Tác giả:

Lúc Thẩm Hạ Lan lấy được giấy khám thai, trong lòng cực kỳ vui mừng. Cô mang thai rồi! Mang thai con của Diệp Ân Tuấn! Kết hôn ba năm, cuối cùng cô cũng mang thai con của anh, điều này thật sự rất không dễ dàng với Thẩm Hạ Lan.Cô vui vẻ cầm giấy khám thai đi ra ngoài, nôn nóng muốn nói tin tức tốt này với Diệp Ân Tuấn, lại nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc đi ngang qua ngã rẽ. Sở Anh Lạc? Mối tình đầu của Diệp Ân Tuấn! Cô ta trở về rồi! Thẩm Hạ Lan nhanh chóng đi tới, phát hiện Diệp Ân Tuấn vốn nên ở công ty lại đang bên cạnh cô ta, cẩn thận dìu cô ta. Bụng của cô ta cũng đã to hơn năm tháng rồi.“Ân Tuấn, em không sao, anh không cần căng thẳng, con rất khoẻ.” “Vẫn nên kiểm tra một chút mới yên tâm được, dù sao đứa con trong bụng em cũng là cháu trai trưởng của nhà họ Diệp anh, không thể có chút sơ suất nào được.” Sở Anh Lạc cười tươi như hoa, Diệp Ân Tuấn dịu dàng như nước, cảnh này khiến Thẩm Hạ Lan cực kỳ đau đớn.

Chương 1904: 1904: Chương 1901

Cục Cưng Có ChiêuTác giả: Vi Lan Tử MặcTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện SủngLúc Thẩm Hạ Lan lấy được giấy khám thai, trong lòng cực kỳ vui mừng. Cô mang thai rồi! Mang thai con của Diệp Ân Tuấn! Kết hôn ba năm, cuối cùng cô cũng mang thai con của anh, điều này thật sự rất không dễ dàng với Thẩm Hạ Lan.Cô vui vẻ cầm giấy khám thai đi ra ngoài, nôn nóng muốn nói tin tức tốt này với Diệp Ân Tuấn, lại nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc đi ngang qua ngã rẽ. Sở Anh Lạc? Mối tình đầu của Diệp Ân Tuấn! Cô ta trở về rồi! Thẩm Hạ Lan nhanh chóng đi tới, phát hiện Diệp Ân Tuấn vốn nên ở công ty lại đang bên cạnh cô ta, cẩn thận dìu cô ta. Bụng của cô ta cũng đã to hơn năm tháng rồi.“Ân Tuấn, em không sao, anh không cần căng thẳng, con rất khoẻ.” “Vẫn nên kiểm tra một chút mới yên tâm được, dù sao đứa con trong bụng em cũng là cháu trai trưởng của nhà họ Diệp anh, không thể có chút sơ suất nào được.” Sở Anh Lạc cười tươi như hoa, Diệp Ân Tuấn dịu dàng như nước, cảnh này khiến Thẩm Hạ Lan cực kỳ đau đớn. “Đến đây rửa tay ăn cơm, dọc đường cũng chưa ăn gì rồi.”Giọng điệu của Diệp Ân Tuấn rất dịu dàng.Thẩm Hạ Lan nghe lời đi rửa tay rồi ngồi xuống, sau đó hỏi: “Bọn nhỏ khi nào trở về? Anh không kêu bọn nó đến ăn cùng sao?”“Bọn nhỏ không thể ăn trong câu lạc bộ được sao? Đừng lo lắng cho bọn nó.”Câu này của Diệp Ân Tuấn mang theo chút ghét bỏ.Thẩm Hạ Lan đột nhiên không nói nên lời.