Nhà Bạch Kim Thời mở một tiệm đậu phụ, trong nhà còn có bốn đệ đệ muội muội. Từ năm ba tuổi cậu đã phải gánh vác việc chăm nom các em; lớn hơn một chút, cha mẹ liền giao luôn việc xay đậu, làm đậu phụ để cậu lo liệu một mình. Cậu sống còn vất vả hơn lừa, ăn uống không đủ, quanh năm thiếu dinh dưỡng, vậy mà khi lớn lại có một gương mặt xinh đẹp, khiến nam nhân trong huyện đều dòm ngó. Đến cả người ở huyện bên cũng thường xuyên ghé sang chỉ để nhìn Bạch Kim Thời một cái. Bạch Kim Thời vô cùng chán ghét ánh mắt của bọn họ, nghe những lời tục tĩu buông ra thì chỉ muốn nôn mửa. Nhưng cha mẹ cậu lại không hề để tâm tới cảm xúc của con, ngược lại còn ép cậu đứng ở trước tiệm mời chào khách mua đậu. Về sau đến tuổi, không ít người tới cửa cầu thân, cha mẹ lại không đồng ý một mối nào. Bạch Kim Thời vô tình nghe được cuộc trò chuyện của cha mẹ, họ không định gả Bạch Kim Thời đi, cứ giữ lại trong nhà, vừa có người làm không công, vừa hút khách tới tiệm. Nếu gả đi rồi, có thể kiếm được bao nhiêu…
Chương 70
Tiểu Phu Lang Của Huyện LệnhTác giả: Ngũ Nguyệt Sơ NhấtTruyện Cổ Đại, Truyện Đam Mỹ, Truyện SủngNhà Bạch Kim Thời mở một tiệm đậu phụ, trong nhà còn có bốn đệ đệ muội muội. Từ năm ba tuổi cậu đã phải gánh vác việc chăm nom các em; lớn hơn một chút, cha mẹ liền giao luôn việc xay đậu, làm đậu phụ để cậu lo liệu một mình. Cậu sống còn vất vả hơn lừa, ăn uống không đủ, quanh năm thiếu dinh dưỡng, vậy mà khi lớn lại có một gương mặt xinh đẹp, khiến nam nhân trong huyện đều dòm ngó. Đến cả người ở huyện bên cũng thường xuyên ghé sang chỉ để nhìn Bạch Kim Thời một cái. Bạch Kim Thời vô cùng chán ghét ánh mắt của bọn họ, nghe những lời tục tĩu buông ra thì chỉ muốn nôn mửa. Nhưng cha mẹ cậu lại không hề để tâm tới cảm xúc của con, ngược lại còn ép cậu đứng ở trước tiệm mời chào khách mua đậu. Về sau đến tuổi, không ít người tới cửa cầu thân, cha mẹ lại không đồng ý một mối nào. Bạch Kim Thời vô tình nghe được cuộc trò chuyện của cha mẹ, họ không định gả Bạch Kim Thời đi, cứ giữ lại trong nhà, vừa có người làm không công, vừa hút khách tới tiệm. Nếu gả đi rồi, có thể kiếm được bao nhiêu… Trước khi vào kinh, Cố Thanh Nam đã chọn sẵn không ít lễ vật để dâng Hoàng thượng. Trước khi xuất phát, hắn thấy trên bản đồ toàn bộ tỉnh hắn quản đều sáng đèn, chứng tỏ nhiệm vụ ở tỉnh thành đã hoàn thành.Nhiệm vụ kế tiếp không hiện chỉ dẫn địa điểm cụ thể, hệ thống chỉ nhắc hắn phải chủ động tranh thủ, tức là đi đâu tùy cơ. Nếu có thể tranh thủ với Hoàng thượng để được điều đến đâu, thì nơi đó chính là chỗ mới của hắn.Muốn làm Hoàng thượng vui vẻ, tự nhiên phải mang thật nhiều lễ vật lấy lòng, để sang năm được điều đến một nơi giàu có hơn.Hắn cũng không định ở lại kinh thành, vì bản đồ này rộng lớn như thế, địa phương