏ treo ven đường, còn có một chiếc đèn lồng lớn, mẫu thiết kế do Bạch Kim Thời vẽ, chính là con giáp năm nay ôm một chữ Phúc lớn.

Vốn dĩ Cố Thanh Nam còn định làm thêm mấy cái đèn lồng lớn nữa cho thêm phần náo nhiệt, nhưng do thời gian gấp gáp, đành chỉ làm được một cái. Nhưng sang năm có thể chuẩn bị trước, làm thêm vài kiểu dáng, sân hội cũng có thể mở rộng thêm một chút.

Cửa hàng đèn lồng nhận được đơn hàng lớn này, kiếm được số tiền còn nhiều hơn cả đời bọn họ cộng lại. Hơn nữa, Cố Thanh Nam còn nói nếu làm tốt, về sau mỗi năm tổ chức hội đèn lồng đều sẽ hợp tác với nhà họ.

Chủ cửa hàng đèn lồng dẫn cả nhà cùng tất cả học đồ tăng ca suốt đêm, còn tuyển thêm một nhóm người, cộng thêm toàn bộ đèn lồng tồn kho, cuối cùng cũng hoàn thành đơn hàng.

Địa điểm tổ chức hội đèn lồng được chọn ở con phố mới xây chợ. Con phố này ngày thường không có ai lui tới, chỉ đến dịp chợ phiên thì mọi người mới kéo đến bày quán.

Khác với chợ trước đây vốn rất hỗn loạn, mặt đường toàn đất, người đông đi qua một lượt là bụi bốc cao ngang người, tro bụi bám đầy mặt.

Hơn nữa người đông lại hỗn tạp, chen lấn xô đẩy, ăn trộm cũng khó mà phát hiện. Cố Thanh Nam quy hoạch lại một con phố mới, chuyên dùng làm chợ.

Con phố này rộng rãi hơn nhiều, còn được lát xi măng, mỗi quầy hàng đều được sắp xếp vị trí rõ ràng, bày quán có thể dùng bàn chợ dựng sẵn, nhìn rất ngay ngắn rõ ràng.

Trước khi vào chợ phải đăng ký, ra khỏi chợ cũng phải đăng ký, mỗi lần đều có bộ khoái tuần tra, duy trì trật tự, giảm hẳn tình trạng trộm cắp và đánh nhau.

Ngày thường con phố này không ai lui tới, Cố Thanh Nam cho xây dựng chợ bán thực phẩm ở các khu vực lân cận, các hàng rong có thể thuê quầy trong chợ để bán hàng. Để thu hút các hàng rong vào bày bán, hắn miễn tiền thuê ba năm, sau đó mới bắt đầu thu phí.

Con phố chợ rộng lớn này rất thích hợp để tổ chức hội đèn lồng. Hắn còn tổ chức thêm hoạt động đố đèn có thưởng, dựng sân khấu, mời gánh hát đến biểu diễn từ đêm ba mươi đến rằm tháng Giêng, lại còn thuê một số quầy hàng phục vụ ăn vặt và đồ chơi nhỏ cho người dân mua vui.

Để tạo điều kiện cho dân các thôn gần đó đến tham gia, ban đêm tổ chức hội đèn lồng, ban ngày là chợ, ngày lẫn đêm đều có hát tuồng và đố đèn lãnh thưởng.

Phần thưởng chủ yếu là vài món đồ chơi nhỏ, không quá đắt tiền, chỉ để tăng thêm không khí vui vẻ.

Đêm ba mươi và rằm tháng Giêng, lệnh cấm đi lại ban đêm được dỡ bỏ, mọi người cùng nhau đón giao thừa, hắn còn chuẩn bị hoạt động phát bao lì xì lúc nửa đêm. Ban đầu hắn định ném tiền xu cho náo nhiệt, nhưng lo sợ xảy ra sự cố giẫm đạp, bên này điều kiện chữa trị không tốt, nếu xảy ra chuyện chết người thì không ổn.

Hắn cuối cùng đổi sang phát bảng số cho mỗi cá nhân, đến tối thì rút thăm trúng thưởng, tổng cộng rút một trăm người, bao lì xì số tiền từ một trăm đến một ngàn đồng.

Thế giới bên ngoài trò chơi cũng đang ăn Tết, mọi người thấy hắn phát bao lì xì cho người trong trò chơi, liền nhao nhao đòi Cố Thanh Nam cũng phải phát bao lì xì, Cố Thanh Nam bèn báo công nhân công ty của hắn tổ chức một hoạt động rút thăm trúng thưởng, coi như hồi quỹ fans.

