Lúc Thẩm Hạ Lan lấy được giấy khám thai, trong lòng cực kỳ vui mừng. Cô mang thai rồi! Mang thai con của Diệp Ân Tuấn! Kết hôn ba năm, cuối cùng cô cũng mang thai con của anh, điều này thật sự rất không dễ dàng với Thẩm Hạ Lan.Cô vui vẻ cầm giấy khám thai đi ra ngoài, nôn nóng muốn nói tin tức tốt này với Diệp Ân Tuấn, lại nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc đi ngang qua ngã rẽ. Sở Anh Lạc? Mối tình đầu của Diệp Ân Tuấn! Cô ta trở về rồi! Thẩm Hạ Lan nhanh chóng đi tới, phát hiện Diệp Ân Tuấn vốn nên ở công ty lại đang bên cạnh cô ta, cẩn thận dìu cô ta. Bụng của cô ta cũng đã to hơn năm tháng rồi.“Ân Tuấn, em không sao, anh không cần căng thẳng, con rất khoẻ.” “Vẫn nên kiểm tra một chút mới yên tâm được, dù sao đứa con trong bụng em cũng là cháu trai trưởng của nhà họ Diệp anh, không thể có chút sơ suất nào được.” Sở Anh Lạc cười tươi như hoa, Diệp Ân Tuấn dịu dàng như nước, cảnh này khiến Thẩm Hạ Lan cực kỳ đau đớn.
Chương 1854: 1854: Chương 1853
Cục Cưng Có ChiêuTác giả: Vi Lan Tử MặcTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện SủngLúc Thẩm Hạ Lan lấy được giấy khám thai, trong lòng cực kỳ vui mừng. Cô mang thai rồi! Mang thai con của Diệp Ân Tuấn! Kết hôn ba năm, cuối cùng cô cũng mang thai con của anh, điều này thật sự rất không dễ dàng với Thẩm Hạ Lan.Cô vui vẻ cầm giấy khám thai đi ra ngoài, nôn nóng muốn nói tin tức tốt này với Diệp Ân Tuấn, lại nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc đi ngang qua ngã rẽ. Sở Anh Lạc? Mối tình đầu của Diệp Ân Tuấn! Cô ta trở về rồi! Thẩm Hạ Lan nhanh chóng đi tới, phát hiện Diệp Ân Tuấn vốn nên ở công ty lại đang bên cạnh cô ta, cẩn thận dìu cô ta. Bụng của cô ta cũng đã to hơn năm tháng rồi.“Ân Tuấn, em không sao, anh không cần căng thẳng, con rất khoẻ.” “Vẫn nên kiểm tra một chút mới yên tâm được, dù sao đứa con trong bụng em cũng là cháu trai trưởng của nhà họ Diệp anh, không thể có chút sơ suất nào được.” Sở Anh Lạc cười tươi như hoa, Diệp Ân Tuấn dịu dàng như nước, cảnh này khiến Thẩm Hạ Lan cực kỳ đau đớn. Lúc Thẩm Hạ Lan nghe thấy tiếng cửa phòng mở ra thì liền ngẩng đầu lên, nhìn thấy là Trương Linh và Diệp Tranh, cô bất giác tránh qua một bên.“Diêm Vương sống, nhờ bà rồi.”Sự nhờ vả trong đáy mắt của Thẩm Hạ Lan làm Trương Linh hơi bất ngờ.Chẳng lẽ là Tiêu Nguyệt chưa trở về tìm Thẩm Hạ Lan hả?Làm sao có thể chứ?Tin tức mà bà ta nhận được không phải là giả.Nhưng mà bây giờ Thẩm Hạ Lan lại yên tâm để bà ta chữa trị cho Diệp Ân Tuấn, chỉ có thể nói rõ suy đoán của mình là chính xác.