nhiều như vậy, hắn muốn từng nơi từng nơi đốt sáng hết rồi quay về kinh thành. Nếu đi kinh thành làm quan trước, sau đó lại rời đi địa phương khác, e là sẽ thành bị biếm chức.Tình hình kinh thành phức tạp, phía sau các thế gia đại tộc đều có căn cơ, hắn không thể muốn làm gì thì làm. Không bằng làm tri phủ ở địa phương, hắn là quan lớn nhất, có thể tùy ý điều hành theo ý mình.Hơn nữa đây là thế giới cổ đại, lỡ như ở kinh thành làm sai chuyện gì, bị Hoàng thượng chém đầu thì cũng không phải chuyện tốt............Hắn đến kinh thành rồi mới biết nơi này thật sự phồn hoa, ban đầu còn tưởng tỉnh thành của mình đã đủ náo nhiệt, giờ nhìn lại vẫn còn kém một khoảng lớn.Dù sao thì rất nhiều tay nghề tinh xảo đều tập trung ở kinh thành. Nhớ tới điều đó, Cố Thanh Nam liền bảo Đại Tráng đi tìm thợ thủ công nổi danh trong kinh thành làm riêng cho Bạch Kim Thời một ít chén đĩa, trước đó Bạch Kim Thời đã vẽ sẵn mẫu.Ngoài đặt làm riêng, hắn còn định sau khi diện kiến Hoàng thượng sẽ chọn thêm vài bộ đồ ăn đem về cho Bạch Kim Thời. Bạch Kim Thời thích mấy thứ đó nhất, dù có không dùng, để bày trong nhà nhìn cũng vui lòng.Vào kinh xong liền có quan viên chuyên trách tiếp đãi, sắp xếp chỗ ở cho hắn, bảo hắn rửa mặt thay y phục, chuẩn bị vào cung diện thánh. Còn đặc biệt dặn hắn phải nhớ nghi lễ và quy củ khi yết kiến Hoàng thượng, tránh phạm lỗi.Cố Thanh Nam gật đầu, ghi nhớ kỹ càng, trong lòng thầm than vẫn là cổ đại lắm quy củ, may mà hắn không làm quan trong kinh, nếu không bị đám quy củ này bức cho phát điên mất. Làm quan ở địa phương vẫn tự do thoải mái hơn.Cung yến tổ chức vào buổi tối, nhưng buổi chiều hắn đã bị dẫn vào cung. Một thái giám đưa hắn đến gặp Hoàng hậu.Nghe nói sẽ gặp Hoàng hậu, hắn càng thêm hồi hộp. Dù sao nữ nhân hậu cung không được tự tiện gặp ngoại nam, chỉ là Hoàng hậu hiện tại nắm giữ triều chính, mỗi ngày đều vào triều nên không câu nệ mấy điều đó.Hoàng hậu gặp hắn trước tiên là xem diện mạo, sau đó hỏi tình hình của Bạch Kim Thời và hài tử. Hắn nắm rõ tình hình tiểu hài tử trong lòng bàn tay, vừa nhìn đã biết là người thường xuyên ở cùng con, khiến Hoàng hậu đối với cháu rể này rất vừa lòng.Hoàng hậu ban thưởng cho hắn không ít đồ chơi trẻ con, bảo khi về nhớ đưa cho Tiên Nhi chơi, còn dặn lần sau vào kinh phải đưa cả hài tử theo, dẫn vào cung cho bà xem. Trong lời nói còn ẩn ý rằng không bao lâu nữa hắn sẽ được điều về kinh thành.Cố Thanh Nam cảm giác Hoàng hậu dường như rất thích Bạch Kim Thời và hài tử, muốn trọng dụng hắn cũng là bởi vì Bạch Kim Thời và hài tử, như vậy tính ra là hắn được ôm đùi?Bạch Kim Thời từ nhỏ chỉ thiếu người nhà quan tâm, tuy rằng hắn tạm thời chưa định vào kinh thành, nhưng nghĩ đến việc Bạch Kim Thời có thể gặp được một người quan tâm mình, nói không