Tác giả:

Lúc Thẩm Hạ Lan lấy được giấy khám thai, trong lòng cực kỳ vui mừng. Cô mang thai rồi! Mang thai con của Diệp Ân Tuấn! Kết hôn ba năm, cuối cùng cô cũng mang thai con của anh, điều này thật sự rất không dễ dàng với Thẩm Hạ Lan.Cô vui vẻ cầm giấy khám thai đi ra ngoài, nôn nóng muốn nói tin tức tốt này với Diệp Ân Tuấn, lại nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc đi ngang qua ngã rẽ. Sở Anh Lạc? Mối tình đầu của Diệp Ân Tuấn! Cô ta trở về rồi! Thẩm Hạ Lan nhanh chóng đi tới, phát hiện Diệp Ân Tuấn vốn nên ở công ty lại đang bên cạnh cô ta, cẩn thận dìu cô ta. Bụng của cô ta cũng đã to hơn năm tháng rồi.“Ân Tuấn, em không sao, anh không cần căng thẳng, con rất khoẻ.” “Vẫn nên kiểm tra một chút mới yên tâm được, dù sao đứa con trong bụng em cũng là cháu trai trưởng của nhà họ Diệp anh, không thể có chút sơ suất nào được.” Sở Anh Lạc cười tươi như hoa, Diệp Ân Tuấn dịu dàng như nước, cảnh này khiến Thẩm Hạ Lan cực kỳ đau đớn.

Chương 1783: 1783: Chương 1782

Cục Cưng Có ChiêuTác giả: Vi Lan Tử MặcTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện SủngLúc Thẩm Hạ Lan lấy được giấy khám thai, trong lòng cực kỳ vui mừng. Cô mang thai rồi! Mang thai con của Diệp Ân Tuấn! Kết hôn ba năm, cuối cùng cô cũng mang thai con của anh, điều này thật sự rất không dễ dàng với Thẩm Hạ Lan.Cô vui vẻ cầm giấy khám thai đi ra ngoài, nôn nóng muốn nói tin tức tốt này với Diệp Ân Tuấn, lại nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc đi ngang qua ngã rẽ. Sở Anh Lạc? Mối tình đầu của Diệp Ân Tuấn! Cô ta trở về rồi! Thẩm Hạ Lan nhanh chóng đi tới, phát hiện Diệp Ân Tuấn vốn nên ở công ty lại đang bên cạnh cô ta, cẩn thận dìu cô ta. Bụng của cô ta cũng đã to hơn năm tháng rồi.“Ân Tuấn, em không sao, anh không cần căng thẳng, con rất khoẻ.” “Vẫn nên kiểm tra một chút mới yên tâm được, dù sao đứa con trong bụng em cũng là cháu trai trưởng của nhà họ Diệp anh, không thể có chút sơ suất nào được.” Sở Anh Lạc cười tươi như hoa, Diệp Ân Tuấn dịu dàng như nước, cảnh này khiến Thẩm Hạ Lan cực kỳ đau đớn. “Em quên mất, Khương Hiểu đang bị thương, em thậm chí cũng không có đến thăm cô ấy.Cũng không biết cô ấy như thế nào rồi.”“Anh nghe Tô Nam nói phẫu thuật rất thành công, đạn không tổn thương quá sâu, bây giờ đang nằm trong phòng chăm sóc đặc biệt, nếu không có chuyện gì, ngày mai sẽ chuyển sang phòng bệnh thường.”Diệp Ân Tuấn luôn phái người chú ý đến Khương Hiểu, biết Thẩm Hạ Lan lo lắng cho Khương Hiểu, nhưng dạo này một chuỗi sự việc xảy ra khiến cô không thể thả lỏng được, cho nên làm thay Thẩm Hạ Lan vài chuyện.Thẩm Hạ Lan có hơi cảm động ôm lấy eo của Diệp Ân Tuấn nói: “Cảm ơn anh, Ân Tuấn, không có anh em cũng không biết mình sẽ như nào nữa.”