Đối với Thẩm Hạ Lan mà nói, không có bất cứ người nào quan trọng hơn Diệp Ân Tuấn.Lại nhìn bộ dạng lúc này của Diệp Ân Tuấn, sắc mặt của Trương Linh hơi thay đổi, thấp giọng nói: “Tôi cần phải ở một mình để chữa trị cho cậu ta, mọi người đi ra ngoài hết đi, tốt nhất là nên tắt camera.Thẩm Hạ Lan, tôi biết trong lòng của cô đang nghi ngờ tôi, thậm chí còn không tin tưởng tôi, nhưng mà bây giờ cô chỉ có thể tin tôi thôi.”Ánh mắt của Thẩm Hạ Lan lạnh lẽo lúc nhìn về phía Trương Linh, cũng mang theo một tia hung dữ.“Bà có nắm chắc mình cứu được anh ấy?”“Có.”“Bao nhiêu phần trăm?”“90%.”Lúc Trương Linh nói ra lời này, cuối cùng Thẩm Hạ Lan cũng thở phào một hơi.“Được, mặc kệ bà có yêu cầu gì, tôi đều đồng ý với bà, chỉ cần bà có thể cứu chữa cho anh ấy.”Nói lời này cũng xem như khá là có gì rồi.Trương Linh không khỏi sửng người, một lúc sau đó mới nói: “Nếu tôi muốn mạng của Tiêu Nguyệt thì sao?”Một khắc sau, không biết từ lúc nào trong tay của Thẩm Hạ Lan lại có một con dao, không phải là đặt ở trên cổ của Trương Linh, là đặt ở trên cổ của mình.“Mẹ ơi!”Diệp Tranh bị dọa mặt mũi trắng bệch, Trương Linh cũng kinh ngạc.“Thẩm Hạ Lan, cô có ý gì?”Thẩm Hạ Lan lạnh lùng nói: “Ngày hôm nay bà cứu được Diệp Ân Tuấn, nhà họ Diệp và tôi nợ bà một phần ân tình, sau này bà có yêu cầu gì, chỉ cần dưới tình huống bà không làm tổn thương đến người nhà của tôi, tôi đều có thể đồng ý với bà.”“Nếu như tôi không muốn như vậy thì sao?”Trương Linh nghe hiểu ý tứ trong lời nói của Thẩm Hạ Lan.Cô đang bảo vệ cho Tiêu Nguyệt.Điểm này làm Trương Linh cảm thấy khá là kinh ngạc.Theo như bà ta được biết, tình cảm của Tiêu Nguyệt và Thẩm Hạ Lan không sâu đậm, thậm chí trước khi Tiêu Nguyệt chưa trở về Hải Thành, cảm giác của Thẩm Hạ Lan đối với Tiêu Nguyệt như là một người xa lạ có cũng được mà không có cũng không sao.Cho dù là lúc có Phương Nguyên, Thẩm Hạ Lan cũng không nhiệt tình thể hiện tình cảm với Tiêu Nguyệt, nhưng mà bây giờ Thẩm Hạ Lan lại bảo vệ cho Tiêu Nguyệt..
Cục Cưng Có ChiêuTác giả: Vi Lan Tử MặcTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện SủngLúc Thẩm Hạ Lan lấy được giấy khám thai, trong lòng cực kỳ vui mừng. Cô mang thai rồi! Mang thai con của Diệp Ân Tuấn! Kết hôn ba năm, cuối cùng cô cũng mang thai con của anh, điều này thật sự rất không dễ dàng với Thẩm Hạ Lan.Cô vui vẻ cầm giấy khám thai đi ra ngoài, nôn nóng muốn nói tin tức tốt này với Diệp Ân Tuấn, lại nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc đi ngang qua ngã rẽ. Sở Anh Lạc? Mối tình đầu của Diệp Ân Tuấn! Cô ta trở về rồi! Thẩm Hạ Lan nhanh chóng đi tới, phát hiện Diệp Ân Tuấn vốn nên ở công ty lại đang bên cạnh cô ta, cẩn thận dìu cô ta. Bụng của cô ta cũng đã to hơn năm tháng rồi.