chừng sẽ thực sự vui vẻ, lòng hắn cũng theo đó mà dao động.Buổi tối yến hội tụ tập không ít đại thần, Hoàng thượng sắp xếp cho hắn vị trí khá gần, chính là để hắn đứng ra kể lại chuyện Thần Ngư trước mặt mọi người. Cố Thanh Nam cũng không làm Hoàng thượng thất vọng, kẻ câu chuyện bịa sẵn sinh động như thật.Làn đạn đều hết sức kinh ngạc, còn nói nếu không tận mắt nhìn thấy hắn dùng đạo cụ cần câu bắt được Thần Ngư, thì thật sự đã bị hắn lừa.Các đại thần cũng tập trung tinh thần nghe Cố Thanh Nam kể chuyện, bị cảnh tượng huyễn hoặc kia hấp dẫn, chỉ có Bạch Ngạn Thần thỉnh thoảng liếc nhìn chén rượu của Cố Thanh Nam.Chén rượu của Cố Thanh Nam đã bị hạ dược, gã còn bỏ ra mấy tháng trước bồi dưỡng mấy vũ nữ, trà trộn vào đội ngũ vũ nữ tiến cung, trùng hợp có một vũ nữ được Hoàng thượng sủng ái. Nếu Cố Thanh Nam uống phải chén rượu bỏ dược kia, rồi xảy ra chuyện gì với vị vũ nữ đó, đừng nói gì đến chuyện được điều vào kinh, nói không chừng còn phải chịu tội tru di cửu tộc.
Trước khi vào kinh, Cố Thanh Nam đã chọn sẵn không ít lễ vật để dâng Hoàng thượng. Trước khi xuất phát, hắn thấy trên bản đồ toàn bộ tỉnh hắn quản đều sáng đèn, chứng tỏ nhiệm vụ ở tỉnh thành đã hoàn thành.
Nhiệm vụ kế tiếp không hiện chỉ dẫn địa điểm cụ thể, hệ thống chỉ nhắc hắn phải chủ động tranh thủ, tức là đi đâu tùy cơ. Nếu có thể tranh thủ với Hoàng thượng để được điều đến đâu, thì nơi đó chính là chỗ mới của hắn.
Muốn làm Hoàng thượng vui vẻ, tự nhiên phải mang thật nhiều lễ vật lấy lòng, để sang năm được điều đến một nơi giàu có hơn.
Hắn cũng không định ở lại kinh thành, vì bản đồ này rộng lớn như thế, địa phương nhiều như vậy, hắn muốn từng nơi từng nơi đốt sáng hết rồi quay về kinh thành. Nếu đi kinh thành làm quan trước, sau đó lại rời đi địa phương khác, e là sẽ thành bị biếm chức.
Tình hình kinh thành phức tạp, phía sau các thế gia đại tộc đều có căn cơ, hắn không thể muốn làm gì thì làm. Không bằng làm tri phủ ở địa phương, hắn là quan lớn nhất, có thể tùy ý điều hành theo ý mình.
Hơn nữa đây là thế giới cổ đại, lỡ như ở kinh thành làm sai chuyện gì, bị Hoàng thượng chém đầu thì cũng không phải chuyện tốt.
...........
Hắn đến kinh thành rồi mới biết nơi này thật sự phồn hoa, ban đầu còn tưởng tỉnh thành của mình đã đủ náo nhiệt, giờ nhìn lại vẫn còn kém một khoảng lớn.
Dù sao thì rất nhiều tay nghề tinh xảo đều tập trung ở kinh thành. Nhớ tới điều đó, Cố Thanh Nam liền bảo Đại Tráng đi tìm thợ thủ công nổi danh trong kinh thành làm riêng cho Bạch Kim Thời một ít chén đĩa, trước đó Bạch Kim Thời đã vẽ sẵn mẫu.
Ngoài đặt làm riêng, hắn còn định sau khi diện kiến Hoàng thượng sẽ chọn thêm vài bộ đồ ăn đem về cho Bạch Kim Thời. Bạch Kim Thời thích mấy thứ đó nhất, dù có không dùng, để bày trong nhà nhìn cũng vui lòng.
