Tác giả:

Nặn đất, gọt giũa cả buổi sáng, tay Mạnh Đường mỏi đến mức hoài nghi nhân sinh. Cô ngẩng đầu thả lỏng hai giây thì bị giáo sư ghé sát vào làm cho giật mình. Mạnh Đường quệt bùn vào tạp dề, cười bẽn lẽn: “Thầy ạ.” “Ừm,” giáo sư đưa cho cô một tờ giấy, “Tuần sau bắt đầu học phần mới, em sang bên viện Thể thao tìm một người đến làm mẫu, đây là thông tin của cậu ấy.” “Dạ?” Mạnh Đường hơi há miệng, có chút bất ngờ và cả vài phần không tình nguyện, “Là em ạ?” Lớp Điêu khắc 2 có tổng cộng 17 người, cô là kiểu người hướng nội trong số những người hướng nội, giao tiếp với bạn học và thầy cô rất hạn chế, không ngờ lại bị phân công nhiệm vụ này. “Trong quá trình sáng tác, tượng đất có thể điều chỉnh bất cứ lúc nào, nhưng sự im lặng của em sẽ khiến sai lầm bị đóng khung.” Mạnh Đường mím môi, biết giáo sư cảm thấy cô quá hướng nội. Cô đưa tay nhận tờ giấy, trên đó viết “Ngụy Xuyên, lớp Huấn luyện Vận động 1”, phía sau còn kèm theo phương thức liên lạc. Ngụy Xuyên, cái tên này Mạnh Đường có biết.…