Việc xây dựng thành thị không thể thiếu gạch và gỗ làm vật liệu, hơn nữa xưởng xi măng, đường xưởng cùng mấy nhà máy này đã giúp hắn kiếm không ít tiền, riêng xi măng thôi đã lời mấy trăm vạn lượng.

Số tiền này hắn đều giao cho Bạch Kim Thời quản lý, Bạch Kim Thời vốn tưởng hai mươi vạn của hồi môn mang theo lúc đầu là đủ để sống cả đời, không ngờ Cố Thanh Nam lại kiếm giỏi đến thế. Cầm nhiều tiền như vậy, cậu cũng không biết tiêu vào đâu, cảm giác cứ như đang nằm mơ. Cậu liền gom lại, chờ sau này Cố Thanh Nam tiếp tục mở nhà máy thì chắc chắn sẽ dùng đến.

Còn ở thế giới bên ngoài trò chơi, Cố Thanh Nam lại càng kiếm nhiều hơn, sau khi chia doanh thu với trang web, hắn vẫn có thể thu về trên trăm triệu, toàn bộ khoản thu đó đều được chuyển vào tài khoản công ty của hắn, sau khi trở về, giá trị con người của hắn chắc chắn sẽ tăng lên gấp bội.

Tiểu Phu Lang Của Huyện LệnhTác giả: Ngũ Nguyệt Sơ NhấtTruyện Cổ Đại, Truyện Đam Mỹ, Truyện SủngNhà Bạch Kim Thời mở một tiệm đậu phụ, trong nhà còn có bốn đệ đệ muội muội. Từ năm ba tuổi cậu đã phải gánh vác việc chăm nom các em; lớn hơn một chút, cha mẹ liền giao luôn việc xay đậu, làm đậu phụ để cậu lo liệu một mình. Cậu sống còn vất vả hơn lừa, ăn uống không đủ, quanh năm thiếu dinh dưỡng, vậy mà khi lớn lại có một gương mặt xinh đẹp, khiến nam nhân trong huyện đều dòm ngó. Đến cả người ở huyện bên cũng thường xuyên ghé sang chỉ để nhìn Bạch Kim Thời một cái. Bạch Kim Thời vô cùng chán ghét ánh mắt của bọn họ, nghe những lời tục tĩu buông ra thì chỉ muốn nôn mửa. Nhưng cha mẹ cậu lại không hề để tâm tới cảm xúc của con, ngược lại còn ép cậu đứng ở trước tiệm mời chào khách mua đậu. Về sau đến tuổi, không ít người tới cửa cầu thân, cha mẹ lại không đồng ý một mối nào. Bạch Kim Thời vô tình nghe được cuộc trò chuyện của cha mẹ, họ không định gả Bạch Kim Thời đi, cứ giữ lại trong nhà, vừa có người làm không công, vừa hút khách tới tiệm. Nếu gả đi rồi, có thể kiếm được bao nhiêu… Trong thành có cửa hàng chuyên làm đèn lồng, Cố Thanh Nam trực tiếp đặt làm một đống đèn lồng nhỏ treo ven đường, còn có một chiếc đèn lồng lớn, mẫu thiết kế do Bạch Kim Thời vẽ, chính là con giáp năm nay ôm một chữ Phúc lớn.Vốn dĩ Cố Thanh Nam còn định làm thêm mấy cái đèn lồng lớn nữa cho thêm phần náo nhiệt, nhưng do thời gian gấp gáp, đành chỉ làm được một cái. Nhưng sang năm có thể chuẩn bị trước, làm thêm vài kiểu dáng, sân hội cũng có thể mở rộng thêm một chút.Cửa hàng đèn lồng nhận được đơn hàng lớn này, kiếm được số tiền còn nhiều hơn cả đời bọn họ cộng lại. Hơn nữa, Cố Thanh Nam còn nói nếu làm tốt, về sau mỗi năm tổ chức hội đèn lồng đều sẽ hợp tác với nhà họ.Chủ cửa hàng đèn lồng dẫn cả nhà cùng tất cả học đồ tăng ca suốt đêm, còn tuyển thêm một nhóm người, cộng thêm toàn bộ đèn lồng tồn kho, cuối cùng cũng hoàn thành đơn hàng.