“Ân Tuấn, em không sao, anh không cần căng thẳng, con rất khoẻ.” “Vẫn nên kiểm tra một chút mới yên tâm được, dù sao đứa con trong bụng em cũng là cháu trai trưởng của nhà họ Diệp anh, không thể có chút sơ suất nào được.” Sở Anh Lạc cười tươi như hoa, Diệp Ân Tuấn dịu dàng như nước, cảnh này khiến Thẩm Hạ Lan cực kỳ đau đớn. Lúc Thẩm Hạ Lan nghe thấy tiếng cửa phòng mở ra thì liền ngẩng đầu lên, nhìn thấy là Trương Linh và Diệp Tranh, cô bất giác tránh qua một bên.“Diêm Vương sống, nhờ bà rồi.”Sự nhờ vả trong đáy mắt của Thẩm Hạ Lan làm Trương Linh hơi bất ngờ.Chẳng lẽ là Tiêu Nguyệt chưa trở về tìm Thẩm Hạ Lan hả?Làm sao có thể chứ?Tin tức mà bà ta nhận được không phải là giả.Nhưng mà bây giờ Thẩm Hạ Lan lại yên tâm để bà ta chữa trị cho Diệp Ân Tuấn, chỉ có thể nói rõ suy đoán của mình là chính xác.Đối với Thẩm Hạ Lan mà nói, không có bất cứ người nào quan trọng hơn Diệp Ân Tuấn.Lại nhìn bộ dạng lúc này của Diệp Ân Tuấn, sắc mặt của Trương Linh hơi thay đổi, thấp giọng nói: “Tôi cần phải ở một mình để chữa trị cho cậu ta, mọi người đi ra ngoài hết đi, tốt nhất là nên tắt camera.Thẩm Hạ Lan, tôi biết trong lòng của cô đang nghi ngờ tôi, thậm chí còn không tin tưởng tôi, nhưng mà bây giờ cô chỉ có thể tin tôi thôi.”Ánh mắt của Thẩm Hạ Lan lạnh lẽo lúc nhìn về phía Trương Linh, cũng mang theo một tia hung dữ.“Bà có nắm chắc mình cứu được anh ấy?”“Có.”“Bao nhiêu phần trăm?”“90%.”Lúc Trương Linh nói ra lời này, cuối cùng Thẩm Hạ Lan cũng thở phào một hơi.“Được, mặc kệ bà có yêu cầu gì, tôi đều đồng ý với bà, chỉ cần bà có thể cứu chữa cho anh ấy.”Nói lời này cũng xem như khá là có gì rồi.Trương Linh không khỏi sửng người, một lúc sau đó mới nói: “Nếu tôi muốn mạng của Tiêu Nguyệt thì sao?”Một khắc sau, không biết từ lúc nào trong tay của Thẩm Hạ Lan lại có một con dao, không phải là đặt ở trên cổ của Trương Linh, là đặt ở trên cổ của mình.“Mẹ ơi!”Diệp Tranh bị dọa mặt mũi trắng bệch, Trương Linh cũng kinh ngạc.“Thẩm Hạ Lan, cô có ý gì?”Thẩm Hạ Lan lạnh lùng nói: “Ngày hôm nay bà cứu được Diệp Ân Tuấn, nhà họ Diệp và tôi nợ bà một phần ân tình, sau này bà có yêu cầu gì, chỉ cần dưới tình huống bà không làm tổn thương đến người nhà của tôi, tôi đều có thể đồng ý với bà.”“Nếu như tôi không muốn như vậy thì sao?”Trương Linh nghe hiểu ý tứ trong lời nói của Thẩm Hạ Lan.Cô đang bảo vệ cho Tiêu Nguyệt.Điểm này làm Trương Linh cảm thấy khá là kinh ngạc.Theo như bà ta được biết, tình cảm của Tiêu Nguyệt và Thẩm Hạ Lan không sâu đậm, thậm chí trước khi Tiêu Nguyệt chưa trở về Hải Thành, cảm giác của Thẩm Hạ Lan đối với Tiêu Nguyệt như là một người xa lạ có cũng được mà không có cũng không sao.Cho dù là lúc có Phương Nguyên, Thẩm Hạ Lan cũng không nhiệt tình thể hiện tình cảm với Tiêu Nguyệt, nhưng mà bây giờ Thẩm Hạ Lan lại bảo vệ cho Tiêu Nguyệt..
