Còn nhớ tất cả mọi chuyện đều bắt đầu vào buổi chiều mùa xuân năm đó, mặt trời chói chang hơn ngày bình thường một chút.Trường chúng tôi có truyền thống là năm nào cũng tổ chức cho học sinh tới công viên Phía Bắc thành phố để "Học tập Lôi Phong làm việc tốt", cũng chính là nhiệm vụ quét dọn vệ sinh, năm nay nhiệm vụ này lại rơi vào đám học sinh lớp 11 chúng tôi.Công viên Phía Bắc nằm ở khu sầm uất trong thành phố, lúc bé, khi tôi có nhận thức, thì nó cũng đã xây dựng rồi. Lúc ấy, tôi rất thích được bố mẹ dẫn mình và chị tới đây chơi vào cuối tuần. Tuy rằng mấy năm nay nó đã hơi cũ nhưng vẫn là nơi được đám trẻ con chúng tôi chọn để vui đùa.Nửa năm nay, chính phủ đã bỏ vốn để tiến hành tu sửa và tân trang lại công viên. Chắc hẳn là vị lãnh đạo nào đó cảm thấy lần này quá tốn kém, nên sau khi xong việc, những công việc dọn dẹp này cơ bản đều do những lao động miễn phí như chúng tôi làm.Tôi cũng chỉ mang tâm lý chơi bời trong hoạt động của trường lần này, vì thế tôi và "đứa bạn" tốt nhất…
Chương 1477: Sự kiện chiếm chỗ ngồi
Người Tìm XácTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Hệ Thống, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Xuyên KhôngCòn nhớ tất cả mọi chuyện đều bắt đầu vào buổi chiều mùa xuân năm đó, mặt trời chói chang hơn ngày bình thường một chút.Trường chúng tôi có truyền thống là năm nào cũng tổ chức cho học sinh tới công viên Phía Bắc thành phố để "Học tập Lôi Phong làm việc tốt", cũng chính là nhiệm vụ quét dọn vệ sinh, năm nay nhiệm vụ này lại rơi vào đám học sinh lớp 11 chúng tôi.Công viên Phía Bắc nằm ở khu sầm uất trong thành phố, lúc bé, khi tôi có nhận thức, thì nó cũng đã xây dựng rồi. Lúc ấy, tôi rất thích được bố mẹ dẫn mình và chị tới đây chơi vào cuối tuần. Tuy rằng mấy năm nay nó đã hơi cũ nhưng vẫn là nơi được đám trẻ con chúng tôi chọn để vui đùa.Nửa năm nay, chính phủ đã bỏ vốn để tiến hành tu sửa và tân trang lại công viên. Chắc hẳn là vị lãnh đạo nào đó cảm thấy lần này quá tốn kém, nên sau khi xong việc, những công việc dọn dẹp này cơ bản đều do những lao động miễn phí như chúng tôi làm.Tôi cũng chỉ mang tâm lý chơi bời trong hoạt động của trường lần này, vì thế tôi và "đứa bạn" tốt nhất… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Đấy!” Tôi cắt ngang lời hắnMao Khả Ngọc hừ nhẹ một tiếng: “Tốt! Vậy bây giờ mày nghĩ biện pháp trong vòng ba ngày bay đến St Moritz ở Thụy Sĩ, chúng ta sẽ gặp mặt nói chuyện...”Ngắt điện thoại với Mao Khả Ngọc xong, tôi lập tức đứng dậy đi sang phòng Đinh NhấtVừa lúc anh ta cũng không ngủ, sau khi biết Mao Khả Ngọc gọi điện cho tôi thì sầm mặt nói: “Chuyện không đơn giản như thế đâu, có lẽ bọn chúng bắt lão Triệu đi là vì muốn lừa cậu xuất ngoại, vụ bắt cóc cậu lần trước vẫn còn đó, tập đoàn Thái Long từ trước đến giờ chưa từng muốn