“Đồ ngốc, em là vợ của anh.”Diệp Ân Tuấn khẽ mỉm cười, giữa mi tâm chứa đựng sự cưng chiều.Thẩm Hạ Lan thế nào cũng không ngủ được.Nhìn bông tuyết bên ngoài bay đầy trời, Thẩm Hạ Lan cảm thấy ở nhà họ Hoắc có hơi đè nén.“Em muốn đi thăm Khương Hiểu có được không?”Lời của Thẩm Hạ Lan khiến Diệp Ân Tuấn khựng lại.“Bây giờ sao?”“Ừ.”Thẩm Hạ Lan biết mình tùy hứng rồi.Vu Phong muốn dồn cô vào chỗ chết, Tiêu Nguyệt nói Vu Phong bây giờ bị giam lỏng, không thể ra tay với cô, lời này không biết thật hay giả, nhưng lại không thể không đề phòng.Cô bây giờ ra ngoài không khác gì cái bia di chuyển, nhưng cô lại muốn đi thăm Khương Hiểu.Diệp Ân Tuấn ngược lại không nói gì, tìm quần áo cho Thẩm Hạ Lan thay.Nhìn Diệp Ân Tuấn cưng chiều mình như vậy, Thẩm Hạ Lan có hơi thương cảm mà ôm lấy Diệp Ân Tuấn nói: “Ân Tuấn, chúng ta sẽ tốt thôi đúng không? Sẽ không để lại tiếc nuối giống như ba mẹ em đâu nhỉ.”“Ừ, sẽ không.Kiếp này mặc kệ xảy ra chuyện gì, anh đều sẽ cần em.”Giọng của Diệp Ân Tuấn không lớn, nhưng đủ khiến Thẩm Hạ Lan nghe rõ ràng, vì nghe rõ ràng, Thẩm Hạ Lan mới càng cảm động.Cô dán vào lưng của Diệp Ân Tuấn, hốc mắt có hơi ươn ướt.“Em cũng chỉ cần anh.”“Đồ ngốc.”Diệp Ân Tuấn vỗ tay cô, kéo cô vào trong lòng, sau đó đặt một nụ hôn trên trán cô rồi nói: “Đừng nghĩ nhiều như vậy, em muốn làm gì, anh đều đứng ở bên cạnh em, người phụ nữ của Diệp Ân Tuấn anh có quyền tùy hứng.”“Anh sẽ chiều hư em.”Thẩm Hạ Lan nũng nịu.Diệp Ân Tuấn lại vui vẻ nói: “Vậy thì quá tốt rồi, chiều hư em, người khác không dám nhớ nhung nữa, em cả đời sẽ chỉ có thể ở bên cạnh anh.”“Gian trá.”Thẩm Hạ Lan tuy nói như vậy, có điều khóe miệng lại cong lên nở nụ cười, nhìn trông rất xinh đẹp.Khi hai người rời khỏi phòng ngủ đi ra phòng khách, Hoắc Chấn Đình cũng ở phòng khách..

Cục Cưng Có ChiêuTác giả: Vi Lan Tử MặcTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện SủngLúc Thẩm Hạ Lan lấy được giấy khám thai, trong lòng cực kỳ vui mừng. Cô mang thai rồi! Mang thai con của Diệp Ân Tuấn! Kết hôn ba năm, cuối cùng cô cũng mang thai con của anh, điều này thật sự rất không dễ dàng với Thẩm Hạ Lan.Cô vui vẻ cầm giấy khám thai đi ra ngoài, nôn nóng muốn nói tin tức tốt này với Diệp Ân Tuấn, lại nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc đi ngang qua ngã rẽ. Sở Anh Lạc? Mối tình đầu của Diệp Ân Tuấn! Cô ta trở về rồi! Thẩm Hạ Lan nhanh chóng đi tới, phát hiện Diệp Ân Tuấn vốn nên ở công ty lại đang bên cạnh cô ta, cẩn thận dìu cô ta. Bụng của cô ta cũng đã to hơn năm tháng rồi.