Chương 131

Gần Thêm Chút Nữa Là Mất Kiểm SoátTác giả: Tuyết NêTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngNặn đất, gọt giũa cả buổi sáng, tay Mạnh Đường mỏi đến mức hoài nghi nhân sinh. Cô ngẩng đầu thả lỏng hai giây thì bị giáo sư ghé sát vào làm cho giật mình. Mạnh Đường quệt bùn vào tạp dề, cười bẽn lẽn: “Thầy ạ.” “Ừm,” giáo sư đưa cho cô một tờ giấy, “Tuần sau bắt đầu học phần mới, em sang bên viện Thể thao tìm một người đến làm mẫu, đây là thông tin của cậu ấy.” “Dạ?” Mạnh Đường hơi há miệng, có chút bất ngờ và cả vài phần không tình nguyện, “Là em ạ?” Lớp Điêu khắc 2 có tổng cộng 17 người, cô là kiểu người hướng nội trong số những người hướng nội, giao tiếp với bạn học và thầy cô rất hạn chế, không ngờ lại bị phân công nhiệm vụ này. “Trong quá trình sáng tác, tượng đất có thể điều chỉnh bất cứ lúc nào, nhưng sự im lặng của em sẽ khiến sai lầm bị đóng khung.” Mạnh Đường mím môi, biết giáo sư cảm thấy cô quá hướng nội. Cô đưa tay nhận tờ giấy, trên đó viết “Ngụy Xuyên, lớp Huấn luyện Vận động 1”, phía sau còn kèm theo phương thức liên lạc. Ngụy Xuyên, cái tên này Mạnh Đường có biết.… Chưa từng có ai nói cho Mạnh Đường biết, đối mặt với niềm vui bất ngờ ập đến cô phải biểu hiện như thế nào.Giờ phút này cô đứng sững như khúc gỗ.Trò chơi vụng về kia hóa ra chẳng phải trò chơi mà chỉ là cái cớ để Ngụy Xuyên tỏ tình.Sao cô lại ngốc thế này, một chút cũng không nhận ra.Thấy người trước mặt đã ngẩn ra rồi, Ngụy Xuyên khom lưng, rũ mắt, thì thầm dỗ dành: “Sao thế?”Mạnh Đường cắn môi, lắc lắc đầu.Ngụy Xuyên đưa tay về phía cô: “Lại đây.”Mạnh Đường đặt tay vào tay anh, được anh dẫn từng bước đến trung tâm bãi đất mà ban nãy cô còn tưởng lầm là nơi người khác cầu hôn.Một màn hình chiếu ngoài trời từ tối đen chuyển sang sáng rực, Ngụy Xuyên nắm lấy vai cô, xoay người cô lại.Khi khuôn mặt mình hiện lên màn hình, Mạnh Đường sững sờ.Đoạn video đầu tiên được quay trên tàu cao tốc, là lúc Ngụy Xuyên hỏi cô có thích biển không, cô trả lời xong liền hỏi ngược lại một câu.Lúc đó Ngụy Xuyên không trả lời, nhưng trong video lại quay cận cảnh khẩu hình miệng “Anh thích em”, rất rõ ràng.Sau đó là cảnh đi thuyền, hoàng hôn, rồi đến bình minh, sau mỗi cảnh quay đều nối tiếp một câu “Anh thích em”.Hơn nữa còn là nói ngay sau lưng cô một cách công khai, chỉ có điều không phát ra tiếng.Mà tất cả những điều này cô không hề hay biết.“Mạnh Đường.”Một câu trong màn hình, một câu ngoài hiện thực, giọng nói của Ngụy Xuyên chồng chéo bên tai, Mạnh Đường theo bản năng quay đầu lại.Ngụy Xuyên xoay nửa người, đi đến trước mặt cô, nhìn chằm chằm vào mắt cô, nói một câu rất nghiêm túc: “Anh thích em.”Chưa từng có ai nói cho Mạnh Đường biết, đối mặt với niềm vui bất ngờ ập đến cô phải biểu hiện như thế nào.Giờ phút này cô đứng sững như khúc gỗ.Trò chơi vụng về kia hóa ra chẳng phải trò chơi mà chỉ là cái cớ để Ngụy Xuyên tỏ tình.Sao cô lại ngốc thế này, một chút cũng không nhận ra.Thấy người trước mặt đã ngẩn ra rồi, Ngụy Xuyên khom lưng, rũ mắt, thì thầm dỗ dành: “Sao thế?”Mạnh Đường cắn môi, lắc lắc đầu. Ngụy Xuyên đưa tay về phía cô: “Lại đây.”Mạnh Đường đặt tay vào tay anh, được anh dẫn từng bước đến trung tâm bãi đất mà ban nãy cô còn tưởng lầm là nơi người khác cầu hôn.Một màn hình chiếu ngoài trời từ tối đen chuyển sang sáng rực, Ngụy Xuyên nắm lấy vai cô, xoay người cô lại.Khi khuôn mặt mình hiện lên màn hình, Mạnh Đường sững sờ.Đoạn video đầu tiên được quay trên tàu cao tốc, là lúc Ngụy Xuyên hỏi cô có thích biển không, cô trả lời xong liền hỏi ngược lại một câu.Lúc đó Ngụy Xuyên không trả lời, nhưng trong video lại quay cận cảnh khẩu hình miệng “Anh thích em”, rất rõ ràng.Sau đó là cảnh đi thuyền, hoàng hôn, rồi đến bình minh, sau mỗi cảnh quay đều nối tiếp một câu “Anh thích em”.Hơn nữa còn là nói ngay sau lưng cô một cách công khai, chỉ có điều không phát ra tiếng.Mà tất cả những điều này cô không hề hay biết.“Mạnh Đường.”Một câu trong màn hình, một câu ngoài hiện thực, giọng nói của Ngụy Xuyên chồng chéo bên tai, Mạnh Đường theo bản năng quay đầu lại.Ngụy Xuyên xoay nửa người, đi đến trước mặt cô, nhìn chằm chằm vào mắt cô, nói một câu rất nghiêm túc: “Anh thích em.”Chưa từng có ai nói cho Mạnh Đường biết, đối mặt với niềm vui bất ngờ ập đến cô phải biểu hiện như thế nào.Giờ phút này cô đứng sững như khúc gỗ.Trò chơi vụng về kia hóa ra chẳng phải trò chơi mà chỉ là cái cớ để Ngụy Xuyên tỏ tình.Sao cô lại ngốc thế này, một chút cũng không nhận ra.Thấy người trước mặt đã ngẩn ra rồi, Ngụy Xuyên khom lưng, rũ mắt, thì thầm dỗ dành: “Sao thế?”Mạnh Đường cắn môi, lắc lắc đầu.Ngụy Xuyên đưa tay về phía cô: “Lại đây.”Mạnh Đường đặt tay vào tay anh, được anh dẫn từng bước đến trung tâm bãi đất mà ban nãy cô còn tưởng lầm là nơi người khác cầu hôn.Một màn hình chiếu ngoài trời từ tối đen chuyển sang sáng rực, Ngụy Xuyên nắm lấy vai cô, xoay người cô lại.Khi khuôn mặt mình hiện lên màn hình, Mạnh Đường sững sờ.Đoạn video đầu tiên được quay trên tàu cao tốc, là lúc Ngụy Xuyên hỏi cô có thích biển không, cô trả lời xong liền hỏi ngược lại một câu.Lúc đó Ngụy Xuyên không trả lời, nhưng trong video lại quay cận cảnh khẩu hình miệng “Anh thích em”, rất rõ ràng.Sau đó là cảnh đi thuyền, hoàng hôn, rồi đến bình minh, sau mỗi cảnh quay đều nối tiếp một câu “Anh thích em”.Hơn nữa còn là nói ngay sau lưng cô một cách công khai, chỉ có điều không phát ra tiếng.Mà tất cả những điều này cô không hề hay biết.