buông tha cho cậu.”Tôi biết Đinh Nhất đang lo lắng cho sự an toàn của tôi, nhưng lần này mặc kệ phát sinh chuyện gì tôi đều phải đi Thụy2Sĩ một lần mới được! Lần trước tôi bị bọn chúng ép đi, còn lần này lại là tự nguyện.Nhưng nếu chỉ dựa vào một mình tôi chắc chắn không thể làm được gì, tôi biết rõ khả năng của mình thế nào, trình độ như tôi không có khả năng một mình xông vào đầm rồng hang hổCho nên sau khi suy nghĩ tôi vẫn đến tìm Bạch Kiện rồi cho anh ta nghe đoạn ghi âm của Mao Khả Ngọc, sau đó tôi kể toàn bộ những chuyện liên quan tới tập đoàn Thái Long những năm qua cho anh ta nghe.Bạch Kiện nghe xong yên lặng thật lâu rồi mới nhẹ nhàng nói: “Tiến Bảo, thật ra lần trước cậu bị bắt ra nước ngoài anh đã chuyên môn tìm người điều tra tổ chức nước ngoài này, nhưng tiếc là những manh mối9tìm qua con đường chính quy vô cùng có hạn..Anh chỉ biết là tổ chức này không phải loại dễ chọc.” Tôi áy náy nói: “Thật xin lỗi người anh em, đến bước này mới nói với anh những chuyện này..Thật ra tôi vẫn luôn không kể cho anh bởi vì không muốn anh bị cuốn vào, cho đến tận bây giờ tôi vẫn không biết thể lực của tổ chức này lớn đến mức nào?”Bạch Kiện nghe thể ôm bả vai tôi: “Ái dà, đừng nói mấy lời thừa này! Anh còn không hiểu cậu hay sao? Lúc trước, khi anh biết cậu còn chuyện giấu anh, trong lòng anh rất khó chịuHiện giờ anh đã biết cậu vì lo lắng cho anh nên mới không muốn nói mấy chuyện nàyNhưng lão Triệu bị bọn chúng bắt cóc ra nước ngoài, rồi chúng lại muốn cậu6sang đó đổi anh ấy trở về, tại sao anh cứ có cảm giác không ổn? Có phải mục tiêu bọn chúng ngay từ đầu đã là cậu hay không? Dù sao trước đó bọn chúng đã từng bắt cóc cậu một lần rồi.” Tôi gật đầu: “Đinh Nhất cũng nghĩ như thế, nhưng bây giờ nếu tôi không làm theo lời Mao Khả Ngọc, thì khả năng cứu được lão Triệu gần như bằng không, cho nên tôi mới tìm anh để thương lượng xem tiếp theo nên làm gì?” Bạch Kiện suy nghĩ rồi nói: “Tính chất của vụ án này đã thăng cấp, không còn đơn giản là nhân tài bị bắt cóc nữa, hiện giờ anh nhất định phải báo lên cấp trên rồi chờ chỉ thị của họNhưng cậu có thể yên tâm, lần này cậu ra ngoài anh sẽ dùng toàn0bộ khả năng để bảo vệ sự an toàn của cậu.”Tôi nghe xong bền cười nói với anh ta: “Tốt, có câu nói này của anh thì tôi yên tâm.”Sau khi ra khỏi đơn vị của Bạch Kiện, tâm trạng của tôi vô cùng nặng nề, mặc dù Bạch Kiện nói sẽ dùng mọi lực lượng để bảo vệ an toàn cho tôi nhưng tôi biết nếu dùng câu nói này ở trong nước thì chắc chắn anh ta có thể làm được..Nhưng khi đi ra nước ngoài mọi chuyện sẽ không còn đơn giản như thế nữa.Bởi vì ba ngày tới tôi sẽ phải đi đến St Moritz ở Thụy sĩ, muốn sang đó nhanh nhất là thông qua công ty du lịchVì cân nhắc đến sức khỏe của Chú Lê nên lần đi này tôi không tính toán để chủ tham giaNhưng Chú Lê vô7cùng