“Ân Tuấn, em không sao, anh không cần căng thẳng, con rất khoẻ.” “Vẫn nên kiểm tra một chút mới yên tâm được, dù sao đứa con trong bụng em cũng là cháu trai trưởng của nhà họ Diệp anh, không thể có chút sơ suất nào được.” Sở Anh Lạc cười tươi như hoa, Diệp Ân Tuấn dịu dàng như nước, cảnh này khiến Thẩm Hạ Lan cực kỳ đau đớn. “Em quên mất, Khương Hiểu đang bị thương, em thậm chí cũng không có đến thăm cô ấy.Cũng không biết cô ấy như thế nào rồi.”“Anh nghe Tô Nam nói phẫu thuật rất thành công, đạn không tổn thương quá sâu, bây giờ đang nằm trong phòng chăm sóc đặc biệt, nếu không có chuyện gì, ngày mai sẽ chuyển sang phòng bệnh thường.”Diệp Ân Tuấn luôn phái người chú ý đến Khương Hiểu, biết Thẩm Hạ Lan lo lắng cho Khương Hiểu, nhưng dạo này một chuỗi sự việc xảy ra khiến cô không thể thả lỏng được, cho nên làm thay Thẩm Hạ Lan vài chuyện.Thẩm Hạ Lan có hơi cảm động ôm lấy eo của Diệp Ân Tuấn nói: “Cảm ơn anh, Ân Tuấn, không có anh em cũng không biết mình sẽ như nào nữa.”“Đồ ngốc, em là vợ của anh.”Diệp Ân Tuấn khẽ mỉm cười, giữa mi tâm chứa đựng sự cưng chiều.Thẩm Hạ Lan thế nào cũng không ngủ được.Nhìn bông tuyết bên ngoài bay đầy trời, Thẩm Hạ Lan cảm thấy ở nhà họ Hoắc có hơi đè nén.“Em muốn đi thăm Khương Hiểu có được không?”Lời của Thẩm Hạ Lan khiến Diệp Ân Tuấn khựng lại.“Bây giờ sao?”“Ừ.”Thẩm Hạ Lan biết mình tùy hứng rồi.Vu Phong muốn dồn cô vào chỗ chết, Tiêu Nguyệt nói Vu Phong bây giờ bị giam lỏng, không thể ra tay với cô, lời này không biết thật hay giả, nhưng lại không thể không đề phòng.Cô bây giờ ra ngoài không khác gì cái bia di chuyển, nhưng cô lại muốn đi thăm Khương Hiểu.Diệp Ân Tuấn ngược lại không nói gì, tìm quần áo cho Thẩm Hạ Lan thay.Nhìn Diệp Ân Tuấn cưng chiều mình như vậy, Thẩm Hạ Lan có hơi thương cảm mà ôm lấy Diệp Ân Tuấn nói: “Ân Tuấn, chúng ta sẽ tốt thôi đúng không? Sẽ không để lại tiếc nuối giống như ba mẹ em đâu nhỉ.”“Ừ, sẽ không.Kiếp này mặc kệ xảy ra chuyện gì, anh đều sẽ cần em.”Giọng của Diệp Ân Tuấn không lớn, nhưng đủ khiến Thẩm Hạ Lan nghe rõ ràng, vì nghe rõ ràng, Thẩm Hạ Lan mới càng cảm động.Cô dán vào lưng của Diệp Ân Tuấn, hốc mắt có hơi ươn ướt.“Em cũng chỉ cần anh.”“Đồ ngốc.”Diệp Ân Tuấn vỗ tay cô, kéo cô vào trong lòng, sau đó đặt một nụ hôn trên trán cô rồi nói: “Đừng nghĩ nhiều như vậy, em muốn làm gì, anh đều đứng ở bên cạnh em, người phụ nữ của Diệp Ân Tuấn anh có quyền tùy hứng.”“Anh sẽ chiều hư em.”Thẩm Hạ Lan nũng nịu.Diệp Ân Tuấn lại vui vẻ nói: “Vậy thì quá tốt rồi, chiều hư em, người khác không dám nhớ nhung nữa, em cả đời sẽ chỉ có thể ở bên cạnh anh.”“Gian trá.”Thẩm Hạ Lan tuy nói như vậy, có điều khóe miệng lại cong lên nở nụ cười, nhìn trông rất xinh đẹp.Khi hai người rời khỏi phòng ngủ đi ra phòng khách, Hoắc Chấn Đình cũng ở phòng khách..