Vào kinh xong liền có quan viên chuyên trách tiếp đãi, sắp xếp chỗ ở cho hắn, bảo hắn rửa mặt thay y phục, chuẩn bị vào cung diện thánh. Còn đặc biệt dặn hắn phải nhớ nghi lễ và quy củ khi yết kiến Hoàng thượng, tránh phạm lỗi.
Cố Thanh Nam gật đầu, ghi nhớ kỹ càng, trong lòng thầm than vẫn là cổ đại lắm quy củ, may mà hắn không làm quan trong kinh, nếu không bị đám quy củ này bức cho phát điên mất. Làm quan ở địa phương vẫn tự do thoải mái hơn.
Cung yến tổ chức vào buổi tối, nhưng buổi chiều hắn đã bị dẫn vào cung. Một thái giám đưa hắn đến gặp Hoàng hậu.
Nghe nói sẽ gặp Hoàng hậu, hắn càng thêm hồi hộp. Dù sao nữ nhân hậu cung không được tự tiện gặp ngoại nam, chỉ là Hoàng hậu hiện tại nắm giữ triều chính, mỗi ngày đều vào triều nên không câu nệ mấy điều đó.
Hoàng hậu gặp hắn trước tiên là xem diện mạo, sau đó hỏi tình hình của Bạch Kim Thời và hài tử. Hắn nắm rõ tình hình tiểu hài tử trong lòng bàn tay, vừa nhìn đã biết là người thường xuyên ở cùng con, khiến Hoàng hậu đối với cháu rể này rất vừa lòng.
Hoàng hậu ban thưởng cho hắn không ít đồ chơi trẻ con, bảo khi về nhớ đưa cho Tiên Nhi chơi, còn dặn lần sau vào kinh phải đưa cả hài tử theo, dẫn vào cung cho bà xem. Trong lời nói còn ẩn ý rằng không bao lâu nữa hắn sẽ được điều về kinh thành.
Cố Thanh Nam cảm giác Hoàng hậu dường như rất thích Bạch Kim Thời và hài tử, muốn trọng dụng hắn cũng là bởi vì Bạch Kim Thời và hài tử, như vậy tính ra là hắn được ôm đùi?
Bạch Kim Thời từ nhỏ chỉ thiếu người nhà quan tâm, tuy rằng hắn tạm thời chưa định vào kinh thành, nhưng nghĩ đến việc Bạch Kim Thời có thể gặp được một người quan tâm mình, nói không chừng sẽ thực sự vui vẻ, lòng hắn cũng theo đó mà dao động.
Buổi tối yến hội tụ tập không ít đại thần, Hoàng thượng sắp xếp cho hắn vị trí khá gần, chính là để hắn đứng ra kể lại chuyện Thần Ngư trước mặt mọi người. Cố Thanh Nam cũng không làm Hoàng thượng thất vọng, kẻ câu chuyện bịa sẵn sinh động như thật.
Làn đạn đều hết sức kinh ngạc, còn nói nếu không tận mắt nhìn thấy hắn dùng đạo cụ cần câu bắt được Thần Ngư, thì thật sự đã bị hắn lừa.
Các đại thần cũng tập trung tinh thần nghe Cố Thanh Nam kể chuyện, bị cảnh tượng huyễn hoặc kia hấp dẫn, chỉ có Bạch Ngạn Thần thỉnh thoảng liếc nhìn chén rượu của Cố Thanh Nam.
Chén rượu của Cố Thanh Nam đã bị hạ dược, gã còn bỏ ra mấy tháng trước bồi dưỡng mấy vũ nữ, trà trộn vào đội ngũ vũ nữ tiến cung, trùng hợp có một vũ nữ được Hoàng thượng sủng ái. Nếu Cố Thanh Nam uống phải chén rượu bỏ dược kia, rồi xảy ra chuyện gì với vị vũ nữ đó, đừng nói gì đến chuyện được điều vào kinh, nói không chừng còn phải chịu tội tru di cửu tộc.