“Bọn nhỏ cũng đi du lịch với chúng ta mà, anh không thể thiên vị như vậy được.”“Đoán chừng bây giờ bọn nó đang vui chơi thỏa thích, em gọi thì bọn nó cũng không về đâu, không tin thì gọi thử xem.”Nghe Diệp Ân Tuấn nói như vậy, Thẩm Hạ Lan không tin.Cô lấy điện thoại ra gọi cho Diệp Minh Triết.“Con trai, về ăn cơm.”“Mẹ ơi, mẹ ăn với Lão Diệp đi, con có việc bận, trở về nói sau.”Diệp Minh Triết nói xong thì cúp máy khiến Thẩm Hạ Lan rất lúng túng.“Nó thì bận cái gì chứ?”“Bận máy tính, có người muốn so tài với nó.”Diệp Ân Tuấn thản nhiên nói.“Ai?”“Ngân Hồ.”Thẩm Hạ Lan cảm thấy cái tên này có chút quen thuộc, nhưng mà nhất thời không nhớ ra được, chắc là Diệp Ân Tuấn từng kể, nhưng Thẩm Hạ Lan vẫn cảm thấy mình đã từng nghe qua cái biệt danh này rồi.Thấy Thẩm Hạ Lan nhíu mày, Diệp Ân Tuấn duỗi ngón tay gõ nhẹ lên trán cô.“Ăn cơm.”“Còn có đứa chưa gọi.”Thẩm Hạ Lan không tin mà tiếp tục gọi cho Diệp Tranh.“Mẹ, con có một số vấn đề y học muốn học hỏi, mẹ với ba ăn đi.”Nói xong, cậu bé cúp cái rụp.Thẩm Hạ Lan chán nản, cô lại gọi cho Diệp Nghê Nghê.Giọng nói Diệp Nghê Nghê có chút bất thường: “Mẹ ơi, con đang ăn, mẹ mặc kệ con đi.”Nói xong liền cúp máy.Thẩm Hạ Lan đột nhiên cảm thấy mình bị bọn nhỏ ghét bỏ.Không đúng.Tất cả đều là kế hoạch của Diệp Ân Tuấn đúng không?Cô có chút ghét bỏ nhìn Diệp Ân Tuấn thì bỗng nhiên anh gắp miếng sườn xào chua ngọt chặn miệng cô lại.Vị chua ngọt lập tức tràn ngập khoang miệng khiến cô không nhịn được nhai, đối với mấy cái suy nghĩ của người đàn ông này, cô không nên biết thì tốt hơn.Trong căn nhà nguy nga tráng lệ, Thẩm Hạ Lan như người bước ra từ trong tranh vẽ, vẻ mặt điềm tĩnh cùng động tác ăn uống yên tĩnh kia khiến tâm trạng đang rối bời của Diệp Ân Tuấn cũng dần dần bình tĩnh trở lại..

Cục Cưng Có ChiêuTác giả: Vi Lan Tử MặcTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện SủngLúc Thẩm Hạ Lan lấy được giấy khám thai, trong lòng cực kỳ vui mừng. Cô mang thai rồi! Mang thai con của Diệp Ân Tuấn! Kết hôn ba năm, cuối cùng cô cũng mang thai con của anh, điều này thật sự rất không dễ dàng với Thẩm Hạ Lan.Cô vui vẻ cầm giấy khám thai đi ra ngoài, nôn nóng muốn nói tin tức tốt này với Diệp Ân Tuấn, lại nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc đi ngang qua ngã rẽ. Sở Anh Lạc? Mối tình đầu của Diệp Ân Tuấn! Cô ta trở về rồi! Thẩm Hạ Lan nhanh chóng đi tới, phát hiện Diệp Ân Tuấn vốn nên ở công ty lại đang bên cạnh cô ta, cẩn thận dìu cô ta. Bụng của cô ta cũng đã to hơn năm tháng rồi.