không yên tâm khi tôi và Đinh Nhất đi gặp Mao Khả Ngọc, cuối cùng Chú Lê đành liên hệ với chủ họCó chú họ đi cùng đương nhiên không còn gì đáng loChỉ có điều không biết có hộ chiếu cho ông già từ thời cổ này không nữa? Tôi không có khả năng như Mao Khả Ngọc để vụng trộm mang chú họ ra nước ngoài.Vậy mà, chú họ sau khi tới liền ném cho tôi một tấm hộ chiếu của cộng hòa nhân dân Trung Hoa rồi nói: “Chú họ của cháu rất biết bắt kịp thời đại đó được không?”Sau đó ba chúng tôi mua gấp một tua “Du lịch Thụy Sĩ cao cấp trong tám ngày” qua công ty du lịch, nói cách khác là ba chúng tôi chỉ có ngắn ngủi tám ngày hợp pháp ở Thụy Sĩ, mà nhất định phải trong tám ngày này tìm được lão Triệu đồng thời mang anh ấy trở về an toàn..Trước khi xuất phát tôi gọi cho Bạch Kiện, nói đại khái hành trình cho anh ta biết, Bạch Kiến nghe xong bảo tôi đến Thụy Sĩ trước cứ bình tĩnh đừng vội vàng, anh ta cùng với nhân viên sẽ tới nơi ngay lập tức..Nếu như chúng tôi ở đó gặp chuyện không thể giải quyết, nhất định phải nhanh chóng liên hệ với anh ta để tìm cách xử lý.Thật ra nghĩ lại cũng đúng, chỉ cần chúng tôi có thể cứu được lão Triệu, kể cả bị quá thời gian thì nhóm Bạch Kiện cũng có thể giải quyết vấn đề này, bởi vậy chuyện quan trọng nhất của chúng tôi là trước tiên phải tìm được lãoTriệu.Rất không may, bởi vì chúng tôi đi quá gấp nên công ty du lịch chỉ xếp được chuyến bay đêm, hơn nữa còn phải quá cảnh ở Istanbul, toàn bộ chuyến bay mất hơn mười sáu tiếngTôi nhức đầu nhất là ngồi mười mấy tiếng trên máy bay, mỗi lần bay trong thời gian dài lúc xuống máy bay đều có cảm giác mặt mũi sưng vù giống đầu heo vậyVậy mà khi lên máy bay chúng tôi còn gặp được một kẻ chiếm ghếLúc trước tôi hay nhìn thấy trên mạng có một số đàn ông và đàn bà chiếm ghế ngồi của người khác, không nghĩ tới hôm nay chính mình lại gặp được tình cảnh nàyBởi vì lúc chúng tôi lên máy bay là 12 giờ rưỡi đêm, cho nên mọi người đều muốn tranh thủ thời gian tìm vị trí của mình rồi ngủ một giấc.Vậy mà khi tôi tìm được vị trí của mình lại nhìn thấy một vị đại gia hơn sáu mươi tuổi đang ngồi trên chiếc ghế gần cửa sổ của mìnhThật ra đối với tôi thì ngồi chỗ nào cũng được, chỉ cần ông ta nói chuyện hợp tình hợp lý thì đổi chỗ cũng không có vấn đề gì.Nhưng ông già này còn chẳng thèm nhìn tôi, sau khi ngồi xuống liền cởi giày của mình, tùy tiện giống như ở nhà vậyLúc đó tôi tức đến mức chỉ muốn đánh nhau! Nhưng tôi nhìn thấy tuổi của ông ta thì không muốn trực tiếp đối có, thế là tôi rất lịch sự gọi tiếp viên hàng không đến,rồi hỏi cậu ta tại sao ghế của tôi lại có người khác ngồi.Sau khi nhìn thoáng qua vé máy bay của tôi, cậu tiếp viên hàng không lập tức đi tới chỗ ông già đó, rất lễ phép nói với đối phương: “Xin lỗi ông, vị trí này thuộc về anh đây, xin mời ông ngồi về chỗ của mình.”