“Mạnh Đường.”Một câu trong màn hình, một câu ngoài hiện thực, giọng nói của Ngụy Xuyên chồng chéo bên tai, Mạnh Đường theo bản năng quay đầu lại.Ngụy Xuyên xoay nửa người, đi đến trước mặt cô, nhìn chằm chằm vào mắt cô, nói một câu rất nghiêm túc: “Anh thích em.”Chưa từng có ai nói cho Mạnh Đường biết, đối mặt với niềm vui bất ngờ ập đến cô phải biểu hiện như thế nào.Giờ phút này cô đứng sững như khúc gỗ.Trò chơi vụng về kia hóa ra chẳng phải trò chơi mà chỉ là cái cớ để Ngụy Xuyên tỏ tình.Sao cô lại ngốc thế này, một chút cũng không nhận ra.Thấy người trước mặt đã ngẩn ra rồi, Ngụy Xuyên khom lưng, rũ mắt, thì thầm dỗ dành: “Sao thế?”Mạnh Đường cắn môi, lắc lắc đầu.Ngụy Xuyên đưa tay về phía cô: “Lại đây.”Mạnh Đường đặt tay vào tay anh, được anh dẫn từng bước đến trung tâm bãi đất mà ban nãy cô còn tưởng lầm là nơi người khác cầu hôn.Một màn hình chiếu ngoài trời từ tối đen chuyển sang sáng rực, Ngụy Xuyên nắm lấy vai cô, xoay người cô lại.Khi khuôn mặt mình hiện lên màn hình, Mạnh Đường sững sờ.Đoạn video đầu tiên được quay trên tàu cao tốc, là lúc Ngụy Xuyên hỏi cô có thích biển không, cô trả lời xong liền hỏi ngược lại một câu.Lúc đó Ngụy Xuyên không trả lời, nhưng trong video lại quay cận cảnh khẩu hình miệng “Anh thích em”, rất rõ ràng.Sau đó là cảnh đi thuyền, hoàng hôn, rồi đến bình minh, sau mỗi cảnh quay đều nối tiếp một câu “Anh thích em”.Hơn nữa còn là nói ngay sau lưng cô một cách công khai, chỉ có điều không phát ra tiếng.Mà tất cả những điều này cô không hề hay biết.“Mạnh Đường.”Một câu trong màn hình, một câu ngoài hiện thực, giọng nói của Ngụy Xuyên chồng chéo bên tai, Mạnh Đường theo bản năng quay đầu lại.Ngụy Xuyên xoay nửa người, đi đến trước mặt cô, nhìn chằm chằm vào mắt cô, nói một câu rất nghiêm túc: “Anh thích em.”Chưa từng có ai nói cho Mạnh Đường biết, đối mặt với niềm vui bất ngờ ập đến cô phải biểu hiện như thế nào.Giờ phút này cô đứng sững như khúc gỗ.Trò chơi vụng về kia hóa ra chẳng phải trò chơi mà chỉ là cái cớ để Ngụy Xuyên tỏ tình.Sao cô lại ngốc thế này, một chút cũng không nhận ra.Thấy người trước mặt đã ngẩn ra rồi, Ngụy Xuyên khom lưng, rũ mắt, thì thầm dỗ dành: “Sao thế?”Mạnh Đường cắn môi, lắc lắc đầu.Ngụy Xuyên đưa tay về phía cô: “Lại đây.”Mạnh Đường đặt tay vào tay anh, được anh dẫn từng bước đến trung tâm bãi đất mà ban nãy cô còn tưởng lầm là nơi người khác cầu hôn.Một màn hình chiếu ngoài trời từ tối đen chuyển sang sáng rực, Ngụy Xuyên nắm lấy vai cô, xoay người cô lại.Khi khuôn mặt mình hiện lên màn hình, Mạnh Đường sững sờ.Đoạn video đầu tiên được quay trên tàu cao tốc, là lúc Ngụy Xuyên hỏi cô có thích biển không, cô trả lời xong liền hỏi ngược lại một câu.Lúc đó Ngụy Xuyên không trả lời, nhưng trong video lại quay cận cảnh khẩu hình miệng “Anh thích em”, rất rõ ràng.Sau đó là cảnh đi thuyền, hoàng hôn, rồi đến bình minh, sau mỗi cảnh quay đều nối tiếp một câu “Anh thích em”.Hơn nữa còn là nói ngay sau lưng cô một cách công khai, chỉ có điều không phát ra tiếng.Mà tất cả những điều này cô không hề hay biết.“Mạnh Đường.”Một câu trong màn hình, một câu ngoài hiện thực, giọng nói của Ngụy Xuyên chồng chéo bên tai, Mạnh Đường theo bản năng quay đầu lại.Ngụy Xuyên xoay nửa người, đi đến trước mặt cô, nhìn chằm chằm vào mắt cô, nói một câu rất nghiêm túc: “Anh thích em.”Chưa từng có ai nói cho Mạnh Đường biết, đối mặt với niềm vui bất ngờ ập đến cô phải biểu hiện như thế nào.Giờ phút này cô đứng sững như khúc gỗ.Trò chơi vụng về kia hóa ra chẳng phải trò chơi mà chỉ là cái cớ để Ngụy Xuyên tỏ tình.Sao cô lại ngốc thế này, một chút cũng không nhận ra.Thấy người trước mặt đã ngẩn ra rồi, Ngụy Xuyên khom lưng, rũ mắt, thì thầm dỗ dành: “Sao thế?”Mạnh Đường cắn môi, lắc lắc đầu.Ngụy Xuyên đưa tay về phía cô: “Lại đây.”Mạnh Đường đặt tay vào tay anh, được anh dẫn từng bước đến trung tâm bãi đất mà ban nãy cô còn tưởng lầm là nơi người khác cầu hôn.Một màn hình chiếu ngoài trời từ tối đen chuyển sang sáng rực, Ngụy Xuyên nắm lấy vai cô, xoay người cô lại.Khi khuôn mặt mình hiện lên màn hình, Mạnh Đường sững sờ.Đoạn video đầu tiên được quay trên tàu cao tốc, là lúc Ngụy Xuyên hỏi cô có thích biển không, cô trả lời xong liền hỏi ngược lại một câu.Lúc đó Ngụy Xuyên không trả lời, nhưng trong video lại quay cận cảnh khẩu hình miệng “Anh thích em”, rất rõ ràng.Sau đó là cảnh đi thuyền, hoàng hôn, rồi đến bình minh, sau mỗi cảnh quay đều nối tiếp một câu “Anh thích em”.Hơn nữa còn là nói ngay sau lưng cô một cách công khai, chỉ có điều không phát ra tiếng.Mà tất cả những điều này cô không hề hay biết.“Mạnh Đường.”Một câu trong màn hình, một câu ngoài hiện thực, giọng nói của Ngụy Xuyên chồng chéo bên tai, Mạnh Đường theo bản năng quay đầu lại.Ngụy Xuyên xoay nửa người, đi đến trước mặt cô, nhìn chằm chằm vào mắt cô, nói một câu rất nghiêm túc: “Anh thích em.”Chưa từng có ai nói cho Mạnh Đường biết, đối mặt với niềm vui bất ngờ ập đến cô phải biểu hiện như thế nào.Giờ phút này cô đứng sững như khúc gỗ.Trò chơi vụng về kia hóa ra chẳng phải trò chơi mà chỉ là cái cớ để Ngụy Xuyên tỏ tình.Sao cô lại ngốc thế này, một chút cũng không nhận ra.Thấy người trước mặt đã ngẩn ra rồi, Ngụy Xuyên khom lưng, rũ mắt, thì thầm dỗ dành: “Sao thế?”Mạnh Đường cắn môi, lắc lắc đầu.Ngụy Xuyên đưa tay về phía cô: “Lại đây.”Mạnh Đường đặt tay vào tay anh, được anh dẫn từng bước đến trung tâm bãi đất mà ban nãy cô còn tưởng lầm là nơi người khác cầu hôn.Một màn hình chiếu ngoài trời từ tối đen chuyển sang sáng rực, Ngụy Xuyên nắm lấy vai cô, xoay người cô lại.Khi khuôn mặt mình hiện lên màn hình, Mạnh Đường sững sờ.Đoạn video đầu tiên được quay trên tàu cao tốc, là lúc Ngụy Xuyên hỏi cô có thích biển không, cô trả lời xong liền hỏi ngược lại một câu.Lúc đó Ngụy Xuyên không trả lời, nhưng trong video lại quay cận cảnh khẩu hình miệng “Anh thích em”, rất rõ ràng.Sau đó là cảnh đi thuyền, hoàng hôn, rồi đến bình minh, sau mỗi cảnh quay đều nối tiếp một câu “Anh thích em”.Hơn nữa còn là nói ngay sau lưng cô một cách công khai, chỉ có điều không phát ra tiếng.Mà tất cả những điều này cô không hề hay biết.“Mạnh Đường.”Một câu trong màn hình, một câu ngoài hiện thực, giọng nói của Ngụy Xuyên chồng chéo bên tai, Mạnh Đường theo bản năng quay đầu lại.Ngụy Xuyên xoay nửa người, đi đến trước mặt cô, nhìn chằm chằm vào mắt cô, nói một câu rất nghiêm túc: “Anh thích em.”