“Ân Tuấn, em không sao, anh không cần căng thẳng, con rất khoẻ.” “Vẫn nên kiểm tra một chút mới yên tâm được, dù sao đứa con trong bụng em cũng là cháu trai trưởng của nhà họ Diệp anh, không thể có chút sơ suất nào được.” Sở Anh Lạc cười tươi như hoa, Diệp Ân Tuấn dịu dàng như nước, cảnh này khiến Thẩm Hạ Lan cực kỳ đau đớn. “Đến đây rửa tay ăn cơm, dọc đường cũng chưa ăn gì rồi.”Giọng điệu của Diệp Ân Tuấn rất dịu dàng.Thẩm Hạ Lan nghe lời đi rửa tay rồi ngồi xuống, sau đó hỏi: “Bọn nhỏ khi nào trở về? Anh không kêu bọn nó đến ăn cùng sao?”“Bọn nhỏ không thể ăn trong câu lạc bộ được sao? Đừng lo lắng cho bọn nó.”Câu này của Diệp Ân Tuấn mang theo chút ghét bỏ.Thẩm Hạ Lan đột nhiên không nói nên lời.“Bọn nhỏ cũng đi du lịch với chúng ta mà, anh không thể thiên vị như vậy được.”“Đoán chừng bây giờ bọn nó đang vui chơi thỏa thích, em gọi thì bọn nó cũng không về đâu, không tin thì gọi thử xem.”Nghe Diệp Ân Tuấn nói như vậy, Thẩm Hạ Lan không tin.Cô lấy điện thoại ra gọi cho Diệp Minh Triết.“Con trai, về ăn cơm.”“Mẹ ơi, mẹ ăn với Lão Diệp đi, con có việc bận, trở về nói sau.”Diệp Minh Triết nói xong thì cúp máy khiến Thẩm Hạ Lan rất lúng túng.“Nó thì bận cái gì chứ?”“Bận máy tính, có người muốn so tài với nó.”Diệp Ân Tuấn thản nhiên nói.“Ai?”“Ngân Hồ.”Thẩm Hạ Lan cảm thấy cái tên này có chút quen thuộc, nhưng mà nhất thời không nhớ ra được, chắc là Diệp Ân Tuấn từng kể, nhưng Thẩm Hạ Lan vẫn cảm thấy mình đã từng nghe qua cái biệt danh này rồi.Thấy Thẩm Hạ Lan nhíu mày, Diệp Ân Tuấn duỗi ngón tay gõ nhẹ lên trán cô.“Ăn cơm.”“Còn có đứa chưa gọi.”Thẩm Hạ Lan không tin mà tiếp tục gọi cho Diệp Tranh.“Mẹ, con có một số vấn đề y học muốn học hỏi, mẹ với ba ăn đi.”Nói xong, cậu bé cúp cái rụp.Thẩm Hạ Lan chán nản, cô lại gọi cho Diệp Nghê Nghê.Giọng nói Diệp Nghê Nghê có chút bất thường: “Mẹ ơi, con đang ăn, mẹ mặc kệ con đi.”Nói xong liền cúp máy.Thẩm Hạ Lan đột nhiên cảm thấy mình bị bọn nhỏ ghét bỏ.Không đúng.Tất cả đều là kế hoạch của Diệp Ân Tuấn đúng không?Cô có chút ghét bỏ nhìn Diệp Ân Tuấn thì bỗng nhiên anh gắp miếng sườn xào chua ngọt chặn miệng cô lại.Vị chua ngọt lập tức tràn ngập khoang miệng khiến cô không nhịn được nhai, đối với mấy cái suy nghĩ của người đàn ông này, cô không nên biết thì tốt hơn.Trong căn nhà nguy nga tráng lệ, Thẩm Hạ Lan như người bước ra từ trong tranh vẽ, vẻ mặt điềm tĩnh cùng động tác ăn uống yên tĩnh kia khiến tâm trạng đang rối bời của Diệp Ân Tuấn cũng dần dần bình tĩnh trở lại..