Cục Cưng Có ChiêuTác giả: Vi Lan Tử MặcTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện SủngLúc Thẩm Hạ Lan lấy được giấy khám thai, trong lòng cực kỳ vui mừng. Cô mang thai rồi! Mang thai con của Diệp Ân Tuấn! Kết hôn ba năm, cuối cùng cô cũng mang thai con của anh, điều này thật sự rất không dễ dàng với Thẩm Hạ Lan.Cô vui vẻ cầm giấy khám thai đi ra ngoài, nôn nóng muốn nói tin tức tốt này với Diệp Ân Tuấn, lại nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc đi ngang qua ngã rẽ. Sở Anh Lạc? Mối tình đầu của Diệp Ân Tuấn! Cô ta trở về rồi! Thẩm Hạ Lan nhanh chóng đi tới, phát hiện Diệp Ân Tuấn vốn nên ở công ty lại đang bên cạnh cô ta, cẩn thận dìu cô ta. Bụng của cô ta cũng đã to hơn năm tháng rồi.“Ân Tuấn, em không sao, anh không cần căng thẳng, con rất khoẻ.” “Vẫn nên kiểm tra một chút mới yên tâm được, dù sao đứa con trong bụng em cũng là cháu trai trưởng của nhà họ Diệp anh, không thể có chút sơ suất nào được.” Sở Anh Lạc cười tươi như hoa, Diệp Ân Tuấn dịu dàng như nước, cảnh này khiến Thẩm Hạ Lan cực kỳ đau đớn. Lúc Thẩm Hạ Lan nghe thấy tiếng cửa phòng mở ra thì liền ngẩng đầu lên, nhìn thấy là Trương Linh và Diệp Tranh, cô bất giác tránh qua một bên.“Diêm Vương sống, nhờ bà rồi.”Sự nhờ vả trong đáy mắt của Thẩm Hạ Lan làm Trương Linh hơi bất ngờ.Chẳng lẽ là Tiêu Nguyệt chưa trở về tìm Thẩm Hạ Lan hả?Làm sao có thể chứ?Tin tức mà bà ta nhận được không phải là giả.Nhưng mà bây giờ Thẩm Hạ Lan lại yên tâm để bà ta chữa trị cho Diệp Ân Tuấn, chỉ có thể nói rõ suy đoán của mình là chính xác.Đối với Thẩm Hạ Lan mà nói, không có bất cứ người nào quan trọng hơn Diệp Ân Tuấn.Lại nhìn bộ dạng lúc này của Diệp Ân Tuấn, sắc mặt của Trương Linh hơi thay đổi, thấp giọng nói: “Tôi cần phải ở một mình để chữa trị cho cậu ta, mọi người đi ra ngoài hết đi, tốt nhất là nên tắt camera.Thẩm Hạ Lan, tôi biết trong lòng của cô đang nghi ngờ tôi, thậm chí còn không tin tưởng tôi, nhưng mà bây giờ cô chỉ có thể tin tôi thôi.”Ánh mắt của Thẩm Hạ Lan lạnh lẽo lúc nhìn về phía Trương Linh, cũng mang theo một tia hung dữ.“Bà có nắm chắc mình cứu được anh ấy?”“Có.”“Bao nhiêu phần trăm?”“90%.”Lúc Trương Linh nói ra lời này, cuối cùng Thẩm Hạ Lan cũng thở phào một hơi.“Được, mặc kệ bà có yêu cầu gì, tôi đều đồng ý với bà, chỉ cần bà có thể cứu chữa cho anh ấy.”Nói lời này cũng xem như khá là có gì rồi.Trương Linh không khỏi sửng người, một lúc sau đó mới nói: “Nếu tôi muốn mạng của Tiêu Nguyệt thì sao?”Một khắc sau, không biết từ lúc nào trong tay của Thẩm Hạ Lan lại có một con dao, không phải là đặt ở trên cổ của Trương Linh, là đặt ở trên cổ của mình.“Mẹ ơi!”Diệp Tranh bị dọa mặt mũi trắng bệch, Trương Linh cũng kinh ngạc.“Thẩm Hạ Lan, cô có ý gì?”Thẩm Hạ Lan lạnh lùng nói: “Ngày hôm nay bà cứu được Diệp Ân Tuấn, nhà họ Diệp và tôi nợ bà một phần ân tình, sau này bà có yêu cầu gì, chỉ cần dưới tình huống bà không làm tổn thương đến người nhà của tôi, tôi đều có thể đồng ý với bà.”“Nếu như tôi không muốn như vậy thì sao?”Trương Linh nghe hiểu ý tứ trong lời nói của Thẩm Hạ Lan.Cô đang bảo vệ cho Tiêu Nguyệt.Điểm này làm Trương Linh cảm thấy khá là kinh ngạc.Theo như bà ta được biết, tình cảm của Tiêu Nguyệt và Thẩm Hạ Lan không sâu đậm, thậm chí trước khi Tiêu Nguyệt chưa trở về Hải Thành, cảm giác của Thẩm Hạ Lan đối với Tiêu Nguyệt như là một người xa lạ có cũng được mà không có cũng không sao.Cho dù là lúc có Phương Nguyên, Thẩm Hạ Lan cũng không nhiệt tình thể hiện tình cảm với Tiêu Nguyệt, nhưng mà bây giờ Thẩm Hạ Lan lại bảo vệ cho Tiêu Nguyệt..