Chưa từng có ai nói cho Mạnh Đường biết, đối mặt với niềm vui bất ngờ ập đến cô phải biểu hiện như thế nào.

Giờ phút này cô đứng sững như khúc gỗ.

Trò chơi vụng về kia hóa ra chẳng phải trò chơi mà chỉ là cái cớ để Ngụy Xuyên tỏ tình.

Sao cô lại ngốc thế này, một chút cũng không nhận ra.

Thấy người trước mặt đã ngẩn ra rồi, Ngụy Xuyên khom lưng, rũ mắt, thì thầm dỗ dành: “Sao thế?”

Mạnh Đường cắn môi, lắc lắc đầu.

Ngụy Xuyên đưa tay về phía cô: “Lại đây.”

Mạnh Đường đặt tay vào tay anh, được anh dẫn từng bước đến trung tâm bãi đất mà ban nãy cô còn tưởng lầm là nơi người khác cầu hôn.

Một màn hình chiếu ngoài trời từ tối đen chuyển sang sáng rực, Ngụy Xuyên nắm lấy vai cô, xoay người cô lại.

Khi khuôn mặt mình hiện lên màn hình, Mạnh Đường sững sờ.

Đoạn video đầu tiên được quay trên tàu cao tốc, là lúc Ngụy Xuyên hỏi cô có thích biển không, cô trả lời xong liền hỏi ngược lại một câu.

Lúc đó Ngụy Xuyên không trả lời, nhưng trong video lại quay cận cảnh khẩu hình miệng “Anh thích em”, rất rõ ràng.

Sau đó là cảnh đi thuyền, hoàng hôn, rồi đến bình minh, sau mỗi cảnh quay đều nối tiếp một câu “Anh thích em”.

Hơn nữa còn là nói ngay sau lưng cô một cách công khai, chỉ có điều không phát ra tiếng.

Mà tất cả những điều này cô không hề hay biết.

“Mạnh Đường.”

Một câu trong màn hình, một câu ngoài hiện thực, giọng nói của Ngụy Xuyên chồng chéo bên tai, Mạnh Đường theo bản năng quay đầu lại.

Ngụy Xuyên xoay nửa người, đi đến trước mặt cô, nhìn chằm chằm vào mắt cô, nói một câu rất nghiêm túc: “Anh thích em.”

Chưa từng có ai nói cho Mạnh Đường biết, đối mặt với niềm vui bất ngờ ập đến cô phải biểu hiện như thế nào.

Giờ phút này cô đứng sững như khúc gỗ.

Trò chơi vụng về kia hóa ra chẳng phải trò chơi mà chỉ là cái cớ để Ngụy Xuyên tỏ tình.

Sao cô lại ngốc thế này, một chút cũng không nhận ra.

Thấy người trước mặt đã ngẩn ra rồi, Ngụy Xuyên khom lưng, rũ mắt, thì thầm dỗ dành: “Sao thế?”

Mạnh Đường cắn môi, lắc lắc đầu.

 

Ngụy Xuyên đưa tay về phía cô: “Lại đây.”

Mạnh Đường đặt tay vào tay anh, được anh dẫn từng bước đến trung tâm bãi đất mà ban nãy cô còn tưởng lầm là nơi người khác cầu hôn.

Một màn hình chiếu ngoài trời từ tối đen chuyển sang sáng rực, Ngụy Xuyên nắm lấy vai cô, xoay người cô lại.

Khi khuôn mặt mình hiện lên màn hình, Mạnh Đường sững sờ.

Đoạn video đầu tiên được quay trên tàu cao tốc, là lúc Ngụy Xuyên hỏi cô có thích biển không, cô trả lời xong liền hỏi ngược lại một câu.

Lúc đó Ngụy Xuyên không trả lời, nhưng trong video lại quay cận cảnh khẩu hình miệng “Anh thích em”, rất rõ ràng.

Sau đó là cảnh đi thuyền, hoàng hôn, rồi đến bình minh, sau mỗi cảnh quay đều nối tiếp một câu “Anh thích em”.

Hơn nữa còn là nói ngay sau lưng cô một cách công khai, chỉ có điều không phát ra tiếng.

Mà tất cả những điều này cô không hề hay biết.

“Mạnh Đường.”

Một câu trong màn hình, một câu ngoài hiện thực, giọng nói của Ngụy Xuyên chồng chéo bên tai, Mạnh Đường theo bản năng quay đầu lại.

Ngụy Xuyên xoay nửa người, đi đến trước mặt cô, nhìn chằm chằm vào mắt cô, nói một câu rất nghiêm túc: “Anh thích em.”

Chưa từng có ai nói cho Mạnh Đường biết, đối mặt với niềm vui bất ngờ ập đến cô phải biểu hiện như thế nào.

Giờ phút này cô đứng sững như khúc gỗ.

Trò chơi vụng về kia hóa ra chẳng phải trò chơi mà chỉ là cái cớ để Ngụy Xuyên tỏ tình.

Sao cô lại ngốc thế này, một chút cũng không nhận ra.

Thấy người trước mặt đã ngẩn ra rồi, Ngụy Xuyên khom lưng, rũ mắt, thì thầm dỗ dành: “Sao thế?”

Mạnh Đường cắn môi, lắc lắc đầu.

Ngụy Xuyên đưa tay về phía cô: “Lại đây.”

Mạnh Đường đặt tay vào tay anh, được anh dẫn từng bước đến trung tâm bãi đất mà ban nãy cô còn tưởng lầm là nơi người khác cầu hôn.

Một màn hình chiếu ngoài trời từ tối đen chuyển sang sáng rực, Ngụy Xuyên nắm lấy vai cô, xoay người cô lại.

Khi khuôn mặt mình hiện lên màn hình, Mạnh Đường sững sờ.

Đoạn video đầu tiên được quay trên tàu cao tốc, là lúc Ngụy Xuyên hỏi cô có thích biển không, cô trả lời xong liền hỏi ngược lại một câu.

Lúc đó Ngụy Xuyên không trả lời, nhưng trong video lại quay cận cảnh khẩu hình miệng “Anh thích em”, rất rõ ràng.

Sau đó là cảnh đi thuyền, hoàng hôn, rồi đến bình minh, sau mỗi cảnh quay đều nối tiếp một câu “Anh thích em”.

Hơn nữa còn là nói ngay sau lưng cô một cách công khai, chỉ có điều không phát ra tiếng.

Mà tất cả những điều này cô không hề hay biết.

“Mạnh Đường.”

Một câu trong màn hình, một câu ngoài hiện thực, giọng nói của Ngụy Xuyên chồng chéo bên tai, Mạnh Đường theo bản năng quay đầu lại.

Ngụy Xuyên xoay nửa người, đi đến trước mặt cô, nhìn chằm chằm vào mắt cô, nói một câu rất nghiêm túc: “Anh thích em.”

Chưa từng có ai nói cho Mạnh Đường biết, đối mặt với niềm vui bất ngờ ập đến cô phải biểu hiện như thế nào.

Giờ phút này cô đứng sững như khúc gỗ.

Trò chơi vụng về kia hóa ra chẳng phải trò chơi mà chỉ là cái cớ để Ngụy Xuyên tỏ tình.

