Tác giả:

Lúc Thẩm Hạ Lan lấy được giấy khám thai, trong lòng cực kỳ vui mừng. Cô mang thai rồi! Mang thai con của Diệp Ân Tuấn! Kết hôn ba năm, cuối cùng cô cũng mang thai con của anh, điều này thật sự rất không dễ dàng với Thẩm Hạ Lan.Cô vui vẻ cầm giấy khám thai đi ra ngoài, nôn nóng muốn nói tin tức tốt này với Diệp Ân Tuấn, lại nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc đi ngang qua ngã rẽ. Sở Anh Lạc? Mối tình đầu của Diệp Ân Tuấn! Cô ta trở về rồi! Thẩm Hạ Lan nhanh chóng đi tới, phát hiện Diệp Ân Tuấn vốn nên ở công ty lại đang bên cạnh cô ta, cẩn thận dìu cô ta. Bụng của cô ta cũng đã to hơn năm tháng rồi.“Ân Tuấn, em không sao, anh không cần căng thẳng, con rất khoẻ.” “Vẫn nên kiểm tra một chút mới yên tâm được, dù sao đứa con trong bụng em cũng là cháu trai trưởng của nhà họ Diệp anh, không thể có chút sơ suất nào được.” Sở Anh Lạc cười tươi như hoa, Diệp Ân Tuấn dịu dàng như nước, cảnh này khiến Thẩm Hạ Lan cực kỳ đau đớn.

Chương 1708: 1708: Chương 1707

Cục Cưng Có ChiêuTác giả: Vi Lan Tử MặcTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện SủngLúc Thẩm Hạ Lan lấy được giấy khám thai, trong lòng cực kỳ vui mừng. Cô mang thai rồi! Mang thai con của Diệp Ân Tuấn! Kết hôn ba năm, cuối cùng cô cũng mang thai con của anh, điều này thật sự rất không dễ dàng với Thẩm Hạ Lan.Cô vui vẻ cầm giấy khám thai đi ra ngoài, nôn nóng muốn nói tin tức tốt này với Diệp Ân Tuấn, lại nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc đi ngang qua ngã rẽ. Sở Anh Lạc? Mối tình đầu của Diệp Ân Tuấn! Cô ta trở về rồi! Thẩm Hạ Lan nhanh chóng đi tới, phát hiện Diệp Ân Tuấn vốn nên ở công ty lại đang bên cạnh cô ta, cẩn thận dìu cô ta. Bụng của cô ta cũng đã to hơn năm tháng rồi.“Ân Tuấn, em không sao, anh không cần căng thẳng, con rất khoẻ.” “Vẫn nên kiểm tra một chút mới yên tâm được, dù sao đứa con trong bụng em cũng là cháu trai trưởng của nhà họ Diệp anh, không thể có chút sơ suất nào được.” Sở Anh Lạc cười tươi như hoa, Diệp Ân Tuấn dịu dàng như nước, cảnh này khiến Thẩm Hạ Lan cực kỳ đau đớn. Mặt của Hồ Ngọc Duyên bỗng đỏ ửng.“Ui cha, cô dâu của nhà chúng ta xấu hổ rồi.”Má Quý trêu ghẹo.“Má Quý, má lại cười tôi rồi.”Hồ Ngọc Duyên tuy nói hờn dỗi, nhưng trong lòng vẫn rất ngọt ngào.Bên ngoài vang lên tiếng nhạc.“Đây là cô gia đến rồi, thật là rầm rộ sôi nổi, tôi nghe nói cô gia mấy ngày trước tìm người chơi nhạc trong cả đoàn xe rước dâu, nói hôm nay muốn công khai phát nhạc qua đón cô dâu.Cô gia là thật lòng thích cô chủ.”Lời của má Quý khiến Hồ Ngọc Duyên càng vui mừng.Là cô dâu, ai không hy vọng chồng của mình dụng tâm với mình chứ?Trước đây cô ta còn lo lắng Tống Dật Hiên không thể thoát ra được đoạn tình cảm dành cho Thẩm Hạ Lan, bây giờ xem ra anh là thật sự chấp nhận cô ta, hơn nữa đã yêu cô ta rồi.Hồ Ngọc Duyên có hơi nôn nóng chờ đợi Tống Dật Hiên đến.Má Quý xoay người đi ra, không lâu sau lại quay lại.“Là Tống Dật Hiên đến rồi sao?”Hồ Ngọc Duyên vội hỏi, nhưng sắc mặt của má Quý có hơi khó coi.“Cô chủ, không hay rồi, ông chủ không thấy đâu nữa.”Trái tim của Hồ Ngọc Duyên bỗng siết lại.“Mẹ nói gì? Ba tôi đâu?”Hồ Ngọc Duyên không thể ngờ rằng ba mình vậy mà lại biến mất vào ngày hôn lễ trọng đại của đời mình.Má Quý lo lắng chết đi được.“Tôi cũng không biết nữa, dượng sắp đến rồi, vừa rồi tôi đã tìm khắp nơi nhưng vẫn chưa tìm được ông chủ, gọi thì không ai trả lời, không biết xảy ra chuyện gì rồi nữa.”Lời nói của má Quý khiến Hồ Ngọc Duyên đứng phắt dậy, xách tà váy chạy ra ngoài.“Ôi ôi ôi, thưa cô, cô là cô dâu, cô không được ra ngoài.”Chuyên viên trang điểm hét lên từ phía sau.Nhưng Hồ Ngọc Duyên lại chả quan tâm, trong đầu chỉ toàn hình bóng ba mình.Ba sẽ đi đâu chứ?Hôm nay là ngày cưới của cô ta, chắc chắn ba sẽ không đi đâu xa, nhưng tại sao gọi điện thoại không được chứ?Một loạt câu hỏi hiện lên trong đầu Hồ Ngọc Duyên.Điện thoại di động của cô ta lúc này đột nhiên vang lên.Hồ Ngọc Duyên có một dự cảm xấu.Cô ta lấy điện thoại di động ra xem một cái, là một số lạ.Hồ Ngọc Duyên do dự một hồi, nhưng ấn nút trả lời.“Alo, xin hỏi là ai vậy?”“Muốn ba cô được bình yên vô sự, nhân cơ hội hôm nay giết chết Thẩm Hạ Lan.”.