Địa điểm tổ chức hội đèn lồng được chọn ở con phố mới xây chợ. Con phố này ngày thường không có ai lui tới, chỉ đến dịp chợ phiên thì mọi người mới kéo đến bày quán.Khác với chợ trước đây vốn rất hỗn loạn, mặt đường toàn đất, người đông đi qua một lượt là bụi bốc cao ngang người, tro bụi bám đầy mặt.Hơn nữa người đông lại hỗn tạp, chen lấn xô đẩy, ăn trộm cũng khó mà phát hiện. Cố Thanh Nam quy hoạch lại một con phố mới, chuyên dùng làm chợ.Con phố này rộng rãi hơn nhiều, còn được lát xi măng, mỗi quầy hàng đều được sắp xếp vị trí rõ ràng, bày quán có thể dùng bàn chợ dựng sẵn, nhìn rất ngay ngắn rõ ràng.Trước khi vào chợ phải đăng ký, ra khỏi chợ cũng phải đăng ký, mỗi lần đều có bộ khoái tuần tra, duy trì trật tự, giảm hẳn tình trạng trộm cắp và đánh nhau.Ngày thường con phố này không ai lui tới, Cố Thanh Nam cho xây dựng chợ bán thực phẩm ở các khu vực lân cận, các hàng rong có thể thuê quầy trong chợ để bán hàng. Để thu hút các hàng rong vào bày bán, hắn miễn tiền thuê ba năm, sau đó mới bắt đầu thu phí.Con phố chợ rộng lớn này rất thích hợp để tổ chức hội đèn lồng. Hắn còn tổ chức thêm hoạt động đố đèn có thưởng, dựng sân khấu, mời gánh hát đến biểu diễn từ đêm ba mươi đến rằm tháng Giêng, lại còn thuê một số quầy hàng phục vụ ăn vặt và đồ chơi nhỏ cho người dân mua vui.Để tạo điều kiện cho dân các thôn gần đó đến tham gia, ban đêm tổ chức hội đèn lồng, ban ngày là chợ, ngày lẫn đêm đều có hát tuồng và đố đèn lãnh thưởng.Phần thưởng chủ yếu là vài món đồ chơi nhỏ, không quá đắt tiền, chỉ để tăng thêm không khí vui vẻ.Đêm ba mươi và rằm tháng Giêng, lệnh cấm đi lại ban đêm được dỡ bỏ, mọi người cùng nhau đón giao thừa, hắn còn chuẩn bị hoạt động phát bao lì xì lúc nửa đêm. Ban đầu hắn định ném tiền xu cho náo nhiệt, nhưng lo sợ xảy ra sự cố giẫm đạp, bên này điều kiện chữa trị không tốt, nếu xảy ra chuyện chết người thì không ổn.Hắn cuối cùng đổi sang phát bảng số cho mỗi cá nhân, đến tối thì rút thăm trúng thưởng, tổng cộng rút một trăm người, bao lì xì số tiền từ một trăm đến một ngàn đồng.Thế giới bên ngoài trò chơi cũng đang ăn Tết, mọi người thấy hắn phát bao lì xì cho người trong trò chơi, liền nhao nhao đòi Cố Thanh Nam cũng phải phát bao lì xì, Cố Thanh Nam bèn báo công nhân công ty của hắn tổ chức một hoạt động rút thăm trúng thưởng, coi như hồi quỹ fans.Việc xây dựng thành thị không thể thiếu gạch và gỗ làm vật liệu, hơn nữa xưởng xi măng, đường xưởng cùng mấy nhà máy này đã giúp hắn kiếm không ít tiền, riêng xi măng thôi đã lời mấy trăm vạn lượng.Số tiền này hắn đều giao cho Bạch Kim Thời quản lý, Bạch Kim Thời vốn tưởng hai mươi vạn của hồi môn mang theo lúc đầu là đủ để sống cả đời, không ngờ Cố Thanh Nam lại kiếm giỏi đến thế. Cầm nhiều tiền như vậy, cậu cũng không biết tiêu vào đâu, cảm giác cứ như đang nằm mơ. Cậu liền gom lại, chờ sau này Cố Thanh Nam tiếp tục mở nhà máy thì chắc chắn sẽ dùng đến.Còn ở thế giới bên ngoài trò chơi, Cố Thanh Nam lại càng kiếm nhiều hơn, sau khi chia doanh thu với trang web, hắn vẫn có thể thu về trên trăm triệu, toàn bộ khoản thu đó đều được chuyển vào tài khoản công ty của hắn, sau khi trở về, giá trị con người của hắn chắc chắn sẽ tăng lên gấp bội.

Chương 54