Sao cô lại ngốc thế này, một chút cũng không nhận ra.

Thấy người trước mặt đã ngẩn ra rồi, Ngụy Xuyên khom lưng, rũ mắt, thì thầm dỗ dành: “Sao thế?”

Mạnh Đường cắn môi, lắc lắc đầu.

Ngụy Xuyên đưa tay về phía cô: “Lại đây.”

Mạnh Đường đặt tay vào tay anh, được anh dẫn từng bước đến trung tâm bãi đất mà ban nãy cô còn tưởng lầm là nơi người khác cầu hôn.

Một màn hình chiếu ngoài trời từ tối đen chuyển sang sáng rực, Ngụy Xuyên nắm lấy vai cô, xoay người cô lại.

Khi khuôn mặt mình hiện lên màn hình, Mạnh Đường sững sờ.

Đoạn video đầu tiên được quay trên tàu cao tốc, là lúc Ngụy Xuyên hỏi cô có thích biển không, cô trả lời xong liền hỏi ngược lại một câu.

Lúc đó Ngụy Xuyên không trả lời, nhưng trong video lại quay cận cảnh khẩu hình miệng “Anh thích em”, rất rõ ràng.

Sau đó là cảnh đi thuyền, hoàng hôn, rồi đến bình minh, sau mỗi cảnh quay đều nối tiếp một câu “Anh thích em”.

Hơn nữa còn là nói ngay sau lưng cô một cách công khai, chỉ có điều không phát ra tiếng.

Mà tất cả những điều này cô không hề hay biết.

“Mạnh Đường.”

Một câu trong màn hình, một câu ngoài hiện thực, giọng nói của Ngụy Xuyên chồng chéo bên tai, Mạnh Đường theo bản năng quay đầu lại.

Ngụy Xuyên xoay nửa người, đi đến trước mặt cô, nhìn chằm chằm vào mắt cô, nói một câu rất nghiêm túc: “Anh thích em.”

Chưa từng có ai nói cho Mạnh Đường biết, đối mặt với niềm vui bất ngờ ập đến cô phải biểu hiện như thế nào.

Giờ phút này cô đứng sững như khúc gỗ.

Trò chơi vụng về kia hóa ra chẳng phải trò chơi mà chỉ là cái cớ để Ngụy Xuyên tỏ tình.

Sao cô lại ngốc thế này, một chút cũng không nhận ra.

Thấy người trước mặt đã ngẩn ra rồi, Ngụy Xuyên khom lưng, rũ mắt, thì thầm dỗ dành: “Sao thế?”

Mạnh Đường cắn môi, lắc lắc đầu.

Ngụy Xuyên đưa tay về phía cô: “Lại đây.”

Mạnh Đường đặt tay vào tay anh, được anh dẫn từng bước đến trung tâm bãi đất mà ban nãy cô còn tưởng lầm là nơi người khác cầu hôn.

Một màn hình chiếu ngoài trời từ tối đen chuyển sang sáng rực, Ngụy Xuyên nắm lấy vai cô, xoay người cô lại.

Khi khuôn mặt mình hiện lên màn hình, Mạnh Đường sững sờ.

Đoạn video đầu tiên được quay trên tàu cao tốc, là lúc Ngụy Xuyên hỏi cô có thích biển không, cô trả lời xong liền hỏi ngược lại một câu.

Lúc đó Ngụy Xuyên không trả lời, nhưng trong video lại quay cận cảnh khẩu hình miệng “Anh thích em”, rất rõ ràng.

Sau đó là cảnh đi thuyền, hoàng hôn, rồi đến bình minh, sau mỗi cảnh quay đều nối tiếp một câu “Anh thích em”.

Hơn nữa còn là nói ngay sau lưng cô một cách công khai, chỉ có điều không phát ra tiếng.

Mà tất cả những điều này cô không hề hay biết.

“Mạnh Đường.”

Một câu trong màn hình, một câu ngoài hiện thực, giọng nói của Ngụy Xuyên chồng chéo bên tai, Mạnh Đường theo bản năng quay đầu lại.

Ngụy Xuyên xoay nửa người, đi đến trước mặt cô, nhìn chằm chằm vào mắt cô, nói một câu rất nghiêm túc: “Anh thích em.”

Chưa từng có ai nói cho Mạnh Đường biết, đối mặt với niềm vui bất ngờ ập đến cô phải biểu hiện như thế nào.

Giờ phút này cô đứng sững như khúc gỗ.

Trò chơi vụng về kia hóa ra chẳng phải trò chơi mà chỉ là cái cớ để Ngụy Xuyên tỏ tình.

Sao cô lại ngốc thế này, một chút cũng không nhận ra.

Thấy người trước mặt đã ngẩn ra rồi, Ngụy Xuyên khom lưng, rũ mắt, thì thầm dỗ dành: “Sao thế?”

Mạnh Đường cắn môi, lắc lắc đầu.

Ngụy Xuyên đưa tay về phía cô: “Lại đây.”

Mạnh Đường đặt tay vào tay anh, được anh dẫn từng bước đến trung tâm bãi đất mà ban nãy cô còn tưởng lầm là nơi người khác cầu hôn.

Một màn hình chiếu ngoài trời từ tối đen chuyển sang sáng rực, Ngụy Xuyên nắm lấy vai cô, xoay người cô lại.

Khi khuôn mặt mình hiện lên màn hình, Mạnh Đường sững sờ.

Đoạn video đầu tiên được quay trên tàu cao tốc, là lúc Ngụy Xuyên hỏi cô có thích biển không, cô trả lời xong liền hỏi ngược lại một câu.

Lúc đó Ngụy Xuyên không trả lời, nhưng trong video lại quay cận cảnh khẩu hình miệng “Anh thích em”, rất rõ ràng.

Sau đó là cảnh đi thuyền, hoàng hôn, rồi đến bình minh, sau mỗi cảnh quay đều nối tiếp một câu “Anh thích em”.

Hơn nữa còn là nói ngay sau lưng cô một cách công khai, chỉ có điều không phát ra tiếng.

Mà tất cả những điều này cô không hề hay biết.

“Mạnh Đường.”

Một câu trong màn hình, một câu ngoài hiện thực, giọng nói của Ngụy Xuyên chồng chéo bên tai, Mạnh Đường theo bản năng quay đầu lại.

Ngụy Xuyên xoay nửa người, đi đến trước mặt cô, nhìn chằm chằm vào mắt cô, nói một câu rất nghiêm túc: “Anh thích em.”