Cục Cưng Có ChiêuTác giả: Vi Lan Tử MặcTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện SủngLúc Thẩm Hạ Lan lấy được giấy khám thai, trong lòng cực kỳ vui mừng. Cô mang thai rồi! Mang thai con của Diệp Ân Tuấn! Kết hôn ba năm, cuối cùng cô cũng mang thai con của anh, điều này thật sự rất không dễ dàng với Thẩm Hạ Lan.Cô vui vẻ cầm giấy khám thai đi ra ngoài, nôn nóng muốn nói tin tức tốt này với Diệp Ân Tuấn, lại nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc đi ngang qua ngã rẽ. Sở Anh Lạc? Mối tình đầu của Diệp Ân Tuấn! Cô ta trở về rồi! Thẩm Hạ Lan nhanh chóng đi tới, phát hiện Diệp Ân Tuấn vốn nên ở công ty lại đang bên cạnh cô ta, cẩn thận dìu cô ta. Bụng của cô ta cũng đã to hơn năm tháng rồi.“Ân Tuấn, em không sao, anh không cần căng thẳng, con rất khoẻ.” “Vẫn nên kiểm tra một chút mới yên tâm được, dù sao đứa con trong bụng em cũng là cháu trai trưởng của nhà họ Diệp anh, không thể có chút sơ suất nào được.” Sở Anh Lạc cười tươi như hoa, Diệp Ân Tuấn dịu dàng như nước, cảnh này khiến Thẩm Hạ Lan cực kỳ đau đớn. “Đến đây rửa tay ăn cơm, dọc đường cũng chưa ăn gì rồi.”Giọng điệu của Diệp Ân Tuấn rất dịu dàng.Thẩm Hạ Lan nghe lời đi rửa tay rồi ngồi xuống, sau đó hỏi: “Bọn nhỏ khi nào trở về? Anh không kêu bọn nó đến ăn cùng sao?”“Bọn nhỏ không thể ăn trong câu lạc bộ được sao? Đừng lo lắng cho bọn nó.”Câu này của Diệp Ân Tuấn mang theo chút ghét bỏ.Thẩm Hạ Lan đột nhiên không nói nên lời.“Bọn nhỏ cũng đi du lịch với chúng ta mà, anh không thể thiên vị như vậy được.”“Đoán chừng bây giờ bọn nó đang vui chơi thỏa thích, em gọi thì bọn nó cũng không về đâu, không tin thì gọi thử xem.”Nghe Diệp Ân Tuấn nói như vậy, Thẩm Hạ Lan không tin.Cô lấy điện thoại ra gọi cho Diệp Minh Triết.“Con trai, về ăn cơm.”“Mẹ ơi, mẹ ăn với Lão Diệp đi, con có việc bận, trở về nói sau.”Diệp Minh Triết nói xong thì cúp máy khiến Thẩm Hạ Lan rất lúng túng.“Nó thì bận cái gì chứ?”“Bận máy tính, có người muốn so tài với nó.”Diệp Ân Tuấn thản nhiên nói.“Ai?”“Ngân Hồ.”Thẩm Hạ Lan cảm thấy cái tên này có chút quen thuộc, nhưng mà nhất thời không nhớ ra được, chắc là Diệp Ân Tuấn từng kể, nhưng Thẩm Hạ Lan vẫn cảm thấy mình đã từng nghe qua cái biệt danh này rồi.Thấy Thẩm Hạ Lan nhíu mày, Diệp Ân Tuấn duỗi ngón tay gõ nhẹ lên trán cô.“Ăn cơm.”“Còn có đứa chưa gọi.”Thẩm Hạ Lan không tin mà tiếp tục gọi cho Diệp Tranh.“Mẹ, con có một số vấn đề y học muốn học hỏi, mẹ với ba ăn đi.”Nói xong, cậu bé cúp cái rụp.Thẩm Hạ Lan chán nản, cô lại gọi cho Diệp Nghê Nghê.Giọng nói Diệp Nghê Nghê có chút bất thường: “Mẹ ơi, con đang ăn, mẹ mặc kệ con đi.”Nói xong liền cúp máy.Thẩm Hạ Lan đột nhiên cảm thấy mình bị bọn nhỏ ghét bỏ.Không đúng.Tất cả đều là kế hoạch của Diệp Ân Tuấn đúng không?Cô có chút ghét bỏ nhìn Diệp Ân Tuấn thì bỗng nhiên anh gắp miếng sườn xào chua ngọt chặn miệng cô lại.Vị chua ngọt lập tức tràn ngập khoang miệng khiến cô không nhịn được nhai, đối với mấy cái suy nghĩ của người đàn ông này, cô không nên biết thì tốt hơn.Trong căn nhà nguy nga tráng lệ, Thẩm Hạ Lan như người bước ra từ trong tranh vẽ, vẻ mặt điềm tĩnh cùng động tác ăn uống yên tĩnh kia khiến tâm trạng đang rối bời của Diệp Ân Tuấn cũng dần dần bình tĩnh trở lại..

Chương 1904: 1904: Chương 1901