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Đấy!” Tôi cắt ngang lời hắn
Mao Khả Ngọc hừ nhẹ một tiếng: “Tốt! Vậy bây giờ mày nghĩ biện pháp trong vòng ba ngày bay đến St Moritz ở Thụy Sĩ, chúng ta sẽ gặp mặt nói chuyện...”
Ngắt điện thoại với Mao Khả Ngọc xong, tôi lập tức đứng dậy đi sang phòng Đinh Nhất
Vừa lúc anh ta cũng không ngủ, sau khi biết Mao Khả Ngọc gọi điện cho tôi thì sầm mặt nói: “Chuyện không đơn giản như thế đâu, có lẽ bọn chúng bắt lão Triệu đi là vì muốn lừa cậu xuất ngoại, vụ bắt cóc cậu lần trước vẫn còn đó, tập đoàn Thái Long từ trước đến giờ chưa từng muốn buông tha cho cậu.”
Tôi biết Đinh Nhất đang lo lắng cho sự an toàn của tôi, nhưng lần này mặc kệ phát sinh chuyện gì tôi đều phải đi Thụy2Sĩ một lần mới được! Lần trước tôi bị bọn chúng ép đi, còn lần này lại là tự nguyện.
Nhưng nếu chỉ dựa vào một mình tôi chắc chắn không thể làm được gì, tôi biết rõ khả năng của mình thế nào, trình độ như tôi không có khả năng một mình xông vào đầm rồng hang hổ
Cho nên sau khi suy nghĩ tôi vẫn đến tìm Bạch Kiện rồi cho anh ta nghe đoạn ghi âm của Mao Khả Ngọc, sau đó tôi kể toàn bộ những chuyện liên quan tới tập đoàn Thái Long những năm qua cho anh ta nghe.
Bạch Kiện nghe xong yên lặng thật lâu rồi mới nhẹ nhàng nói: “Tiến Bảo, thật ra lần trước cậu bị bắt ra nước ngoài anh đã chuyên môn tìm người điều tra tổ chức nước ngoài này, nhưng tiếc là những manh mối9tìm qua con đường chính quy vô cùng có hạn..
Anh chỉ biết là tổ chức này không phải loại dễ chọc.” Tôi áy náy nói: “Thật xin lỗi người anh em, đến bước này mới nói với anh những chuyện này..
Thật ra tôi vẫn luôn không kể cho anh bởi vì không muốn anh bị cuốn vào, cho đến tận bây giờ tôi vẫn không biết thể lực của tổ chức này lớn đến mức nào?”
Bạch Kiện nghe thể ôm bả vai tôi: “Ái dà, đừng nói mấy lời thừa này! Anh còn không hiểu cậu hay sao? Lúc trước, khi anh biết cậu còn chuyện giấu anh, trong lòng anh rất khó chịu
Hiện giờ anh đã biết cậu vì lo lắng cho anh nên mới không muốn nói mấy chuyện này
Nhưng lão Triệu bị bọn chúng bắt cóc ra nước ngoài, rồi chúng lại muốn cậu6sang đó đổi anh ấy trở về, tại sao anh cứ có cảm giác không ổn? Có phải mục tiêu bọn chúng ngay từ đầu đã là cậu hay không? Dù sao trước đó bọn chúng đã từng bắt cóc cậu một lần rồi.” Tôi gật đầu: “Đinh Nhất cũng nghĩ như thế, nhưng bây giờ nếu tôi không làm theo lời Mao Khả Ngọc, thì khả năng cứu được lão Triệu gần như bằng không, cho nên tôi mới tìm anh để thương lượng xem tiếp theo nên làm gì?” Bạch Kiện suy nghĩ rồi nói: “Tính chất của vụ án này đã thăng cấp, không còn đơn giản là nhân tài bị bắt cóc nữa, hiện giờ anh nhất định phải báo lên cấp trên rồi chờ chỉ thị của họ
Nhưng cậu có thể yên tâm, lần này cậu ra ngoài anh sẽ dùng toàn0bộ khả năng để bảo vệ sự an toàn của cậu.”