Chưa từng có ai nói cho Mạnh Đường biết, đối mặt với niềm vui bất ngờ ập đến cô phải biểu hiện như thế nào.

Giờ phút này cô đứng sững như khúc gỗ.

Trò chơi vụng về kia hóa ra chẳng phải trò chơi mà chỉ là cái cớ để Ngụy Xuyên tỏ tình.

Sao cô lại ngốc thế này, một chút cũng không nhận ra.

Thấy người trước mặt đã ngẩn ra rồi, Ngụy Xuyên khom lưng, rũ mắt, thì thầm dỗ dành: “Sao thế?”

Mạnh Đường cắn môi, lắc lắc đầu.

Ngụy Xuyên đưa tay về phía cô: “Lại đây.”

Mạnh Đường đặt tay vào tay anh, được anh dẫn từng bước đến trung tâm bãi đất mà ban nãy cô còn tưởng lầm là nơi người khác cầu hôn.

Một màn hình chiếu ngoài trời từ tối đen chuyển sang sáng rực, Ngụy Xuyên nắm lấy vai cô, xoay người cô lại.

Khi khuôn mặt mình hiện lên màn hình, Mạnh Đường sững sờ.

Đoạn video đầu tiên được quay trên tàu cao tốc, là lúc Ngụy Xuyên hỏi cô có thích biển không, cô trả lời xong liền hỏi ngược lại một câu.

Lúc đó Ngụy Xuyên không trả lời, nhưng trong video lại quay cận cảnh khẩu hình miệng “Anh thích em”, rất rõ ràng.

Sau đó là cảnh đi thuyền, hoàng hôn, rồi đến bình minh, sau mỗi cảnh quay đều nối tiếp một câu “Anh thích em”.

Hơn nữa còn là nói ngay sau lưng cô một cách công khai, chỉ có điều không phát ra tiếng.

Mà tất cả những điều này cô không hề hay biết.

“Mạnh Đường.”

Một câu trong màn hình, một câu ngoài hiện thực, giọng nói của Ngụy Xuyên chồng chéo bên tai, Mạnh Đường theo bản năng quay đầu lại.

Ngụy Xuyên xoay nửa người, đi đến trước mặt cô, nhìn chằm chằm vào mắt cô, nói một câu rất nghiêm túc: “Anh thích em.”