Mặt của Hồ Ngọc Duyên bỗng đỏ ửng.

“Ui cha, cô dâu của nhà chúng ta xấu hổ rồi.”

Má Quý trêu ghẹo.

“Má Quý, má lại cười tôi rồi.”

Hồ Ngọc Duyên tuy nói hờn dỗi, nhưng trong lòng vẫn rất ngọt ngào.

Bên ngoài vang lên tiếng nhạc.

“Đây là cô gia đến rồi, thật là rầm rộ sôi nổi, tôi nghe nói cô gia mấy ngày trước tìm người chơi nhạc trong cả đoàn xe rước dâu, nói hôm nay muốn công khai phát nhạc qua đón cô dâu.

Cô gia là thật lòng thích cô chủ.”

Lời của má Quý khiến Hồ Ngọc Duyên càng vui mừng.

Là cô dâu, ai không hy vọng chồng của mình dụng tâm với mình chứ?

Trước đây cô ta còn lo lắng Tống Dật Hiên không thể thoát ra được đoạn tình cảm dành cho Thẩm Hạ Lan, bây giờ xem ra anh là thật sự chấp nhận cô ta, hơn nữa đã yêu cô ta rồi.

Hồ Ngọc Duyên có hơi nôn nóng chờ đợi Tống Dật Hiên đến.

Má Quý xoay người đi ra, không lâu sau lại quay lại.

“Là Tống Dật Hiên đến rồi sao?”

Hồ Ngọc Duyên vội hỏi, nhưng sắc mặt của má Quý có hơi khó coi.

“Cô chủ, không hay rồi, ông chủ không thấy đâu nữa.”

Trái tim của Hồ Ngọc Duyên bỗng siết lại.

“Mẹ nói gì? Ba tôi đâu?”

Hồ Ngọc Duyên không thể ngờ rằng ba mình vậy mà lại biến mất vào ngày hôn lễ trọng đại của đời mình.

Má Quý lo lắng chết đi được.

“Tôi cũng không biết nữa, dượng sắp đến rồi, vừa rồi tôi đã tìm khắp nơi nhưng vẫn chưa tìm được ông chủ, gọi thì không ai trả lời, không biết xảy ra chuyện gì rồi nữa.”

Lời nói của má Quý khiến Hồ Ngọc Duyên đứng phắt dậy, xách tà váy chạy ra ngoài.

“Ôi ôi ôi, thưa cô, cô là cô dâu, cô không được ra ngoài.”

Chuyên viên trang điểm hét lên từ phía sau.

Nhưng Hồ Ngọc Duyên lại chả quan tâm, trong đầu chỉ toàn hình bóng ba mình.

Ba sẽ đi đâu chứ?

Hôm nay là ngày cưới của cô ta, chắc chắn ba sẽ không đi đâu xa, nhưng tại sao gọi điện thoại không được chứ?

Một loạt câu hỏi hiện lên trong đầu Hồ Ngọc Duyên.

Điện thoại di động của cô ta lúc này đột nhiên vang lên.

Hồ Ngọc Duyên có một dự cảm xấu.

Cô ta lấy điện thoại di động ra xem một cái, là một số lạ.

Hồ Ngọc Duyên do dự một hồi, nhưng ấn nút trả lời.

“Alo, xin hỏi là ai vậy?”

“Muốn ba cô được bình yên vô sự, nhân cơ hội hôm nay giết chết Thẩm Hạ Lan.”.