Tôi nghe xong bền cười nói với anh ta: “Tốt, có câu nói này của anh thì tôi yên tâm.”
Sau khi ra khỏi đơn vị của Bạch Kiện, tâm trạng của tôi vô cùng nặng nề, mặc dù Bạch Kiện nói sẽ dùng mọi lực lượng để bảo vệ an toàn cho tôi nhưng tôi biết nếu dùng câu nói này ở trong nước thì chắc chắn anh ta có thể làm được..
Nhưng khi đi ra nước ngoài mọi chuyện sẽ không còn đơn giản như thế nữa.
Bởi vì ba ngày tới tôi sẽ phải đi đến St Moritz ở Thụy sĩ, muốn sang đó nhanh nhất là thông qua công ty du lịch
Vì cân nhắc đến sức khỏe của Chú Lê nên lần đi này tôi không tính toán để chủ tham gia
Nhưng Chú Lê vô7cùng không yên tâm khi tôi và Đinh Nhất đi gặp Mao Khả Ngọc, cuối cùng Chú Lê đành liên hệ với chủ họ
Có chú họ đi cùng đương nhiên không còn gì đáng lo
Chỉ có điều không biết có hộ chiếu cho ông già từ thời cổ này không nữa? Tôi không có khả năng như Mao Khả Ngọc để vụng trộm mang chú họ ra nước ngoài.
Vậy mà, chú họ sau khi tới liền ném cho tôi một tấm hộ chiếu của cộng hòa nhân dân Trung Hoa rồi nói: “Chú họ của cháu rất biết bắt kịp thời đại đó được không?”
Sau đó ba chúng tôi mua gấp một tua “Du lịch Thụy Sĩ cao cấp trong tám ngày” qua công ty du lịch, nói cách khác là ba chúng tôi chỉ có ngắn ngủi tám ngày hợp pháp ở Thụy Sĩ, mà nhất định phải trong tám ngày này tìm được lão Triệu đồng thời mang anh ấy trở về an toàn..
Trước khi xuất phát tôi gọi cho Bạch Kiện, nói đại khái hành trình cho anh ta biết, Bạch Kiến nghe xong bảo tôi đến Thụy Sĩ trước cứ bình tĩnh đừng vội vàng, anh ta cùng với nhân viên sẽ tới nơi ngay lập tức..
Nếu như chúng tôi ở đó gặp chuyện không thể giải quyết, nhất định phải nhanh chóng liên hệ với anh ta để tìm cách xử lý.
Thật ra nghĩ lại cũng đúng, chỉ cần chúng tôi có thể cứu được lão Triệu, kể cả bị quá thời gian thì nhóm Bạch Kiện cũng có thể giải quyết vấn đề này, bởi vậy chuyện quan trọng nhất của chúng tôi là trước tiên phải tìm được lão
Triệu.
Rất không may, bởi vì chúng tôi đi quá gấp nên công ty du lịch chỉ xếp được chuyến bay đêm, hơn nữa còn phải quá cảnh ở Istanbul, toàn bộ chuyến bay mất hơn mười sáu tiếng
Tôi nhức đầu nhất là ngồi mười mấy tiếng trên máy bay, mỗi lần bay trong thời gian dài lúc xuống máy bay đều có cảm giác mặt mũi sưng vù giống đầu heo vậy
Vậy mà khi lên máy bay chúng tôi còn gặp được một kẻ chiếm ghế
Lúc trước tôi hay nhìn thấy trên mạng có một số đàn ông và đàn bà chiếm ghế ngồi của người khác, không nghĩ tới hôm nay chính mình lại gặp được tình cảnh này
Bởi vì lúc chúng tôi lên máy bay là 12 giờ rưỡi đêm, cho nên mọi người đều muốn tranh thủ thời gian tìm vị trí của mình rồi ngủ một giấc.