Gần Thêm Chút Nữa Là Mất Kiểm SoátTác giả: Tuyết NêTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngNặn đất, gọt giũa cả buổi sáng, tay Mạnh Đường mỏi đến mức hoài nghi nhân sinh. Cô ngẩng đầu thả lỏng hai giây thì bị giáo sư ghé sát vào làm cho giật mình. Mạnh Đường quệt bùn vào tạp dề, cười bẽn lẽn: “Thầy ạ.” “Ừm,” giáo sư đưa cho cô một tờ giấy, “Tuần sau bắt đầu học phần mới, em sang bên viện Thể thao tìm một người đến làm mẫu, đây là thông tin của cậu ấy.” “Dạ?” Mạnh Đường hơi há miệng, có chút bất ngờ và cả vài phần không tình nguyện, “Là em ạ?” Lớp Điêu khắc 2 có tổng cộng 17 người, cô là kiểu người hướng nội trong số những người hướng nội, giao tiếp với bạn học và thầy cô rất hạn chế, không ngờ lại bị phân công nhiệm vụ này. “Trong quá trình sáng tác, tượng đất có thể điều chỉnh bất cứ lúc nào, nhưng sự im lặng của em sẽ khiến sai lầm bị đóng khung.” Mạnh Đường mím môi, biết giáo sư cảm thấy cô quá hướng nội. Cô đưa tay nhận tờ giấy, trên đó viết “Ngụy Xuyên, lớp Huấn luyện Vận động 1”, phía sau còn kèm theo phương thức liên lạc. Ngụy Xuyên, cái tên này Mạnh Đường có biết.… Chưa từng có ai nói cho Mạnh Đường biết, đối mặt với niềm vui bất ngờ ập đến cô phải biểu hiện như thế nào.Giờ phút này cô đứng sững như khúc gỗ.Trò chơi vụng về kia hóa ra chẳng phải trò chơi mà chỉ là cái cớ để Ngụy Xuyên tỏ tình.Sao cô lại ngốc thế này, một chút cũng không nhận ra.Thấy người trước mặt đã ngẩn ra rồi, Ngụy Xuyên khom lưng, rũ mắt, thì thầm dỗ dành: “Sao thế?”Mạnh Đường cắn môi, lắc lắc đầu.Ngụy Xuyên đưa tay về phía cô: “Lại đây.”Mạnh Đường đặt tay vào tay anh, được anh dẫn từng bước đến trung tâm bãi đất mà ban nãy cô còn tưởng lầm là nơi người khác cầu hôn.Một màn hình chiếu ngoài trời từ tối đen chuyển sang sáng rực, Ngụy Xuyên nắm lấy vai cô, xoay người cô lại.Khi khuôn mặt mình hiện lên màn hình, Mạnh Đường sững sờ.Đoạn video đầu tiên được quay trên tàu cao tốc, là lúc Ngụy Xuyên hỏi cô có thích biển không, cô trả lời xong liền hỏi ngược lại một câu.Lúc đó Ngụy Xuyên không trả lời, nhưng trong video lại quay cận cảnh khẩu hình miệng “Anh thích em”, rất rõ ràng.Sau đó là cảnh đi thuyền, hoàng hôn, rồi đến bình minh, sau mỗi cảnh quay đều nối tiếp một câu “Anh thích em”.Hơn nữa còn là nói ngay sau lưng cô một cách công khai, chỉ có điều không phát ra tiếng.Mà tất cả những điều này cô không hề hay biết.“Mạnh Đường.”Một câu trong màn hình, một câu ngoài hiện thực, giọng nói của Ngụy Xuyên chồng chéo bên tai, Mạnh Đường theo bản năng quay đầu lại.Ngụy Xuyên xoay nửa người, đi đến trước mặt cô, nhìn chằm chằm vào mắt cô, nói một câu rất nghiêm túc: “Anh thích em.”Chưa từng có ai nói cho Mạnh Đường biết, đối mặt với niềm vui bất ngờ ập đến cô phải biểu hiện như thế nào.Giờ phút này cô đứng sững như khúc gỗ.Trò chơi vụng về kia hóa ra chẳng phải trò chơi mà chỉ là cái cớ để Ngụy Xuyên tỏ tình.Sao cô lại ngốc thế này, một chút cũng không nhận ra.Thấy người trước mặt đã ngẩn ra rồi, Ngụy Xuyên khom lưng, rũ mắt, thì thầm dỗ dành: “Sao thế?”Mạnh Đường cắn môi, lắc lắc đầu. Ngụy Xuyên đưa tay về phía cô: “Lại đây.”Mạnh Đường đặt tay vào tay anh, được anh dẫn từng bước đến trung tâm bãi đất mà ban nãy cô còn tưởng lầm là nơi người khác cầu hôn.Một màn hình chiếu ngoài trời từ tối đen chuyển sang sáng rực, Ngụy Xuyên nắm lấy vai cô, xoay người cô lại.Khi khuôn mặt mình hiện lên màn hình, Mạnh Đường sững sờ.Đoạn video đầu tiên được quay trên tàu cao tốc, là lúc Ngụy Xuyên hỏi cô có thích biển không, cô trả lời xong liền hỏi ngược lại một câu.Lúc đó Ngụy Xuyên không trả lời, nhưng trong video lại quay cận cảnh khẩu hình miệng “Anh thích em”, rất rõ ràng.Sau đó là cảnh đi thuyền, hoàng hôn, rồi đến bình minh, sau mỗi cảnh quay đều nối tiếp một câu “Anh thích em”.Hơn nữa còn là nói ngay sau lưng cô một cách công khai, chỉ có điều không phát ra tiếng.Mà tất cả những điều này cô không hề hay biết.“Mạnh Đường.”Một câu trong màn hình, một câu ngoài hiện thực, giọng nói của Ngụy Xuyên chồng chéo bên tai, Mạnh Đường theo bản năng quay đầu lại.Ngụy Xuyên xoay nửa người, đi đến trước mặt cô, nhìn chằm chằm vào mắt cô, nói một câu rất nghiêm túc: “Anh thích em.”Chưa từng có ai nói cho Mạnh Đường biết, đối mặt với niềm vui bất ngờ ập đến cô phải biểu hiện như thế nào.Giờ phút này cô đứng sững như khúc gỗ.Trò chơi vụng về kia hóa ra chẳng phải trò chơi mà chỉ là cái cớ để Ngụy Xuyên tỏ tình.Sao cô lại ngốc thế này, một chút cũng không nhận ra.Thấy người trước mặt đã ngẩn ra rồi, Ngụy Xuyên khom lưng, rũ mắt, thì thầm dỗ dành: “Sao thế?”Mạnh Đường cắn môi, lắc lắc đầu.Ngụy Xuyên đưa tay về phía cô: “Lại đây.”Mạnh Đường đặt tay vào tay anh, được anh dẫn từng bước đến trung tâm bãi đất mà ban nãy cô còn tưởng lầm là nơi người khác cầu hôn.Một màn hình chiếu ngoài trời từ tối đen chuyển sang sáng rực, Ngụy Xuyên nắm lấy vai cô, xoay người cô lại.Khi khuôn mặt mình hiện lên màn hình, Mạnh Đường sững sờ.Đoạn video đầu tiên được quay trên tàu cao tốc, là lúc Ngụy Xuyên hỏi cô có thích biển không, cô trả lời xong liền hỏi ngược lại một câu.Lúc đó Ngụy Xuyên không trả lời, nhưng trong video lại quay cận cảnh khẩu hình miệng “Anh thích em”, rất rõ ràng.Sau đó là cảnh đi thuyền, hoàng hôn, rồi đến bình minh, sau mỗi cảnh quay đều nối tiếp một câu “Anh thích em”.Hơn nữa còn là nói ngay sau lưng cô một cách công khai, chỉ có điều không phát ra tiếng.Mà tất cả những điều này cô không hề hay biết.