Cục Cưng Có ChiêuTác giả: Vi Lan Tử MặcTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện SủngLúc Thẩm Hạ Lan lấy được giấy khám thai, trong lòng cực kỳ vui mừng. Cô mang thai rồi! Mang thai con của Diệp Ân Tuấn! Kết hôn ba năm, cuối cùng cô cũng mang thai con của anh, điều này thật sự rất không dễ dàng với Thẩm Hạ Lan.Cô vui vẻ cầm giấy khám thai đi ra ngoài, nôn nóng muốn nói tin tức tốt này với Diệp Ân Tuấn, lại nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc đi ngang qua ngã rẽ. Sở Anh Lạc? Mối tình đầu của Diệp Ân Tuấn! Cô ta trở về rồi! Thẩm Hạ Lan nhanh chóng đi tới, phát hiện Diệp Ân Tuấn vốn nên ở công ty lại đang bên cạnh cô ta, cẩn thận dìu cô ta. Bụng của cô ta cũng đã to hơn năm tháng rồi.“Ân Tuấn, em không sao, anh không cần căng thẳng, con rất khoẻ.” “Vẫn nên kiểm tra một chút mới yên tâm được, dù sao đứa con trong bụng em cũng là cháu trai trưởng của nhà họ Diệp anh, không thể có chút sơ suất nào được.” Sở Anh Lạc cười tươi như hoa, Diệp Ân Tuấn dịu dàng như nước, cảnh này khiến Thẩm Hạ Lan cực kỳ đau đớn. Mặt của Hồ Ngọc Duyên bỗng đỏ ửng.“Ui cha, cô dâu của nhà chúng ta xấu hổ rồi.”Má Quý trêu ghẹo.“Má Quý, má lại cười tôi rồi.”Hồ Ngọc Duyên tuy nói hờn dỗi, nhưng trong lòng vẫn rất ngọt ngào.Bên ngoài vang lên tiếng nhạc.“Đây là cô gia đến rồi, thật là rầm rộ sôi nổi, tôi nghe nói cô gia mấy ngày trước tìm người chơi nhạc trong cả đoàn xe rước dâu, nói hôm nay muốn công khai phát nhạc qua đón cô dâu.Cô gia là thật lòng thích cô chủ.”Lời của má Quý khiến Hồ Ngọc Duyên càng vui mừng.Là cô dâu, ai không hy vọng chồng của mình dụng tâm với mình chứ?Trước đây cô ta còn lo lắng Tống Dật Hiên không thể thoát ra được đoạn tình cảm dành cho Thẩm Hạ Lan, bây giờ xem ra anh là thật sự chấp nhận cô ta, hơn nữa đã yêu cô ta rồi.Hồ Ngọc Duyên có hơi nôn nóng chờ đợi Tống Dật Hiên đến.Má Quý xoay người đi ra, không lâu sau lại quay lại.“Là Tống Dật Hiên đến rồi sao?”Hồ Ngọc Duyên vội hỏi, nhưng sắc mặt của má Quý có hơi khó coi.“Cô chủ, không hay rồi, ông chủ không thấy đâu nữa.”Trái tim của Hồ Ngọc Duyên bỗng siết lại.“Mẹ nói gì? Ba tôi đâu?”Hồ Ngọc Duyên không thể ngờ rằng ba mình vậy mà lại biến mất vào ngày hôn lễ trọng đại của đời mình.Má Quý lo lắng chết đi được.“Tôi cũng không biết nữa, dượng sắp đến rồi, vừa rồi tôi đã tìm khắp nơi nhưng vẫn chưa tìm được ông chủ, gọi thì không ai trả lời, không biết xảy ra chuyện gì rồi nữa.”Lời nói của má Quý khiến Hồ Ngọc Duyên đứng phắt dậy, xách tà váy chạy ra ngoài.“Ôi ôi ôi, thưa cô, cô là cô dâu, cô không được ra ngoài.”Chuyên viên trang điểm hét lên từ phía sau.Nhưng Hồ Ngọc Duyên lại chả quan tâm, trong đầu chỉ toàn hình bóng ba mình.Ba sẽ đi đâu chứ?Hôm nay là ngày cưới của cô ta, chắc chắn ba sẽ không đi đâu xa, nhưng tại sao gọi điện thoại không được chứ?Một loạt câu hỏi hiện lên trong đầu Hồ Ngọc Duyên.Điện thoại di động của cô ta lúc này đột nhiên vang lên.Hồ Ngọc Duyên có một dự cảm xấu.Cô ta lấy điện thoại di động ra xem một cái, là một số lạ.Hồ Ngọc Duyên do dự một hồi, nhưng ấn nút trả lời.“Alo, xin hỏi là ai vậy?”“Muốn ba cô được bình yên vô sự, nhân cơ hội hôm nay giết chết Thẩm Hạ Lan.”.

Chương 1708: 1708: Chương 1707