Vậy mà khi tôi tìm được vị trí của mình lại nhìn thấy một vị đại gia hơn sáu mươi tuổi đang ngồi trên chiếc ghế gần cửa sổ của mình
Thật ra đối với tôi thì ngồi chỗ nào cũng được, chỉ cần ông ta nói chuyện hợp tình hợp lý thì đổi chỗ cũng không có vấn đề gì.
Nhưng ông già này còn chẳng thèm nhìn tôi, sau khi ngồi xuống liền cởi giày của mình, tùy tiện giống như ở nhà vậy
Lúc đó tôi tức đến mức chỉ muốn đánh nhau! Nhưng tôi nhìn thấy tuổi của ông ta thì không muốn trực tiếp đối có, thế là tôi rất lịch sự gọi tiếp viên hàng không đến,rồi hỏi cậu ta tại sao ghế của tôi lại có người khác ngồi.
Sau khi nhìn thoáng qua vé máy bay của tôi, cậu tiếp viên hàng không lập tức đi tới chỗ ông già đó, rất lễ phép nói với đối phương: “Xin lỗi ông, vị trí này thuộc về anh đây, xin mời ông ngồi về chỗ của mình.”
Người Tìm XácTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Hệ Thống, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Xuyên KhôngCòn nhớ tất cả mọi chuyện đều bắt đầu vào buổi chiều mùa xuân năm đó, mặt trời chói chang hơn ngày bình thường một chút.Trường chúng tôi có truyền thống là năm nào cũng tổ chức cho học sinh tới công viên Phía Bắc thành phố để "Học tập Lôi Phong làm việc tốt", cũng chính là nhiệm vụ quét dọn vệ sinh, năm nay nhiệm vụ này lại rơi vào đám học sinh lớp 11 chúng tôi.Công viên Phía Bắc nằm ở khu sầm uất trong thành phố, lúc bé, khi tôi có nhận thức, thì nó cũng đã xây dựng rồi. Lúc ấy, tôi rất thích được bố mẹ dẫn mình và chị tới đây chơi vào cuối tuần. Tuy rằng mấy năm nay nó đã hơi cũ nhưng vẫn là nơi được đám trẻ con chúng tôi chọn để vui đùa.Nửa năm nay, chính phủ đã bỏ vốn để tiến hành tu sửa và tân trang lại công viên. Chắc hẳn là vị lãnh đạo nào đó cảm thấy lần này quá tốn kém, nên sau khi xong việc, những công việc dọn dẹp này cơ bản đều do những lao động miễn phí như chúng tôi làm.Tôi cũng chỉ mang tâm lý chơi bời trong hoạt động của trường lần này, vì thế tôi và "đứa bạn" tốt nhất… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Đấy!” Tôi cắt ngang lời hắnMao Khả Ngọc hừ nhẹ một tiếng: “Tốt! Vậy bây giờ mày nghĩ biện pháp trong vòng ba ngày bay đến St Moritz ở Thụy Sĩ, chúng ta sẽ gặp mặt nói chuyện...”Ngắt điện thoại với Mao Khả Ngọc xong, tôi lập tức đứng dậy đi sang phòng Đinh NhấtVừa lúc anh ta cũng không ngủ, sau khi biết Mao Khả Ngọc gọi điện cho tôi thì sầm mặt nói: “Chuyện không đơn giản như thế đâu, có lẽ bọn chúng bắt lão Triệu đi là vì muốn lừa cậu xuất ngoại, vụ bắt cóc cậu lần trước vẫn còn đó, tập đoàn Thái Long từ trước đến giờ chưa từng muốn buông tha cho cậu.”Tôi biết Đinh Nhất đang lo lắng cho sự an toàn của tôi, nhưng lần này mặc kệ phát sinh chuyện gì tôi đều phải đi Thụy2Sĩ một lần mới