Cục Cưng Có ChiêuTác giả: Vi Lan Tử MặcTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện SủngLúc Thẩm Hạ Lan lấy được giấy khám thai, trong lòng cực kỳ vui mừng. Cô mang thai rồi! Mang thai con của Diệp Ân Tuấn! Kết hôn ba năm, cuối cùng cô cũng mang thai con của anh, điều này thật sự rất không dễ dàng với Thẩm Hạ Lan.Cô vui vẻ cầm giấy khám thai đi ra ngoài, nôn nóng muốn nói tin tức tốt này với Diệp Ân Tuấn, lại nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc đi ngang qua ngã rẽ. Sở Anh Lạc? Mối tình đầu của Diệp Ân Tuấn! Cô ta trở về rồi! Thẩm Hạ Lan nhanh chóng đi tới, phát hiện Diệp Ân Tuấn vốn nên ở công ty lại đang bên cạnh cô ta, cẩn thận dìu cô ta. Bụng của cô ta cũng đã to hơn năm tháng rồi.“Ân Tuấn, em không sao, anh không cần căng thẳng, con rất khoẻ.” “Vẫn nên kiểm tra một chút mới yên tâm được, dù sao đứa con trong bụng em cũng là cháu trai trưởng của nhà họ Diệp anh, không thể có chút sơ suất nào được.” Sở Anh Lạc cười tươi như hoa, Diệp Ân Tuấn dịu dàng như nước, cảnh này khiến Thẩm Hạ Lan cực kỳ đau đớn. “Em quên mất, Khương Hiểu đang bị thương, em thậm chí cũng không có đến thăm cô ấy.Cũng không biết cô ấy như thế nào rồi.”“Anh nghe Tô Nam nói phẫu thuật rất thành công, đạn không tổn thương quá sâu, bây giờ đang nằm trong phòng chăm sóc đặc biệt, nếu không có chuyện gì, ngày mai sẽ chuyển sang phòng bệnh thường.”Diệp Ân Tuấn luôn phái người chú ý đến Khương Hiểu, biết Thẩm Hạ Lan lo lắng cho Khương Hiểu, nhưng dạo này một chuỗi sự việc xảy ra khiến cô không thể thả lỏng được, cho nên làm thay Thẩm Hạ Lan vài chuyện.Thẩm Hạ Lan có hơi cảm động ôm lấy eo của Diệp Ân Tuấn nói: “Cảm ơn anh, Ân Tuấn, không có anh em cũng không biết mình sẽ như nào nữa.”“Đồ ngốc, em là vợ của anh.”Diệp Ân Tuấn khẽ mỉm cười, giữa mi tâm chứa đựng sự cưng chiều.Thẩm Hạ Lan thế nào cũng không ngủ được.Nhìn bông tuyết bên ngoài bay đầy trời, Thẩm Hạ Lan cảm thấy ở nhà họ Hoắc có hơi đè nén.“Em muốn đi thăm Khương Hiểu có được không?”Lời của Thẩm Hạ Lan khiến Diệp Ân Tuấn khựng lại.“Bây giờ sao?”“Ừ.”Thẩm Hạ Lan biết mình tùy hứng rồi.Vu Phong muốn dồn cô vào chỗ chết, Tiêu Nguyệt nói Vu Phong bây giờ bị giam lỏng, không thể ra tay với cô, lời này không biết thật hay giả, nhưng lại không thể không đề phòng.Cô bây giờ ra ngoài không khác gì cái bia di chuyển, nhưng cô lại muốn đi thăm Khương Hiểu.Diệp Ân Tuấn ngược lại không nói gì, tìm quần áo cho Thẩm Hạ Lan thay.Nhìn Diệp Ân Tuấn cưng chiều mình như vậy, Thẩm Hạ Lan có hơi thương cảm mà ôm lấy Diệp Ân Tuấn nói: “Ân Tuấn, chúng ta sẽ tốt thôi đúng không? Sẽ không để lại tiếc nuối giống như ba mẹ em đâu nhỉ.”“Ừ, sẽ không.Kiếp này mặc kệ xảy ra chuyện gì, anh đều sẽ cần em.”Giọng của Diệp Ân Tuấn không lớn, nhưng đủ khiến Thẩm Hạ Lan nghe rõ ràng, vì nghe rõ ràng, Thẩm Hạ Lan mới càng cảm động.Cô dán vào lưng của Diệp Ân Tuấn, hốc mắt có hơi ươn ướt.“Em cũng chỉ cần anh.”“Đồ ngốc.”Diệp Ân Tuấn vỗ tay cô, kéo cô vào trong lòng, sau đó đặt một nụ hôn trên trán cô rồi nói: “Đừng nghĩ nhiều như vậy, em muốn làm gì, anh đều đứng ở bên cạnh em, người phụ nữ của Diệp Ân Tuấn anh có quyền tùy hứng.”“Anh sẽ chiều hư em.”Thẩm Hạ Lan nũng nịu.Diệp Ân Tuấn lại vui vẻ nói: “Vậy thì quá tốt rồi, chiều hư em, người khác không dám nhớ nhung nữa, em cả đời sẽ chỉ có thể ở bên cạnh anh.”“Gian trá.”Thẩm Hạ Lan tuy nói như vậy, có điều khóe miệng lại cong lên nở nụ cười, nhìn trông rất xinh đẹp.Khi hai người rời khỏi phòng ngủ đi ra phòng khách, Hoắc Chấn Đình cũng ở phòng khách..

Chương 1783: 1783: Chương 1782