Tiểu Phu Lang Của Huyện LệnhTác giả: Ngũ Nguyệt Sơ NhấtTruyện Cổ Đại, Truyện Đam Mỹ, Truyện SủngNhà Bạch Kim Thời mở một tiệm đậu phụ, trong nhà còn có bốn đệ đệ muội muội. Từ năm ba tuổi cậu đã phải gánh vác việc chăm nom các em; lớn hơn một chút, cha mẹ liền giao luôn việc xay đậu, làm đậu phụ để cậu lo liệu một mình. Cậu sống còn vất vả hơn lừa, ăn uống không đủ, quanh năm thiếu dinh dưỡng, vậy mà khi lớn lại có một gương mặt xinh đẹp, khiến nam nhân trong huyện đều dòm ngó. Đến cả người ở huyện bên cũng thường xuyên ghé sang chỉ để nhìn Bạch Kim Thời một cái. Bạch Kim Thời vô cùng chán ghét ánh mắt của bọn họ, nghe những lời tục tĩu buông ra thì chỉ muốn nôn mửa. Nhưng cha mẹ cậu lại không hề để tâm tới cảm xúc của con, ngược lại còn ép cậu đứng ở trước tiệm mời chào khách mua đậu. Về sau đến tuổi, không ít người tới cửa cầu thân, cha mẹ lại không đồng ý một mối nào. Bạch Kim Thời vô tình nghe được cuộc trò chuyện của cha mẹ, họ không định gả Bạch Kim Thời đi, cứ giữ lại trong nhà, vừa có người làm không công, vừa hút khách tới tiệm. Nếu gả đi rồi, có thể kiếm được bao nhiêu… Trước khi vào kinh, Cố Thanh Nam đã chọn sẵn không ít lễ vật để dâng Hoàng thượng. Trước khi xuất phát, hắn thấy trên bản đồ toàn bộ tỉnh hắn quản đều sáng đèn, chứng tỏ nhiệm vụ ở tỉnh thành đã hoàn thành.Nhiệm vụ kế tiếp không hiện chỉ dẫn địa điểm cụ thể, hệ thống chỉ nhắc hắn phải chủ động tranh thủ, tức là đi đâu tùy cơ. Nếu có thể tranh thủ với Hoàng thượng để được điều đến đâu, thì nơi đó chính là chỗ mới của hắn.Muốn làm Hoàng thượng vui vẻ, tự nhiên phải mang thật nhiều lễ vật lấy lòng, để sang năm được điều đến một nơi giàu có hơn.Hắn cũng không định ở lại kinh thành, vì bản đồ này rộng lớn như thế, địa phương nhiều như vậy, hắn muốn từng nơi từng nơi đốt sáng hết rồi quay về kinh thành. Nếu đi kinh thành làm quan trước, sau đó lại rời đi địa phương khác, e là sẽ thành bị biếm chức.Tình hình kinh thành phức tạp, phía sau các thế gia đại tộc đều có căn cơ, hắn không thể muốn làm gì thì làm. Không bằng làm tri phủ ở địa phương, hắn là quan lớn nhất, có thể tùy ý điều hành theo ý mình.Hơn nữa đây là thế giới cổ đại, lỡ như ở kinh thành làm sai chuyện gì, bị Hoàng thượng chém đầu thì cũng không phải chuyện tốt............Hắn đến kinh thành rồi mới biết nơi này thật sự phồn hoa, ban đầu còn tưởng tỉnh thành của mình đã đủ náo nhiệt, giờ nhìn lại vẫn còn kém một khoảng lớn.Dù sao thì rất nhiều tay nghề tinh xảo đều tập trung ở kinh thành. Nhớ tới điều đó, Cố Thanh Nam liền bảo Đại Tráng đi tìm thợ thủ công nổi danh trong kinh thành làm riêng cho Bạch Kim Thời một ít chén đĩa, trước đó Bạch Kim Thời đã vẽ sẵn mẫu.Ngoài đặt làm riêng, hắn còn định sau khi diện kiến Hoàng thượng sẽ chọn thêm vài