“Mạnh Đường.”Một câu trong màn hình, một câu ngoài hiện thực, giọng nói của Ngụy Xuyên chồng chéo bên tai, Mạnh Đường theo bản năng quay đầu lại.Ngụy Xuyên xoay nửa người, đi đến trước mặt cô, nhìn chằm chằm vào mắt cô, nói một câu rất nghiêm túc: “Anh thích em.”Chưa từng có ai nói cho Mạnh Đường biết, đối mặt với niềm vui bất ngờ ập đến cô phải biểu hiện như thế nào.Giờ phút này cô đứng sững như khúc gỗ.Trò chơi vụng về kia hóa ra chẳng phải trò chơi mà chỉ là cái cớ để Ngụy Xuyên tỏ tình.Sao cô lại ngốc thế này, một chút cũng không nhận ra.Thấy người trước mặt đã ngẩn ra rồi, Ngụy Xuyên khom lưng, rũ mắt, thì thầm dỗ dành: “Sao thế?”Mạnh Đường cắn môi, lắc lắc đầu.Ngụy Xuyên đưa tay về phía cô: “Lại đây.”Mạnh Đường đặt tay vào tay anh, được anh dẫn từng bước đến trung tâm bãi đất mà ban nãy cô còn tưởng lầm là nơi người khác cầu hôn.Một màn hình chiếu ngoài trời từ tối đen chuyển sang sáng rực, Ngụy Xuyên nắm lấy vai cô, xoay người cô lại.Khi khuôn mặt mình hiện lên màn hình, Mạnh Đường sững sờ.Đoạn video đầu tiên được quay trên tàu cao tốc, là lúc Ngụy Xuyên hỏi cô có thích biển không, cô trả lời xong liền hỏi ngược lại một câu.Lúc đó Ngụy Xuyên không trả lời, nhưng trong video lại quay cận cảnh khẩu hình miệng “Anh thích em”, rất rõ ràng.Sau đó là cảnh đi thuyền, hoàng hôn, rồi đến bình minh, sau mỗi cảnh quay đều nối tiếp một câu “Anh thích em”.Hơn nữa còn là nói ngay sau lưng cô một cách công khai, chỉ có điều không phát ra tiếng.Mà tất cả những điều này cô không hề hay biết.“Mạnh Đường.”Một câu trong màn hình, một câu ngoài hiện thực, giọng nói của Ngụy Xuyên chồng chéo bên tai, Mạnh Đường theo bản năng quay đầu lại.Ngụy Xuyên xoay nửa người, đi đến trước mặt cô, nhìn chằm chằm vào mắt cô, nói một câu rất nghiêm túc: “Anh thích em.”Chưa từng có ai nói cho Mạnh Đường biết, đối mặt với niềm vui bất ngờ ập đến cô phải biểu hiện như thế nào.Giờ phút này cô đứng sững như khúc gỗ.Trò chơi vụng về kia hóa ra chẳng phải trò chơi mà chỉ là cái cớ để Ngụy Xuyên tỏ tình.Sao cô lại ngốc thế này, một chút cũng không nhận ra.Thấy người trước mặt đã ngẩn ra rồi, Ngụy Xuyên khom lưng, rũ mắt, thì thầm dỗ dành: “Sao thế?”Mạnh Đường cắn môi, lắc lắc đầu.Ngụy Xuyên đưa tay về phía cô: “Lại đây.”Mạnh Đường đặt tay vào tay anh, được anh dẫn từng bước đến trung tâm bãi đất mà ban nãy cô còn tưởng lầm là nơi người khác cầu hôn.Một màn hình chiếu ngoài trời từ tối đen chuyển sang sáng rực, Ngụy Xuyên nắm lấy vai cô, xoay người cô lại.Khi khuôn mặt mình hiện lên màn hình, Mạnh Đường sững sờ.Đoạn video đầu tiên được quay trên tàu cao tốc, là lúc Ngụy Xuyên hỏi cô có thích biển không, cô trả lời xong liền hỏi ngược lại một câu.Lúc đó Ngụy Xuyên không trả lời, nhưng trong video lại quay cận cảnh khẩu hình miệng “Anh thích em”, rất rõ ràng.Sau đó là cảnh đi thuyền, hoàng hôn, rồi đến bình minh, sau mỗi cảnh quay đều nối tiếp một câu “Anh thích em”.Hơn nữa còn là nói ngay sau lưng cô một cách công khai, chỉ có điều không phát ra tiếng.Mà tất cả những điều này cô không hề hay biết.“Mạnh Đường.”Một câu trong màn hình, một câu ngoài hiện thực, giọng nói của Ngụy Xuyên chồng chéo bên tai, Mạnh Đường theo bản năng quay đầu lại.Ngụy Xuyên xoay nửa người, đi đến trước mặt cô, nhìn chằm chằm vào mắt cô, nói một câu rất nghiêm túc: “Anh thích em.”Chưa từng có ai nói cho Mạnh Đường biết, đối mặt với niềm vui bất ngờ ập đến cô phải biểu hiện như thế nào.Giờ phút này cô đứng sững như khúc gỗ.Trò chơi vụng về kia hóa ra chẳng phải trò chơi mà chỉ là cái cớ để Ngụy Xuyên tỏ tình.Sao cô lại ngốc thế này, một chút cũng không nhận ra.Thấy người trước mặt đã ngẩn ra rồi, Ngụy Xuyên khom lưng, rũ mắt, thì thầm dỗ dành: “Sao thế?”Mạnh Đường cắn môi, lắc lắc đầu.Ngụy Xuyên đưa tay về phía cô: “Lại đây.”Mạnh Đường đặt tay vào tay anh, được anh dẫn từng bước đến trung tâm bãi đất mà ban nãy cô còn tưởng lầm là nơi người khác cầu hôn.Một màn hình chiếu ngoài trời từ tối đen chuyển sang sáng rực, Ngụy Xuyên nắm lấy vai cô, xoay người cô lại.Khi khuôn mặt mình hiện lên màn hình, Mạnh Đường sững sờ.Đoạn video đầu tiên được quay trên tàu cao tốc, là lúc Ngụy Xuyên hỏi cô có thích biển không, cô trả lời xong liền hỏi ngược lại một câu.Lúc đó Ngụy Xuyên không trả lời, nhưng trong video lại quay cận cảnh khẩu hình miệng “Anh thích em”, rất rõ ràng.Sau đó là cảnh đi thuyền, hoàng hôn, rồi đến bình minh, sau mỗi cảnh quay đều nối tiếp một câu “Anh thích em”.Hơn nữa còn là nói ngay sau lưng cô một cách công khai, chỉ có điều không phát ra tiếng.Mà tất cả những điều này cô không hề hay biết.“Mạnh Đường.”Một câu trong màn hình, một câu ngoài hiện thực, giọng nói của Ngụy Xuyên chồng chéo bên tai, Mạnh Đường theo bản năng quay đầu lại.Ngụy Xuyên xoay nửa người, đi đến trước mặt cô, nhìn chằm chằm vào mắt cô, nói một câu rất nghiêm túc: “Anh thích em.”Chưa từng có ai nói cho Mạnh Đường biết, đối mặt với niềm vui bất ngờ ập đến cô phải biểu hiện như thế nào.Giờ phút này cô đứng sững như khúc gỗ.Trò chơi vụng về kia hóa ra chẳng phải trò chơi mà chỉ là cái cớ để Ngụy Xuyên tỏ tình.Sao cô lại ngốc thế này, một chút cũng không nhận ra.Thấy người trước mặt đã ngẩn ra rồi, Ngụy Xuyên khom lưng, rũ mắt, thì thầm dỗ dành: “Sao thế?”Mạnh Đường cắn môi, lắc lắc đầu.Ngụy Xuyên đưa tay về phía cô: “Lại đây.”Mạnh Đường đặt tay vào tay anh, được anh dẫn từng bước đến trung tâm bãi đất mà ban nãy cô còn tưởng lầm là nơi người khác cầu hôn.Một màn hình chiếu ngoài trời từ tối đen chuyển sang sáng rực, Ngụy Xuyên nắm lấy vai cô, xoay người cô lại.Khi khuôn mặt mình hiện lên màn hình, Mạnh Đường sững sờ.Đoạn video đầu tiên được quay trên tàu cao tốc, là lúc Ngụy Xuyên hỏi cô có thích biển không, cô trả lời xong liền hỏi ngược lại một câu.Lúc đó Ngụy Xuyên không trả lời, nhưng trong video lại quay cận cảnh khẩu hình miệng “Anh thích em”, rất rõ ràng.Sau đó là cảnh đi thuyền, hoàng hôn, rồi đến bình minh, sau mỗi cảnh quay đều nối tiếp một câu “Anh thích em”.Hơn nữa còn là nói ngay sau lưng cô một cách công khai, chỉ có điều không phát ra tiếng.Mà tất cả những điều này cô không hề hay biết.“Mạnh Đường.”Một câu trong màn hình, một câu ngoài hiện thực, giọng nói của Ngụy Xuyên chồng chéo bên tai, Mạnh Đường theo bản năng quay đầu lại.Ngụy Xuyên xoay nửa người, đi đến trước mặt cô, nhìn chằm chằm vào mắt cô, nói một câu rất nghiêm túc: “Anh thích em.”

Chương 131