được! Lần trước tôi bị bọn chúng ép đi, còn lần này lại là tự nguyện.Nhưng nếu chỉ dựa vào một mình tôi chắc chắn không thể làm được gì, tôi biết rõ khả năng của mình thế nào, trình độ như tôi không có khả năng một mình xông vào đầm rồng hang hổCho nên sau khi suy nghĩ tôi vẫn đến tìm Bạch Kiện rồi cho anh ta nghe đoạn ghi âm của Mao Khả Ngọc, sau đó tôi kể toàn bộ những chuyện liên quan tới tập đoàn Thái Long những năm qua cho anh ta nghe.Bạch Kiện nghe xong yên lặng thật lâu rồi mới nhẹ nhàng nói: “Tiến Bảo, thật ra lần trước cậu bị bắt ra nước ngoài anh đã chuyên môn tìm người điều tra tổ chức nước ngoài này, nhưng tiếc là những manh mối9tìm qua con đường chính quy vô cùng có hạn..Anh chỉ biết là tổ chức này không phải loại dễ chọc.” Tôi áy náy nói: “Thật xin lỗi người anh em, đến bước này mới nói với anh những chuyện này..Thật ra tôi vẫn luôn không kể cho anh bởi vì không muốn anh bị cuốn vào, cho đến tận bây giờ tôi vẫn không biết thể lực của tổ chức này lớn đến mức nào?”Bạch Kiện nghe thể ôm bả vai tôi: “Ái dà, đừng nói mấy lời thừa này! Anh còn không hiểu cậu hay sao? Lúc trước, khi anh biết cậu còn chuyện giấu anh, trong lòng anh rất khó chịuHiện giờ anh đã biết cậu vì lo lắng cho anh nên mới không muốn nói mấy chuyện nàyNhưng lão Triệu bị bọn chúng bắt cóc ra nước ngoài, rồi chúng lại muốn cậu6sang đó đổi anh ấy trở về, tại sao anh cứ có cảm giác không ổn? Có phải mục tiêu bọn chúng ngay từ đầu đã là cậu hay không? Dù sao trước đó bọn chúng đã từng bắt cóc cậu một lần rồi.” Tôi gật đầu: “Đinh Nhất cũng nghĩ như thế, nhưng bây giờ nếu tôi không làm theo lời Mao Khả Ngọc, thì khả năng cứu được lão Triệu gần như bằng không, cho nên tôi mới tìm anh để thương lượng xem tiếp theo nên làm gì?” Bạch Kiện suy nghĩ rồi nói: “Tính chất của vụ án này đã thăng cấp, không còn đơn giản là nhân tài bị bắt cóc nữa, hiện giờ anh nhất định phải báo lên cấp trên rồi chờ chỉ thị của họNhưng cậu có thể yên tâm, lần này cậu ra ngoài anh sẽ dùng toàn0bộ khả năng để bảo vệ sự an toàn của cậu.”Tôi nghe xong bền cười nói với anh ta: “Tốt, có câu nói này của anh thì tôi yên tâm.”Sau khi ra khỏi đơn vị của Bạch Kiện, tâm trạng của tôi vô cùng nặng nề, mặc dù Bạch Kiện nói sẽ dùng mọi lực lượng để bảo vệ an toàn cho tôi nhưng tôi biết nếu dùng câu nói này ở trong nước thì chắc chắn anh ta có thể làm được..Nhưng khi đi ra nước ngoài mọi chuyện sẽ không còn đơn giản như thế nữa.Bởi vì ba ngày tới tôi sẽ phải đi đến St Moritz ở Thụy sĩ, muốn sang đó nhanh nhất là thông qua công ty du lịchVì cân nhắc đến sức khỏe của Chú Lê nên lần đi này tôi không tính toán để chủ tham giaNhưng Chú Lê vô7cùng không yên tâm khi tôi và Đinh Nhất đi gặp Mao Khả Ngọc, cuối cùng Chú Lê đành