bộ đồ ăn đem về cho Bạch Kim Thời. Bạch Kim Thời thích mấy thứ đó nhất, dù có không dùng, để bày trong nhà nhìn cũng vui lòng.Vào kinh xong liền có quan viên chuyên trách tiếp đãi, sắp xếp chỗ ở cho hắn, bảo hắn rửa mặt thay y phục, chuẩn bị vào cung diện thánh. Còn đặc biệt dặn hắn phải nhớ nghi lễ và quy củ khi yết kiến Hoàng thượng, tránh phạm lỗi.Cố Thanh Nam gật đầu, ghi nhớ kỹ càng, trong lòng thầm than vẫn là cổ đại lắm quy củ, may mà hắn không làm quan trong kinh, nếu không bị đám quy củ này bức cho phát điên mất. Làm quan ở địa phương vẫn tự do thoải mái hơn.Cung yến tổ chức vào buổi tối, nhưng buổi chiều hắn đã bị dẫn vào cung. Một thái giám đưa hắn đến gặp Hoàng hậu.Nghe nói sẽ gặp Hoàng hậu, hắn càng thêm hồi hộp. Dù sao nữ nhân hậu cung không được tự tiện gặp ngoại nam, chỉ là Hoàng hậu hiện tại nắm giữ triều chính, mỗi ngày đều vào triều nên không câu nệ mấy điều đó.Hoàng hậu gặp hắn trước tiên là xem diện mạo, sau đó hỏi tình hình của Bạch Kim Thời và hài tử. Hắn nắm rõ tình hình tiểu hài tử trong lòng bàn tay, vừa nhìn đã biết là người thường xuyên ở cùng con, khiến Hoàng hậu đối với cháu rể này rất vừa lòng.Hoàng hậu ban thưởng cho hắn không ít đồ chơi trẻ con, bảo khi về nhớ đưa cho Tiên Nhi chơi, còn dặn lần sau vào kinh phải đưa cả hài tử theo, dẫn vào cung cho bà xem. Trong lời nói còn ẩn ý rằng không bao lâu nữa hắn sẽ được điều về kinh thành.Cố Thanh Nam cảm giác Hoàng hậu dường như rất thích Bạch Kim Thời và hài tử, muốn trọng dụng hắn cũng là bởi vì Bạch Kim Thời và hài tử, như vậy tính ra là hắn được ôm đùi?Bạch Kim Thời từ nhỏ chỉ thiếu người nhà quan tâm, tuy rằng hắn tạm thời chưa định vào kinh thành, nhưng nghĩ đến việc Bạch Kim Thời có thể gặp được một người quan tâm mình, nói không chừng sẽ thực sự vui vẻ, lòng hắn cũng theo đó mà dao động.Buổi tối yến hội tụ tập không ít đại thần, Hoàng thượng sắp xếp cho hắn vị trí khá gần, chính là để hắn đứng ra kể lại chuyện Thần Ngư trước mặt mọi người. Cố Thanh Nam cũng không làm Hoàng thượng thất vọng, kẻ câu chuyện bịa sẵn sinh động như thật.Làn đạn đều hết sức kinh ngạc, còn nói nếu không tận mắt nhìn thấy hắn dùng đạo cụ cần câu bắt được Thần Ngư, thì thật sự đã bị hắn lừa.Các đại thần cũng tập trung tinh thần nghe Cố Thanh Nam kể chuyện, bị cảnh tượng huyễn hoặc kia hấp dẫn, chỉ có Bạch Ngạn Thần thỉnh thoảng liếc nhìn chén rượu của Cố Thanh Nam.Chén rượu của Cố Thanh Nam đã bị hạ dược, gã còn bỏ ra mấy tháng trước bồi dưỡng mấy vũ nữ, trà trộn vào đội ngũ vũ nữ tiến cung, trùng hợp có một vũ nữ được Hoàng thượng sủng ái. Nếu Cố Thanh Nam uống phải chén rượu bỏ dược kia, rồi xảy ra chuyện gì với vị vũ nữ đó, đừng nói gì đến chuyện được điều vào kinh, nói không chừng còn phải chịu tội tru di cửu tộc.