liên hệ với chủ họCó chú họ đi cùng đương nhiên không còn gì đáng loChỉ có điều không biết có hộ chiếu cho ông già từ thời cổ này không nữa? Tôi không có khả năng như Mao Khả Ngọc để vụng trộm mang chú họ ra nước ngoài.Vậy mà, chú họ sau khi tới liền ném cho tôi một tấm hộ chiếu của cộng hòa nhân dân Trung Hoa rồi nói: “Chú họ của cháu rất biết bắt kịp thời đại đó được không?”Sau đó ba chúng tôi mua gấp một tua “Du lịch Thụy Sĩ cao cấp trong tám ngày” qua công ty du lịch, nói cách khác là ba chúng tôi chỉ có ngắn ngủi tám ngày hợp pháp ở Thụy Sĩ, mà nhất định phải trong tám ngày này tìm được lão Triệu đồng thời mang anh ấy trở về an toàn..Trước khi xuất phát tôi gọi cho Bạch Kiện, nói đại khái hành trình cho anh ta biết, Bạch Kiến nghe xong bảo tôi đến Thụy Sĩ trước cứ bình tĩnh đừng vội vàng, anh ta cùng với nhân viên sẽ tới nơi ngay lập tức..Nếu như chúng tôi ở đó gặp chuyện không thể giải quyết, nhất định phải nhanh chóng liên hệ với anh ta để tìm cách xử lý.Thật ra nghĩ lại cũng đúng, chỉ cần chúng tôi có thể cứu được lão Triệu, kể cả bị quá thời gian thì nhóm Bạch Kiện cũng có thể giải quyết vấn đề này, bởi vậy chuyện quan trọng nhất của chúng tôi là trước tiên phải tìm được lãoTriệu.Rất không may, bởi vì chúng tôi đi quá gấp nên công ty du lịch chỉ xếp được chuyến bay đêm, hơn nữa còn phải quá cảnh ở Istanbul, toàn bộ chuyến bay mất hơn mười sáu tiếngTôi nhức đầu nhất là ngồi mười mấy tiếng trên máy bay, mỗi lần bay trong thời gian dài lúc xuống máy bay đều có cảm giác mặt mũi sưng vù giống đầu heo vậyVậy mà khi lên máy bay chúng tôi còn gặp được một kẻ chiếm ghếLúc trước tôi hay nhìn thấy trên mạng có một số đàn ông và đàn bà chiếm ghế ngồi của người khác, không nghĩ tới hôm nay chính mình lại gặp được tình cảnh nàyBởi vì lúc chúng tôi lên máy bay là 12 giờ rưỡi đêm, cho nên mọi người đều muốn tranh thủ thời gian tìm vị trí của mình rồi ngủ một giấc.Vậy mà khi tôi tìm được vị trí của mình lại nhìn thấy một vị đại gia hơn sáu mươi tuổi đang ngồi trên chiếc ghế gần cửa sổ của mìnhThật ra đối với tôi thì ngồi chỗ nào cũng được, chỉ cần ông ta nói chuyện hợp tình hợp lý thì đổi chỗ cũng không có vấn đề gì.Nhưng ông già này còn chẳng thèm nhìn tôi, sau khi ngồi xuống liền cởi giày của mình, tùy tiện giống như ở nhà vậyLúc đó tôi tức đến mức chỉ muốn đánh nhau! Nhưng tôi nhìn thấy tuổi của ông ta thì không muốn trực tiếp đối có, thế là tôi rất lịch sự gọi tiếp viên hàng không đến,rồi hỏi cậu ta tại sao ghế của tôi lại có người khác ngồi.Sau khi nhìn thoáng qua vé máy bay của tôi, cậu tiếp viên hàng không lập tức đi tới chỗ ông già đó, rất lễ phép nói với đối phương: “Xin lỗi ông, vị trí này thuộc về anh đây, xin mời ông ngồi về chỗ của mình.”